Lần này anh càng quá đáng hơn, kéo hẳn quần đùi rộng rãi mà cô mặc ở nhà xuống, cách lớp quần lót hồng nhạt, liếm mút nơi riêng tư của cô.
Cô thẹn thùng nhưng lại hoàn toàn không có ý định đẩy anh ra, trong lòng chỉ nghĩ, ôi, rốt cuộc thì sau khi anh rời khỏi chỗ ngực cô thì nơi ấy của cô chẳng khác nào quả trứng ốp cả.
Anh bóp vòng eo tinh tế trắng nõn của cô, không cho cô chạy thoát, vùi đầu xuống bắp đùi cô, liếm cho đến khi chân cô run lên, quần lót ướt hết.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tay cô nắm chặt quần áo anh, phát ra tiếng rên rỉ mềm mại nhẹ nhàng, cảm giác được nước sốt đang thấm đẫm quần lót mình, còn chảy đến cả kẽ mông cô.
Anh lột quần lót cô ra, nhìn thấy vùng đất thần bí non nớt đầy mê hoặc, lối vào xinh đẹp còn lóng lánh những giọt sương, hơi hơi run lên của cô. Anh vươn đầu lưỡi, thâm nhập vào bên trong, liên tục chuyển động.
Trước nay cô chưa từng trải qua dòng cảm xúc điên cuồng đến vậy, cô ngẩng cổ, vặn vẹo eo. Nửa người dưới của cô, mông thì bị anh khống chế chặt chẽ, đùi thì kẹp lấy đầu của anh, không hành động nào không nhắc nhở cô rằng nơi riêng tư, nhạy cảm nhất của cô đang bị anh dùng đầu lưỡi không ngừng xâm phạm.
Mà cô, vậy mà lại khát vọng được anh chiếm lấy, được giao hòa với anh, không hề để tâm đến việc mình sẽ phải chịu đau đớn, thậm chí còn cảm thấy, dù mình có bị anh làm cho đau đớn đi nữa thì cô cũng sẽ vui vẻ đón nhận, bởi vì đó là do anh cho cô.
Khi Trình Mộ Nhiên trở về thì thấy em gái đã ngủ thiếp đi trên sofa, trên người khoác chiếc áo thể thao của Lam Hạo. Anh ấy lập tức lấy một chiếc chăn mỏng từ trong phòng ra, khoác lên người cô, trả áo khoác cho Lam Hạo. Nghĩ thầm, áo khoác này của cậu toàn mùi mồ hôi gớm muốn chết, thế mà cũng dám đắp lên người em gái tôi sao? Tôi không đánh cậu một trận là đã nể mặt lắm rồi đấy.
Trong bữa cơm trưa, mặt Trình Viện vẫn luôn đỏ bừng.
“Có phải lại bị cảm rồi không?” Mẹ Trình lo lắng mà nắm tay cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Luôn muốn làm lớn ngực, làm lớn ngực, nhưng lại không chịu ngoan ngoãn uống thuốc Trung y. Sức đề kháng của cơ thể con vốn không tốt, ngực to thì có ích gì chứ?”
Mặt Trình Viện càng đỏ hơn. Mẹ ruột của con ơi, mẹ đừng bóc phốt con trước mặt người thương như thế chứ?
“Thân thể bé Viện không tốt sao ạ? Mẹ cháu có quen một bác sĩ Trung y, nghe nói là rất lợi hại, hiếm khi khám bệnh cho người khác. Để cháu nhờ mẹ đưa bé Viện đến đó, dì cảm thấy như vậy có được không?” Lam Hạo cực kì chân thành mà đề nghị với mẹ Trình. Thân thể Trình Viện yếu ớt bẩm sinh, sau này đã trở thành nỗi băn khoăn cả đời của anh, nhưng tiếc là điều trị quá muộn, cộng thêm việc sức khỏe tinh thần của cô luôn không ổn định, nên mới sảy thai nhiều lần liên tiếp như thế.
Mẹ Trình kinh ngạc nhìn anh. “Như vậy có được không? Có làm phiền đến mẹ cháu không?” Đương nhiên là bà bằng lòng, nhưng mà, đây chỉ là lời nói một phía của một đứa trẻ, không biết là mẹ thằng bé có đồng ý hay không.
Đây là lần đầu tiên thằng bé tới nhà chơi mà đã nhiệt tình quan tâm em gái của bạn mình như vậy rồi, đúng là một đứa nhỏ có nhân phẩm tốt. Trong lòng mẹ Trình thầm đánh giá, càng nhìn càng vừa lòng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...