[tập truyện vực sâu diễm tình]_em vợ

Anh giữ chặt người cô, không cho cô rời đi. “Vì sao chứ? Em không muốn? Hay em không thích anh?”
 
“Không phải, chỉ là em chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt, em sợ!” Hàng mi dài của cô khẽ run lên, trông thật tội nghiệp.
 
Ngón tay anh lại càng cắm vào sâu hơn, kéo ra một chút chất lỏng từ trong cơ thể cô: “Không cần sợ, em cứ tin tưởng anh, được không? Anh sẽ thật dịu dàng với em.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Nhưng mà, cô vẫn chạy mất. Khi anh trở về từ nhà vệ sinh, nhìn thấy bàn ghế không một bóng người, liền nhịn không được mà dùng tay đấm lên lưng ghế, giải tỏa sự tức giận.
 

Vừa rồi, trước khi rời đi, trong đầu anh cũng tự hỏi, có nên bắt cô cùng đến nhà vệ sinh với anh không, bởi vì cô đã có tiền sử lâm trận bỏ chạy rồi. Nhưng anh sợ làm cô sợ hãi, nên chỉ một mình rời đi. Trước khi rời đi, anh còn dỗ cô mãi, không ngờ là đến cuối cùng thì cô vẫn chạy mất.
 
==========================
 
Trong lòng cô tự xây dựng một đẳng thức: 
Hai vế đối lập, cô quả quyết chọn vế thứ hai, sau đó liền bắt đầu chuỗi ngày mất tích.
 
Không hề đến thư viện, nhìn thấy anh trong trường liền chạy xa, khi tan học thì ỷ vào việc mình ở gần cửa lớp, mà luôn lao ra ngoài trước, không cho anh cơ hội bao vây bắt giữ.

 
“Em với anh khóa trên của em bị làm sao vậy? Sao anh ta cứ đến hỏi chị mãi thế? Hai người cãi nhau à?” Chị gái gõ cửa phòng cô, nhíu mày hỏi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Trong lòng cô liền cảm thấy hoảng loạn, bối rối. Bọn họ đã tiếp xúc với nhau rồi sao? Đã tiến triển tới mức độ nào rồi? Chị gái có thích anh không?
 
“Em với anh ta cãi nhau, chị không quản được. Nhưng anh ta là bạn người yêu chị, người yêu chị cũng muốn chị khuyên em, em cũng đừng làm khó người ta nữa. Có chuyện thì phải nói rõ ràng, cứ mập mập mờ mờ có thấy phiền hay không?!” Tính tình chị gái vốn không tốt, rất hiếm khi có thể bình tĩnh nói chuyện với cô.
 
“Em không yêu đương với anh ấy mà!” Cô nhẹ giọng giải thích.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận