Một tay gắt gao ôm lấy Voldemort, một tay cầm khăn lau đi nước mắt của Voldemort, Harry cảm nhận được người yêu bởi vì đau đớn bi thương mà thân thể không ngừng rung rẩy, hai hàng nước mắt theo tình cảm mãnh liệt từ đáy lòng tràn ra, lại làm ướt khuôn mặt cậu một lần nữa. “Voldy, thực xin lỗi, thực xin lỗi. Kỳ thật ta đã muốn nói cho ngươi từ rất lâu, không muốn giấu diếm ngươi, nhưng không biết vì sao, mỗi lần ta muốn nói ra, trong lòng đều có dự cảm không tốt, khiến ta do dự. Là ta yếu đuối, chỉ muốn có cuộc sống bình an, không muốn cuộc sống của chúng ta xuất hiện chút rắc rối nào, cho nên ta lựa chọn giữ kín. Không thể tưởng tượng được hiện tại mọi chuyện lại như thế này, ta sợ nếu không nói cho ngươi, ta sẽ không còn cơ hội nói cho ngươi. Voldy, ngươi có thể tha thứ cho ta chứ?”
” Tha thứ, tha thứ, tha thứ cái gì…… Ta cho tới bây giờ chưa từng trách em!” Hai mắt Voldemort mờ mịt nhìn khuôn mặt tái nhợt của người yêu trong lòng, ôm chặt thân thể lạnh lẽo của Harry, không ngừng trách cứ chính mình quá mức chuyên tâm vào công việc, không cảm giác được thân thể Harry đang dần suy yếu. Gần đây hắn thật sự rất bận rộn, so với Dumbledore, trụ cột của hắn tại thế giới Muggle gần như không có, bởi vậy hắn phải dùng thời gian xây dựng mối quan hệ của mình tại thế giới Muggle. Cũng may mối quan hệ giữa Dumbledore và thế giới Muggle không mật thiết như ông ta nói, chỉ là quan tâm tới một ít quan chức cao cấp của Anh quốc, phái mấy thần sáng bảo vệ. Nền móng lỏng lẻo như vậy rất dễ bị sụp đỏ, huống chi hắn còn bí mật gặp nữ hoàng bệ hạ – đó là hắn tạm thời gọi nữ hoàng bệ hạ, hắn không có hứng thú đối với người phụ nữ tầm thường trên đầu đội vương miện kia. Nếu hắn muốn thống trị thế giới pháp thuật và thế giới Muggle, là một phù thủy vĩ đại khai sáng thế giới mới, ngồi lên vương vị cũng là chuyện đương nhiên. Có lẽ nguyên nhân là vì như thế, hơn nữa Nicolas ở bên cạnh giúp Harry, hắn mới không tỉ mỉ chú ý thay đổi của Harry. Khi nào thì sắc mặt Harry của hắn trở nên tái nhợt như thế? Khi nào thì thân thể Harry của hắn lạnh lẽo như thế? Dù là Slytherin, Harry của hắn luôn luôn tràn đầy năng lượng như một Gryffindor cơ mà! “Là lỗi của ta, Harry, ta chỉ lo công việc của mình, không quan tâm em, nếu không ….”
Harry che cái miệng của hắn, kiên định lắc lắc đầu, “Không, Voldy, ngươi không có lỗi. Hiện tại, những việc người làm là chuyện người theo đuổi mấy chục năm, không thể bởi vì ta mà trì hoãn, ta không muốn trở thành gánh nặng của ngươi. Lily có thai, đứa bé cô ấy sinh ra lớn lên, lại là ta, chúng ta lại có thể ở cùng nhau, cho nên, ngươi hãy tiếp tục làm chuyện ngươi muốn, nếu không ta chết cũng không yên lòng.”
” Nhưng đứa bé kia không phải là em, nó là một người khác!” Ánh mắt Voldemort càng đỏ đậm, tưởng tượng đến việc đứa bé trong bụng Lily là nguyên nhân khiến Harry càng gần ngày tử vong, giận dữ trong lòng hắn không thể nào át.
Harry không thể không cho nam nhân một nụ hôn để hắn đè nén sự giận dữ, “Voldy, nó là ta, chỉ là nó không có trí nhớ của ta, nhưng ta khẳng định ta sẽ trở lại thời đại thuộc về ta, đến lúc đó, nó chính là ta.”
Voldemort cự tuyệt lắc đầu, “Ta không thể vì vậy mà để em chết. Nó là nó, em là em. Ta có thể không giết nó, bảo vệ thân nhân và bạn bè của nó, nhưng cái này không có nghĩa là ta sẽ vứt bỏ tính mạng của em. Ta muốn em cùng ta, vĩnh viễn cùng ta.”
Nước mắt Harry lại một lần nữa rơi xuống.
Thời gian đã khuya, Voldemort đem Harry ôm lên giường, đắp chăn cho cậu, “Harry, em dùng ma dược gì, nói cho ta, ta cần tìm cách chữa trị giúp em.”
” Ta và Sev thương lượng qua, dùng……” Harry nói một chuỗi dài tên ma dược và pháp thuật, rất nhiều cái Harry không biết, cũng không hiểu Snape tìm được trong sách nào. “Chúng ta mới chỉ đọc qua, ta sợ sẽ tổn thương đứa bé trong bụng Lily.”
Đứa bé trong bụng Lily…… Voldemort lập tức đen mặt. Vấn đề phiền toái nhất chính là đây, tổn thương đứa nhỏ kia, không tốt sẽ là Harry, giết chết đứa bé kia, Harry sẽ trực tiếp biến mất; còn để đứa bé kia khỏe mạnh sinh ra, cũng đẩy Harry đến tử vong, “Đáng chết, đứa trẻ đáng chết!”
Trong lòng hắn, hắn không xem đứa bé kia là Harry, cho dù tên giống nhau – có lẽ tên cũng không giống nhau, James Potter là kẻ có tật giật mình, sẽ không đặt tên con của mình là Harry – Potter kia, lớn lên sẽ giống Harry như đúc, nhưng chỉ là một Gryffindor mà thôi. Người hắn yêu, báu vật của hắn, là Harry trước mắt, là Harry James Potter đã bên cạnh hắn bao nhiêu năm qua.
” Voldy, đó là ta.” Harry bất đắc dĩ nhắc nhở.
” Được, được, ta không nói, không nói.” Voldemort nhấc tay tỏ ra yếu thế. “Em ngủ đi, ta xem sách.”
Harry kéo góc áo của hắn, “Voldy, quá muộn, ngươi cùng ta ngủ được không? Ta muốn ngủ cùng ngươi.”
Trong đôi mắt xanh lá của người yêu hiện lên bi thương và chờ đợi, khiến tim Voldemort như bị lời nguyền tra tấn, đau không nói nên lời. Hắn chỉ có lên giường, ôm Harry vào trong lòng, gắt gao, gắt gao ôm. “Harry, ta yêu em, ta chỉ yêu em.”
” Ta biết. Ta cũng yêu ngươi, Voldy.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...