Tang Hàn Thủy trôi nổi giữa không trung, trong phạm vi đường kính hai mươi mét xung quanh hắn không còn vật gì nguyên vẹn. Lấy Tang Hàn Thủy làm trung tâm, trong phạm vi hai mươi mét, tất cả các kiến trúc đều bị những trận oanh kích biến thành tro bụi. Ở trong đại lâu hình thành nên một không gian hình cầu, những bề mặt cắt ngang của tầng lầu cháy đen một mảnh, khói đen lượn lờ.
Lạp Phỉ Nhĩ hoảng sợ nhìn Đả Thủ đứng giữa không trung, thừ người ra, vẻ mặt cứng ngắc, mồ hôi trên trán chảy xuống mà không hề hay biết. Trong mắt hắn, tấm mặt nạ in hình vị chiến tướng từ xa xưa dường như đột nhiên sống lại, tay mang vũ khí dính máu, mang theo hơi thở chết chóc đến từ địa ngục.
“Tạp tu thích khách? Xem ra ngươi là người của Pháp Á.” Tang Hàn Thủy ngạo nghễ đứng trong không trung, lạnh lùng nói. Tay phải nâng một quả bạo đạn đường kính khoảng 15cm. Quả bạo đạn này có kích thước gấp ba lần những quả bạo đạn trước đó, trên thân nó hiện ra màu đỏ sẫm, trông giống như một quả trứng màu đỏ thẫm.
Bốn phía cực kì im ắng, chỉ có những âm thanh do những khối đã vỡ vụn rơi xuống.
“Đối phó với loại rụt đầu rụt đuôi như ngươi thì tên bảnh bao kia mới thích hợp, nói thật là ta không có một chút hứng thú.” Phía dưới lớp mặt nạ, hai con mắt của Tang Hàn Thủy giống như đôi mắt của một con rắn độc, giọng nói của hắn ngày càng lạnh như băng: “Bất quá, ngươi là người của Pháp Á, vậy thì phải chết!”
Hắn bỗng nhiên quay đầu đi, vèo một cái, thân hình của hắn đột nhiên biến mất. Ba đạo năng lượng tối đen như mực, không một tiếng động, thay phiên nhau phóng đến vị trí mà hắn vừa đứng.
Lạp Phỉ Nhĩ chứng kiến ba đạo năng lượng màu đen này liền hiểu ra vì sao trước đó chính mình không nhìn thấy công kích của đối phương. Năng lượng thể màu đen có thể dễ dàng dung nhập vào trong bóng tối mà không bị người khác phát hiện. Tạp tu thích khách, thì ra đối phương là tạp tu thích khách!
Mỗi khi nghe nói đến tạp tu thích khách thì mọi người đều biến sắc. Từ mức độ nào đó mà nói, tạp tu thích khách cũng gần giống với tạp tu bắn tỉa. Chỉ là, so với tạp tu bắn tỉa thì quá trình huấn luyện của tạp tu thích khách cực kì nghiêm khắc, thậm chí có thể nói là không có nhân tính. Bọn họ phải trải qua rất nhiều huấn luyện tối tăm và quái dị.
Tên tạp tu thích khách này không thể nghi ngờ là rất mạnh. Lạp Phỉ Nhĩ hoàn toàn không thể tìm ra vị trí của đối phương, mà ba đạo năng lượng vừa rồi hắn cũng không hề phát hiện ra bất cứ dao động năng lượng nào. Hắn không thể không tán thưởng sự mãnh mẽ của Đả Thủ, dao động năng lượng yếu ớt như vậy mà cũng có thể phát hiện.
Theo lý thuyết, tấm mặt nạ phải đi cùng với một chiến ý thiêu đốt và một đôi mắt điên cuồng. Nhưng khi ánh mắt lạnh lẽo trong đôi mắt kia chớp động thì tấm mặt nạ này lại thể hiện ra một loại phong cách khác. Dữ tợn, âm trầm, lạnh như băng, hung ác hòa vào cùng một chỗ, giống như một con cự mãng khát máu ẩn núp trong bóng đêm, cái lưỡi màu đỏ tanh hôi cứ thò ra thụt vào.
“Bạo đạn tản!”
Cổ tay Tang Hàn Thủy nhẹ nhàng rung lên, quả bạo đạn màu đỏ trên tay giống như thiên thạch từ trên trời rơi xuống, ầm ầm hướng phía dưới chân hắn ném tới. Âm thanh ô ô tràn ngập mỗi tấc không gian, thanh thế cực kì khủng khiếp khiến cho người ta sợ hãi không thôi. Lạp Phỉ Nhĩ không nhịn được sợ hãi, khuôn mặt biến sắc, trong tiềm thức hắn muốn tìm cách rời xa khu vực nguy hiểm này.
Rầm!
Âm thanh khiến cho người ta sợ hãi bỗng nhiên ngừng lại, phảng phất giống như tiếng động phát ra khi vỏ trứng bị đập vỡ, không gian trong đại lâu trống rỗng nhưng âm thanh này lại cực kì rõ ràng.
Quả bạo đạn màu đỏ đang bay giữa không trung đột nhiên nổ tung, vô số những tia màu hồng có kích cỡ ngón cái không hề có một dấu hiệu, đột nhiên hướng về bốn phía bay ra! Bóng tối bị vô số chùm sáng màu đỏ thẫm xé rách, trông cực kì sặc sỡ và hoa mĩ.
Những tia sáng màu hồng tràn ngập không gian, số lượng nhiều vô kể. Lạp Phỉ Nhĩ không kịp phản ứng, chỉ có thể trơ mắt nhìn một vài tia sáng màu hồng bay sát thân thể của hắn, bắn vào vách tường phía sau.
Ở trước mặt các tia sáng màu hồng, vách tường trở nên yếu ớt như giấy, lập tức có thêm vài lỗ thủng kích thước cỡ ngón tay xuất hiện, ánh sáng từ phía ngoài đại lâu chiếu qua khiến Lạp Phỉ Nhĩ hoảng sợ tái mặt.
Tên tạp tu thích khách vẫn ẩn núp ở một nơi bí mật gần đó rốt cuộc cũng lộ ra thân hình, thân thể của hắn nhiều chỗ bị xuyên thấu, máu đang chảy ra từ những vết thương có kích thước ngón tay cái, trên khuôn mặt chữ điền mang một tấm mặt nạ màu đen, nhìn không ra vẻ mặt. Nhưng mà từ trong ánh mắt của hắn có thể thấy được một tia sợ hãi.
Hắn thấy rõ, vừa rồi không phải là tia sáng màu hồng, mà là những viên năng lượng màu đỏ có kích thước khoảng ngón tay cái. Tia sáng màu hồng chẳng qua là vì những năng lượng thể này bay với tốc độ cực nhanh khiến cho người ta nhìn thấy ảo giác. Hắn hoàn toàn không nghĩ đến đối phương có thể sử dụng bạo đạn tạp phiến để phát ra những chiêu số không thể tưởng tượng như thế.
Đây không phải là một tấm Bạo Đạn bình thường, mà tên này cũng không phải là một tạp tu bình thường.
Tạp tu thích khách xưa nay vẫn là khắc tinh của những người sử dụng hỏa lực mạnh, không nghĩ tới hôm nay mình lại thua thê thảm như thế. Tên tạp tu thích khách cảm thấy trong lòng vô cùng khổ sở. Tên Đả Thủ này rốt cuộc là ai? Thực lực của hắn tuyệt đối có thể tiến vào danh sách top một trăm tạp tu trên Hắc tuyến tinh bảng, tạp tu ở cấp bậc này mà chỉ là thủ hạ của Bạch tổng quản..
Lúc này hắn mới phát hiện, bọn họ đã đánh giá quá thấp thực lực của đối phương, hôm nay đã khó lòng làm được gì, hắn lập tức đưa ra quyết định, không chút do dự, quay đầu bỏ chạy.
“Muốn chạy sao?” Tang Hàn Thủy cười lạnh, ba quả bạo đạn xuất hiện trên tay.
“Bạo đạn tam xà giảo!”
Ba quả bạo đạn từ trong tay hắn nhanh chóng bắn ra, quỷ dị là quỹ đạo của chúng không phải là đường thẳng mà là ba đường vòng cung. Một quả tấn công vào phía bên trái, một quả tấn công vào phía bên phải, một quả lại bay theo quỹ đạo parabol qua đỉnh đầu tên tạp tu thích khách.
Lạp Phỉ Nhĩ khẩn trương nhìn ba quả bạo đạn, trong lòng cảm thấy có chút nghi hoặc. Ba quả bạo đạn này dường như không phải nhắm vào tên tạp tu thích khách kia.
Đả Thủ muốn làm gì?
Hai mắt hắn đột nhiên trợn tròn. Không đúng, có chút cổ quái! Quả bạo đạn vừa bay qua đỉnh đầu tên tạp tu thích khách hiện tại xuất hiện ở trước mặt hắn, mà hai quả bạo đạn còn lại vừa mới bay đến sau lưng tên tạp tu thích khách, lúc này ba quả bạo đạn vừa vặn đem đối phương vây lại.
Lạp Phỉ Nhĩ còn chú ý tới một chi tiết khác, ba quả bạo đạn cùng nằm trên một mặt phẳng tạo nên một tam giác đều hoàn mỹ. Mà tên tạp tu thích khách đã bất ngờ bị lọt trọng tâm của tam giác này.
Oanh!
Khi quả bạo đạn này vừa nằm trên cùng một mặt phẳng thì giống như bị kích hoạt, cả ba quả bạo đạn đồng thời nổ mạnh.
Trong mắt tên tạp tu thích khách lộ vẻ tuyệt vọng.
Xong rồi!
Bản thân hắn đã lĩnh hội uy lực của bạo đạn, hắn hiện tại đã hiểu được ý đồ của đối phương. Ba quả bạo đạn sắp xếp trên cùng một mặt phẳng đồng thời nổ mạnh, hình thành nên ba luồng sóng xung kích đồng thời ép về phía trung tâm, chính mình đứng ở giữa trọng tâm nên sẽ bị cả ba luồng sóng xung kích đồng thời ép tới mà biến thành một đống thịt vụn.
Bỗng nhiên một tiếng nổ mạnh phát ra trong không trung, một giọng nói khẽ vang lên: “Hoa Cảnh!”
Vô số cánh hoa đào màu hồng đột nhiên xuất hiện trong bóng đêm, bay lượn đầy trời như mộng như ảo. Những cánh hoa đào này nhìn có vẻ mềm mại vô lực, nhưng trong phút chốc đã đem sóng xung kích do Tam Xà Giảo của Tang Hàn Thủy cắt thành vô số khối nhỏ.
Xuy xuy xuy!
Sóng xung kích mặc dù bị đánh tan, nhưng những dòng không khí chuyển động tốc độ cao vẫn khiến cho tên tạp tu thích khách thương tích đầy mình. Tên tạp tu thích khách kêu lên một tiếng đau đớn, trong lòng buông lỏng xuống, hắn biết cái mạng nhỏ của hắn vừa được nhặt trở về.
Không có gió nhưng những cánh hoa bay lượn trong không trung rất nhiều. Một người đàn ông mang mặt nạ bằng đồng xuất hiện trong những cánh hoa.
Đồng tử của Tang Hàn Thủy chợt co rút lại. Hắn biết người này. Là tên hộ vệ ở bên cạnh Pháp Á phu nhân!
“Có thể phát huy bạo đạn đến mức độ này, ngươi quả thật rất giỏi.” Giọng nói lạnh như băng của Phòng Thế từ dưới tấm mặt nạ bằng đồng truyền ra. Giọng nói hững hờ nhưng khiến cho người khác cảm giác được khí lạnh thấu xương: “Nếu ngươi gia nhập Pháp Á, ta sẽ tha cho ngươi một mạng.”
Yên lặng khoảng mười giây.
“Hết giờ rồi, nói ra lựa chọn của ngươi!” Giọng nói của Phòng Thế lượn lờ xuyên qua những cánh hoa mà ra, phiêu hốt bất định, mà những cánh hoa đang bay lượn trong không trung dường như càng ngày càng nhiều.
Ánh mặt của Tang Hàn Thủy khôi phục như thường, hắc hắc cười khẽ, trong giọng nói lộ ra vẻ trào phúng: “ Pháp Á, chà chà, thật là ghê gớm! Nếu lão tử muốn, đã gia nhập Lục Đại từ lâu rồi. Pháp Á thì nói làm cái rắm gì chứ! Lão tử ghét nhất là đám người Pháp Á các ngươi, suốt ngày chỉ biết sử dụng thủ đoạn lén lút.”
Hai con mắt hình tam giác hung ác đột nhiên đỏ như máu, khí tức bạo lệ phát ra. Địch nhân trước mắt cực kì mạnh mẽ, chỉ có thể liều mình đánh cược một phen.
#$%^&
Ở sâu phía trong hành lang, sát khí dày đặc.
Tần suất công kích của Tiếu Ba và người đàn ông gầy gò cực nhanh, khiến kẻ khác không kịp nhìn, thậm chí mắt thường còn không thấy được động tác của hai người.
Xung quanh người Tiếu Ba được bao phủ bởi những tiểu Tự Ba Luân, tổng cộng có ba mươi sáu vòng nhỏ liên kết với nhau giống như chuỗi xích, đầu đuôi nối tiếp tạo thành một vòng luân khổng lồ. Vòng luân lớn làm cho người ta có cảm giác cực kì quái dị, nó giống như rất nhiều mặt đồng hồ sắp chung một chỗ, hơn nữa những kim đồng hồ trên mặt chuyển động đều đi đi lại lại khiến cho kẻ khác hoa cả mắt.
Tốc độ thật nhanh!
Tiếu Ba cảm thấy trong lòng cực lẫm liệt, tốc độ của đối phương cực nhanh, hơn nữa thanh mâu bằng ánh sáng trên tay cũng cực kì quái dị, lực công kích rất mạnh. Vòng luân khổng lồ xung quanh thân thể hắn đã lờ mờ lộ ra dấu hiệu không ổn định.
Lại nữa rồi!
Một đạo ánh sáng màu hồng chợt lóe rồi biến mất. Tiếu Ba hừ lạnh một tiếng, các vòng Tự Ba Luân nhỏ bỗng nhiên thoát li khỏi vòng luân khổng lồ, xuất hiện trước mặt hắn.
Bốn vòng tròn xếp song song chợt lóe ra ánh sáng màu nâu, sau đó hóa thành một lưỡi dao năng lượng màu nâu, nói là lưỡi dao năng lượng có lẽ cũng không đúng lắm, bởi vì phía ngoài lề của nó không có “lưỡi” mà giống như một thanh năng lượng.
Người đàn ông khô gầy hướng Tiếu Ba đánh tới. Dưới lớp mặt nạ, khóe miệng Tiếu Ba hiện lên một nụ cười. Ngón tay trắng nõn giống như của phụ nữ nhẹ nhàng điểm vào thanh năng lượng hình vuông, nó nhanh chóng hướng về phía người đàn ông khô gầy bắn đi.
Tứ Luân Long Tượng!
Đối mặt với thanh năng lượng hình vuông, người đàn ông khô gầy không có một chút lo lắng, thanh mâu màu đỏ nắm trong tay phải dường như nghe thấy mùi máu tanh, giãy dụa ngày càng mạnh. Bàn tay nhẹ nhàng nhấc lên, mũi mâu chính xác đánh trúng thanh năng lượng hình vuông.
Đông!
Giống như hai thanh vũ khí siêu nặng va chạm cùng một chỗ, phát ra âm thanh cực kì nặng nề khiến người khác sợ hãi.
Trong con mắt không có một chút sự sống của người đàn ông khô gầy lần đầu tiên xuất hiện một tia rung động.
Thanh năng lượng đơn giản kia không ngờ lại ẩn chứa sức lực vô cùng kinh người. Vừa tiếp xúc trong giây lát, người đàn ông khô gầy đã nhận thấy sự quái dị trong đó. Thanh mâu ánh sáng của hắn dường như tùy thời sẽ bị cỗ lực lượng kinh người này phá hủy. Nếu như để thanh năng lượng màu nâu này đánh trúng thì thân thể của hắn tuyệt đối sẽ vỡ nát.
Bàn tay phải khô gầy như củi bóp vào thân mâu một cái, một âm thanh nho nhỏ vang lên, thanh mâu ánh sáng trong tay hắn dột nhiên tan ra thành từng sợi năng lượng thể màu đỏ. Những sợi năng lượng màu đỏ nhanh chóng quấn lấy thanh năng lượng, cùng lúc đó thân hình của hắn vội vàng lui về phía sau. Những sợi năng lượng mềm mại này hình thành nên một vùng đệm giảm xóc với tính năng tuyệt hảo.
Liên tiếp lui về phía sau hơn mười mét, người đàn ông khô gầy rốt cuộc cũng dừng lại, mà thanh năng lượng cũng vừa dừng lại ngay trước mặt hắn, nó đã mất đi tất cả lực lượng. Hắn vươn bày tay khô gầy của mình bắt lấy thanh năng lượng, một tiếng ‘ba’ vang lên, bóp nó biến thành từng mảnh vụn.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Tiếu Ba, những sợi tơ năng lượng lại hội tụ thành thanh mâu. Nếu nhìn kĩ sẽ phát hiện ra thanh mâu ảm đạm hơn lúc nãy một chút. Ánh mắt của hai người lại va chạm cùng một chỗ giữa không trung.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...