Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong nhà hát lạnh lẽo vắng tanh, ánh đèn vàng chập chờn tập trung hết trên sân khấu, một người phụ nữ mặc chiếc váy múa ba lê màu đỏ tươi đang xoay tròn, đong đưa thân thể ở trên đó.
Nâng mũi chân, động tác nhẹ nhàng uyển chuyển lại xinh đẹp, lúc liên tục xoay tròn, cô ấy nhảy lên trên, thân thể đứng thẳng trên tư thế cực kì nguy hiểm, sau đó lại tiếp tục xoay tròn nhiều lần.
Cho đến khi kết thúc bằng tư thế thê lương lại xinh đẹp, quỳ rạp trên mặt đất, làn váy màu đỏ tươi xòe ra thành hình tròn, vây quanh thân hình tinh tế lại mảnh khảnh của cô. Nhìn từ phía xa, cô ấy như đang nằm trong vũng máu, đỏ tươi lại xinh đẹp rực lửa, làm người ta không thể rời mắt.
Người phụ nữ có khuôn mặt sang chảnh tuyệt đẹp, nở nụ cười đắc ý, đôi mắt nhìn thẳng đèn trần phía trên, rồi cảm thấy mắt mình hơi hoa, không ổn lắm.
Cô ấy đứng lên, khi chuẩn bị rời khỏi hậu đài thì cô ấy nghĩ tới một đơn hàng mới.
============================
Người đàn ông đang khỏa thân đi vào trong phòng bếp, ôm người phụ nữ đang đưa lưng về phía mình.
Cô đang nấu canh lại bị anh ôm lấy, nhưng cũng không quay đầu lại. “Muốn ra ngoài sao? Chờ em một chút, canh này phải nấu thêm một lát nữa.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Người đàn ông cúi đầu ngậm lấy vành tai cô, cách lớp quần áo, bàn tay mân mê bộ ngực đẫy đà, dương vật đã ngẩng đầu đang đâm vào bờ mông tròn trịa vểnh cao của cô.
Lúc này, cô mới phát hiện ra người đàn ông không mặc quần áo, cứ để vậy mà chạy từ trong phòng ra. “Anh lại muốn rồi sao? Nhưng mà… canh sắp nấu xong rồi.” Cô lộ ra vẻ mặt khó xử.
Người đàn ông không quan tâm mà cởi quần áo cô ra, cúi đầu liếm mút thịt vai cô, nâng một chân cô lên, từ phía sau mà cắm vào trong nơi riêng tư của cô.
Đường cong cơ thể anh rất hoàn mỹ, bởi vì huấn luyện bên ngoài thường xuyên mà mông cực kì rắn chắc, cơ bắp. Đôi chân dài màu bánh mật của anh đang tách hai chân mảnh khảnh trắng nõn của cô ra, kề sát mông cô với mình, ôm eo cô kịch liệt đong đưa.
“Không được, quá nhanh, ưm, chậm một chút.” Người phụ nữ phát ra tiếng rên rỉ cầu xin, vươn cánh tay mảnh khảnh gầy yếu ra, kéo tay anh, cuối cùng cũng bỏ mặc nồi canh đang nấu.
Tay người đàn ông nâng cằm cô lên, in lại dấu vết của chính mình trên cần cổ trắng nõn yếu ớt của cô. “Làm sao bây giờ, càng ngày anh càng không thể rời khỏi thân thể em, làm em thế nào cũng thấy không đủ.”
Người phụ nữ ngẩng cổ, khuôn mặt thanh tú xinh đẹp mơ màng mê ly, trên hàng mi hơi rũ xuống, những giọt sương mới đang long lanh, môi đỏ khẽ nhếch lên, phát ra âm thanh làm người ta ngứa ngáy cả người.
Khi người đàn ông không phải đi diễn, tập luyện hay kêu gọi tài trợ thì anh luôn ở trong nhà với người phụ nữ, không phân biệt ngày đêm mà hưởng thụ thân thể tươi mới mềm mại của cô.
Giống như bây giờ vậy, rõ ràng là mới đang là buổi chiều nhưng anh đã hung hăng phát tiết dục vọng trong cơ thể cô. Sau khi ngủ trưa dậy, anh không thấy bóng dáng cô trên giường, vậy mà lại cảm thấy bực bội, gấp gáp mà chạy đi tìm cô, chiếm hữu cô.
Rõ ràng người mà anh yêu nhất hẳn phải là người chị gái xinh đẹp rực lửa ở trên sân khấu kia, nhưng anh lại dần dần bị em gái dịu dàng uyển chuyển, yêu kiều xinh đẹp làm cho rung động, vì cô mà mê muội không ngừng.
Cô dừng một chút. “Sao anh lại bắn vào bên trong chứ?”
“Anh muốn em sinh con cho anh.” Giọng nói anh trầm thấp, hơi khàn, mang theo chút từ tính. “Đợi phần diễn trong quý này kết thúc, chúng ta kết hôn đi!”
Cô nghe vậy, thân thể lập tức cứng đờ. “Vậy chị gái phải làm sao bây giờ?”
Anh im lặng một lát. “Cô ấy sẽ không chấp nhận anh, trong lòng cô ấy chỉ có biển diễn vũ đạo, chỉ muốn nghe tiếng vỗ tay của người khác, chỉ nghĩ đến hoa tươi và những món quà xa hoa phù phiếm. Anh mệt rồi, không muốn chờ đợi nữa.”
“Chúng ta nói chuyện với chị gái rồi mới quyết định có được không?” Cô thấp giọng cầu xin.
Anh không nói gì, chỉ dựa vào tủ lạnh bên cạnh, nhìn cô đang múc từng muỗng canh nóng hầm hập vào bình giữ nhiệt, không sót một giọt nào.
Đó chính là canh bổ mà anh muốn đem đến cho chị gái tẩm bổ, nhưng mà, rất nhiều lần, anh nhìn thấy người phụ nữ tuyệt đẹp xuất sắc chỉ nếm một ngụm rồi nhíu mày không uống nữa, lãng phí canh mà em gái dụng tâm để nấu.
Anh nhìn thấy thế thì lập tức uống hết sạch canh rồi mang bình không về nhà. Cô tận tâm tận lực, không hề oán hận mà làm hết những việc này, anh luôn thấy rõ ràng, nên mới từ từ thu hồi tình yêu say đắm của mình với chị gái, rồi chuyển sang yêu sâu sắc em gái.
Anh làm cùng đoàn kịch với hai chị em, là nam chính của đoàn kịch; chị gái là nữ chính duy nhất; còn em gái chỉ là chân sai vặt trong đoàn kịch, đang học tập biên soạn kịch bản từ vợ trưởng đoàn.
Ba năm trước, anh tỏ tình với chị gái, nhưng cô ấy lấy lí do là không muốn làm ảnh hưởng đến công việc nên từ chối sự theo đuổi của anh.
Sau khi em gái biết thì lập tức tỏ tình với anh, nói bằng lòng cùng anh chờ chị gái gật đầu đồng ý, chỉ cần để cô có thể ở bên cạnh anh là được rồi.
Vì có thể tiếp xúc gần với chị gái, đạt được sự yêu thích của cô ấy nên anh đã đồng ý với lời tỏ tình của em gái, lợi dụng cô để tiếp cận chị gái.
Anh nỗ lực hai năm, chị gái mới miễn cưỡng chấp nhận sự tồn tại của anh, nhưng vẫn chưa có sự tiếp xúc thực sự nào, ngoại trừ động tác thân mật trên sân khấu. Cô ấy vẫn luôn thờ ơ cao quý, chỉ một lòng nghĩ đến việc biên đạo vũ đạo mới.
Anh vẫn hướng ánh mắt về phía cô ấy như cũ, vẫn cảm thấy rung động với từng động tác, từng cái xoay tròn nhảy lên của cô, nhưng lại không hề còn tư tưởng muốn chiếm hữu cô ấy như trước nữa, chỉ đơn thuần là muốn thưởng thức.
Ánh mắt anh đảo quanh chiếc đùi trắng nõn cân xứng của em gái, giữa hai chân cô, một dòng chất lỏng đang chảy xuống, mê hoặc đến mức khó lòng kìm nén nổi.
Anh biết, dù cho chị gái có chủ động hiến thân, nằm dưới hầu hạ anh thì cũng chẳng hấp dẫn bằng sự dụ dỗ trong lúc lơ đãng của em gái. Anh biết tất cả điểm mẫn cảm trên cơ thể cô, biết cách làm cô liên tục đạt được cao trào, cũng biết cách thắp lên tình cảm mãnh liệt nồng nàn, quên mình vì người thương của cô. Đương nhiên, cô cũng có thể khiến anh xúc động, làm anh hận không thể chết trên người cô, phun ra chất lỏng đặc sệt cho cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...