Tập Quên Đi Khoảng Cách

Hải Băng lặng người, nhìn người đang đứng trước mặt, bỗng chốc 2 bàn tay siết chặt đến nổi hiện lên những vết đỏ.Nó nhìn Tường Vy đầu khinh khi, nhếch mép, không nhanh không chậm cho nhỏ ta một cái bạt tát. Lúc này Vy trông thật thảm, nguyên khuôn mặt giờ chỉ còn lại vết 5 ngón tay của nó.
"Đau không.Tôi đánh cô như vậy thì chắc cô cũng biết tôi tức đến mức nào rồi chứ." Giọng nói nó đầy lạnh lẽo và có mùi chết chóc.
"Hoàng Hải Băng." Vy cả người run run mà quát.Nhỏ mới là người phải tức chứ tự nhiên bị đánh mà không rõ lý do .
"Câm miệng." Băng cướp lời,trong giọng điệu nó dần bao hàm cả sự giận dữ: "Cô muốn xin lỗi tôi cũng không có tư cách đó đâu.Nếu cô không muốn một bên má bị tát nữa thì ngoan ngoãn mà im đi."
"Đánh tôi như vậy cô có thấy sảng khoái hơn không." Tường Vy không muốn nói tiếp với nó nữa chính là sợ mình sẽ tức giận, không nhịn được cãi vã với nó.
Nó hơi khựng lại, nhìn Vy vài giây khó hiểu, công nhận nhỏ này giả nai giỏi thật "Đang nói gì vậy,cô còn không hiểu tôi sao?" Trước câu hỏi của Tường Vy,nó nhếch miệng nở nụ cười mờ nhạt trước câu hỏi đó,nhỏ ta quá xem nhẹ nó rồ: "Cái này mới chỉ bắt đầu thôi, một con bé mồ côi không cha không mẹ được vào học tại Newport đã khiến tôi đủ phát điên rồi. Vậy mà còn dám nắm tay vị hôn phu của tôi vào khách sạn của nhà tôi nữa,chỉ tát cô có mấy cái mà có thể khiến tôi đỡ hơn sao,là cô thì cô cảm thấy thế nào hả. Hạo Quân đâu,tên khốn đó đâu rồi."
Hải Băng trợn mắt giận dữ nhìn nhỏ Tường Vy, không hề để ý đến phản ứng của nhỏ, thản nhiên dùng tay gạt nhỏ tránh sang một bên, không kiêng nể bước vào phòng lớn tiếng gọi Hạo Quân, nó thừa hiểu tên khốn đó chắc chắn sẽ không để Tường Vy ở một mình.Gấp đến mức Vy đi sau nó miệng không ngừng kêu gào. "Này,cô làm cái gì vậy?"

Tường Vy lo lắng vội bước theo sau trong lòng nghi hoặc không biết phải làm gì.Nó tìm kiếm xung quanh nhưng không thấy thứ mình đang tìm đang ở đâu.Chợt nghe tiếng nước chảy trong nhà tắm,nó mạnh tay kéo cửa nhà tắm nhưng không thấy hắn đâu chỉ thấy vòi nước đang chảy hơi nước cũng toả ra khắp phòng. Trong lòng tự hiểu mình đã hiểu lầm,Tường Vy lúc này vội chạy vào đóng vòi nước do lúc nãy vội vàng mà quên tắt vòi nước.
Thẩm Tường Vy nhíu mày,quay lại nhìn nó, giải thích chưa nói tới, mà nhỏ cũng không có gì để mà giải thích.Vy chỉ muốn nói rõ ràng thôi. "Tôi bị mẹ của Quân đuổi ra khỏi nhà trọ,vì chưa tìm được nhà trọ nên anh ấy đã đưa tôi đến đây." Nhỏ trầm giọng xuống "Bây giờ cô có thể xin lỗi tôi vì cái tát và bước ra khỏi đây rồi chứ."
" Cháttt. . ." Lại 1 cái tát nữa dành cho Vy.
" HOÀNG HẢI BĂNG. . ." Vy gằn lên từng tiếng, không khí xung quanh thật ngột ngạt, cả nó và Vy đều đùng đùng lửa giận ,nhưng xét về 1 khía cạnh nào đó thì những lời nó nói ra vẫn có độ sát thương cao hơn
"Cô..." Nó liếc mắt một cái, dừng một chút, chớp chớp đôi mắt trong veo "biến ngay đi khi tôi còn nói chuyện tử tế,lập tức biến khỏi đây ngay trước khi bị bảo vệ ném cả người lẫn đồ ra khỏi đây."
"Cô là gì mà đòi đuổi tôi đi chứ?" Vy shock tới mức không dám tin vào những gì mình vừa nghe.Nhỏ đột nhiên hoá thành cọp mẹ gào tướng lên.

"Khi tôi thấy cô trong phòng khách sạn cùng Thiên Minh,tôi biết chắc là cô bị ép vì tính Thiên Minh thế nào tôi là người hiểu rõ nhất?" Hải Băng nhếch mép, từng bước tới gần Vy: "Còn bây giờ thì sao,bị đuổi ra khỏi nhà trọ nên đến khách sạn 7 sao để ở ư,cô nghĩ tôi sẽ tin à!"
Thẩm Tường Vy bị ép lui lại từng bước, cuối cùng đụng vào một góc tường.Nhỏ đưa tay lên cản không cho Băng áp sát nữa,"Cô không tin cũng không sao,tôi căn bản không cần phải giải thích!"
"Tôi đang cho cô cơ hội đấy.Hãy kết thúc chuyện này đi.Trước khi tôi nói ra hết sự thật về cô..." Băng lớn tiếng đe doạ.Nó nhìn Tường Vy bằng ánh mắt sắc lạnh, hàn khí cũng từ nó tỏa ra bao quanh căn phòng.
"Cô muốn nói chuyện tôi là quý tộc giả cho mọi người biết ư,được cứ nói đi." Tường Vy dở khóc dở cười, không ngờ nó có thể vô lý đến thản nhiên như vậy,đúng là hiếm thấy: "Cô tưởng tôi không chuẩn bị trước tâm lý cho chuyện đó sao."
Băng cười nhẹ, khẽ mím môi, hỏi ngược lại: "Trước khi nhận lời tỏ tình của Hạo Quân cô chưa nghĩ đến hậu quả sao, hãy ôm bí mật đó rồi rời khỏi đây trước khi Hạo Quân bị vạ lây vì cô."
"Ý cô là gì?" Vy nhăn mày khó hiểu, nhất thời chưa hiểu được những gì nó đang nói.Cái gì mà hậu quả với vạ lây, chuyện này có liên quan gì tới Quân chứ?
"Những kẻ muốn Hạo Quân bị đuổi học ở trường này cô biết có bao nhiêu người không? Vì anh ta là con trai của tập đoàn JK nên bọn họ không làm gì được thôi.Nếu biết Hạo Quân thích một cô gái như cô, thì họ sẽ tấn công Hạo Quân thông qua cô. Hoàng Thiên Minh, cũng nằm trong số đó. Vậy nên hãy nghỉ học rồi trở lại Mỹ đi,dù là hôn ước của tôi và anh ta có bị hủy bỏ đi nữa thì cũng không thể nào tới lượt cô được.Từ ông bà,bố mẹ cả chị gái của anh ta cũng là do hứa hôn và đến với nhau đó,cô còn định mặt dày như vậy cho đến bao giờ hả, Vậy nên hãy nghĩ đến việc chuyển trường đi."

Ánh mắt Vy xuất hiện vài tia lo lắng, không ngờ cô lại gây rắc rối cho anh như vậy, chả lẽ không còn cách nào khác là phải làm theo lời nó nói sao? Không biết làm sao đành phải đồng ý cho qua chuyện... "Được,tôi sẽ suy nghĩ."
Tường Vy vừa nói xong thì “Cạch…” Cánh cửa bị mở ra, cả Tường Vy và Hải Băng đều ngây người vì người xuất hiện trước cửa không ai khác là Hạo Quân. Mặt hắn không biểu lộ cảm xúc nào khiến Tường Vy lo lắng. Nhỏ không biết Hạo Quân đã nghe thấy những gì? Quân đưa mắt nhìn về phía Hải Băng, lời nói như là nghi vấn nhưng cũng là khẳng định: "Tại sao lại phải suy nghĩ?"
Tường Vy bất giác run nhẹ: "Hạo Quân à…"
"Em ra ngoài đi, anh có chuyện cần nói riêng với cô ta." Anh cắt ngang lời của Tường Vy, giọng nói đanh thép.
Nghe Hạo Quân nói, Vy ngập ngừng, nửa muốn đi ra nhưng nửa lại muốn ở đây xem hai người họ nói với nhau chuyện gì. "Hạo Quân…"
"Anh nói em ra ngoài." Hạo Quân quát to.
Nghe tiếng quát của Hạo Quân Tường Vy liền xoay người bước ra ngoài. Xem ra lần này anh rất tức giận, trước giờ anh chưa từng to tiếng với cô như vậy.

*)Hôm nay,ngay khi những thông tin về sự hợp tác của ba tập đoàn RS, ZEUS vs JK bị rò rỉ ra ngoài thì ngay lập tức các phương tiện truyền thông trong nước liên tục đưa tin về sự kiện này ở khắp mọi nơi,qua mọi phương tiện TV,Radio,Điện thoại,... Chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi, khắp các màn hình lớn đã có phóng viên trực tiếp đưa tin "Nói về khả năng giữa 3 tập đoàn lớn nhất hiện nay là Jk vs Zeus và RS, tất cả các cổ phần của tập đoàn JK đã tăng vọt từ khi có tin tức này. Trong khi mọi người đang cẩn trọng theo dõi hai tập đoàn thì ngoài việc hợp tác trong kinh tế còn có tin hai bên sẽ trở thành thông gia..." Hai MC nữ xinh xắn đưa tin trên màn hình về chuyện này khiến người nghe không khỏi sốt ruột.
"Con nghe rồi chứ,.." Chủ tịch Trần với tay lấy chiếc điều khiển, bực bội đến mức không thể xem thêm được nữa,tắt màn hình TV cái rụp rồi quay lại nhìn cô con gái Kim Quân đang đứng một bên với vẻ trách móc: "...nếu như cuộc đính ước này của em con mà bị hủy bỏ thì cổ phiếu của chúng ta chỉ trong một đêm thôi sẽ trở thành giấy vụn. Tập đoàn JK có thể đứng vững được như ngày hôm nay là nhờ những giọt mồ hôi và nước mắt là nhờ có ông cố của con,ông nội của con và cả ta nữa.Bây giờ đến lượt em con thì con muốn nó sụp đổ chỉ vì thứ tình yêu vớ vẩn đó của nó hay sao? Con định ngồi yên nhìn nó phá hỏng tất cả sao?"
Từ sau khi Hạo Quân thông báo muốn hủy hôn, ông ta đương nhiên rất lo lắng rằng với thế lực của gia đình họ Hoàng thì tập đoàn JK sẽ không chịu nổi sự đả kích này.
Từ bữa đó đến nay, ông không thể nào liên lạc với bên kia, hoàn toàn mặt vô âm tín. Rõ ràng rằng bà Mai Chi đang chơi trò chờ đợi là hạnh phúc nếu không sao lại rò rỉ thông tin này ra ngoài.
"Một mình con chưa đủ sao?" Mặc kệ sự tức giận của bố mình,Kim Quân sắc mặt không thay đổi nhàn nhạt nói.
CÒN TIẾP...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận