Tạp Đồ

“Ngoài ra, vào tháng Tư năm ngoái, chúng ta còn tiến hành một ít công tác phụ trợ do đội trưởng Tập Thụy Nhất phụ trách.”

Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn trước kia đã được cải tổ thành Liệp Thủ đoàn, bên trong cũng tiến hành một số điều chỉnh. Bởi vì Lô Tiểu Như phải phụ trách sự vụ ở căn cứ Khe Núi Lớn nên tổ hộ vệ của Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn trước kia liền được giao cho Tập Thụy Nhất thống lĩnh, Hách Tháp đảm nhiệm chức phó phụ trách, Ô Vũ và Trữ Nhạc đều đi theo phụ trợ cho bọn họ. Những người này đi theo Trần Mộ sớm nhất, cũng là những người tiếp xúc sớm nhất với Tuyết Khanh pháp, thực lực của bọn họ từ lâu đã xưa không bằng nay. Mặc dù ở căn cứ Đông Vệ lúc này cao thủ nhiều như cây trong rừng, nhưng thực lực của hai người cũng đủ để tiến vào danh sách một trăm cao thủ hàng đầu. Thân thể của Ô Vũ và Trữ Nhạc vốn mạnh mẽ, sau khi tiến hành thực tạp thì lực lượng càng trở nên kinh khủng, hơn nữa bọn họ còn được trang bị bao tay năng lượng nên sức chiến đấu càng thêm kinh người. Lý Độ Hồng rất thích tìm hai người này để đối luyện, mỗi lần đối luyện xong đều thấy đã nghiền vô cùng.

Tập Thụy Nhất sau khi tiến hành thực tạp cùng trước kia không khác nhau nhiều lắm, trên mặt hắn vẫn mang kính, vẻ mặt nhã nhặn, nhìn qua giống như một nhân viên văn phòng không có sức chiến đấu gì, bất quá những người đang ngồi ở đây không ai dễ dàng bị bề ngoài của hắn lừa gạt. Tập Thụy Nhất có thể lực áp những người đảm nhiệm chức vụ đội trưởng, ngoại trừ nguyên nhân đầu óc của hắn cực kì linh hoạt, còn bởi vì sức chiến đấu của hắn cũng cực kì mạnh mẽ. Khác với phong cách cường mãnh của Ô Vũ và Trữ Nhạc, phong cách chiến đấu của hắn cực kì thâm độc, hắn là đối tượng huấn luyện không được mọi người hoan nghênh nhẩt.

Tập Thụy Nhất đứng dậy, theo thói quen chỉnh lại gọng kính trên mặt, ho một tiếng thật lớn rồi nói: “Vào tháng Chín năm ngoái, khi Liệp Thủ đoàn chúng ta đi ra vùng hoang dã để tiến hành huấn luyện, chúng ta đã gặp một số sinh vật rất thú vị, bọn chúng đã khiến chúng ta gặp phải một ít phiền toái. Tô Lưu Triệt Nhu tiểu thư từng dặn dò chúng ta, nếu như gặp được những sinh vật thú vị thì lấy một ít mẫu vật đem về để sau này nghiên cứu, cho nên chúng ta đã bắt một ít đem về.”

Lúc này ánh mắt của mọi người đều dừng lại trên người Tô Lưu Triệt Nhu. Trong đoàn đội, thân phận và địa vị của Tô Lưu Triệt Nhu cực kì đặc thù. Nàng là người phụ trách bộ phận y tế, cũng là thành viên quan trọng của tổ chức, ý kiến của nàng luôn nhận được sự coi trọng của mỗi người. Đương nhiên quan hệ có chút mơ hồ giữa nàng và ông chủ đều được mọi người ngầm hiểu, còn quan hệ này có phải thật sự tồn tại hay không thì không người nào kiểm tra. Hơn nữa nàng là một người xinh đẹp, thông minh và lương thiện, số lượng tạp tu được nàng cứu chữa rất nhiều cho nên nàng luôn nhận được sự yêu quý của mọi người.

Thấy ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía mình, Tô Lưu Triệt Nhu liền chủ động mở miệng: “Đây là một loại côn trùng đặc thù, khả năng sinh sản cực kì kinh người, nhất là khi nó kí sinh trên một loại dây leo, khả năng sinh sản của nó tăng lên khoảng 20 lần, mà phân do nó tiết ra lại có tác dụng đẩy mạnh quá trình sinh trưởng của loại dây leo này.”

Thoáng dừng một chút, nàng bổ sung một câu: “Lá của loại dây leo này có thể phóng thích ra các chất độc gây chết người với thành phần rất phức tạp.”

Trong phòng hội nghị im lặng như tờ, thậm chí có thể nghe thấy tiếng nuốt nước bọt.

Tập Thụy Nhất chỉnh lại cặp kính trên mặt, nhẹ nhàng nói:


“Loại côn trùng này được đặt tên là Vi Tang Thị Sao trùng, thân thể chúng nó không vượt quá 30mm, hành động rất nhanh, lực cắn của hàm răng cực kì kinh người. Bọn chúng có khả năng công kích rất mãnh liệt, bình thường chúng hành động động theo bầy đàn. Theo kết quả thí nghiệm mà chúng ta tiến hành, khi số lượng vượt quá hai trăm con chúng nó có thể giết chết Song Câu thú một cách dễ dàng. Cho tới bây giờ chưa thấy có loại thịt nào mà nó không thích, bao gồm cả thịt người.”

Sắc mặt của rất nhiều người trong phòng hội nghị chợt trở nên rất khó coi.

Tập Thụy Nhất dường như không nhìn thấy điều này, nụ cười trên mặt càng thêm ôn hòa: “Trên thực tế, sau khi phát hiện ra đặc tính này của Tang Thị Sao Trùng, chúng ta đã tiến hành đưa chúng và mầm mống của loại dây leo cộng sinh với nó vào trong những rừng cây tiếp giáp giữa các hoa khu và khu phổ cư.”

Tập Thụy Nhất mỉm cười ngồi xuống, nhưng trong mắt rất nhiều người, nụ cười của trên khuôn mặt của hắn cực kì lạnh giá.

Khương Lương nhìn bốn phía xung quanh, tiếp tục nói: “Ba tháng trước, chúng ta đã tiến hành điều tra, vô luận là Tang Thị Sao Trùng hay loại dây leo cộng sinh kia, tình hình sinh trưởng đều rất tốt. Do chúng mới được đưa tới chưa lâu nên vẫn chưa thể hình thành một khu vực cách li hoàn hảo, nhưng nếu như địch nhân muốn đột phá rừng cây để tiến vào khu phổ cư thì sẽ phải trả một cái giá rất đắt.”

Trên vách tường phòng hội nghị xuất hiện bản đồ toàn Liên Bang.

“Cho tới bây giờ, chúng ta đã áp dụng thành công các phương án đề ra trước đó, hoàn thành công tác chặt đứt liên lạc giữa các hoa khu và khu phổ cư.”

Khương Lương thể hiện ra một vẻ mặt không sợ sóng to gió lớn, giọng nói cực kì mạnh mẽ: “Các tạp giới do bộ phận tạp giới chế tạo ra có tính phá hủy rất cao, có thể phá hư hoàn toàn hệ thống đường hầm dành cho xe trường toa. Các đường hầm sau khi bị phá hủy không thể sửa chữa, chỉ có thể xây dựng mới. Bố Nhĩ Nạp tiên sinh đã tính toán, để xây dựng lại một đường hầm ngắn nhất cũng mất một khoảng thời gian ít nhất là hai năm.


Ngoài ra, chúng ta đang tiến hành thành lập các đồn quan sát tại những nơi tiếp giáp với rừng cây. Nếu đối phương từ rừng cây đột phá ra, chúng ta sẽ nhanh chóng nhận được cảnh báo. Bởi vì có dự kiến từ trước cho nên việc tiến hành mở Mộc Tự doanh và Liệp Thủ đoàn hết sức thuận lợi, các mục tiêu đều đã hoàn thành. Vừa rồi là những phương án mà bộ tham mưu chúng ta định ra từ trước.” Khương Lương hướng về phía mọi người thi lễ rồi nhẹ nhàng ngồi xuống.

Trong phòng hội nghị những tiếng vỗ tay vang lên cực kì nồng nhiệt, mọi người đều cảm thấy yên tâm rất nhiều. Bộ tham mưu đã định ra kế hoạch này từ hai năm trước, điều này chứng tỏ bọn họ đã hao phí rất nhiều tâm tư.

Ba Cách Nội Nhĩ và Hề Bình liếc nhìn nhau, hai người đồng thời đứng dậy với thần sắc nghiêm nghị, mọi người đều đồng thời cảm thấy giật mình, toàn bộ đứng dậy.

“Bắt đầu từ bây giờ, căn cứ Đông Vệ tiến vào trạng thái chiến tranh!”

@#$%^&

Hành động của căn cứ Đông Vệ lớn như vậy, làm sao thể che dấu tai mắt của những người khác? Liên hệ giữa khu phổ cư và các hoa khu liên tiếp bị chặt đứt gây nên sự khủng hoảng vô cùng to lớn. Ai cũng không ngờ, căn cứ Đông Vệ lại dám làm chuyện tày đình như thế!

Chiêu thức này của căn cứ Đông Vệ có thể nói là rút củi dưới đáy nồi. Con đường giữa các hoa khu và khu phổ cư bị chia cắt sinh ra các hiệu ứng rất khác nhau. Năm đại hoa khu vốn là một vùng hỗn loạn, sau khi liên lạc với khu phổ cư bị cắt đứt, liền trở thành một cái lồng sắt. Những con thú trong lồng sắt phải trải qua quá trình chém giết, những con sống sót sau cùng mới có khả năng thoát ra khỏi lồng sắt. Khu phổ cư rộng lớn hơn các hoa khu rất nhiều, mặc dù không phát triển như các hoa khu nhưng ở đây cũng không tồn tại các thế lực quá mạnh mẽ. Mười hai quân đoàn của quân đội đều đóng quân ở các hoa khu. Cử chỉ nhẹ nhàng này của Đông Vệ đã đẩy mọi người trong hoa khu lún sâu vào chiến tranh.

Lúc này ở khu phổ cư chỉ có Pháp Á đủ khả năng làm địch nhân của Đông Vệ. Bất quá Pháp Á bởi vì tham gia chiến đấu trong hoa khu, hầu hết lực lượng của bọn họ đều tại hoa khu, hiện tại đường hầm đột nhiên bị phá hủy, lực lượng còn lại của bọn họ ở khu phổ cư căn bản không đủ để đối kháng với Đông Vệ.


Chủ ý của Đông Vệ đã hiện ra rõ ràng. Quả nhiên, ngay sau đó, hai nhánh bộ đội chủ lực của Đông Vệ liền bắt đầu triển khai các hoạt động với hiệu suất rất cao.

Trước tiên Đông Vệ tuyên bố tiếp quản toàn bộ khu vực, quá trình này không có chút trở ngại nào. Bọn họ đã tiến hành kinh doanh ở khu vực phía đông suốt hai năm, tất cả các thể lực phản đối đã sớm bị bọn họ dọn dẹp sạch sẽ.

Rất nhanh, các thế lực ở năm khu vực phía đông lập tức tuyên bố phục tùng sự quản lí của Đông Vệ, chủ động thỉnh cầu Đông Vệ phái người tiếp quản. Ánh mắt của toàn Liên Bang đều bị những hành động của Đông Vệ cuốn hút.

@#$%^&

Tang Thiết Tư hô lớn: “Mọi người kiểm tra bao đựng tạp, kiểm tra độ nghi, trong vòng ba phút hoàn thành việc tập kết!”

Ai cũng không ngờ, một người trước kia vì kế sinh nhai mà phải học tập kĩ năng y tá như Tang Thiết Tư lại có một ngày trở thành đội trưởng của một đại đội. Do hạn chế về thiên tư và tuổi tác, sức chiến đấu của hắn cũng chỉ ở mức trung bình trong Mộc Tự doanh, nhưng mà tinh thần chăm chỉ học tập và cá tính trầm ổn khiến cho hắn lực áp quần hùng, trở thành đội trưởng của một đại đội.

Mộc Tự doanh sau khi mở rộng có tất cả hai mươi đại đội, mỗi đại đội gồm năm trăm người, do Tang Hàn Thủy và Tiếu Ba thống lĩnh.

Trước khi Trần Mộ tiến vào kính song đã để tạp giới chuyên chế tạo tạp phiến ở lại căn cứ. Bởi vì có đủ tạp phiến nên việc mở rộng của Mộc Tự doanh dễ dàng hơn so với Liệp Thủ đoàn nhiều lắm. Hai năm nay, số lượng tạp tu tìm đến căn cứ Đông Vệ xin gia nhập nhiều kinh khủng, những người xuất sắc trong số đó được chọn lựa để bổ sung vào Mộc Tự doanh.

Với tài lực hiện tại, căn cứ Đông Vệ có thể nuôi dưỡng nhiều nhân viên chiến đấu hơn nữa, nhưng dưới sự hạn chế của Ba Cách Nội Nhĩ, nhân số của Mộc Tự doanh cũng chỉ có một vạn người. Ngoài ra còn có Thanh Niên Vệ với nhân số khoảng hai ngàn người.


Một vạn người trong thời đại loạn lạc như hiện tại quả thực là ít đến đáng thương, so sánh với Mạc Doanh có hơn mười vạn đại quân, quả thật mới chỉ bằng một con số lẻ của đối phương mà thôi. Nhưng không có ai dám xem thường một vạn người này, Đường Hàm Phái cũng không, mà Túc Hắc Minh lại càng không.

Tiêu chuẩn để tiến vào căn cứ Đông Vệ có thể nói là khá cao, những người được lựa chọn, không người nào không phải là cao thủ trong cao thủ. Điều kì quái nhất chính là đại đội Một do Lạp Phỉ Nhĩ thống lĩnh, nghe nói đại đội Một có 500 người, trong đó có 122 người là tạp tu cấp bảy, những đội viên khác đều đạt tới cấp sáu hết, sắp đột phá cấp bảy. (*)

Nguyên nhân quan trọng nhất dẫn đến điều này là nhờ Tuyết Khanh pháp do Trần Mộ sáng lập ra được phổ biến rộng rãi. Mấy năm nay có không ít thế lực đang âm thầm dò hỏi Tuyết Khanh pháp. Tuyết Khanh pháp đầy đủ ngoại trừ những kĩ xảo do Trần Mộ sáng lập ra, còn phải kể đến những kĩ thuật y tế bảo vệ, bộ phận còn lại do Tô Lưu Triệt Nhu không ngừng quy nạp tổng kết mà hoàn thiện nên.

Danh tiếng của Tuyết Khanh pháp vang xa ở bên ngoài, đây cũng là nguyên nhân mà các cao thủ tranh nhau chạy đến đây.

Tang Thiết Tư là đội trưởng đại đội Mười Lăm, tạp tu cấp bảy trong đội ngũ không nhiều như trong đại đội Một, nhưng cũng có 76 người là tạp tu cấp bảy. Tại Mộc Tự doanh chỉ những tạp tu đột phá cấp bảy mới có quyền tự do lựa chọn tạp phiến. Mặc dù như thế, vẫn còn có rất nhiều tạp tu lựa chọn tạp phiến làm bằng máy của Mộc Tự doanh. Tạp phiến làm bằng máy của Mộc Tự doanh có tính năng rất xuất sắc, nhận được sự yêu thích của các đội viên.

Thần sắc của Tang Thiết Tư vẫn như thường, hắn đảm nhiệm chức đội trưởng đã lâu, không còn bỡ ngỡ và lo lắng như lúc đầu nữa. Từ ngày hôm qua khi hai đại tổng quản tuyên bố căn cứ tiến vào trạng thái chiến tranh, hắn biết rằng mệnh lệnh sẽ rất nhanh được phát ra. Người nhà của hắn là nhóm dân cư đầu tiên được di chuyển vào trong căn cứ, hiện tại cuộc sống của cả nhà rất tốt, hắn trời sinh là một người trọng tình nghĩa, đối với căn cứ luôn một lòng một dạ.

Hắn rất tin tưởng vào thực lực của đại đội do chính mình phụ trách, hắn cũng rất tin tưởng vào bộ tham mưu. Hắn có thể đảm nhiệm chức vụ đội trưởng, nguyên nhân chính là nhờ vào năng lực chỉ huy chiến thuật xuất sắc. Vì thế hắn còn được lựa chọn đến bộ tham mưu một đoạn thời gian để chuyên tu. Hắn hiểu rất rõ sự lợi hại của Khương Lương, người kí tên đầu tiên trong văn kiện của bộ phận tham mưu.

Không đến một phút đồng hồ, đội ngũ đã hoàn thành việc tập kết. Bình thường huấn luyện của bọn họ cực kì nghiêm khắc và gian khổ, thường xuyên tiến vào vùng hoang dã tiến hành thực chiến, bọn họ thậm chí được phái đến những địa phương xa xôi để tiêu diệt những tổ chức bạo lực. Những tạp tu có thể trúng tuyển vốn là những cao thủ có kinh nghiệm chiến đấu phong phú. Trong thời gian hai năm vừa qua, trải qua những huấn luyện và thực chiến cực kì nghiêm khắc, bọn họ càng ngày càng trở nên mạnh mẽ!

Năm trăm người xếp thành đội ngũ chỉnh tề, lặng ngắt như tờ, một cổ sát khí lành lạnh không sao diễn tả được tràn ngập khắp nơi. Trong giây lát, Tang Thiết Tư tràn ngập tự hào trong lòng!

(*) Tra mãi mới ra, ở


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui