“Nhiều người quá!” Gia Lạc Phổ vẻ mặt sợ hãi than.
Khải Tư Lâm đứng bên cạnh không đồng ý nói: ”Nghe nói gần đây ở nơi này có người phát hiện một gốc cây Vô Cức Hắc Trúc. Tin tức này vừa truyền ra ngoài, mọi người dường như đều phát điên. Nghe nói có rất nhiều người ở xa cũng chạy tới nơi này.”
"Vô Cức Hắc Trúc a! Vận khí của tên kia thật tốt!” Vẻ mặt của Gia Lạc Phổ cực kì hâm mộ.
Vô Cức Hắc Trúc là một loại thực vật tương đối hiếm thấy, khi trưởng thành nó cao khoảng 3m, có kích thước cỡ cổ tay trẻ em, toàn thân không có đốt. Độ cứng của Vô Cức Hắc Trúc không cao, nhưng nó cực kì mềm dẻo. Một cây thương chế tạo từ Vô Cức Hắc Trúc chính là vũ khí mơ ước thiết tha của những người dùng thương, có thể nói là vật báu vô giá.
Khải Tư Lâm bĩu môi: ”Có nhiều kẻ quá may mắn.” Trong lời nói của nàng không tránh được có vài phần ghen ghét. Nàng cũng là một nhu khách sử dụng thương, nhưng cho đến giờ vẫn chưa có được một vũ khí phù hợp. Nhuyễn thương mà nàng hiện đang sử dụng được chế tạo từ Triền Mộc, mặc dù nó cũng đủ mềm mại nhưng lại thiếu một chút cứng rắn.
Gia Lạc Phổ so với nàng còn tệ hơn, mấy năm nay hắn thậm chỉ không thể sử dụng một loại vũ khí cố định. Những vùng bên ngoài Bách Uyên đã bị vô số người lùng sục bao nhiêu lần, những thực vật thích hợp đã sớm biến mất hoàn toàn. Có thể nói là vận khí tốt lắm mới tìm được tài liệu quý như Vô Cức Hắc Trúc. Đối với những nhu khách có thực lực kha khá một chút, tầm quan trọng của vũ khí là không thể nghi ngờ. Đây cũng là lí do vì sao có nhiều người chạy đến Bách Uyên như vậy. Số lượng các loại tài liệu ở Bách Uyên Phủ không hề thua kém bên trong Bách Uyên, nhưng trong Bách Uyên lại có thể tìm được những tài liệu tổt nhất.
Bất quá, mọi người cũng chỉ dám tìm kiếm ở những khu vực bên ngoài Bách Uyên mà thôi, không ai dám xâm nhập vào sâu trong Bách Uyên bởi nơi đó tràn ngập nguy hiểm. Gia Lạc Phổ và Khải Tư Lâm cũng không dám vượt qua ranh giới.
Cho dù ở phía bên ngoài hai người cũng cực kì dè dặt, không dám có một chút sơ suất. Hai người một bên mở to hai mắt, lo sợ sẽ bỏ sót những tài liệu quý hiếm, còn người kia lo cảnh giác những hung vật ẩn trong chỗ tối.
Phía trước bỗng nhiên truyền đến những âm thanh của một trận đánh.
Gia Lạc Phổ nhìn về phía Khải Tư Lâm, trong hai người, từ trước đến nay mọi việc vẫn do Khải Tư Lâm quyết định. Khải Tư Lâm có chút do dự, nơi này đã vượt quá phạm vi sâu nhất mà bọn họ tiến vào hằng ngày. Đối với bọn họ mà nói, như thế này đã tràn ngập nguy hiểm, nhưng nàng do dự một chút rồi lại gật gật đầu.
Một khi đã đưa ra quyết định, vẻ do dự trên khuôn mặt hai người lập tức biến mất. Hai người xoay lưng, hướng về phía phát ra tiếng đang đánh nhau tiến tới.
Khi bọn họ nhìn thấy rõ phía bên trong hiện trường, trong mắt của hai người đồng thời lộ ra vẻ kinh ngạc lẫn vui mừng. Trong đám người bị vây, có một người cầm trên tay một cây mộc côn màu trắng.
Hoa Cốt Mộc!
Thật không ngờ lại có người may mắn như vậy! Hoa Cốt Mộc so với Vô Cức Hắc Trúc thì quý hiếm hơn rất nhiều, nó là tài liệu cực phẩm dùng để chế tạo trường thương. Khải Tư Lâm chăm chú nhìn cây mộc côn màu trắng trên tay người nọ, trong ánh mắt không che dấu được vẻ ham muốn. Mặc dù trong ánh mắt của Gia Lạc Phổ cũng lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, nhưng phần nhiều là sự lo lắng.
Vô luận là bên phía vây công hay phía bị vây, cả hai bên đều không hề phát ra một tiếng mặc dù chiến đấu đang diễn ra cực kì thảm thiết.
Trong số những người bên phía bị vây công, có một người tay cầm Xuy Tiễn, luôn bảo trì tư thế muốn thổi. Nhu khách sử dụng Xuy Tiễn cực kì hiếm thấy, mà Xuy Tiễn trên tay người kia chỉ có một màu đen, rõ ràng không phải là vật bình thường. Bỗng nhiên ai cũng không rõ Xuy Tiễn màu đen như thế nào xuất hiện bên mồm của hắn, đồng thời có ba tiếng kêu thảm thiết cơ hồ cùng lúc vang lên.
Gia Lạc Phổ đang ẩn núp trong chỗ tối đột nhiên cảm thấy phát lạnh trong lòng, vừa rồi hắn thấy rõ quang tiễn màu đen do Xuy Tiễn của người nọ bắn ra. Những quang tiễn màu đen này chuyển động với tốc độ cực nhanh, tuyệt không có khả năng tránh thoát. Người này vừa ra tay, đối phương liền ngã xuống ba người. Ba người này đều bị bắn trúng những vị trí yếu hại như cổ họng và tim, khẳng định không thể sống sót.
Khí thế của những người bị vây tăng mạnh, mà những người bên phía vây công lại cảm thấy sợ hãi trong lòng.
“Mọi người đừng hoảng hốt, Thông U Xuy Tiễn một lần nhiều nhất chỉ có thể phát ra năm mũi tên, hiện tại hắn chỉ còn lại có hai mũi!”
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy hắc quang chợt lóe, thủ lĩnh bên phía vây công chợt ôm lấy cổ họng, gào khan ôi ôi. Máu đen từ trong kẽ ngón tay phun ra, vài giây sau, hắn ngả ngửa trên mặt đất, không còn một chút hơi thở. Lần này những người bên phía vây công hoàn toàn rối loạn, trận chiến được giải tán ngay lập tức, bên bị vây cũng không truy kích, mỗi người đứng im tại chỗ há mồm thở dốc.
“Mọi người cẩn thận, phụ cận có mai phục.” Người cầm Xuy Tiễn sắc mặt trắng bệch, khó nén sắc mặt mệt mỏi nhưng tay cầm Xuy Tiễn của hắn vẫn cực kì ổn định.
Gia Lạc Phổ và Khải Tư Lâm không dám ra, hai người không ngốc. Lúc này hơi có dị đồng thì tuyệt đối khó tránh khỏi bị Xuy Tiễn công kích. Đây là lần đầu tiên bọn họ chứng kiến nhu khách sử dụng Xuy Tiễn, uy lực khủng bố khiến hai người cảm thấy phát lạnh trong lòng.
Người cầm Xuy Tiễn cũng đồng dạng không dám động đậy, hắn mơ hồ cảm nhận được ở phụ cận còn có người mai phục, những người này đều mơ ước gốc cây Hoa Cốt Mộc trên tay bọn họ, bất quá nếu như bắt hắn phải bỏ đi gốc cây Hoa Cốt Mộc thì hắn không sao cam lòng.
Tình hình cứ tiếp tục giằng co như thế.
Những người mai phục tại chỗ tối đánh lén bọn họ, không người nào không phải là nhu khách có kinh nghiệm phong phú. Mỗi người đều im lặng nhẫn nhịn, mặc dù khiếp sợ uy lực của Thông U Xuy Tiễn nhưng không ai chịu bỏ đi,
Thời gian dần trôi qua, sắc mặt của người cầm Xuy Tiễn càng ngày càng khó coi. Thời gian kéo dài càng lâu, đối với bọn họ càng bất lợi. Hoa Cốt Mộc giống như một miếng thịt béo, hấp dẫn càng ngày càng nhiều đám ngốc ưng.
Vào lúc này, bỗng nhiên từ phía sau hắn truyền đến một âm thanh rất nhỏ.
Không chút do dự, hắn mãnh liệt xoay người, hướng về phía phát ra âm thanh bắn ra Xuy Tiễn cuối cùng. Một đạo ánh sáng màu đen chợt lóe lên rồi biến mất trong mắt mọi người, giống như một tia chớp màu đen.
“Úy! Một gã đàn ông xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người, hắn nhẹ nhàng giơ lên cánh tay trái, trong tay hắn có một tấm thuẫn màu xám.
Người sử dụng Xuy Tiễn cười lạnh, trong suy nghĩ của hắn, đối phương đã là người chết. Từ khi hắn có Thông U Xuy Tiễn đến bây giờ, hắn phát hiện ra mũi tên màu đen do Thông U Xuy Tiễn phát ra không có thứ gì có thể ngăn cản được. Nó có thể dễ dàng xuyên qua lớp nham thạch dày mấy mét. Trong suy nghĩ của hắn, hành động của đối phương chẳng qua là một phản ứng vô vọng lúc đối mặt với cái chết mà thôi.
Những người đánh lén mai phục trong chỗ tối đều cảm thấy mừng rõ trong lòng, phát cuối cùng của Thông U Xuy Tiễn đã bắn ra. Thanh kiếm sắc bén treo trên đầu bọn họ không cánh mà bay, còn việc người chết dưới Xuy Tiễn là ai thì bọn hắn không thèm quan tâm. Bọn họ đang chuẩn bị phát động tấn công thì một màn kinh dị xảy ra.
Ba!
Một tiếng nổ vang lên, trong tất cả các ánh mắt, mũi tên màu đen tượng trưng cho tử vong chuẩn xác đánh trúng tấm thuẫn trên tay gã đàn ông kia. Mũi tên màu đen giống như một loại bùn nhão, nổ thành vô số khói, còn tấm thuẫn xấu xí kia lại không hề có một chút biến hóa.
Sao.. sao lại như thế..
Khải Tư Lâm và Gia Lạc Phổ đang chuẩn bị lao ra chém giết liền ngừng lại thân hình. Hai người suýt chút nữa răng cắn phải lưỡi, hai người không thể tin khi nhìn thấy gã đàn ông kia.
Gã đàn ông bị công kích quay mặt, một khuôn mặt xấu xí giống như thằng hề trong đoàn xiếc thú hiện ra.
Hoa Mặt Quỷ!
Một số người có chút kiến thức nhịn không được mà hô lên. Hoa Mặt Quỷ là một loại mặt nạ thiên nhiên cực kì quý hiếm, nó có thể tự động tạo thành các loại mặt nạ quái dị, nó không khiến cho người sử dụng cảm thấy khó chịu, nhưng lại có thể bảo vệ khuôn mặt ở một mức độ nhất định. Nhưng, khi ánh mắt của mọi người dường lại trên người gã đàn ông này thì hiện trường hỗn loạn hẳn lên.
Hắn cầm trên tay một cây trường mâu toàn thân màu lam, hoa văn đặc trưng của Kim Hoàn Mộc khiến mọi người cảm thấy kinh ngạc vô cùng. Mặc dù không ai biết rõ làm như thế nào để Kim Hoàn Mộc biến thành màu lam, nhưng nó vốn là loại tài liệu cao cấp nhất cho nên rất nhiều người có thể nhận ra. Trên thân một màu lam sáng bóng nhưng vẫn không sao che dấu được những vòng vàng sáng mịn của nó. Một cây trường mâu như vậy đặt ở bất cứ nơi nào cũng tuyệt đối có thể trở thành bảo vật của nơi đó, nhưng nếu chỉ có như thế thì còn không đủ để gây nên hỗn loạn.
Tấm thuẫn trên tay hắn vẫn chưa được thu lại, phía ngoài sắc bén như dao, toàn thân mỏng như lá sen. Người nào có kinh nghiệm sẽ nhịn không được mà hô lên: ”Yên Liên Nhận Diệp Thuẫn!”
Yên Liên Nhận Diệp Thuẫn, là một loại vũ khí trong truyền thuyết, hiện tại là truyền tông vũ khí của Thuẫn Nhận Lưu. Nghe nói nó là vũ khí mà người khai sáng Thuẫn Nhận Lưu đã sử dụng, năm đó hắn bằng vào một tấm Yên Liên Nhận Diệp Thuẫn đã thành lập nên Thuẫn Nhận Lưu. Loại vũ khí này dùng một loại tài liệu tên là Yên Liên chế tạo nên. Đặc điểm lớn nhất của nó là khả năng phòng ngự cực mạnh. Đương nhiên những nhu khách Thuẫn Nhận Lưu còn cho rằng nó là một trong những loại vũ khí mạnh mẽ nhất. Phía ngoài rìa của nó sinh ra đã cực kì sắc bén, lực sát thương cực kì kinh người.
Nhưng khi mọi người chứng kiến Yên Liên Nhận Diệp Thuẫn cột trên tay của người này cũng đồng thời nhận thấy trên hai chân của gã đều có một tấm Yên Liên Nhận Diệp Thuẫn thì tất cả mọi người đều trợn tròn mắt. Nếu những nhu khách Thuẫn Nhận Lưu nhìn thấy cảnh này, không biết liệu có thể phát điên hay không. Cái túi trên lưng hắn dường như được làm bằng da, chỉ là kĩ thuật may vá cực kì thô sơ khiến cho người khác cảm thấy phẫn nộ.
Bắt mắt nhẩt chính là ba vòng tròn đeo trên tay hắn, trên mỗi vòng tròn đều có sáu khối gỗ hình tam giác, mỗi khối gỗ hình tam giác màu đen đều bị chia thành hai nửa bởi một vạch màu đỏ, nhìn qua giống như một con mắt màu đỏ, cực kì khủng khiếp.
“Huyết Tình Giác Phiêu!” Sắc mặt của mọi người đều biến đổi!
Nếu như nói Yên Liên Nhận Diệp Thuẫn chỉ khiến cho người khác cảm thấy mở rộng tầm mắt, thì Huyết Tình Giác Phiêu lại khiến cho mọi người cảm thấy lạnh gáy. Hung danh của loại vũ khí này cực kì lừng lẫy. Trong lịch sử từng có một nhu khách lãnh huyết mà cường đại, dựa vào sáu miếng Huyết Tình Giác Phiêu mà hoành hành ở Bách Uyên Phủ. Nhu khách chết ở trên tay hắn có hằng sa số, nhưng là..
Vì sao hắn có đến mười tám miếng.. những nhu khách ở đây đều cảm thấy choáng váng đầu óc.
Trên đầu hắn còn có một cái vòng trông rất kì quái, với màu xanh biếc cực kì hiếm thấy, tản ra hương thơm rất khác lạ.
“Là Tĩnh Hương Mộc!” Người nói là một nhu khách khá lớn tuổi, vẻ mặt của hắn hoàn toàn chết lặng. Tĩnh Hương Mộc cực kì quý hiếm một khối nhỏ cũng có giá trên trời. Nó có thể làm cho tâm thần của người ta yên tĩnh, hơn nữa còn có thể xua đuổi tất cả các loại côn trùng, đeo bên người sẽ đem lại hiệu quả rất tốt. Những người quyền quý mới có thể bỏ ra một số tiền lớn để mua một khối nhỏ, nó được coi như trân bảo, chưa từng thấy người nào đem Tĩnh Hương Mộc chế tạo thành một vòng đội đầu to như vậy.
Nếu như có thể thấy được sau lưng gã nhu khách này thì càng cảm thấy kinh khủng. Năm mũi tiêu màu trắng ngà cắm ở sau lưng hắn, là một loại Loa Văn Khí Đạo tự nhiên, chỉ cần nhẹ nhàng dùng sức là có thể ném nó ra xa hơn một trăm mét. Đây là gai xương của một loài thú xếp thứ ba trong danh sách “Bách Uyên Sinh Vật Đồ Giám”! Gai xương này là một loại ám khí thiên nhiên, có tên gọi là “Tia chớp trắng”.
Sau một lúc ồn ào, cả hiện trường đột nhiên yên tĩnh lại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...