” Cái này!” Ngực Jim phập phồng, sau nửa ngày mới thấp giọng nói ra một câu, ” Chúng ta không phải là kẻ thay thế của cậu chủ Harry, chúng ta là kẻ thay thế của người kia.”
” Chẳng lẽ Harry Potter cũng không phải? Một năm trước tên nhóc đó đột nhiên xuất hiện, lập tức trở thành trung tâm chú ý của chủ nhân,” Miranda cười nhạt, ” Hắn dựa vào cái gì?! Chẳng qua chỉ là người mới của chủ nhân, chẳng qua là hắn giống người kia hơn chúng ta, dựa vào cái gì hắn có thể nhận được toàn bộ cưng chiều của chủ nhân?” (Ách, ghen tuông a)
Jim quay đầu, tránh ánh mắt của Miranda, nói: ” Tôi không rõ cô đang nói cái gì, cậu chủ Harry là cháu trai của chủ nhân.”
” Anh hiểu rõ, Jim, anh hiểu rõ. Từ khi Harry Potter xuất hiện, chủ nhân có lên giường với anh không? Có âu yếm anh không? Có hôn qua anh không? Có dùng ánh mắt khiến người khác say mê nhìn anh không? Hơn nữa chủ nhân còn hạ lệnh không cho chúng ta quấy rầy hắn, nếu không liền bị đưa vào Azkaban nhận nụ hôn của giám ngục.”
Jim lạnh lùng nhìn Miranda, nhỏ giọng nói, ” Tuy rằng chủ nhân không hề xem tôi là tình nhân, nhưng ngài vẫn là chủ nhân của tôi. Miranda, chẳng lẽ cô không nghĩ vậy sao?”
Miranda nhẹ nhàng nghịch ngợm sợi tóc, “Chủ nhân đương nhiên là chủ nhân của tôi, nhưng tôi khó chịu khi nhìn thấy tên nhóc đó. Không có hắn, mọi thứ sẽ khôi phục như cũ.”
” Ngu ngốc!” Jim nhổ ra hai chữ này, ” Chủ nhân sẽ không để cô đạt được.”
Miranda cười khẽ, ” Đâu phải lúc nào chủ nhân cũng ở bên cạnh tên nhóc đó.”
” Côcũng đâu có nhiều cơ hội tiếp xúc với cậu chủ Harry.”
” Không.” Miranda nheo mắt, “Ngày 15 tháng 12 là một cơ hội, tôi không cần nhiều thời gian, 10 phút là đủ rồi.” Cô ta nhìn Jim.
Jim liếc mắt, ” Thật có lỗi, đừng kéo tôi xuống nước, lừa người khác cùng cô thực hiện kế hoạch đi. Tôi có dự cảm, cậu chủ Harry không phải người dễ đối phó như vậy, cô có thể thất bại.”
” Không có khả năng.” Miranda vô cùng tự tin.
Ngày đầu tiên thi tài đến 5 giờ chiều thì chấm dứt, chưa phân thắng bại, phù thủy đều trở về lều trại của mình. Có mấy Tử Thần Thực Tử đến tìm Voldemort báo cáo công việc, Harry không muốn nghe, liền một mình ra ngoài dạo.
” Harry!” Một giọng nói có chút quen tai truyền đến, Harry quay đầu, ” Cô Sue!”
Mary Sue nhìn khỏe mạnh hơn hai tháng trước nhiều, khí sắc hồng hào, nụ cười trên mặt, Lucy trong lòng cô cười tươi như hoa, nha nha, muốn Harry ôm. Bên cạnh cô là một nữ phù thủy xinh đẹp hấp dẫn, hai mắt màu xanh lá khiến người khác hồn xiêu phách lạc, mái tóc ngắn hơi loạn nhưng lại có phong cách, khiến Harry tự ti. Đều là tóc rối, nhưng vì sao tóc nữ phù thủy này lại dễ nhìn hơn chứ?
Harry ôm Lucy, Mary Sue giới thiệu nữ phù thủy xinh đẹp với cậu, ” Harry, vị này là người phụ trách tổ chức từ thiện Harry Potter ở khu vực London, Miranda Depp, năm nay 24 tuổi, đúng là phụ nữ tuổi hoàng kim.”
” Mary, cô cũng thật biết nói đùa.” Miranda hướng Harry cúi đầu,” Miranda Bell, vấn an cậu chủ Harry.”
” Xin chào, Miranda, cô là bạn của cô Sue?” Harry cười hỏi.
Nhắc tới cái này Miranda rất kích động, ” Lần đầu tiên thấy Mary tại tổ chức từ thiện Harry Potter, chúng tôi liền mới gặp như đã quen.”
” Vậy sao, thật tốt quá. Ta cũng rất vui vì cô Sue có một người bạn như cô.”
Lần này Mary Sue đến là cảm ơn Harry, cho nên rất nhanh liền cùng Miranda rời đi. Harry nhìn thấy hai người dần dần đi xa, trong lòng có chút khó chịu.
Hừ, cậu không phải là người mù, chả nhẽ không nhìn ra sao?
Một người là Jim, hiện tại thêm một Miranda, hai người đều là tóc ngắn đen, rối loạn, mắt xanh lá, tròn to, cằm tiêm tiêm, giống cậu đến 7 phần.
Mới đầu Jim xuất hiện thì cậu cũng không thấy gì, chỉ cảm thấy có chút giống nhau, không có gì to tát, nhưng hôm nay thêm một Miranda, không quan tâm cô ta cố ý hay vô ý xuất hiện trước mặt cậu, cô ta đã nói cho Harry một sự thật cực kỳ không thoải mái.
” Voldemort đáng chết, rốt cuộc bên người ngươi có mấy tình nhân?” Harry có chút giận dữ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...