Tạp Đồ

Hề Bình sau khi tiến hành điều tra thì mới phát hiện ra là khu vực Sicker chỉ có hai nhà có thể sản xuất ra Tử huỳnh tím và Tử huỳnh lam nhưng mà chất lượng sản phẩm do bọn họ sản xuất ra không thể nào so sánh được với sản phẩm do Tuyết Ti trùng sơn cốc chiết xuất ra. Mà một số dung dịch tử huỳnh quý hiếm khác, bọn họ lại không có năng lực sản xuất. Trong đó nhất là dung dịch Tử huỳnh hồng vốn cực kì quý hiếm, loại dung dịch này cũng không có mấy nhà tại khu Thiên Đông Lý có thể sản xuất ra.
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến cho Steinger coi trọng Hề Bình.
Chỉ cần việc tiến hành khai thác quặng tử huỳnh không dừng lại. Trần Mộ sẽ không cần phải lo lắng về vấn đề tài chính nữa.
Song Trần Mộ không hề chủ quan. Nếu như lợi nhuận do mỏ quặng tử huỳnh mang đến cao như thế, kẻ có lòng tham nhất định sẽ rất nhiều, đến lúc đó bọn chúng có thể sẽ sử dụng hầu như tất cả các loại thủ đoạn. Trần Mộ đặc biệt dặn dò Khương Lương cần phải cảnh giác, tăng cường phòng thủ.
Lúc này, Trần Mộ rốt cục cũng có thể yên lòng để tập trung vào công chuyện của mình. Ngoại trừ việc huấn luyện mỗi ngày. Hắn đều chủ yếu tập trung cho việc nghiên cứu quặng mỏ tử huỳnh, trong tư liệu mà Hề Bình cung cấp cho hắn thì Tử huỳnh là một loại tài liệu tương đối xuất sắc cho việc chế tạo huyễn tạp, cho nên giá cả của nó mới cao đến như vậy.
Bản thân vốn là một chế tạp sư, Trần Mộ chẳng lẽ lại không có chút nào động tâm với loại tài liệu xuất sắc như thế hay sao? Nhưng mà hắn cũng không có biết tác dụng cụ thể của quặng tử huỳnh trong việc chế tạp.
Các tư liệu mà Hề Bình tìm được, nói về phương diện này hết sức mơ hồ.
Trong lĩnh vực chế tạp. Tài liệu có giá cả càng đắt đỏ thì tính năng thường sẽ càng ưu việt. Mà tài liệu giá cả cực kì đắt đỏ như dung dịch tử huỳnh thì Trần Mộ cũng hiếm khi nhìn thấy.
Giá cả của một ml tử huỳnh tím là khoảng 80.000 Audierne. Giá cả của tử huỳnh hồng thì lại càng cao, đạt tới 300.000 cho một ml.
Không hiểu chúng nó có tính năng ưu việt ở chỗ nào? Trần Mộ cảm thấy rất tò mò.
Để xem xét, đánh giá một loại tài liệu cần phải hao phí rất nhiều công sức. Ngoại trừ những tổ chức chuyên nghiệp, có rất ít người đi làm những hạng công trình như thế này. Trần Mộ tất nhiên là cũng không có biện pháp để giải quyết việc này. Chỉ riêng các dụng cụ để phân tích cũng đã tiêu phí rất nhiều, hắn hiện tại không có nhiều tiền để làm những công việc như thế.
Mặc dù hắn không biết nhưng mà có người biết, chẳng hạn như là Nhữ Thu. Nàng vốn được lựa chọn làm người tiếp nhận chức viện trưởng phân viện chế tạp của Tư Nguyên học phủ trong tương lai, cho nên chẳng lẽ ngay cả vấn đề này nàng cũng không hiểu hay sao?
Quả nhiên Nhữ Thu đối với tài liệu này tương đối hiểu rõ: ”Dung dịch tử huỳnh là một loại tạp mặc thiên nhiên, chúng có rất nhiều màu sắc đại biểu cho những tính chất khác nhau của chúng. Chẳng hạn như Tử huỳnh lam, nó thích hợp để chế tạo khí lưu tạp. Cho tới bây giờ nó cũng là một trong những loại tạp mặc thích hợp nhất dùng để chế tạo khí lưu tạp, nhưng mà số lượng cần dùng lớn đến kinh người. Để chế tạo một khí lưu tạp đại khái cần khoảng năm trăm ml tử huỳnh lam. Ông chủ, giá cả của Tử huỳnh lam ở nơi này là bao nhiêu?”

“Mỗi ml giá tám mươi ngàn audierne.” Trần Mộ trả lời.
“Giá cả rẻ hơn so với khu bình dân rất nhiều a. Tôi còn nhớ rõ là giá ở khu bình dân là một trăm bốn mươi ngàn cho một ml. Bất quá nếu là tám mươi ngàn audierne cho một ml, vậy thì để có năm trăm ml cũng cần đến bốn mươi triệu, bốn mươi triệu chỉ để chế tạo một cái khí lưu tạp thật sự là cực kì đắt đỏ cho nên người bình thường có rất ít người sử dụng dung dịch tử huỳnh làm tạp mặc mà chỉ sử dụng để làm chất phụ gia mà thôi.
Dung dịch tử huỳnh có đặc điểm là có khả năng hòa tan rất tốt, có thể dung hợp với hầu hết các tài liệu. Chúng nó có thể nâng cao tác dụng của tạp mặc, bởi vì màu sắc bất đồng cho nên hiệu quả mà chúng nó sinh ra cũng bất đồng. Chẳng hạn như Tử huỳnh tím, nó có thể gia tăng độ hoà hợp giữa tạp mặc và những đoạn bỏ trống trong tạp phiến. Hiệu quả tăng thêm của dung dịch tử huỳnh là kết quả của một trong những đề tài nghiên cứu hàng đầu trong những năm gần đây.” Nhữ Thu giới thiệu một cách thao thao bất tuyệt, đột nhiên nàng ngốc nghếch hỏi một câu: ”Ông chủ, ngài tại sao tự nhiên lại hỏi về dung dịch tử huỳnh?”
Câu hỏi này khiến cho Trần Mộ không biết trả lời như thế nào cho phải. Không có cách nào khác hắn bèn nói: “Chúng ta hiện tại có thể sản xuất ra dung dịch tử huỳnh.”
“A!” Nhữ Thu giật mình che miệng, ngơ ngác hỏi: ”Chúng ta có thể sản xuất dung dịch tử huỳnh từ lúc nào vậy?”
“Ngươi không biết sao?”
“Quả thật là không biết a, mấy ngày nay tôi đều lo hỗ trợ Tô Lưu tỷ tỷ, công việc ngập đầu.” Nhữ Thu vẻ mặt đau khổ, lộ ra dáng vẻ nhìn có chút đáng thương. Bất quá nàng liền rất nhanh trở nên hưng phấn nói: ”Ông chủ, chúng ta có phải hay không có rất nhiều dung dịch tử huỳnh?”
Nhìn thoáng qua Nhữ Thu, hiểu rõ ý nghĩ trong lòng nàng nên Trần Mộ trực tiếp phá tan ảo tưởng trong lòng nàng: ”Chúng ta có không nhiều lắm, hơn nữa tất cả đều phải bán để lấy tiền.”
Ánh mắt của Nhữ Thu liền trở nên buồn bã, nàng mới rồi còn đang suy nghĩ đến việc xin ông chủ một ít dung dịch tử huỳnh để nghiên cứu một chút.
Nhìn thấy vẻ mặt của Nhữ Thu, nghĩ đến khoảng thời gian khổ cực của nàng, Trần Mộ có chút không đành lòng nói: ”Chờ thêm một thời gian nữa, khi sản lượng của chúng ta tăng lên ta sẽ cấp cho ngươi một ít để nghiên cứu.”
Nhữ Thu lập tức ngẩng đầu, ánh mắt pha lẫn vui mừng và sợ hãi: ”Có thật không? Ông chủ.”
“Thật.”

Những lời giới thiệu về dung dịch tử huỳnh của Nhữ Thu làm cho trong lòng Trần Mộ có hơi chút ngứa ngáy khó chịu. Bất quá hiện tại cần nhất chính là vấn đề tài chính, vốn không có cách nào khác cho nên hắn cũng chỉ có thể dằn lại lòng mình.
Cũng may đó là sản phẩm tiêu hao, như vậy có nghĩa là thị trường tiêu thụ sẽ càng lớn. Trần Mộ lúc này cần nhất là phải suy nghĩ làm như thế nào để nâng cao sản lượng. Biện pháp đơn giản nhất đó là gia tăng số lượng thiết bị, nhưng mà một bộ máy có giá lên đến một trăm năm mươi triệu audierne, đối với hắn vào hiện tại mà nói, căn bản là không thể mua thêm được.
Đúng lúc này, truyền tin tạp của hắn đột nhiên vang lên.
Đưa mắt liếc nhìn, là Kiều Phi! Điều này làm cho Trần Mộ có hơi chút kinh ngạc, nàng tìm mình vào lúc này không biết là có chuyện gì? Đối với người đàn bà đậm chất giang hồ này hắn có ấn tượng cũng khá sâu.
“Trên tay các người có dung dịch tử huỳnh phải không?” Kiều Phi vừa xuất hiện trên màn hình liền hỏi ngay.
Trần Mộ không có phủ nhận, gật đầu nói: ”Đúng vậy.”
Cặp mắt của Kiều Phi chăm chú nhìn Trần Mộ: ”Các người sản xuất ra hay chỉ là mua bán trung gian?”
Trần Mộ thản nhiên nói: ”Chúng ta sản xuất ra, có vấn đề gì không?”
Kiều Phi đột nhiên nở nụ cười, ánh mắt trở nên trầm tĩnh lại: ”Ông chủ Trần quả nhiên là thực lực hùng hậu. Thật không thể ngờ ngay cả kỹ thuật tinh chế quặng tử huỳnh cũng có thể có được, thật là thần thông quảng đại! Tuyết Ti Trùng sơn cốc ta cũng đã sớm cảm thấy thích thú nhưng đáng tiếc là không có thiết bị. Hơn nữa nó lại thuộc về địa bàn của lão quỷ Văn Tá Phu. Ta mới không có thực hiện chủ ý đó. Không ngờ chỗ tốt cuối cùng lại rơi vào tay ngươi. Nhưng mà rơi vào tay ngươi cũng được. Chỉ cần không tiện nghi cho lão quỷ Văn Tá Phu kia là tốt rồi.”
Trần Mộ trong lòng âm thầm run sợ, thì ra đối phương đã sớm hiểu rõ tình hình trong sơn cốc Tuyết Ti Trùng.
“Ngươi bây giờ có thể sản xuất ra dung dịch tử huỳnh cao cấp nhất là loại nào?” Kiều Phi tò mò hỏi.

“Tử huỳnh hồng.”
Biểu tình trên mặt Kiều Phi liền tức thời trở nên khác thường. Cặp mắt dường như muốn nhìn thấu toàn bộ thân thể Trần Mộ.
Trần Mộ nhíu mày: “Có chuyện gì sao?”
“Ta phát hiện ra ngươi càng ngày càng trở nên thú vị! Ta vẫn không có tra ra lai lịch của ngươi là gì. Nếu hiện tại ngươi nói với ta là ngươi thuộc về một tập đoàn lớn nào đó ta nhất định sẽ không ngạc nhiên. Có thể sản xuất ra Tử huỳnh hồng, ở khu Thiên Đông Lý này tuyệt không có vượt quá năm nhà.” Kiều Phi nhìn Trần Mộ giống như là đang ngắm nhìn người ngoài hành tinh.
Trần Mộ lúc này thoáng trở nên cảnh giác, Kiều Phi không ngờ là đang âm thầm điều tra bọn mình, như vậy những người khác thì sao chứ? Có thể hay không bọn họ cũng đang âm thầm điều tra?
Dường như phát hiện ra sự đề phòng của Trần Mộ, Kiều Phi tùy tiện nói: “Yên tâm đi, nếu như ta tra không được thì lão quỷ Văn Tá Phu kia cũng tra không ra. Ha ha, nếu như hắn biết được trong Tuyết Ti Trùng sơn cốc đều là quặng tử huỳnh, chắc hẳn trong lòng hắn sẽ cực kì hối tiếc.” Sau khi cười xong, sắc mặt nàng nhất thời trở nên có chút ngưng trọng: ”Bất quá ngươi cần phải cẩn thận, tạp tu của Văn Tá Phu gần đây thường xuyên được điều động, ta nghĩ là hắn đang có chủ ý tấn công nhà ngươi.”
“Cám ơn!” Trần Mộ nói ra lời cảm ơn một cách chân thành. Tin tình báo này đối với bọn họ quả thực là rất quan trọng.
“Không cần phải cảm tạ. Ta giúp ngươi chẳng qua cũng là giúp chính mình mà thôi.” Kiều Phi lơ đễnh phất tay. Tiếp theo nàng chăm chú nói: “Được rồi, bán cho ta một ít dung dịch đã chiết xuất đi. Ta dùng tiền mặt.”
Trần Mộ không chút do dự nói: ”Cô muốn mua số lượng khoảng bao nhiêu?”
Trên màn hình đột nhiên hiện ra danh sách trên đó liệt kê số lượng các loại dung dịch được chiết xuất. Trần Mộ trong lòng thầm tính toán một chút, giá trị của số dung dịch chiết xuất mà Kiều Phi cần mua vào khoảng năm trăm triệu audierne.
Số lượng nhiều như vậy, nếu như với sản lượng hiện tại thì không biết còn phải sản xuất bao lâu.
Đột nhiên trong lòng Trần Mộ chợt động, hắn nói:” Số lượng chất lỏng được chiết xuất đó giá khoảng chừng năm trăm triệu audierne. Ta hiện tại đang cần gấp một số thiết bị, nếu như cô có thể dùng thiết bị để thanh toán, ta sẽ tặng cô thêm mười phần trăm số lượng hàng hóa.”
Kiều Phi lộ ra vẻ hứng thú: “Ngươi muốn thiết bị gì?”
Trần Mộ đem danh sách các thiết bị đưa qua, danh sách này chính là danh sách mà hắn đã đưa cho Hề Bình lần trước. Hắn nghe thấy Kiều Phi đang thấp giọng thảo luận vấn đề với ai đó.

Sau một lúc lâu. Kiều Phi liền ngẩng đầu lên nói: ”Được rồi, không thành vấn đề! Sáng mai thiết bị sẽ được đưa đến. Năm trăm triệu audierne mua ba bộ thiết bị thì thừa nhưng không đủ để mua bốn bộ. Ta sẽ đem đến cho ngươi bốn bộ, chi phí tính thành sáu trăm triệu, ngươi chuẩn bị nhận hàng đi.”
Trần Mộ gật đầu: ”Được.”
Đóng lại truyền tin tạp, Trần Mộ cũng không nghĩ đến là vấn đề vừa rồi còn làm hắn phải đau đầu thoáng cái đã được giải quyết. Bất quá khi hắn nhớ tới tin tình báo mà Kiều Phi cung cấp thì liền trở nên thận trọng.
Hắn liền gọi Khương Lương.
“Ông chủ.” Khương Lương cúi chào một cách chân thành. Khương Lương sau khi khôi phục được cảm giác liền trở nên cực kì hăng hái. Ánh mắt trở nên sáng rực, mỗi cử động tay chân đều lộ ra một phong cách hoàn toàn khác so với trước kia, hắn so với trước kia dường như là hai người hoàn toàn khác nhau.
Chỉ một điều vẫn không thay đổi chính là phong cách làm việc của hắn, cẩn thận tỉ mỉ và cực kì chăm chú.
Trần Mộ liền đem tin tức tình báo nói lại một lần, Khương Lương biểu hiện ra không có gì khác thường, vẫn bình tĩnh như trước.
“Đã rõ!” Giọng của Khương Lương không lớn nhưng dường như là không có gì có thể làm cho hắn rung động.
Nhìn Khương Lương, Trần Mộ đột nhiên nghĩ tới Bagnell, có những lúc hai người cực kì giống nhau, chỉ là Bagnell bình thường luôn luôn không đứng đắn, mà Khương Lương thì dường như luôn nghiêm nghị, ánh mắt không chớp lấy một cái. Chỉ khi nào bắt đầu chiến đấu, thần thái và ánh mắt của hai người trở nên cực kì giống nhau.
Sau khi đem tin tức nói cho Khương Lương, Trần Mộ liền cảm thấy yên lòng, hắn tin tưởng Khương Lương nhất định sẽ an bài thỏa đáng, về phương diện này thì năng lực của Khương Lương hơn hắn gấp mấy lần.
Ngày hôm sau, các thiết bị được đưa đến sơn cốc như Kiều Phi đã nói. Trần Mộ liền khần trương tiến hành công việc lắp ráp. Có kinh nghiệm lần trước cho nên lần lắp ráp này công việc tiến hành vô cùng thuận lợi. Chỉ mất một chút thời gian, Trần Mộ liền hoàn thành công việc lắp rắp bốn bộ thiết bị phân li. Điều này có nghĩa là sản lượng của mỗi ngày sẽ gia tăng lên gấp bốn lần.
Nhưng có một vấn đề đau đầu là những linh kiện không cần thiết lại chất cao như núi. Lần này số thiết bị mà Kiều Phi đưa tới trị giá sáu trăm triệu, hơn nữa lần trước Hề Bình mua sắm thiết bị hết một trăm năm mươi triệu, như vậy tổng cộng là bảy trăm triệu, mà trong số đó chỉ có không tới hai mươi phần trăm số linh kiện là được dùng để lắp ráp thành thiết bị phân li. Nói cách khác, Trần Mộ hiện tại đang chất đống đến sáu trăm triệu audierne linh kiện rời.
Trần Mộ đối với đống linh kiện này cảm thấy không vui tí nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận