Tập Quên Đi Khoảng Cách

Sáng hôm nay Hải Băng vẫn đi học bình thường, quyết không để chuyện với Hạo Quân làm ảnh hưởng đến việc học, vừa xuống cầu thang đã thấy bà Mai Chi đã đứng sẵn trước cửa nhà đợi nó đợi nó.
Mới sáng sớm nó không muốn cãi nhau nên cứ thế mà đi qua tiến về chiếc Audi màu trắng của nó,bà Mai Chi cũng không để ý tuỳ miệng nói “Mẹ đã suy nghĩ rồi,hôn ước này-vẫn sẽ diễn ra đúng kế hoạch. Mẹ đã bỏ ra bao nhiêu công sức và tiền bạc như vậy,không thể để một con ranh con làm cho tan tành được.”
Hải Băng cười nhạt đầy chán nản: “Đến lúc nào rồi mà mẹ vẫn tính toán thiệt hơn như vậy,sau mọi chuyện ngày hôm qua mẹ không rút ra được bài học gì sao?”
Bà Mai Chi nhíu mày, sau một lúc lâu, mở miệng nói: “Con nghĩ người như để chủ tịch Trần sẽ để cho con trai mình lấy một người như con bé kia sao,mọi chuyện mẹ sẽ lo,đi học đi.” bà ta nói giọng kiên quyết rồi.
"Con biết con không là gì trong cuộc sống của mẹ nhưng mà mẹ...còn hơn cả từ tệ hại...mẹ biết không?" Nó lạnh nhạt đáp rồi lên xe rồi đi thẳng.
Chiếc Audi màu trắng lao khỏi cổng biệt thự trong tích tắc đã không thấy đâu. Khuôn mặt bà ta bốc chốc nhăn lại thấy mà sợ: "Con với cái..."
Trong chiếc Audi màu trắng cá tính, Hải Băng đang trầm ngâm suy nghĩ, nó nhớ lại mọi chuyện mà nó đã trải qua từ lúc trở về từ Mỹ.
Nếu như Hạo Quân vẫn kiên quyết theo Tường Vy còn mẹ nó vẫn muốn theo cuộc hôn nhân này thì đương nhiên nó sẽ là chủ đề bàn tán tiếp theo của đám bà 8 trong trường.

Mãi suy nghĩ mà nó đã đến trường lúc nào không hay, chạy xe thẳng đến gara để xe dành riêng cho lớp Vip,lúc chuẩn bị bước xuống nó đã nhìn thấy một cảnh tượng làm nó bất ngờ.
Hôm nay,Hạo Quân lái xe đưa Tường Vy đến trường nhưng điều đặc biệt là mặc kệ mọi ánh mắt cùng tiếng xì xào bàn tán của mọi người ,Vy và Quân vẫn nắm tay nhau cùng đi vào và cảnh tượng đó đã vô tình đập vào mắt Hải Băng. Ban sáng tâm trạng nó đã không được tốt, bây giờ nhìn thấy cảnh tượng này khiến nó càng điên hơn, giờ Băng phải làm một việc mà đáng lẽ nó nên làm từ hôm qua.
Vì có chút việc bận nên khi tới hành lang hai người đi riêng ra, Hạo Quân đi công việc của Hạo Quân còn Tường Vy thì đi tới phòng phát thanh. Hải Băng thấy vậy liền mau chóng đi theo, vậy là quá đủ rồi, nó đã để yên cho 2 người nhưng đâu phải họ muốn làm gì trước mặt nó cũng được chứ? Tường Vy vừa ngồi vào bàn thì Hải Băng bước vào.
"Cứ làm việc của mình đi, tôi có cái này muốn cho cô xem nhưng hiện giờ thì vẫn chưa thể cho cô xem được " Hải Băng nhìn Tường Vy nói với giọng đầy sự khinh bỉ.
"Ý cô là gì ?" Tường Vy nhíu mày, không hiểu là nó định làm gì.
Lời cô vừa dứt thì Hạo Quân từ ngoài đi vào, lúc nãy hắn nhìn thấy Hải Băng đi theo Tường Vy là đoán có chuyện chẳng lành liền bỏ hết mọi công việc mà phi sang đây, ai biết được nó sẽ nói gì đó làm tổn thương đến Tường Vy thì sao?
"Anh nhanh thật đấy. . ." Nó quay sang Hạo Quân cười khẩy

"Em ra ngoài đi,từ giờ không được đến gần cô ấy nữa. Ra ngoài và nói chuyện với .....Chát". " một âm thanh chói tai vang lên, trong tích tắc Vy bất giác đưa tay lên bịt miệng như còn chưa tin nổi những gì đang diễn ra trước mắt mình.Một bên má của Quân đỏ dần lên, hiện rõ vết hằn của 5 đầu ngón tay và người tát Quân chính là nó,Hải Băng.
"Đúng vậy , là như thế này, sau này hãy luôn làm vậy với tôi và đừng bắt nạt Thẩm Tường Vy nữa..." Hạo Quân nhếch miệng ánh mắt thể hiện sự kiên định, Quân không giận vì bị Hải Băng tát vì hắn biết chuyện tối hôm qua hắn làm là sai và cái tát này đáng lẽ là hắn đã phải nhận từ tối qua.Nhưng hắn không yêu Hải Băng, người Hắn yêu là Tường Vy. Quân không muốn Tường Vy bị tổn thương, hắn hy vọng Hải Băng trút mọi tức giận lên hắn và đừng làm gì Tương Vy.
Nhưng ngược lại với sự bình tĩnh của hắn, gương mặt nó đang dần biến sắc, cơn tức giận ngày càng dâng cao, hắn dám bênh vực nhỏ trước mặt nó sao: "Câm miệng!" nó gằn lên từng tiếng, nhìn biểu hiện lúc này của nó là biết nó đang tức giận đến mức nào rồi: "Một tên khốn như anh thì có tư cách gì mà nói chuyện với tôi chứ". Nó nén cơn giận xuống, tức giận không phải là cái hay ,nó quay sang nhìn Vy nói với giọng khinh bỉ nói: "Bộ mặt này là sao, cô ngạc nhiên vì cái tát hay vì lời nói của tôi". Nó nhếch miệng, kinh bỉ nhìn Vy.
Tường Vy mất hết kiên nhẫn khi nghe nó nói, và điều khiến cô tức giận đó là nhìn người mình yêu bị một đứa con gái đánh và nặng lời với hắn như vậy mà không ho he nửa lời: "Tôi ngạc nhiên là vì thái độ của cô, sao cô có thể làm như thế với anh ấy chứ..." Tường Vy vẫn không tin được những gì mà Hải Băng vừa làm với Hạo Quân.
"Vậy nếu cô là tôi gặp cảnh như tối hôm qua thì cô sẽ làm như thế nào." Nó nhếch môi nói với giọng khinh miệt khiến Tường Vy tái mặt không nói lên lời: "Với một đứa trẻ mồ côi như cô thì không cần dùng tới bạo lực tôi cũng có thể làm cho cô sống dở chết dở rồi. Vậy nên tốt nhất là cô nên biết điều mà sống an phận chút đi." nói xong Hải Băng quay lại nhìn Hạo Quân, vẫn với chất giọng khinh bỉ nhưng lần này có pha lẫn tức giận: "Còn anh, sau khi đã hạ nhục tôi và làm cho gia đình tôi mất mặt vì con nhỏ này anh cảm thấy thế nào, rất mãn nguyện phải không? Hôm về ra mắt ở quê anh nói xin lỗi tôi là vì chuyện này đúng không?"
Ra vậy,thì ra hắn ta đã biết trước có một ngày hắn sẽ dùng trò hèn hạ này để hủy hôn nên hôm đó mới nói xin lỗi nó, vậy mà hôm đó vì lời xin lỗi này nó lại ngu ngốc mềm yếu trước mặt hắn chứ...

"Em đi ra ngoài đi." Hao Quân không muốn Hải Băng xúc phạm Tường Vy nữa nên hắn bảo nhỏ ra ngoài nhưng Hải Băng đâu dễ gì bỏ qua cho nhỏ như thế.
"Đứng yên đó, nếu cô dám bước ra khỏi đây nửa bước. Thì hôm nay cả trường này đều biết thân thế của cô đó" Nó lớn tiếng đe doạ.
"Hoàng Hải Băng" Hạo Quân không tin Hải Băng lại có thể làm như thế này,hắn quát lớn, sao nó cứ thích đem thân phận của Vy ra làm trò đùa như vậy chứ, nói động đến hắn thì không sao, nhưng động tới Vy thì hắn không thể để yên được. . . "Em đi ra ngoài đi."
Hạo Quân nhìn Tường Vy nói lại lần nữa,Vy thấy tình hình hiện tại không được ổn nên gật nhẹ đầu và toan định đi ra ngoài nhưng ai ngờ nó tiến tới và cho Vy một cái bạt tai không thương tiếc "Chát!"
"Hoàng Hải Băng" Quân giận dữ quát lớn, đau xót khi nhìn một bên má của Tường Vy đang đỏ dần lên, một phần do cái tát, phần còn lại là sự tức giận đang dâng cao và sắp bùng nổ dữ dội,nếu Băng không phải con gái thì hắn đã sớm tặng nó một bạt tai rồi.
"Sao? Anh tức giận à, anh tức như thế chắc anh cũng hiểu mình làm sai như thế nào rồi chứ. Chả phải anh nói sẽ giải quyết sao? Cách giải quyết của anh để mọi truyện thành ra như vậy phải không?" Hải Băng không quan tâm tới sự tức giân của Hạo Quân.
"Rầm. . ." Cánh cửa phòng bị mở ra bằng lực khá mạnh, tất cả giật mình nhìn sang phía cửa. Thế anh chạy vào ,mồ hôi nhễ nhại, cúi gập người, hai tay chống vào đầu gối thở hồng hộc, sau khi giữ được nhịp thở bình tĩnh, Thế Anh nhìn sang chỗ Vy "Này Tường Vy, nhanh đi xem đi, nhà trường dán thông báo họp hội đồng cậu đấy."
" Sao?. . . " Vy còn chưa tin nổi điều cô vừa nghe thấy , sau đó hoảng hốt chạy đi cùng Thế Anh, trước khi đi còn khẽ liếc nhìn nó một phát. Nó không hiểu cái nhìn đó là gì, nhưng cũng không ngu ngốc đến nỗi không nhận ra được sự khác thường của Tường Vy trong ánh mắt đó.

Căn phòng lúc này chỉ còn Hạo Quân cùng Hải Băng. Nhìn thấy một chuỗi đau khổ của Tường Vy, cơn giận của Hải Băng cũng vơi đi phần nào, cô nhếch môi, nhìn Hạo Quân mà buông lời châm chọc: "Thấy chưa, giờ thì bắt đầu rồi đấy-những ngày khổ cực của Thẩm Tường Vy. Hãy cùng chờ xem Trần Hạo Quân, mối nhân duyên của chúng ta chưa kết thúc đâu."
Tại hành lang trường,trong khi Thế Anh và Tường Vy còn ngơ ngác, ngây ngốc xem thông báo thì dư luận đã bắt đầu bàn tán xôn xao, mà cụ thể là các bạn học sinh trong trường, ai lấy đều ra vẻ khinh bỉ khi biết được thiên sứ trong sáng Tường Vy lại gian lận để có thể lấy học bổng du học...Gần đó còn có mấy học sinh buông lời châm chọc.
"Thế mới nói, nhìn mặt khó đoán lòng. Nhìn bề ngoài hiền lành nhưng bên trong thật gian xảo."
"Cũng không biết làm sao lại vào được trường này.Không khéo tin đồn là có thật cũng nên,cô ta chắc hẳn đằng sau còn có người nâng đỡ."
"Có khi cũng không phải là quý tộc gì đâu,nếu là người có tiền thì sao phải gian lận chứ."
Những ánh mắt đầy khinh miệt và lời nói đây châm biến hoà vào tiếng cười chế giễu của học sinh toàn trường khiến Tường Vy cơ hồ cảm thấy đầu óc choáng váng,sợ hãi run lên khuân mặt càng thêm tái nhợt. Những lời nói ác ý này đều một lượt lọt vào tai Hạo Quân, cậu vô cùng tức giận, chạy thẳng lên phòng hiệu trưởng gặp mẹ mình,vì cậu biết chắc chắn là do bà Esther tức mẹ cậu làm ra.
Còn Tiếp....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận