Lời hắn vừa nói ra như một nhát dao chí mạng làm tất cả mọi người thay đổi sắc mặt.Bà Mai Chi thì tím tái mặt,nói không nên lời: "Cái..cái gì... người yêu..."
"Phải...là người mà cháu yêu thật lòng,là người mà cháu đã tỏ tình trước khi gặp Hải Băng.Cháu biết làm thế này là cháu sai,cháu có tội rất lớn với bố mẹ,với hai bác với Hải Băng nữa.Vậy nên hôn ước này,xin hãy hủy đi ạ,vì trái tim cháu-không có chỗ cho Hải Băng nữa,cháu thành thật xin lỗi."
Sự tức giận đã phá tan sự bình tĩnh trên gương mặt của Hải Băng, nó giận đến mức phải đứng lên cao giọng nói: “Hạo Quân,anh nhất định phải làm thế này mới được sao?”
"Gì chứ...chuyện gì thế này. Tôi quả thực không nói nên lời luôn..." Bà Mai Chi thực sự không diễn đạt thành lời...
"Chủ tịch Trần,chỉ vì muốn hủy hôn với nhà chúng tôi mà gia đình các người phải làm thế này sao." Bố Thiên Minh nãy giờ im lặng mới lên tiếng,giọng nói có vẻ cũng đang rất tức giận.
Trần Hạo Niên hoàn toàn bất ngờ vì hành động của con trai mình. Ông ta chỉ nghĩ rằng có lẽ Hạo Quân vì cảm xúc nhất thời mà chỉ chưa chấp nhận cuộc đính ước này nhưng không ngờ Quân lại muốn được hẹn hò với người con gái này đến vậy. Ông bắt đầu thấy sự việc nghiêm trọng hơn ông nghĩ nhưng dù có tức giận đến mấy vẫn phải cố gắng giữ bình tĩnh trước mặt những vị khách của mình: "Vì quá bất ngờ cho nên có lẽ gia đình tôi sẽ sớm liên lạc với gia đình và nói chuyện ở một dịp khác."
Bà Mai Chi cũng nổi giận đùng đùng đứng lên, nói: "Không cần, chúng tôi sẽ sớm liên lạc lại sau. Chúng ta đi thôi."
Rồi kéo tay Hải Băng mà đi về,cả hai bố con Thiên Minh cũng đi theo, mặc kệ Kim Quân có lôi kéo như thế nào. "Khoan đã,chủ tịch Hoàng,Hải Băng,..."
Lúc này,không khí ở trong đang diễn ra hết sức căng thẳng.Trần Hạo Niên mặt đỏ bừng bừng tiến về phía con trai mình, hùng hổ như chuẩn bị ra trận.
"Anh à,anh bình tĩnh lại đã,...là e dạy con không nghiêm." Bà Esther giọng van lớn. Tất nhiên, làm mẹ ai mà không đau xót khi nhìn thấy con mình như vậy.Nhưng việc làm hôm nay của Quân thì đúng là không chấp nhận được, giọng nói của bà ta cũng trở nên ngắt đoạn trước hành động của con trai mình đồng thời dùng ánh mắt đầy căm phẫn lớn tiếng đuổi Tường Vy."Còn cô,ra khỏi nhà tôi ngay lập tức,..."
"Cháu,..." Trước thái độ từ ba mẹ Hạo Quân,Tường Vy cúi gằm mắt,cả người khẽ run lên vì sợ hãi ngay cả đứng cũng trở nên khó khăn.
"Em đứng yên đấy,..." Nhận thấy phán ứng từ Vy, Quân gằn giọng giữ chặt tay nhỏ
"Hạo Quân..." Bà chủ tịch nhìn con trai minh với ánh mắt thất thần, như thể Hạo Quân là một con bệnh thần kinh.
"Bốp!" Trong một giây phút không kiềm được lửa giận trong lòng,Trần Hạo Niên đã thẳng tay cho Hạo Quân một cái bạt tay thật mạnh vào mặt.Chỉ phút chốc thiếu suy nghĩ đã khiến cho danh dự sự tự tôn và những toan tính bấy lâu gần sụp đổ.
Hành động bất ngờ này của ông ta khiến cả bà Esther Nguyễn và Tường Vy đều kinh sợ "Là lỗi của em,xin anh,...Hạo Quân, nhanh xin lỗi bố đi." Bà chủ tịch lúc này đã bối rối thật sự, một mặt khuyên can chồng, mặt khác thúc giục Hạo Quân nhận lỗi.
Quân một mặt quay lại nhìn cha mình, đôi mắt nhìn thẳng trừng trừng chứ không cố tình cúi xuống nữa một mặt vẫn giữ chặt tay Vy như một lời tuyên bố đây cứng rắn không lay chuyển.
"Không muốn.Lần này con sẽ không nhượng bộ nữa,...Nếu như sau này con hối hận với những gì đã làm ngày hôm nay thì lúc ấy con sẽ quỳ xuống và van xin...nhưng con tin rằng con sẽ không hối hận." Hạo Quân không hề sợ hãi, ngược lại còn la lớn như muốn thông báo cho cả thế giới biết anh yêu Tường Vy như thế nào.Từng hành động và lời nói từ Hạo Quân khiến đáy mắt Vy tràn đầy áy náy đau lòng nhìn Quân.
"Thằng con ngu ngốc,mày có biết mày vừa làm gì không hả?" Chủ tịch Trần gắt, giọng lạc đi vì giận dữ. Thực sự thì ông ta không thể tin nổi thằng con bất cần chỉ biết làm theo ý mình lại đi chống lại lời bố chỉ vì một đứa con gái. Ông vẫn nghĩ chỉ là nhất thời Quân không được tỉnh táo nhưng dù sao thì ông vẫn không thể chấp nhận chuyện Quân dám huỷ hôn theo cách này.
"Con muốn cả thế giới này biết người con yêu, Thẩm Tường Vy." Hạo Quân vẫn tỏ ra cứng rắn với quan điểm của mình. Anh nói dứt khoát và chắc nịch từng tiếng một.
"Yêu phải một đứa mồ côi như nó thì có gì phải tự hào mà phải khoe ra như thế. Tôi cho cô tiền để cô ăn học,sau đó thì quyến rũ con trai nhà giàu có để đổi đời là những gì cô học được sao?" Chủ tịch Trần lớn tiếng không kiềm chế dùng lời nói phỉ báng,mỉa mai Vy không chút do dự.
"Bố..."
"Hạo Quân như vậy thì không nói làm gì,nhưng còn cô, không kịp suy nghĩ sao, sao cô thể mặt dày đến đây đòi cưới con trai tôi rồi làm nhục gia đình nhà người khác như vậy,..." Lúc này bà Esther cũng nghiêm giọng. Bà liếc nhìn Tường Vy với ánh mắt đầy vẻ miệt thị,thản nhiên dùng lời lẽ xúc phạm hạ thấp nhân phẩm Vy như một kẻ lợi dụng.
"Mẹ,..." Hạo Quân hoàn toàn bất lực trước những lời xỉ nhục của bố mẹ mình với Vy.
"Con im miệng.Thẩm Tường Vy, cô không có chút sĩ diện nào sao? Nếu biết người mình yêu đã có vị hôn thê thì phải biết điều mà rút lui chứ,..." Bà Esther vẫn nghiêm giọng, thái độ miệt thị lộ ra rất rõ ràng.
"Chuyện này là con đã ép cô ấy đấy,vì con,..." Hạo Quân lớn tiếng
"Thằng mất dạy." Lại thêm một cái tát từ ct.Trần dành cho đứa con trai của mình,vì một đứa con gái không xứng đáng mà sẵn sàng trái lời ba mẹ.
"Cô nhìn thấy rồi chứ,nhờ có cô mà hôm nay con trai tôi đã nhận được 3 cái tát từ bố nó đấy,.." bà Esther lớn tiếng trách mắng Tường Vy.
"Mẹ à,xin hãy bình tĩnh nghe con nói đã,...Hạo Quân à,nhanh xin lỗi bố mẹ đi." chưa đợi Kim Quân nói hết câu Vy kéo nhẹ tay áo Hạo Quân cố gắng để tình hình tốt hơn.Đáy mắt lại không thể che dấu sự sợ hãi cơ thể khẽ co lại run lên từng đợt.
Bà Esther dứt khoác gây áp lực buộc, bà thừa hiếu một đứa cứng đầu như Quân sẽ quyết không từ bỏ. "Giờ thì còn bình tĩnh với xin lỗi gì nữa.Nếu con không muốn nhận thêm một cát tát thứ 4 từ mẹ thì lập tức chia tay với cô ta đi."
"Mẹ à,...
"Cháu xin lỗi..cháu xin phép về trước,..." giây phút này Tường Vy sao có thể mặt dày đứng ở đây.Bị sỉ nhục nặng nề như một kẻ xấu xa. Đến lúc này cố gắng giữ lại sự tự tôn cuối cùng mau chóng rời đi.
"Sao mẹ có thể làm khó cô ấy như thế chứ?"
"Con đứng yên đấy,con mà bước thêm bước nữa thì con không còn là con trai mẹ nữa." bà Esther trước ý định của Quân liền đem quan hệ máu mủ ruốt thịt để cản bước con mình.
"Con xin lỗi..." Trước lời uy hiếp, Quân dù cảm thấy có lỗi nhưng cũng không thể không làm khác nói rồi chạy theo Tường Vy.
"Hạo Quân....Hạo Quân..." Bà Esther ngỡ ngàng nhìn đứa con do mình đứt ruột sinh ra lại vì đứa con gái đó mà bỏ qua quan hệ gia đình.Đáy mắt thẫn thờ nhìn bóng Hạo Quân khuất dần,trong lòng trần đầy sự thất vọng.
Trần Hạo Niên không nói gì thêm, nhìn thằng nghịch tử ra khỏi nhà mình, để lại cho ông với bao nỗi lo toan. Ông cảm thấy đã sai khi để Quân tự giải quyết chuyện này.Ông ta quay sang nói với bà Esther đang bàng hoàng ở bên cạnh: "Giờ thì bà hãy giải quyết chuyện này đi,đây là cơ hội cuối cùng để cứu con trai bà đấy!"
Quân chạy theo,nắm tay Vy lại và ôm Vy vào lòng thật chặt rồi chỉ biết nghẹn ngào mà nói: "Anh xin lỗi... thật lòng xin lỗi em,Tường Vy à..."
Khi quyết định sẽ làm như thế này, Quân đã xác định rõ những việc tiếp theo sẽ xảy ra giữa hắn và Tường Vy, sự ngạc nhiên và tức giận của mọi người là điều có thể hiểu được chỉ có điều Quân không ngờ là bố mẹ mình lại lăng mạ,xỉ nhục Tường Vy đến mức này.
Trở về với nhà Hải Băng,sau khi trở về từ nhà Hạo Quân,Hoàng Khởi Kiệt lập tức đến công ty tìm hiểu chuyện này,giao mọi chuyện ở đây cho Thiên Minh ai ngờ vừa về đến nhà là hắn nhảy ngay lên phòng mình.Còn bà Mai Chi gần như phát điên và phải uống thuốc an thần mới có thể bình tĩnh lại,chuyện vừa xảy ra quá đột ngột khiến đầu óc bà cũng trở nên choáng váng.
"Thật không thể tin nổi,sao họ có thể làm thế này với gia đình chúng ta chứ? Con không biết gì về chuyện này sao?" Bà ta nhất thời không thể tin nổi chỉ trong vài giây chuyện xảy ra tựa cơn lốc xoáy đến mức không kịp trở tay chỉ biết bàng hoàng ngỡ ngàng như cơn mơ.Bà Mai Chi nổi giận đùng đùng chất vấn Hải Băng.
"Giờ chuyện biết hay không còn quan trọng sao?" Băng liếc mắt một cái, cố gắng bình tĩnh lại rồi oán giận nói.
Bà ta nhíu mày, trong lòng biết là lỗi không phải ở nó. Nhất thời lại làm nó tức giận."Các ông mà nghe được chuyện này chắc sẽ lên cơn đau tim mà ngất mất khi biết chuyện..."
"Mẹ có thể im lặng được không... con cần suy nghĩ." Thái độ mất bình tĩnh của bà Mai Chi càng làm nó thêm phần bực bội.
"Chuyện đến mức này còn suy nghĩ gì nữa,mọi chuyện đã rõ ràng quá rồi còn gì." Bà ta lớn tiếng,..
"Không nói với mẹ nữa,con lên phòng đây?" Không muốn tiếp tục tranh cãi với mẹ mình,Băng bỏ lên phòng mặc kệ mẹ mình đang than trời than đất ở phía dưới.
Nó mang tâm trạng nặng nề mà đi lên phòng,trước khi đến nhà Hạo Quân,trong lòng nó vốn đã dự đoán đây không phải chuyện bình thường thật không ngờ Trần Hạo Quân và Thẩm Tường Vy lại đem nó ra như con rối như thế này.Thật quá nhơ bẩn.Lúc đi ngang qua phòng Thiên Minh,thấy cửa còn mở,Băng mở cửa đi vào.
Thiên Minh vừa mới cởi áo khoác ra thấy Hải Băng bước vào liền nhảy lên ghế mỉm cười đầy thách thức,hỏi: “Chuyện gì nữa?”
Nó xông thẳng vào cửa rồi chất vấn: "Sau tất cả mọi chuyện,đây là tất cả những gì anh làm cho tôi ư?"
Thiên Minh nhíu mày, nhất thời không biết nên như thế nào trả lời câu hỏi đành phải đánh trống lảng. Lúc này Hải Băng mất bình tĩnh như vậy, nên nói gì cho nó vừa lòng đây: "Tôi không biết có thêm một cô em gái lại rắc rối thế này cơ đấy."
Thấy Minh không trả lời,cũng chính là thừa nhận thì trong lòng nó càng tức giận đến run cả người. "Không thấy tôi đang mất bình tĩnh hay sao mà còn cố chọc tức tôi hả? Tôi đang hỏi chuyện này là sao đấy?"
Mặc dù trong lòng rất áy náy, muốn an ủi nó một chút vì Thiên Minh biết chuyện mà hôm nay Hạo Quân làm đã dẫm nát sự tự tôn của nó, nhưng nhất thời không thể suy nghĩ được gì: "Tôi mới phải là người hỏi câu ấy mới phải.
"Gì cơ?" Băng nhíu mày,chưa hiểu nổi tên này đang muốn nói gì nữa.
"Chẳng phải cô bảo tôi phá hôn ước của hai người sao,giờ thì thành công rồi đấy.Hạo Quân đã đưa Thẩm Tường Vy ra ánh sáng,giờ thì hãy mặc kệ hai người họ đi,cô chỉ cần suy nghĩ về quyết định của mình thôi.LIỆU CÓ HỦY HÔN HAY KHÔNG?"
Hết Chương 17.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...