Trận đấu này bắt đầu trong im lặng của hai bên. Song phương đều là những người tàn độc, vừa ra tay là ba người theo hình chữ phẩm (品) xông về phía Lý Độ Hồng, nhanh đến mức khiến người khác hít thở không thông. Lý Độ Hồng dĩ nhiên bình thản, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào ba người này. Tộc nhân bên cạnh hắn không những không tới trợ giúp, mà ngược lại hướng hai bên dạt ra.
Quang mang màu lam trên hai tay của Lý Độ Hồng lan tỏa, vừa như ngọn lửa lại vừa như biển nước, hoàn toàn không còn thấy nguyên trạng của kim loại nữa. Hai con mắt màu lam trên chiếc mặt nạ hình chữ điền lóe lên, chân phải của hắn lùi về phía sau nửa bước, thân hình hơi khom, chính diện nghênh đón ba vô tạp lưu đang lao tới. Trong mắt hắn, ba gã này và ba con dã thú không có gì khác biệt.
Hơi giơ hai tay lên, đặt chéo che trước ngực, mặt nạ chữ nhật cứng nhắc không có một chút biểu tình, ánh mắt màu lam u thâm của hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm địch nhân đang nhanh chóng đến gần. Hắn có thể rõ ràng nhìn thấy vẻ mặt vặn vẹo dữ tợn của ba người này. Trong tầm mắt màu lam, có từng vòng sóng gợn, trong sóng gợn động tác của những người này trở nên chậm chạp vô cùng.
Cự ly song phương nhanh chóng thu hẹp, nhưng Lý Độ Hồng lại không nhúc nhích, lam sắc quang mang trên cánh tay của hắn lấy tốc độ kinh người tập trung lại ở chỗ đầu ngón tay đang hơi mở. Mười ngón tay bằng kim loại hình dáng móc câu tán phát ra lam quang chói mắt, tất cả lam sắc quang mang đều áp súc trên mười đầu ngón tay này.
Khoảng cách: 15m.
Trong tầm nhìn màu lam, vẻ vui mừng trên khuôn mặt đối phương lộ ra. Khoảng cách gần như thế, Hư Không kĩ của vô tạp lưu có thể phát huy ra uy lực mạnh nhất. Ba người không hẹn mà đồng hoạt hét lên, cánh tay trong không trung hung hăng chém một nhát.
Từng đường Hư Không trảm trong suốt từ ba góc độ khác nhau hướng Lý Độ Hồng rít gào bổ tới. Tiếng rít riêng biệt của Hư Không kĩ chấn nhiếp nhân tâm, thanh thế dọa người.
Lý Độ Hồng rốt cục đã động. Mười ngón tay phát sáng khiến người vô pháp nhìn thẳng trong không trung huy nhẹ một cái.
Theo một cái vạch nhẹ nhàng này, mười đường năng lượng màu lam từ đầu ngón tay của hắn bắn mạnh ra, tựa như những con nhện của rừng rậm đột nhiên nhả ra tơ độc chí mệnh của nó. Đường năng lượng màu lam trong không khí cấp tốc lướt qua, phát ra thanh âm u u. Mỗi một đường năng lượng dài ước chừng 20m. Chúng đan chéo vào nhau hình thành một cái lưới. Cành cây lá cây trong lưới ngay khi bị mấy tơ năng lượng màu lam này chạm đến liền bị cắt thành vô số mảnh trong nháy mắt.
Không một chút lo lắng, ba đạo đao Khí khí thế mạnh mẽ chui đầu vào trong tấm lưới năng lượng này..
Tiếng chấn vỡ ngay tại chỗ của ba đạo đao Khí như tiếng thủy tinh rơi vỡ chói tai. Không khí mất đi khống chế liền trong một phạm vi nhỏ nổi lên một cơn lốc, khiến những sợi tơ năng lượng phụ cận bị thổi rung lên từng hồi.
Ba người sắc mặt khẽ biến. Mấy sợi tơ năng lượng màu lam nhìn nhẹ nhàng vô hại này không ngờ lại có sức mạnh kinh người như thế.
Đến lúc khoảng cách song phương gần tới 10m, ba gã vô tạp lưu này mới nhìn rõ, những sợi tơ năng lượng nhìn như nhỏ bé này luôn dao động với tần suất và tốc độ cao. Đích xác là chấn động cao tần, khiến bọn chúng cực kỳ nguy hiểm. Bất cứ cái gì chạm tới nó đều trong nháy mắt bị cắt ngọt.
Ba người nhất thời kinh hoảng. Liên Bang này quả nhiên không gì không có, bọn họ mấy ngày nay kiến thức qua vô số loại hình thế năng lượng nhưng vẫn là lần đầu nhìn thấy loại sợi tơ năng lượng cao tần chấn động liên tục này. Ba người đều là chiến sĩ kinh nghiệm thực chiến phong phú, biết một khi bị chạm phải liền sẽ bị cắt một nhát, tiếp theo là rơi vào tay đối phương, hậu quả chỉ sợ không phải chỉ là bị cắt một khối thịt. Sợi tơ năng lượng này có thể cương nhu tùy ý, hẳn là một thứ khiến người ta đau đầu khó chịu.
Nhưng mà ba người đều là chiến sĩ tinh nhuệ của các bộ tộc, mặc dù kinh nhưng không loạn. Dẫu ba đạo đao Khí vừa rồi không tạo thành uy hiếp đối với địch thủ, nhưng bọn họ vẫn còn chú ý tới một chi tiết: Lúc đao khí bị kích nát, dòng không khí loạn động thổi sợi tơ năng lượng sang một bên. Nếu như không khí loạn động đủ lớn, ắt hẳn tấm lưới năng lượng của đối phương phải lộ ra sơ hở. Trong chớp mắt đã thấy rõ những chi tiết nhỏ bé để có thể lợi dụng, những người này không hổ là cao thủ vô tạp lưu chân chính.
Ba người phối hợp ăn ý, không hẹn mà cùng lúc biến mất trong không khí.
Hưu hưu hưu.
Tiếng rít dày đặc không ngừng bên tai, từng đạo Hư Không trảm rời tay điên cuồng đánh về phía tấm lưới làm từ các sợi tơ năng lượng màu lam của Lý Độ Hồng.
Đoàng.
Tiếng nổ dày đặc như rang đậu khiến da đầu tê dại, Hư Không trảm tựa như thiêu thân lao vào lửa, rít gào lao về phía lưới năng lượng rồi nổ tung ở trước lưới năng lượng.
Không khí quanh lưới năng lượng đột ngột bạo ngược. Mảnh vỡ do Hư Không trảm bị nghiền nát tạo ra điên cuồng xé rách không khí khu vực này. Một cơn lốc cỡ nhỏ cứ như vậy hình thành. Tơ năng lượng vững chắc kia xét cho cùng cũng là vật nhu nhuyễn, bị không khí xao động thổi lên xuống không ngừng.
Ba người đồng thời trước mắt sáng ngời.. Dưới sự xé rách cường liệt của những dòng khí, những sợi tơ năng lượng màu lam ở phía bên phải của Lý Độ Hồng bị xô ra một chỗ trống rõ ràng.
Cơ hội.
Ba người không hẹn mà đồng thời tay khẽ rung lên, ba đường Hư Không trảm cực kỳ chính xác hướng khoảng trống đó bay tới.
Chiếc mặt nạ hình chữ điền của Lý Độ Hồng chợt thêm vài phần quỷ dị. Sợi tơ màu lam đầy trời đột nhiên lấy tốc độ kinh người thu về, giống như linh xà nhanh chóng quấn lấy Lý Độ Hồng. Cánh tay, ngực, lưng, hai chân, đến ngay cả trên chiếc mặt nạ kia đều bị sợi tơ màu lam quấn lấy. Cơ hồ trong chớp mắt Lý Độ Hồng đã tự đem chính mình bao thành một cái kén.
Biến cố đột ngột này cũng dọa ba người sửng sốt, sau đó bọn họ liền nhìn thấy một cảnh suốt đời khó quên.
Lý Độ Hồng nhẹ nhàng xuất tay trái. Năm ngón tay kim loại chụp vào ba đạo Hư Không trảm. Năm ngón tay bao ở trong bao tay kim loại nhẹ nhàng nắm lấy đạo Hư Không trảm khí thế đang mạnh mẽ vô cùng. “Đùng” - một âm thanh trầm đục vang lên.
Bóp vỡ.. Ánh mắt ba người ngay lập tức trợn tròn. Bọn họ giống như thấy quỷ nhìn Lý Độ Hồng như con ngài đang được quấn trong sợi tơ năng lượng màu lam.
Như thế nào có thể?! Cho dù là tạp tu cường đại hơn nữa, cũng không thể cường ngạnh bóp nát Hư Không trảm như vậy. Bọn họ tâm thần kịch chấn, hoàn toàn không chú ý khoảng cách giữa bọn họ và Lý Độ Hồng chỉ còn chưa tới 5m.
Độ Hồng ngón út tay phải nhẹ nhàng gảy một cái. Một đường năng lượng màu lam giống như độc xà vô thanh vô tức bắn ra hướng ba người cuộn tới. Cùng lúc đó, tay phải hắn nắm lại, mạnh mẽ vung về phía địch nhân ở vị trí chính giữa.
Ở chính giữa, gã vô tạp lưu kia mới từ trong chấn kinh khôi phục tinh thần, thấy nắm đấm vung về phía mình không khỏi chuyển từ kinh sợ sang mừng rỡ. Cùng vô tạp lưu đối quyền, không phải muốn chết sao? Hét lớn một tiếng, không do dự một chút nào hắn vung ra nắm đấm.
Hai người còn lại vừa mới lấy lại tinh thần, thấy một màn này cảm giác kinh nghi lúc trước lập tức không cánh mà bay, trên mặt lập tức lộ ra vẻ chê cười. Bọn họ đối với nắm tay của đồng bọn rất tin tưởng. Có lẽ tại Ma Cáp Địch Vực, nắm tay của hắn tịnh không phải mạnh nhất, nhưng tại Liên Bang, ngoại trừ người kia, bọn họ không tin còn có người có thể thắng được một quyền này.
Còn như bao tay trên tay đối phương đích xác có chút hiệu quả, nhưng kim loại tại Ma Cáp Địch Vực không phải tài liệu quý hiếm, bao tay dùng kim loại chế tạo chỉ có những chiến sĩ sơ cấp mới sử dụng. Tới cấp bậc này của bọn họ, hai tay của họ so với kim loại cứng rắn hơn nhiều.
Nắm đấm của hai người không hoa mỹ cùng va chạm một chỗ.
Rầm. Cùng với tiếng xương cốt vỡ vụn, dưới một đám mưa máu lộ ra một cánh tay phải đã hoàn toàn gẫy gập.
Tên vô tạp lưu đứng giữa kia kêu thảm một tiếng. Dưới lực xung kích cường đại, tay phải của hắn cơ hồ bị phá hủy, nhiều đoạn xương cốt đứt gãy từ trong huyết nhục lộ ra, khiến cho người ta cực kỳ kinh hãi. Sự đau đớn thông qua thần kinh truyền đến đại não của hắn. Cơ năng sinh lý của hắn đột nhiên chịu tổn thương nặng nề, hắn liền lăn ra hôn mê bất tỉnh lập tức.
Kết quả như vậy hoàn toàn ngoài dự kiến của hai người còn lại. Bọn họ trợn trừng hai mắt nhất thời sửng sốt. Bọn họ không thể tưởng tượng được quang cảnh xảy ra trước mắt. Cánh tay huyết nhục tung tóe lung lay trước mắt bọn họ, mà cùng đối kháng công khai chính là nắm tay kim loại bị lam sắc vây kín kia.
Một tia năng lượng nhỏ bé lặng lẽ hướng hai người cuốn tới, mà trong lúc khiếp sợ hai người vẫn chưa phát hiện.
Ngón út của Lý Độ Hồng lại nhẹ nhàng gảy một lần nữa.. Tựa như rắn hổ mang đã nhắm trúng con mồi đột nhiên thè ra chiếc lưỡi của nó, sợi tơ năng lượng nhỏ bé đó đột nhiên táp lấy.
Hai người cảm thấy kinh sợ, nhưng mà lúc này đã muộn. Trên cổ hiện ra một đường màu đỏ cực nhỏ. Hai giây sau, bọt máu phun ra, hai người ngã ngửa xuống đất. Sợi tơ màu lam kia không một chút nào ngừng lại, chuẩn xác xẹt tới cổ họng của tên vô tạp lưu đã hôn mê. Ngón út của Lý Độ Hồng nhẹ nhàng rung lên, sợi tơ liền nhẹ nhàng cắt bỏ đầu của tên vô tạp lưu này.
Ban Trạch trên mặt thần tình như thường, nhưng trong lòng hoảng sợ.
Nhóm người này rốt cuộc là ai?
Đám người tự nhiên xuất hiện này mỗi kẻ đều cổ quái cực kỳ, nhất là phong cách chiến đấu của bọn chúng. Cùng tạp tu và vô tạp lưu hắn thấy trước đây hoàn toàn khác nhau. Bọn họ mang theo mặt nạ quái dị, bao tay kim loại trên tay càng quái dị vô cùng. Vừa rồi hắn cùng một kẻ trong đó liều mạng một trận. Sức mạnh của đối phương cũng khiến hắn cảm thấy kinh ngạc. Điều khiến hắn rét lạnh chính là người nọ cùng hắn liều mạng một quyền vậy mà vẫn an nhiên vô sự. Lại còn sợi tơ màu lam của bọn họ nữa, thật khiến người khác khó lòng phòng bị.
Ánh mắt của Ban Trạch vô tạp lưu bình thường tự nhiên không thể so sánh. Hắn hiểu rõ có một chút bí hiểm ở đây. Cái mặt nạ kia mặc dù hắn không biết tác dụng cụ thể, nhưng nó có thể khiến địch nhân thêm phần nhạy bén. Còn chiếc bao tay kim loại của bọn họ, mấu chốt chính là những sợi tơ màu lam kia. Đặc biệt là khi tơ quấn khắp toàn thân, lại có thể cùng hắn đối một quyền. Hắn không tin có người có thân thể cường tráng hơn so với vô tạp lưu. Trong đó, tác dụng mấu chốt chính là sợi tơ màu lam quấn toàn thân. Dường như nó có thể đem lực lượng xung kích chia đều đến toàn thân, hơn nữa lại còn có thể đem sức mạnh toàn thân tập trung lại. Điều này mới khiến cho đối phương có thể cùng hắn đối cứng một quyền mà không thụ thương.
Nếu như luận về sơ hở của đối phương, đó chính là tốc độ. Nhưng những người này rõ ràng rất hiểu rõ điểm yếu này, bọn họ lợi dụng lam tuyến để bù đắp lại khoảng trống do tốc độ quá chậm tạo thành. Khi lam tuyến kia bay lượn, ngay cả hắn cũng cảm thấy khó có thể hạ thủ. Đối phương tựa như một kẻ ám sát, khiến kẻ khác không biết đâu mà hạ thủ.
Thực lực của Ban Trạch so với vô tạp lưu khác rõ ràng cao hơn một bậc, tuy tạm thời còn chưa tìm được nhược điểm của những người này nhưng sắc mặt hắn vẫn bảo trì như cũ, chính là một phong thái ung dung khác biệt hẳn với chiến trường. Rất nhanh, phong thái này được Lý Độ Hồng sau khi vừa giải quyết xong ba tên địch nhân chú ý.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...