Tang Hàn Thủy trốn ở trong tầng mây, vì bí mật nên không thể mở lồng năng lượng. Trong tầng mây mặc dù không có gió, những mảnh băng nhỏ thỉnh thoảng rơi vào trên mặt hắn, lạnh đến phát run. Đã qua nhiều năm sống an nhàn sung sướng, cũng đã lâu rồi không trải qua cực khổ như vậy. Bất quá trong lòng hắn không hề có một tia oán khí.
Bởi vì ông chủ ngay bên cạnh hắn cũng như vậy, không mở lồng năng lượng.
Ông chủ một mực sử dụng Xà Kính, từ đầu đến cuối luôn giữ vẻ mặt nghiêm túc. Đối với vị lão bản trẻ tuổi này, Tang Hàn Thủy trong lòng còn có vài phần kính sợ. Ông chủ thủ đoạn tàn nhẫn quả quyết, so với các vị tạp tu thành danh kia thì không biết mạnh hơn bao nhiêu lần. Theo hiện tại thì có thể thấy chuyện bọn họ làm rõ ràng là năm địch hai mươi. Người bình thường thì chắc đã sớm bị dọa chạy mất rồi, cũng chỉ có ông chủ cường đạo như vậy mới có thể lựa chọn biện pháp chủ động xuất kích!
Tầng mây bao phủ dày đặc. Không chỉ nói là mấy người, cho dù là mấy trăm người ẩn thân trong đó, cũng khó có thể phát hiện.
Kì thật Tang Hàn Thủy trong lòng vẫn có chút khẩn trương. Dù sao đối phương không chỉ chiếm ưu thế về nhân số mà trên thực lực cũng cao hơn bọn hắn rất nhiều. Hai mươi tên tinh nhuệ xuất thân từ Liên bang Tổng hợp Học phủ, trong đó có mười tên đạt tới thất cấp trở lên. Đội hình như vậy cũng có thể được xưng tụng là phô trương rồi. Nếu như không phải là hắn có cảm giác kế hoạch của ông chủ có khả năng thành công thì chỉ sợ là dũng khí xuất chiến cũng không có.
Nếu đoàn truy kích kia thật sự từ con đường này đi đến, vậy thì phán đoán của ông chủ lúc trước là hoàn toàn chuẩn xác, toàn bộ kế hoạch tác chiến có khả năng giành được thắng lợi cũng lớn rất nhiều. Mà nếu như bọn họ không đón đầu được đoàn truy kích, như vậy có nghĩa là đoàn truy kích không đi con đường này, vậy bọn họ ít nhất cũng có đường sống để chạy trốn.
“Bỏ trốn cũng không có gì là xấu hổ”, Tang Hàn Thủy thầm nghĩ trong lòng.
Bất quá ngoài sự khẩn trương thì Tang Hàn Thủy vẫn có vài phần mơ hồ chờ mong. Độ nghi trong tay hắn sử dụng tấm năng lượng 5 sao, là do lão bản chuyên bắt chẹt từ Thái Thúc Dong ra. Vẻ mặt lão hồ ly kia đầy vẻ đau lòng, Tang Hàn Thủy đến bây giờ hồi tưởng lại cũng cảm giác được sảng khoái.
Chính mình vẫn chưa từng có dùng qua 1 tấm năng lượng tạp 5 sao cơ mà!
Hắn rất chờ mong xem Bạo Đạn nếu như khai hỏa toàn bộ hỏa lực thì sẽ tạo ra một quang cảnh ra sao. Trong huấn luyện ngày thường, hắn căn bản không dám sử toàn lực. Bằng không mà nói, chỉ sợ đại lâu mà buổi tối hôm đó nếu không bị phá hủy thì cũng sẽ phải hủy ở trên tay hắn.
Thời gian không ngừng trôi qua lúc tâm tình Tang Hàn Thủy vừa khẩn trương mà vừa chờ mong.
“Tới!” Trần Mộ bỗng dưng quát lạnh. Tang Hàn Thủy bị dọa đến giật nảy mình liền vội vàng xốc lại tinh thần. Tại thời điểm mấu chốt như thế, trong lòng hắn cũng không tự kiềm chế buồn bực. Lão bản thì điềm nhiên không một chút khẩn trương!
“Khống chế năng lượng dao động. trì hoãn thời gian bảy giây. Công kích khu vực.A3,A7B6”
Trần Mộ ra lệnh đâu vào đấy. Tâm tình đang khẩn trương của Tang Hàn Thủy bỗng chốc giảm bớt. Hắn không còn chút gì do dự mà sớm đã vận sức chờ phát động bạo đạn rời khỏi tay.
Chỉ thấy trên tay hắn ánh sáng chớp lên liên hồi. Lúc này vẻ mặt Tang Hàn Thủy trông hết sức nghiêm túc, hắn đã xuất toàn lực!
Trong năm giây ngắn ngủi, hắn đã phóng ra một hơi ba trăm khối bạo đạn! Chúng kêu rít lên, từ trong tầng mây vụt đi với tốc độ cao mà không phát ra tiếng động lao về khu vực đã quy định. Không gian mà bọn mai phục chung quanh trước khi chiến đấu chia ra ngần ấy khu vực. Hắn đã yêu cầu Tang Hàn Thủy là không cần chạy theo tinh độ nhưng phải hết sức đề cao số lượng bạo đạn để tiến hành công kích bao trùm lên toàn bộ khu vực.
Yêu cầu nữa là khống chế năng lượng dao động. Có nghĩa là muốn Tang Hàn Thủy tận lực giảm nhỏ năng lượng dao động đến mức có thể. Như vậy có thể trì hoãn bị địch nhân phát hiện vị trí cụ thể. Mà trì hoãn thời gian bảy giây là yêu cầu nếu Tang Hàn Thủy phóng ra bạo đạn đánh trúng mục tiêu thì sau bảy giây sau mới phát sinh tiếng nổ!
Loạt mệnh lệnh này quả thực đưa ra yêu cầu cực cao đối với Tang Hàn Thủy. Vậy mà hắn đều thực hiện được, cũng là do thường ngày khổ công nghiên cứu về bạo đạn.
Sau khi một hơi phóng ra hơn ba trăm khối năng lượng bạo đạn, Tang Hàn Thủy ngừng lại một chút. Bất chấp xem chiến quả thế nào, hắn lập tức điều chỉnh cảm giác bản thân để chuẩn bị vòng công kích tiếp theo.
Đội ngũ đang phi hành với tốc độ cao. Để có thể xác định được phương hướng nên bọn họ chỉ có bay ở dưới tầng mây mà thôi.
………..
Phía trước mơ hồ có thể thấy được thành trấn, Tả Lạp trong lòng vui vẻ, cao giọng nói:“Mọi người kiên cường lên nào, phía trước chính là Linh Sam trấn rồi. Chúng ta có thể nghỉ ngơi tại đây một chút. Sau khi đã bớt lạnh, ăn no thì buổi chiều lại có thể lên đường.” Hắn là đội trưởng của chi đội này, thực lực cũng là mạnh nhất trong cả nhóm.
“Thật tốt quá, chúng ta chắc sắp đều nhanh chóng đông cứng đến nơi rồi! Mẹ kiếp, trời lạnh như thế mà tiếp tục đi thì thật sự là sai lầm a!” Một vị đội viên không nhịn được oán giận.
Một vị đội viên khác có vẻ hữu khí vô lực:“Xem ra tiểu tử nhà ngươi vẫn còn rất có tinh thần đấy, còn ta thì đã mệt mỏi đến không chịu nổi rồi.”
“Mùa đông trong khu vực này thật quá lạnh a! Cũng không biết bọn người Sương Nguyệt Hàn Châu nghĩ như thế nào mà tự nhiên mọc rễ ở đây chứ, đầu óc động kinh sao?”
“Ngươi biết cái gì, không cảm giác được tốc độ tiêu hao so với kinh đô nhanh hơn sao?”
“Nói nhảm, lạnh như thế, ai dám dừng cảm giác lại a. Không lấy hơi ấm thì muốn chết rét à?”
“Đồ ngu! Ngươi nghĩ lại xem, sau khi mỗi ngày kết thúc thì bọn họ chẳng lẽ không có lúc không sử dụng cảm giác sao? Về phương diện khống chế cảm giác thì tạp tu Sương Nguyệt Hàn Châu độc bộ thiên hạ, đây chính là nguyên nhân trọng yếu. Nghe nói bọn họ nếu nhiệt độ càng thấp thì cảm giác tăng tăng trưởng tốc độ cũng sẽ nhanh hơn so với địa phương khác.” Một vị tạp tu tuổi khá lớn giải thích.
Lúc này hình dáng Linh Sam trấn đã ngày càng hiện rõ trong mắt cả bọn, mọi người cùng đồng thanh hoan hô. Trải qua một chặng đường dài phi hành, thể lực và cảm giác bọn họ đều tiêu hao hết sức nghiêm trọng, người cũng uể oải không chịu nổi.
“Bất hảo, cẩn thận!” Đột nhiên sắc mặt của Tả Lạp kịch biến. Lời cảnh báo còn chưa dứt, trong tầng mây đột nhiên chui ra vô số năng lượng màu đỏ hơi lớn hơn nắm tay một chút.
Lúc này bọn họ mới nhận thấy năng lượng dao động yếu ớt của đạn năng lượng phát ra.
Có mai phục!
Càng ngày càng nhiều bạo đạn màu đỏ từ trong tầng mây chui ra, tựa như một bầy cá màu đỏ! Mọi người đều biến sắc vì số lượng bạo đạn này quá nhiều, không dưới mấy trăm khối.
Tả Lạp vừa sợ vừa giận. Kinh hãi dĩ nhiên có người đánh lén! Giận dữ cũng dĩ nhiên có người dám đánh lén!
Không riêng gì hắn, trong đội ngũ không ai nghĩ tới có người dám đánh lén. Lực lượng chi đội của bọn họ thực sự là mạnh, trừ phi Sương Nguyệt Hàn Châu, còn ở trong Thiên Đông Lý khu thì người khác tuyệt không dám cùng bọn họ đối địch. Vì để tốc độ được nhanh hơn, bọn họ thậm chí không để ai đi trước trinh sát.
Đối phương dựa vào sự che giấu của tầng mây để bày ra mai phục.
Duy nhất làm cho Tả Lạp cảm thấy an lòng chính là thực lực của đối phương rõ ràng không cao. Hình dạng của loại bạo đạn này hắn cực kỳ quen thuộc. Đây là loại bạo đạn phổ thông không quá tứ tinh tạp phiến, uy lực tương đương bình thường.
Từ số lượng nhìn lên mà nói, đối phương có ít nhất hai mươi tên Tạp tu.
Qua lúc kinh sợ, Tả Lạp khôi phục trấn định rất nhanh, không khỏi cười lạnh. Từ mai phục địa điểm cùng thời gian mà nói, đều hết sức hoàn mỹ! Tầng mây dày đặc khiến bọn họ không cách nào tìm được vị trí cụ thể của đối phương, hơn nữa cũng sẽ ảnh hưởng đến cảm giác của bọn họ. Còn nói theo thời cơ thì hiện tại là lúc bọn hắn vừa lạnh vừa đói vừa mệt, chính thức thời điểm để đánh lén tốt nhất.
Đối phương có nhân vật lợi hại a! Bất quá, chỉ tiếc thực lực của bọn họ quá yếu! Cho dù là kế hoạch tối ưu cũng cần phải có thực lực tương ứng để áp dụng. Loại bạo đạn này thì ngay cả lồng năng lượng của bọn họ cũng đều không thể rung chuyển, quả nhiên đã lãng phí vô ích đợt đánh lén này!
Những Tạp tu khác qua lúc kinh hoàng ban đầu thì cũng nhanh chóng phát hiện những thể năng lượng này chỉ là bạo đạn, mỗi người đều không khỏi lộ ra vẻ cười nhạo. Mặc dù bọn họ trạng thái hiện tại không quá tốt, nhưng là không phải là không đối phó với cái loại bao đạn nho nhỏ này.
Rất nhiều người thậm chí căn bản không tránh tránh né, trực tiếp chờ bạo đạn ném tới.
Không đúng! Tả Lạp phát hiện những bạo đạn năng lượng này tuyệt đại đa số đều không là bay thẳng đến bọn họ mà hướng lên phía trên và bốn phía xung quanh. Một tia cảm giác nguy hiểm yên lặng len vào trong lòng hắn.
Ngay lúc này, biến cố chợt sinh!
Ầm!
Tất cả bạo đạn màu đỏ cùng đồng thời nổ mạnh!
Quang cảnh lúc hơn ba trăm khối bạo đạn màu đỏ đồng thời nổ mạnh kinh khủng đến cực điểm. Trên bầu trời, một khu vực màu đỏ bùng phát, bao phủ toàn bộ tạp tu đoàn truy sát. Sóng âm cực lớn trong nháy mắt quét ngang qua không trung.
Ngay cả Trần Mộ và Tang Hàn Thủy cách đó một khoảng cách tương đương đều thiếu chút nữa lảo đảo mất đi khống chế ngã xuống.
Lực trùng kích trực tiếp quét sạch sẽ mọi thứ trong phương viên ba dặm trong tầng mây dày đặc. Dưới ánh mặt trời chiếu thẳng xuống làm từ xa nhìn lại giống như một cột sáng. Ở bên dưới, rừng cây tựa như vừa bị lốc xoáy mới tàn phá bừa bãi, cây linh sam ngổn ngang trên mặt đất.
Tang Hàn Thủy cũng ngây dại. Đây là lần đầu tiên hắn toàn lực sử dụng bạo đạn, hoàn toàn không có nghĩ được dĩ nhiên sẽ là làm cho người ta sợ hãi như thế!
Phải biết rằng một kích vừa rồi thì năng lượng tạp 5 sao liền mất đi một phần tư. Nói cách khác, ngay cả là một tấm năng lượng 5 sao, cũng chỉ đủ để cho hắn sử dụng bốn lần công kích như vậy! Đây cũng là tại sao Trần Mộ chạy đi hỏi Thái Thúc Dong kia để yêu cầu ngũ tinh năng lượng tạp bởi tứ tinh năng lượng tạp không đủ để phát động một lần công kích như vậy!
Trần Mộ cũng có chút bất ngờ. Ngạc nhiên của hắn cũng không phải là uy lực của bạo đạn mà là sự sơ sẩy của những tạp tu này. Hết thảy đều là cao thủ, vậy mà để cho các khối năng lượng thể chui ra tầng mây mới phát hiện. Cảnh giới lơi lỏng như vậy quả thực khó mà tưởng tượng nổi lại gặp ở một đội cao thủ như vậy.
Mà một ít tạp tu thậm chí không thèm né tránh, càng làm cho hắn cảm giác không thể giải thích. Chẳng lẽ bọn họ không có một chút kiến thức thông thường sao? Trần Mộ dám xác định, ngay cả một thủ hạ Tạp tu tùy tiện chọn ra trong đám tạp tu dưới tay Ba Cách Nội Nhĩ cũng sẽ không làm ra cử chỉ ngu xuẩn như thế.
Trong cột sáng hình thành dưới ánh mặt trời là mười hai tên tạp tu không chịu nổi, đang bập bềnh giữa không trung. Trừ Tả Lạp ra thì đều không thấy những lồng năng lượng của các tạp tu khác.
Xà kính chuẩn xác vô cùng thu được những tin tình báo này.
Mới một kích vừa rồi đã tiêu diệt tám gã tạp tu. Kết quả này làm Trần Mộ không thể hài lòng hơn. Nhưng hắn cũng hiểu rõ là cuộc chiến đấu vừa mới bắt đầu. Mười hai tạp tu còn lại này, không thể nghi ngờ những người cường đại nhất trong đội ngũ.
“B3-B5-C1, một giây phóng xuất, trì hoãn thời gian hai giây!” Trần Mộ bất chấp những thứ khác, bay nhanh ra lệnh.
Vừa mới thở gấp một hơi, Tang Hàn Thủy lại cắn răng xuất ra toàn lực!
Trong thời gian một giây, lần này hắn đã đánh ra đến gần tám mươi khối năng lượng bạo đạn! Số liệu này vượt xa thành tích bình thường của hắn. Tại thời khắc mấu chốt, năng lực của hắn một lần nữa lại đột phá!
Ánh mắt của Tả Lạp lại trở nên lạnh lẽo. Vòng công kích cuồng bạo vừa rồi đã làm cho hắn từ trạng thái phẫn nộ chuyển sang hoàn toàn tỉnh táo. Nhìn lại bên mình chỉ còn lại có mười hai người, hắn ý thức được lập ra kế hoạch này là một nhân vật cực kỳ nguy hiểm!
Thời gian sai biệt, đối phương chính là có thời gian sai biệt!
Đáng chết! Trong tay đối phương nhất định có thể có tạp tu trinh sát cự li xa. Chỉ có như vậy bọn đánh lén mới có thể xác định chính xác vị trí của bọn hắn như thế.
Nhưng dù vậy, chỉ có sự phán đoán chuẩn xác hành động của bọn hắn mới có khả năng đánh ra một kích vừa vặn như thế. Từ điểm này có thể phán đoán ra, chỉ huy bên đối phương có sự rèn luyện chiến thuật cao siêu hàng ngày.
Lúc này, chiến ý mãnh liệt trào dâng trong cặp mắt điên cuồng mà tỉnh táo của Tả Lạp!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...