- Ha ha, vận may cũng giống như ‘đại di mụ’ của nữ nhân, một khi đã đến muốn ngăn cũng không được!
Yến Cuồng Đồ hớn hở nói, tựa hồ lại có được thứ gì tốt.
Đại Nhiệt dở khóc dở cười, ông trời sao cứ ưu đãi kẻ dâm đãng, không khỏi tò mò hỏi:
- Sao thế anh?
- Anh đánh quái được một tấm Ẩn Thân Phù cửu phẩm! Lại còn rơi ra từ một con tiểu yêu nữa chứ.
- Ẩn Thân Phù cửu phẩm!?
Đại Nhiệt vừa mừng vừa sợ.
Trong Tây Du Nhất Mộng, ẩn thân là một loại trạng thái rất kỳ diệu. Khi bạn trong trạng thái ẩn thân, chỉ cần không tham gia chiến đấu thì bất kể là quái vật hay là người chơi đều sẽ không phát hiện được bạn. Trạng thái này không thể đạt được nhờ pháp thuật mà phải dùng tới đạo cụ ẩn thân, ví dụ Ẩn Thân Phù. Ẩn Thân Phù không thuộc về pháp bảo mà tính là một loại đạo cụ đặc thù tất cả mọi người đều có thể sử dụng, số phẩm càng thấp thì thời gian sử dụng càng dài. Chỉ là Ẩn Thân Phù có xác suất rớt ra khá thấp. Nó cùng với Thổ Địa Phù có thể lập tức trở về thành khi đang ở bên ngoài và Hộ Thân Phù có thể bảo hộ tính mạng của chủ nhân khi bị công kích được xưng là tam đại thần phù. Đương nhiên, càng là đồ quý thì số lượng lại càng hy hữu.
- Hiện đệ, chú đang mất hồn phách lại chưa khai khiếu, thứ đồ chơi này là rất thích hợp rồi, để anh gửi qua mail cho chú.
Yến Cuồng Đồ vừa nói đã gửi Ẩn Thân Phù qua hệ thống thư tín cho Đại Nhiệt.
Gửi qua hệ thống thư tín là một công năng trong trò chơi, quy tắc giống như chuyển phát nhanh ở hiện thực, nhưng thời gian ngắn hơn nhiều, tối đa ba phút đã tới nơi. Đương nhiên, dùng chức năng này là phải trả tiền, một lần mất 100 đồng phí phục vụ.
Đây chính là trân phẩm già trẻ đều thích, giá trị đến mấy vạn a! Đại Nhiệt lập tức nói:
- Hiện tại em hầu như toàn ở trong thành đào quặng, căn bản không cần vật này, anh tu luyện bên ngoài mới hay có nguy hiểm chứ, anh giữ lại mà dùng đi.
Yến Cuồng Đồ cười nói:
- Cổ nhân có câu “tuy nhiên vạn nhân, ngô vãng hĩ”, tức là dù địch có vạn người anh cũng sẽ thản nhiên bước tới, cần gì phải ẩn thân? Chú cứ cầm lấy, giờ không dùng thì để dành tới lúc cần thiết dùng.
- Vẫn là anh cầm hữu dụng hơn, tốt nhất là anh thu lại đi.
Đại Nhiệt kiên quyết từ chối. Nếu cứ thế tiếp nhận hắn sẽ có cảm giác rất khó chịu trong lòng, bởi hắn cảm thấy mình vô dụng, chỉ có thể nhờ Yến Cuồng Đồ che chở.
- Mẹ kiếp, chú làm gì mà cứ đùn đẩy như đàn bà thế. Nếu không cần thì chú bán đi, tốt xấu gì cũng được mấy vạn. Dù sao anh cũng không thể thu hồi mail về.
Yến Cuồng Đồ có chút tức giận nói. Theo hắn nghĩ, đánh ra thứ tốt phải cùng huynh đệ chia sẻ, huynh đệ không nhận chính là không nể mặt hắn, không coi hắn là huynh đệ. Tính tình của Yến Cuồng Đồ có chút thô lỗ nhưng lại không thể không nói rằng rất chân thành.
Cũng được, hiện tại hai người đang cần tiền, đem Ẩn Thân Phù bán đi là một lựa chọn không tệ, tránh cho mình xấu hổ lại không chạm tới mặt mũi của Yến Cuồng Đồ, vẹn toàn đôi bên. Đại Nhiệt nghĩ vậy, không từ chối nữa.
Rất nhanh, trên bảng thao tác của hắn đã hiện lên nhắc nhở của hệ thống: "Hảo hữu Yến Cuồng Đồ của bạn gửi cho bạn một kiện vật phẩm qua hệ thống thư tín, xin hỏi có tiếp nhận hay không?"
Đại Nhiệt chọn đồng ý, lấy tấm Ẩn Thân Phù quý hiếm kia ra nhìn kỹ một phen. Chỉ thấy đó là một lá bùa dài chừng 20 cm, bề rộng bằng một nửa, có màu vàng, mặt trên dùng mực chu sa đỏ vẽ những đồ án không rõ nghĩa.
[Ẩn Thân Phù], do tiên nhân thượng cổ chế tạo, phẩm cấp: cửu phẩm, số lần sử dụng 1/1. Sau khi sử dụng có thể bảo trì trạng thái ẩn thân 60 giây, một khi tiến vào trạng thái chiến đấu sẽ tự động tiêu trừ.
Thời gian ẩn thân 60 giây cũng không ngắn, có thể làm rất nhiều chuyện.
Đại Nhiệt thật cẩn thận cất Ẩn Thân Phù vào hành trang, chuẩn bị đem bán. Đồ tốt như vậy, hắn tính đặt vào nhà đấu giá của hệ thống mới có thể thu được giá tốt nhất. Có món lời lớn này, hắn cũng vứt luôn ra sau đầu mối lo bị trư yêu hủy động phủ: mày phá thì phá đi, giữ được núi xanh lo gì thiếu củi đốt, phá xong ca dựng lại, không có tiền thì mượn Yến đại ca. Đối với vay tiền, Đại Nhiệt lại không thấy có cái gì phải ngại, có vay có trả, không ai thiếu nợ ai.
Hắn đang chuẩn bị trở về thành tìm nhà đấu giá thì chợt một cơn gió kỳ lạ từ trong Cao Lão Trang thổi ra, cuốn lấy Đại Nhiệt rồi kéo thẳng hắn vào bên trong.
- Chuyện gì thế này? Cứu mạng, cứu mạnggggggggg!
Đại Nhiệt kinh hoảng khi thân thể của mình bị cơn gió kia bốc lên giữa không trung, luống cuống tay chân không biết làm sao mới tốt.
Gió càng lúc càng mạnh, cuốn lấy Đại Nhiệt vào trong hậu hoa viên rồi hung hăng ném hắn lên mặt đất, làm rớt gần 1/3 giá trị sinh mệnh của hắn.
Đây là một khu vườn được xây dựng tinh xảo, có đủ hòn giả sơn, ao nước, cầu gỗ, nhìn qua cực kỳ trang nhã. Ngày xưa nơi đây nhất định là chốn ngắm cảnh thưởng hoa đông vui náo nhiệt, hiện tại lại bởi vì có yêu quái quấy phá mà hoang vu.
Cây cối hoa cỏ lâu không được tu bổ, mọc loạn bậy thành từng bụi, nhiều gốc còn khô héo, thi thoảng lại có cành khô gãy rơi. Chân tường bao quanh bám đầy rêu xanh. Ao nước không còn trong nữa mà đục ngầu, đừng nói cá, cả cóc cũng không có một con. Lá rụng bị gió cuốn, bay loạn trong không trung tạo thành những tiếng xào xạc khô khốc. Vị trí trung tâm hoa viên có một tòa tiểu lâu cao ba tầng, ngói xanh gạch đỏ, hẳn là nơi yêu quái cầm tù Cao tiểu thư.
Đại Nhiệt vội đứng dậy, bày ra tư thế sẵn sàng chiếu đấu, tay múa loạn quyền, tựa hồ thực uy mãnh, kỳ thật trong lòng sợ đến muốn chết.
Một giọng nói thô bạo từ trên lầu truyền xuống:
- Là tên ôn thần không sợ chết nào dám đến phá hư chuyện tốt của chúng ta?
Nghe tiếng nói, Đại Nhiệt trái lại bình tâm hơn, dù sao cũng là một lần chết, sao không chết uy phong? Vì thế hắn nắm chặt nắm tay, lớn tiếng thét to:
- Giữa ban ngày ban mặt, trăng sao còn chưa lên, yên nghiệt phương nào đã dám quấy phá, mau mau hiện hình!
Cửa lâu mở ra, một đại hán da ngăm nhảy xuống, bộ dạng rất hung ác, đầu đội mũ sắt đen, thân mặc áo giáp cùng màu, người cao 2 mét, bụng trương 1 mét, mặt to như cái mâm, mũi hếch lên trời, tai lớn bất thường, đôi mắt lóe ra những tia sáng đỏ lòm.
Trư yêu này lại hiểu được thuật biến thân, đã biến hóa thành dạng người.
Thuật biến thân là một pháp thuật cao cấp, sau khi pháp lực đạt tới mức thông huyền thì người chơi cũng có thể sử dụng. Mà quái vật hiểu được biến thân cũng rất nhiều, cấp bậc phổ biến tương đối cao, có chút ảo diệu thậm chí còn có thể biến thành bộ dáng người chơi đi rêu rao khắp nơi. Đối diện với những trường hợp này thì phải dùng tới pháp bảo tối cao là Kính Chiếu Yêu mới có thể phân biệt.
Tay trái đại hán vẫn ôm một tiểu thư, tay phải thì cầm một cây lang nha bổng (1), nhìn một lượt đánh giá Đại Nhiệt rồi cười lạnh nói:
- Các hạ đã mất đi hồn phách, hoàn toàn không có pháp lực, hà tất lại muốn đi tìm cái chết?
Đại Nhiệt nói trong lòng: ca cũng không muốn đâu, còn không phải bị mi gọi gió hốt tới. Thế nhưng hiện tại đã ở thế cưỡi hổ cũng chỉ có thể tự bơm gan to lên giả làm anh hùng, hắn ngoài miệng nói cứng:
- Ta thân là đệ tử trư môn, Cao Lão Trang lại là động phủ của ta, há để cho ngươi tàn phá bừa bãi?
Đại hán thở dài:
- Ta vốn cũng là đệ tử trư môn, tên là Trư Cương Hồ, chỉ vì quá mức háo sắc, cùng sư huynh cướp nữ nhân, bị tổ tông trách phạt, trong lòng ta không phục, nghĩ rằng 'không cho thì ca không dám chắc', bởi vậy tới đây đem mỹ nhân bắt cóc thành thân, kiếm chút khoái hoạt qua ngày.
Mi thì khoái hoạt rồi, còn ca làm sao giờ? Đại Nhiệt lập tức đổi sắc mặt, cười làm lành nói:
- Nếu tất cả mọi người đều là đồng môn, ta đây hẳn là gọi ngươi một tiếng sư huynh…
Trư Cương Hồ lập tức ngắt lời nói:
- Đừng làm trò, ngươi đừng mơ sống sót rời đi!
Trư yêu huơ lang nha bổng, muốn động thủ. Cao tiểu thư bên người nó nũng nịu nói:
- Phu quân, giết gà sao lại dùng dao mổ trâu, thiếp mới vừa thành yêu, đang cần chút huyết khí của người sống, không bằng để thiếp xử lý hắn đi.
Đại Nhiệt cả kinh, giờ mới phát hiện Cao tiểu thư này đã không có tên của NPC trên đầu, toàn thân mọc một đám lông rậm, mặt mũi hung tợn, đã bị trư yêu kia yêu hóa.
Trư Cương Hồ cười nói:
- Rất tốt, tuy rằng tu vi của nàng còn thấp nhưng đối phó với phế nhân mất hồn phách này cũng đủ rồi.
Tiểu thư kia mừng rỡ, lập tức giương nanh múa vuốt đánh về phía Đại Nhiệt.
Phặc! Xem ca là quả hồng mềm sao? Không đem các người đánh đến mông đít nở hoa thì các người còn chưa biết tại sao hoa lại có màu hồng! Đại Nhiệt nảy sinh ý độc ác, thầm nghĩ có chết cũng phải kéo theo đệm lưng, vì thế ra sát chiêu, Hàm Trư Thủ liên tiếp đánh ra không cần chuẩn bị. Tiểu thư kia chẳng qua là bị yêu hóa, so với tiểu yêu thông thường còn không bằng, tức thì bị hắn xử lý.
"Chúc mừng bạn đạt được một điểm ngộ tính."
"Bởi vì ngộ tính của bạn đạt được một vạn điểm, gây ra trình tự khai khiếu! Bạn sắp khai khiếu."
Đại Nhiệt còn chưa kịp tiêu hoá tin tức mà hệ thống gửi thì Trư Cương Hồ đằng kia đã gầm lên đánh tới…
-----oo0oo-----
Chú thích:
- (1) Lang nha bổng (gậy răng sói): loại vũ khí cán dài như giáo, phần đuôi vót nhọn, phần ngọn bịt sắt với hàng trăm chiếc răng nhọn như răng sói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...