Tất Cả Những Người Khám Bệnh Trên Livestream Đều Muối Mặt

Pick bị cắn rất thảm, thể chất hút muỗi nước hoa đuổi muỗi không có tác dụng, Kha Văn có thể có cách nào.

“Trước khi ra ngoài anh bảo em thay quần ống dài, ai bảo em không nghe, thời gian bây giờ còn chưa vội, quay về thay đi.”

“Thời tiết quỷ quái này anh bảo em mặc quần ống dài? Vậy còn không bằng bảo em đi tìm chết.”

Kha Văn cũng không quản cậu ta, dù sao khuyên cũng không khuyên được.

“Vậy em cứ chờ muỗi đến ăn buffet đi, bây giờ em ăn buffet, cũng không thể để muỗi đói, đúng không.”

Pick: “…”

Pick thật sự muốn cảm ơn anh họ này của mình, cậu ta đã có thể liên tưởng đến tình trạng chút nữa của mình.

Trước kia lúc cậu ta chơi game chuyên nghiệp, mỗi ngày đều ở trong nhà, sau khi bị thương giải nghệ vẫn làm nghề cũ, làm bình luận viên game trên livestream, trên cơ bản phạm vi hoạt động của cậu ta đều ở trong nhà, chưa từng bị muỗi bên ngoài cắn.

Trong lòng Pick cân nhắc đắn đo, cậu ta vừa muốn đi liên hoan, tên nhóc 19,20 tuổi giống cậu ta, năng lực tiêu hao rất đồ sộ, bụng cậu ta đã đói từ sớm, bây giờ hận không thể ăn hết một con trâu.

Cậu ta vừa không muốn bọc bản thân thành bánh chưng, nóng thành kẻ ngốc, lại không muốn học Phật Tổ, xả thân làm mồi cho muỗi.

Nội tâm Pick rối rắm, thỉnh thoảng còn phải gãi ngứa, da trên người đều sắp bị cậu ta gãi rách.

Ngay lúc Pick chậm chạp không đưa ra được quyết định, cũng bởi vì làn da bị quấy rầy mà bực bội không thôi, trước mặt cậu ta đột nhiên xuất hiện một lọ nhỏ màu xanh đậm.

Mà cái lọ nhỏ màu xanh đậm này còn hơi quen mắt.

Bạch Giới Tuệ lại lấy cao đuổi muỗi tự làm của mình ra.

“Ngăn ngứa đuổi muỗi, cầm lấy mà bôi đi.”

Pick giương mắt nhìn Bạch Giới Tuệ một chút, lại cúi đầu nhìn cao đuổi muỗi trong lòng bàn tay cô, không nói gì, cũng không nhận lấy ngay lập tức, không biết suy nghĩ cái gì.

Bạch Giới Tuệ cũng mặc kệ cậu ta nghĩ thế nào, giọng điệu đạm nhiên nói: “Tôi chỉ cho cậu lần cuối cùng, nghĩ kỹ rồi quyết định xem có muốn hay không, lần sau tôi cũng sẽ không miễn phí cho cậu nữa đâu.”

Nói thật, nếu trước mặt còn có lựa chọn khác, Pick nhất định là không lấy.

Nhưng bây giờ trước mặt cậu ta chỉ có một lựa chọn, hoặc là dùng thử sản phẩm hạng ba của cô một lần, hoặc là để muỗi ăn no.


Pick không cam tâm tình nguyện nhận lấy, sau khi lấy còn nhìn nửa ngày.

Cậu ta vừa gãi vết muỗi đốt trên cổ, trong miệng nhỏ giọng nói thầm: “Thứ này sẽ không bị dị ứng chứ?”

Bạch Giới Tuệ: “Không muốn lấy thì có thể trả lại cho tôi, nếu không phải nể mặt anh họ của cậu, cậu cho rằng tôi sẽ cho cậu à?”

Nếu không phải Kha Văn hành sự chu đáo, Bạch Giới Tuệ sẽ lười phản ứng với Pick, càng đừng nói năm lần bảy lượt đưa cao đuổi muỗi cho cậu ta.

Kha Văn cũng phiền em họ này của mình: “Em muốn bôi thì bôi, làm gì có nhiều lời vớ vẩn như vậy.”

Pick bĩu môi không lải nhải nữa, vặn nắp bình ra, để sát mũi vào ngửi ngửi, không có bất cứ hương vị đặc thù nào, có thể ngửi được mùi thuốc nhàn nhạt.

Cậu ta lấy một ít cao thuốc màu xanh đậm ra, sau đó khom lưng bôi trên vết thương trên cẳng chân trước mắt.

Cao đuổi muỗi tiếp xúc với làn da, không có sự mát lạnh như sản phẩm trên thị trường, cũng không có bất cứ sự đau đớn kích thích nào, toàn bộ cao thuốc đều cho người ta cảm thấy được một loại cảm nhận, ôn hoà.

Bởi vì ôn hoà quá mức, cho nên cậu ta cảm thấy bôi vào giống như không bôi gì vậy.

Pick chẹp miệng, cậu ta biết ngay, sản phẩm tam vô này không có tác dụng gì.

“Cái này của chị…” Cậu ta đang muốn kết luận, nói cao đuổi muỗi này của Bạch Giới Tuệ vô dụng, đột nhiên đã nhận ra không thích hợp, âm thanh đột nhiên im bặt.

“Thế nào?” Kha Văn cũng tò mò hiệu quả thể nghiệm của cao đuổi muỗi, dù sao trước đó anh ta cũng giữ thái độ hoài nghi với cao thuốc mà Bạch Giới Tuệ tự chế, không cho rằng có thể theo kịp sản phẩm trên thị trường.

Pick không biết hình dung cảm nhận bây giờ thế nào, rõ ràng cảm thấy cao thuốc bình thường, thậm chí không có cách nào cho cậu ta một tia mát lạnh.

Nhưng làm người khó hiểu chính là, một giây trước toàn thân trên dưới còn ngứa vô cùng, bây giờ vậy mà không cảm thấy ngứa chút nào.

Cậu ta nghi hoặc mà hơi mở mắt, không xác định được cảm nhận trước mắt có phải ảo giác của chính mình hay không, cũng không xác định có phải cao đuổi muỗi có hiệu quả, làm cậu ta không ngứa nữa hay không.

Nhưng lúc này, Bạch Giới Tuệ cầm một túi hương bằng vải thô ra, định cho cậu ta.

Pick: “?”

Bạch Giới Tuệ: “Túi nhang đuổi muỗi, lấy không?”

Pick chú ý đến trên tay cô cũng buộc một cái.


Đầu óc của Pick chưa kịp nghĩ nhiều, tay lại nhận lấy túi thơm trước.

Sau đó nhìn túi thơm trong tay và cao đuổi muỗi bắt đầu phát ngốc, cũng không biết suy nghĩ cái gì.

Kha Văn nhìn Bạch Giới Tuệ đi tuốt ở đằng trước một cái, sau đó tò mò nhìn về phía em họ làm anh ta không bớt lo kia.

Cuối cùng người cũng bình thường lại, không vò đầu bứt tai.

“Trên người thật sự không ngứa nữa?”

Pick thật sự không muốn thừa nhận, nhưng trên người thật sự không ngứa nữa.

Cậu ta nhìn bóng dáng của Bạch Giới Tuệ, mạnh miệng nói: “Tạm thời có chút hiệu quả, cũng không biết có thể kéo dài bao lâu.”

Kha Văn thật sự không nghĩ đến cao thuốc tự chế của Bạch Giới Tuệ thật đúng là có hiệu quả, là niềm vui ngoài ý muốn.

“Cho dù dược hiệu kéo dài bao lâu, chỉ cần có thể để em an tâm ăn xong bữa cơm này là được.”

Pick cũng không chờ mong cao như vậy: “Anh nghĩ quá nhiều rồi, có lẽ mười phút nữa là mất đi tác dụng.”

Cả người Pick đầy vết muỗi cắn đến sân làm tiệc đứng, không có gì bất ngờ xảy ra làm mọi người nhìn chăm chú.

Không có nguyên nhân gì khác, đơn giản là cậu ta nhìn qua quá thảm, trên đùi, trên cánh tay, trên cổ đều là vết muỗi cắn.

Chẳng qua những người khác cũng không tốt đến đâu, thường xuyên bị muỗi quấy rầy một chút, chỉ là không hút muỗi như cậu ta.

Trên mặt cỏ đặt không ít đèn đuổi muỗi, công nhân làng du lịch còn đang châm đèn nhàn muỗi ở các góc, chẳng qua vẫn có muỗi lọt lưới.

Khách quý minh tinh ở hiện trường khổ không nói nổi, nhưng tiệc đứng của tổ tiết mục vừa mới bắt đầu, thân phận của bọn họ lại không tiện rời đi trước, chỉ có thể căng da đầu tiếp tục xã giao.

Đặc biệt là các nữ khách quý ở hiện trường, một đám người thân kiều thể quý, đặc biệt hút muỗi.

Các cô ăn lại không thể ăn tự nhiên, còn phải đối mặt với dụ hoặc của mỹ thực, cho muỗi ăn cùng mọi người.


Thi Nguyên Khiết vừa lại bị đốt một cái, tức giận gọi trợ lý đến: “Đi tìm một cái vợt muỗi đến đây cho tôi, đuổi muỗi bên cạnh tôi đi.”

Trợ lý nhỏ: “Nhưng chúng ta không mang vợt muỗi đến ạ.”

Thi Nguyên Khiết xem thường liếc mắt nhìn trợ lý nhỏ một cái: “Không biết đi tìm người trong khu nghỉ dưỡng mượn à?”

Trợ lý nhỏ bất lực nói: “Nếu khu nghỉ dưỡng cũng không có thì sao ạ?”

Thi Nguyên Khiết không đáp lời, nhìn cô ấy chằm chằm, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị bộ dáng mở miệng mắng chửi người.

Trợ lý nhỏ không dám chần chờ, nói đi hỏi ngay lập tức, sau đó chạy từng bước nhỏ rời đi.

“Ngu muốn chết, đầu óc không biết xoay chuyển tý nào.” Nói xong, Thi Nguyên Khiết trợn trắng mắt, ghét bỏ mà xua đuổi muỗi xung quanh.

Mia cũng giận: “Hai trợ lý kia của tôi cũng vậy, tôi đã dặn bọn họ chuẩn bị đồ trước, hai người đó luôn bảo đảm với tôi, nói đã chuẩn bị kỹ rồi, kết quả vali hành lý của tôi chỉ có một lọ nước hoa, còn là thứ không được việc.”

Cô ta cũng là một người có thể chất hút muỗi, đi đến đây cũng có thể nghe thấy muỗi bay vòng quanh ầm ầm.

Trác Kỳ thảm hại hơn, cô ta không có trợ lý, bởi vì Hoa Hân - mẹ cô ta có thuộc hạ, ngày thường lúc cần đều gọi người từ phòng làm việc của mẹ cô ta.

Lần này cô ta cho rằng không cần phải mang trợ lý, vì vậy tự thu dọn hành lý ở nhà, không mang cả một lọ nước hoa.

Toàn dựa vào sự cứu tế của Thi Nguyên Khiết, cô ta mới dùng được một ít nước hoa.

Tuy nam chính Hướng Minh Húc còn đỡ hơn chút, cậu ta da dày thịt béo không hút muỗi, nhưng trợ lý bên cạnh cậu ta chính là một cô gái nhỏ da thịt non mịn xinh đẹp.

Cô gái nhỏ này không quá kiên nhẫn, giơ tay đập muỗi: “Nơi này nhiều muỗi quá, hay là chúng ta về trước đi.”

Hướng Minh Húc đương nhiên không thể đi bây giờ, cậu ta nhìn thấy trên người cô gái nhỏ bị cắn mấy vết, vì thế lén nắm tay cô ấy một chút, rất nhanh cũng buông lỏng ra.

Sau đó thấp giọng khuyên: “Em về phòng trước đi, anh xã giao xong thì quay về.”

Cô gái nhỏ xinh đẹp kia bĩu môi, cuối cùng vẫn không chịu được muỗi, đi về trước.

Ngay lúc mọi người chịu đủ bối rối vì muỗi, không biết là ai đột nhiên chú ý đến Pick, kinh hô một tiếng.

“P Thần, tôi nhớ lúc cậu đến trên người không phải toàn vết muỗi cắn sao? Làm sao bây giờ đã hết rồi, chẳng lẽ là trước đó tôi hoa mắt?”

Người xung quanh nghe tiếng nhìn về phía Pick theo bản năng.

Theo sau là từng đợt kinh hô.

“Không đúng, lúc P Thần đến tôi cũng nhìn thấy, toàn thân đều là vết muỗi cắn, tôi nhìn cũng kinh hồn táng đảm.”


“Đúng vậy, mọi người chúng tôi đều nhìn thấy, không có khả năng tất cả mọi người đều hoa mắt chứ.”. Ngôn Tình Hay

“Vết muỗi cắn trên người của cậu làm sao lại tiêu nhanh như vậy, P Thần?”

Lúc này Pick đang vùi đầu ăn, theo tiếng di chuyển ánh mắt, nhìn về phía hai chân mình.

Không nhìn thì cậu ta còn không phát hiện ra, hai chân mình không biết khôi phục từ khi nào, vết muỗi cắn sưng đỏ trước đó đã tiêu sưng toàn bộ, trên đùi bây giờ chỉ có thể nhìn thấy chỗ bị đốt để lại một điểm đỏ nho nhỏ.

Toàn thân không đau không ngứa, không có bất cứ chỗ nào không thoải mái.

Không đơn giản chỉ là vết muỗi cắn trên đùi biến mất, đến vết muỗi cắn trên cánh tay và trên cổ cũng đã biến mất.

Kha Văn cũng vừa mới chú ý đến sự biến hoá trên người Pick, không nhịn được ngờ vực hỏi: “Không phải em chỉ bôi cao đuổi muỗi sao, chẳng lẽ là cao đuổi muỗi có tác dụng?”

Pick hậu tri hậu giác nhớ lại, làn da mình chưa từng xuất hiện ngứa ngáy như trước đó.

Sau đó cậu ta đã quên chuyện này ra sau đầu, chuyên tâm ăn cơm.

“Chắc là vậy, em đã quên bản thân bị muỗi cắn.” Người Pick còn hơi hoảng hốt, không thể tin được vết muỗi cắn trên người mình lại tiêu sưng.

Trong quá khứ cậu ta rất ít khi bị muỗi cắn, nhưng mỗi khi bị cắn một lần, nhất định sẽ phải sưng mấy ngày, có đôi khi còn có mủ nước.

“Hình như bên cạnh em cũng không có muỗi, lúc em ăn cơm cũng không nghe thấy âm thanh muỗi bay.”

Lúc này Pick nhắc đến, Kha Văn bên cạnh cũng nghĩ đến.

Người xung quanh đều đang đập muỗi, hình như bên cạnh bọn họ không có muỗi bay qua, hai người bọn họ đều vùi đầu ăn cơm toàn bộ hành trình.

Hồi tưởng lại những điểm mấu chốt không tầm thường, Kha Văn chém đinh chặt sắt nói: “Nhất định là tác dụng của túi nhang đuổi muỗi trên người em, xua đuổi muỗi, vết muỗi cắn trên người em nhất định cũng là hiệu quả của cao đuổi muỗi!”

Chuyện đến bây giờ, Pick cũng không mạnh miệng nữa, bởi vì cậu ta hoàn toàn bị cao đuổi muỗi tự chế của Bạch Giới Tuệ thuyết phục.

Có ví dụ sống sờ sờ như Pick đặt trước mặt, dường như tất cả mọi người đều đang hỏi thăm cậu ta cao đuổi muỗi đó là nhãn hiệu nào.

Mấy khách quý cũng thấu qua, Mia hút muỗi nhất đi cũng nhanh nhất.

Mấy chục đôi mắt nhìn Pick chằm chằm ở xung quanh, chỉ thấy cậu ta móc một lọ nhỏ màu xanh đậm ra, trên mặt không có nhãn hiệu gì.

Nhưng người khác còn nhìn thấy như lọt vào sương mù, Mia lại liếc mắt đã nhận ra cái lọ tam vô này.

Cô ta khó có thể tin, thất thanh hô to: “Cậu dùng chính là cái này?!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui