Tình huống xảy ra quá nhanh, biểu cảm nét mặt tên tóc rẽ lệch vẫn còn dừng ở hình ảnh lộ ra vẻ kinh ngạc vừa rồi, mà vết thương nhỏ trên cổ bị cắt bởi sợi tơ màu vàng đang từ từ rỉ máu ra, cậu ta vinh quang hy sinh.
Đằng Đàn giơ tay chống đỡ cái xác của tên tóc rẽ lệch đang đổ xuống.
Hai tên đồng đội phía sau nhìn tên tóc rẽ lệch từ từ ngã xuống, động tác của hai người đều khá chậm, bộ não bọn chúng giống như cái máy radio cũ kỹ, trong nháy mắt trở nên trống rỗng, tầm mắt bọn chúng vô thức di chuyển từ người tên tóc rẽ lệch sang bên cạnh.
Tròng mắt Đằng Đàn hơi chuyển động, con ngươi màu xanh lục hãy còn ngấn lệ đối diện với tầm nhìn của bọn chúng.
Sắc mặt tên học sinh Tổng Hợp thay đổi mãnh liệt, lui về sau hai bước định chạy, mà người bạn Liên Hợp vẫn đần mặt tại chỗ chưa phản ứng lại được.
Điểm tích lũy đưa tới cửa thì Đằng Đàn sao có thể để mất được chứ? Cô hất cái xác mà tay mình đang đỡ trả lại cho người bạn Liên Hợp vừa mới xách súng lên.
Bờ vai người bạn Liên Hợp lúc này trở nên yếu đuối dưới sức nặng của tình bạn, ép cả người và súng của cậu ta ngã xuống đất.
Người bạn Liên Hợp bị va chạm mạnh đến mức máu trong tim cũng sắp vọt cao cả nửa mét, giờ phút này bộ não cậu ta phân ra làm hai và đang giằng xé kịch liệt.
Một nửa thì muốn lắc mạnh tên tóc rẽ lệch mà chất vấn cậu ta sao có thể nặng dữ vậy, rồi cậu ta lấy đâu ra tự tin mà muốn tha cho cô ta, một nửa thì thầm nghĩ cố gắng mò được báng súng rồi anh dũng chiến đấu một phen.
Mí mắt Đằng Đàn rủ xuống, mũi chân hất cái lưỡi lê đang cắm trên cái túi cạnh ba lô, lưỡi lê bị hất văng lên giữa không trung, Đằng Đàn lùi về sau nửa bước, cô nghiêng người tung chân mạnh mẽ đá lưỡi lê bay ra ngoài.
Lưỡi lê tự động phát ra âm thanh "vù vù", phá vỡ luồng không khí mà đâm thẳng vào giữa lưng của tên học sinh Tổng Hợp.
Tên học sinh Tổng Hợp ngã xuống đất lộn nhào hai vòng, làm bật lên chức năng thăm dò ở ngay viền của hệ thống, cậu ta run rẩy vươn tay lôi ra kênh liên lạc, khàn giọng trong sự đau đớn: "Đệ Nhất Quân có một người dùng ám chiêu, mọi người chú ! !!"
Đằng Đàn chầm chậm bước tới, còn giẫm luôn lên hai người xếp chồng nhau của Liên Hợp, làm máu trong tim của người bạn Liên Hợp bắn ra tung tóe cao cả mét.
Trong tiếng kêu gào khàn giọng nửa chừng của tên học sinh Tổng Hợp, tiễn cậu ta đến hệ thống của Liên minh Quân sự.
Đằng Đàn rút lưỡi lê ra, xoay người đi về phía trước mặt người bạn Liên Hợp, tên này bị đè ép đến mệt lử, nên đã từ bỏ việc giãy dụa.
Cô hơi suy xét một chút rồi đưa hai tay ra, một tay là đoạn tơ màu vàng và một tay là lưỡi lê, còn quơ quơ hai bàn tay trước mắt cậu ta.
Người bạn Liên Hợp: "! " Đây là để cậu ta tự chọn cách chết sao? Chẳng lẽ là khen thưởng đối với việc mình phản ứng chậm và không gào thét sao?!
Người trưởng thành mới chọn lựa, còn cậu ta thì không muốn cái nào cả!!
Người bạn Liên Hợp đau khổ mà nhắm hai mắt lại.
Đằng Đàn dứt khoát ngồi xổm xuống cho cậu ta một dao.
Khán giả ở cửa phòng phát sóng trực tiếp thấy loli với gương mặt đỏ bừng và đôi mắt đẫm lệ, loli ấy mím môi giơ tay vung dao xuống, trong một trận thu được ba cái đầu người.
Khán giả: "! "
Đây là tình tiết ảo ma gì đây!!
"A đù! Thế giới này còn có thể tốt hơn hay không !!
"Loli mà tôi cho rằng mềm mại đáng yêu, hóa ra lại là một loli bạo lực mức độ cao [Tang thương châm thuốc].
"
"Sao nói là không gây ra được sóng gió mà? Mức độ này cũng phải coi là sóng thần luôn ấy chứ! "
"Tôi cược một tinh tệ, người bạn Liên Hợp chết sau ấy, sẽ đi lên trùm bao tải người đi trước.
"
"Ha ha ha ha, học sinh Liên Hợp kiểu: Tôi và anh em ngốc nghếch của tôi.
"
!
Bên ngoài sàn đấu Liên Hợp, sĩ quan huấn luyện và giám thị đều đỡ trán, quả thực là không thể tin được rằng, trong những học sinh có thể ngu ngốc như vậy ở trận đấu, lại có một tuyển thủ hạt giống của Liên Hợp bọn họ.
Sĩ quan huấn luyện siết chặt bàn tay đến mức tiếng xương vang lên răng rắc.
Lần sau đi học nhất định phải luyện tập kỹ càng, để cậu ta tự mình cảm nhận sự nguy hiểm đáng sợ của xã hội!
Sĩ quan giám thị đi tuần thấy anh ta tỏ ra dữ dằn thì ghé sát lại nhìn nhìn, anh ta chỉ vào màn hình và hỏi: "Ái chà, cô gái này không tệ nha, là tuyển thủ hạt giống của Đệ Nhất Quân năm nay sao?"
Sĩ quan huấn luyện đang hung tợn nhìn chằm chằm vào máy theo dõi, anh ta nghe vậy thì xoay đầu qua nhìn nhìn rồi lắc đầu: "Chắc không phải đâu.
"
Sĩ quan giám thị nhìn thông tin thì thán phục: "Thành tích này khủng khiếp quá.
" Anh ta hào hứng tiến về địa điểm phát lại sóng trực tiếp của Liên minh Quân sự.
Sĩ quan huấn luyện nghe thấy âm thanh thì bước lại gần, rồi trong lòng lại một lần nữa muốn ném tên tóc rẽ lệch ra ngoài, vừa không hiểu sao lại hâm mộ con nhà người ta: "Toàn bộ tuyển thủ hạt giống cấp S của Đệ Nhất Quân năm nay đều là nam, không có nữ.
"
"E là không phải thế đâu.
" Sĩ quan giám thị hếch hếch cằm lên, ra hiệu sĩ quan huấn luyện xem lại phát sóng: "Thần kinh phản ứng như này, trình độ bắn tỉa này, cũng đạt tới lớp trên rồi, chưa xếp hạng sao? Hay là vũ khí bí mật nhỉ?"
Sĩ quan huấn luyện tỉ mỉ nhớ lại, anh ta nói bằng giọng không chắc chắn: "Chẳng lẽ là người mà tên họ Hùng tiến cử sao?"
Sĩ quan giám thị: "Hử?"
"Lúc trước ra ngoài uống rượu ấy, họ Hùng của Đệ Nhất Quân khoe khoang với tôi rằng, đã tìm được một hạt mầm tốt, trong thi đấu vòng tròn các trường đại học và cao đẳng chắc chắn sẽ giẫm chúng tôi ở dưới chân.
" Sĩ quan huấn luyện cười ha ha lạnh lùng: "Say rồi thì mơ mộng hão huyền.
"
Lúc Đằng Đàn tiễn ba người kia đi thì cảm giác nóng rát trong dạ dày của cô cũng biến mất mà không hề báo trước.
"Hửm?" Đằng Đàn nhìn bụng mình, có hơi ngơ ngẩn, số liệu này thực sự có tính cách, nói đến là đến nói đi là đi.
Chắc không phải là debuff của Liên minh Quân sự chôn vào đâu nhỉ.
Đằng Đàn không kìm được mà nghĩ lại, rốt cuộc mình đã làm chuyện tàn ác gì, mà vận may lại kém cỏi đến thế? Loại debuff chôn sâu như vậy mà cô cũng có thể giẫm trúng là sao?
Cuối cùng cô thở dài thườn thượt, chỉ có thể cầu nguyện trong lòng, vận may có thể từ từ ghé đến vào nửa sau trận đấu.
Đằng Đàn thu dọn xong ba cái ba lô, bổ sung số đạn dược đã tiêu hao trước đó, đang chuẩn bị đi xem xét xung quanh xem còn nơi nào có thể kiếm được điểm không thì trong bản đồ vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.
[ Tinh- Thời gian thi đấu của cửa này đã qua sáu mươi phút, hệ thống sẽ cung cấp cho các thành viên dự thi danh sách năm mươi người đứng đầu bảng xếp hạng, xin chú ý kiểm tra.
Sau một phút sẽ mở bản đồ chế độ loại bỏ năm mươi người cho các thành viên dự thi, thời gian hiệu lực là năm phút, xin tự mình kiểm tra.
Một phút sau sẽ mở ra bản đồ định vị đầy đủ cho năm mươi người đứng đầu, thời gian hiệu lực là năm phút, xin tự mình kiểm tra.
]
Bảng xếp hạng tự động nhảy ra, các thí sinh may mắn còn sống sót vừa nhìn đã thấy ngay hai chữ Đằng Đàn ở vị trí thứ nhất, lấp lánh ánh vàng vương giả, theo sau là số điểm tích lũy 114, dẫn đầu bỏ xa một quãng, gần như gấp bốn lần người xếp hạng thứ hai.
Nhấn mở thông tin cá nhân, giới tính nữ, thuộc trường quân đội: Học viện Quân sự số một Tra Thụy.
Đệ Nhị Quân, Liên Hợp và Tổng Hợp, đều mất bình tĩnh, ngoại trừ một số người trong Đệ Nhất Quân từng bị Đằng Đàn đánh thì những người khác cũng tỏ ra kinh ngạc.
Mọi người ăn ý mà nhấn mở kênh trong trận đấu, ba tên nhóc bắt đầu nhao nhao tuyên bố bùng nổ kiến thức.
"Mẹ nó! Đệ Nhất Quân các người có chút thú vị đấy, cứ lẳng lặng mà làm chuyện lớn nhé!"
"Đằng Đàn? Cái tên này thậm chí còn chưa từng xuất hiện trong dự đoán các giải nhất nhì ba của mùa giải trước!"
"Con ngựa đen này có hơi hoang dã ! "
"Là một cô gái sao? E là không phải mục tiêu được cho ăn chứ?"
"Mé! Tính kiểu gì lại thua ở sự nhẹ dạ không đâu!
!
Đệ Nhất Quân nghe xong thì rất khó chịu, bạn học ông đây dựa vào bản lĩnh mà đứng thứ nhất, cần cái thể loại ghen tị mấy người ở đây thương xót sao?
Lúc này chia làm hai phe phái.
Phái thứ nhất thì khéo ăn khéo nói, khai chiến với phía bên kia trong mùi thuốc súng nồng nặc.
"CMN! Miệng mồm sạch sẽ chút cho ông, một đám ông lớn tranh nhau làm mụ đàn bà lắm chuyện phải không? Tốt xấu gì thì cũng phải có chút mặt mũi chứ!"
"Chậc chậc chậc, các người nóng nảy rồi, nóng nảy rồi.
"
"Rảnh rỗi ở trong này kêu gào ầm ĩ, còn không bằng dành chút thời gian leo lên bảng xếp hạng!"
Một phái thì sử dụng kiểu bóp giọng, ngụ ý che giấu.
"Trời ạ, chị gái nhà tôi ghê gớm lắm đó nha, mấy người có ngồi tên lửa cũng không theo kịp đâu, cũng chỉ có thể chua ngoa ngoài miệng mà thôi.
"
"Tiêu rồi, tôi không muốn cố gắng nữa, chị gái Tiểu Đằng, chị đang ở đâu vậy, cầu xin chị dẫn dắt thằng em trai ăn hại này!"
"Chị gái Tiểu Đằng nhìn em chút đi mà, vác súng, cõng ba lô và đỡ đạn em đều làm được hết, mong chị gái Tiểu Đằng nghĩ tới thì có thể bố thí cho em một mối quan hệ.
"
"Wow! Chị gái Tiểu Đằng xuất sắc! Vậy mà trước kia không nhận ra chị gái ngầu như vậy đấy! Ghét ghê !"
!
Cuộc chiến mắng chửi khốc liệt diễn ra trên toàn bộ kênh.
Thượng Ninh xem bảng xếp hạng, nhấn mở biểu tượng thông tin của Đằng Đàn rồi hỏi Đặc Tu Tư: "Có phải cô gái này đối đầu với cậu phải không?"
Đặc Tu Tư phóng to tấm ảnh chân dung ba chiều và xem nó ở góc nhìn ba trăm sáu mươi độ, hắn ta xem xong thì có phần rối rắm và nói: "Hơi hơi giống, nhưng không thấy được người thật thì tôi cũng không chắc chắn.
"
Thượng Ninh gật đầu, mở một liên lạc khác và đi thẳng vào vấn đề: "Vây bắt người đứng đầu, đi hay không?"
Phía đối diện suy xét giây lát, hắn ta nói bằng vẻ cân nhắc: "Tình huống này, để có được giải nhất thì có lẽ Đệ Nhất Quân sẽ bảo vệ cô ta hết mức, giờ mà nhắm vào chỉ sợ mất nhiều hơn được.
"
"Bản đồ sẽ mở ra ngay giờ đấy, sức mạnh của cô ta không tệ đâu, nhân lúc cửa thời gian mở bản đồ mà không tranh thủ tiêu diệt cô ta, thì phần sau không có bản đồ chúng ta lại càng không tìm được người đâu.
" Thượng Ninh trầm giọng :"Vả lại hai nhà nhiều người thế này, còn lo không vây bắt được một cô gái nhỏ hay sao? Thế nào mà lại tôi không biết là các cậu nhút nhát như vậy nhỉ?"
Phụ nữ bị hạn chế về năng lực vận động và sự phản ứng, trên chiến trường đa số họ là lính hậu cần hoặc lính kỹ thuật, mà nữ binh đơn độc thực sự có thể ra trận giết địch thì lại càng ít.
Dù rằng, trong các trận đánh lớn của những năm này cũng đã xuất hiện nhiều bóng dáng nữ binh đơn độc xuất sắc, nhưng trong toàn bộ môi trường quân sự thì vẫn còn tồn tại sự khinh thường phụ nữ.
Đều ở vào độ tuổi một lời không hợp thì nóng máu ngay, phía đối diện bị giọng điệu khinh miệt của Thượng Ninh công kích liền không thể ngồi yên được nữa: "Ngược lại cũng không phải là không được, nhưng số người đi mở đường lúc trước hao tổn nhiều quá, điểm tích lũy phải chia sáu bốn, tôi sáu cậu bốn.
"
"Xong.
"
Đằng Đàn rúc ở trên cây, cô nhíu mày hơi phiền não khi xem bảng xếp hạng.
Ba chữ to đùng bảng xếp hạng lấp lánh ánh vàng phía trên cùng của giao diện hệ thống.
Nếu không phải cửa thời gian không hợp thì Đằng Đàn nhất định sẽ lên tiếng khen ngợi rất có thẩm mỹ.
Ước tính trước đó có sự chênh lệch quá lớn, làm điểm tích lũy nhảy lên đầu tiên, hiện giờ chắc chắn cô sẽ trở thành mục tiêu.
Hệ thống nhắc nhở toàn bộ vị trí đã được mở, Đằng Đàn mở bản đồ ra, góc dưới bên phải có thêm hai lựa chọn, chế độ định vị hoàn chỉnh và chế độ lọc.
Nhấn vào cập nhật, trên bản đồ liền liên tiếp tuôn ra chi chít những vị trí.
Cô thầm ước tính trong lòng, tối đa không quá năm trăm người.
Tỉ lệ loại trừ của đợt này cao hơn so với các đợt trước.
Cô chuyển sang chế độ lọc, thanh tiến trình cập nhật lướt rất nhanh, trong nháy mắt năm mươi điểm vị trí đã sáng lên trên bản đồ.
Tấm bản đồ màu xanh lam đan xen phản chiếu trong con ngươi cô, đuôi mắt của Đằng Đàn vô thức run nhẹ.
Mô hình ba chiều trải ra trước mặt cô, điểm gợi ý có bốn màu sắc nằm rải rác trên khắp bản đồ, tỏa ra ánh huỳnh quang nhàn nhạt.
Ngoại trừ hai điểm đen giống cô và hai điểm màu xanh đậm, thì bốn mươi lăm điểm còn lại đều là màu xám và màu xanh dương, được phân bố đều xung quanh thị trấn.
Là người của Liên Hợp và Tổng Hợp.
Bọn chúng muốn liên kết lại, bao cả top 50.
Còn có một tin không hay lắm, là đã có người bắt đầu di chuyển về phía của cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...