Giải quyết vấn đề tạp phiến của Tang Hàn Thủy, thực lực của đội ngũ bốn người lại tăng lên một bậc. Trần Mộ để Ba Cách Nội Nhĩ truyền tới một phần kế hoạch huấn luyện, sau đó xoay người đưa cho Tang Hàn Thủy, để hắn phụ trách thực hiện. Tang Hàn Thủy hiện tại đối với Trần Mộ nói gì nghe nấy, chính mình vỗ ngực cam đoan tuyệt sẽ không làm sai yêu cầu. Hắn vừa mới có được tạp phiến, đối với Bạo Đạn yêu thích không nỡ rời tay. Kiến thức về tạp phiến của hắn rất phong phú, dấu hiệu trên tấm tạp phiến sao hắn không nhận ra?
Dãy số tạp phiến đại danh đỉnh đỉnh a! Giá trị của tấm tạp phiến này trong lòng hắn tăng lên thẳng tắp. 029, con số này chưa từng xuất hiện trong dãy số tạp phiến. Nhưng, Tang Hàn Thủy không chút nghi ngờ về “thân phận” tấm tạp phiến này. Trừ bỏ dãy số tạp phiến, hắn cũng không nghĩ ra, có loại Bạo Đạn nào có thể đạt được trình độ này.
Vị chế tạp sư thần bí từ sau sự kiện La Dữu đã hoàn toàn biến mất. Rất nhiều người đều phỏng đoán, vị chế tạp sư thiên tài này đã bỏ mạng ở trong thành phố La Dữu. Tang Hàn Thủy chưa từng nghĩ tới, mình sẽ có một ngày cầm trong tay một tấm trong dãy số tạp phiến, hơn nữa còn là tứ tinh tạp. Phải biết rằng, mỗi tấm tam tinh tạp phiến trong dãy số tạp phiến, giá cả đều hơn mấy chục triệu, mà tứ tinh, càng là giá trên trời.
Nóng lòng làm quen với tấm tạp phiến này, Tang Hàn Thủy không thể chờ đợi mà tập trung vào luyện tập. Nhưng vì còn nhiệm vụ huấn luyện đám tạp tu kia, hắn không thể vứt bỏ, liền dứt khoán cùng đám tạp tu đồng thời huấn luyện.
Phòng huấn luyện của hắn và các tạp tu chỉ cách một lớp phòng hộ thủy tinh trong suốt.
Vì vậy, chỉ thấy các tạp tu mỗi ngày đều sinh hoạt trong bóng ma sợ hãi, hiệu suất huấn luyện đột nhiên tăng mạnh.
Quá kinh khủng!
“Đả thủ” mỗi ngày như phát điên, trong phòng huấn luyện bắn phá điên cuồng, hỏa lực dầy đặc, sàn nhà không ngừng run rẩy, đánh phá ác liệt thần kinh yếu ớt của đám tạp tu. Phòng huấn luyện của “đả thủ”, hiện giờ trừ hắn ra thì không còn ai đi vào. Xuyên qua lớp thủy tinh phòng hộ, có thể thấy rõ, sàn nhà vốn dày chắc đã trở nên lồi lõm. Đây không phải phòng kiểm tra tạp phiến, mà là phòng huấn luyện được kiến tạo theo tiêu chuẩn cao cấp. Bên trong, mỗi loại tài liệu, mỗi khối sàn nhà, đều phù hợp tiêu chuẩn cao cấp về chống công phá. Nhưng, sàn nhà phòng hộ cao cấp dày hơn 50cm hiện tại không có một khối nguyên vẹn. Hơn nữa vì sợ Tang Hàn Thủy đánh thủng sàn nhà, cứ mỗi hai ngày, phòng huấn luyện lại được tu sửa một lần.
Chính mắt thấy “đả thủ” mỗi ngày chà đạp sàn nhà, các tạp tu lạnh gáy. Ngay cả Thái Thúc Anh không sợ trời không sợ đất cũng có chút sợ hãi đối với kẻ điên như Tang Hàn Thủy. Không có tạp tu nào dám lộ ra vẻ phản kháng đối với mệnh lệnh của Tang Hàn Thủy, sàn nhà là tấm gương tốt nhất.
An Kỳ vô cùng ngạc nhiên và vui mừng, thực lực của Tang Hàn Thủy vượt xa dự tính của hắn. Lão gia có được sự trợ giúp mạnh mẽ như vậy, hắn tự nhiên vô cùng cao hứng.
Về việc tam thiếu gia đưa tới một vị tạp tu lợi hại, tin tức này sớm đã truyền khắp Thái Thúc gia từ trên xuống dưới. Kỳ quái là, gia chủ đối với việc này tựa hồ không tỏ vẻ gì. Mà Tương Gia tận mắt thấy chiến lực cường đại của Tang Hàn Thủy cũng có chút chú ý. Điểm này, có thể thấy được từ số lần Tương Linh tới nhà Thái Thúc Thành.
Trần Mộ hiện bế quan, mỗi ngày đều ở trong phòng huấn luyện. Hắn có nhiều thứ phải tiêu hóa. Chỉ điểm của Tây Trạch không phải phù phiếm, mà là thật sự nhằm vào hiện trạng cảm giác của hắn mà đưa ra chỉ điểm cực kỳ tỉ mỉ chính xác.
Trần Mộ mất ăn mất ngủ, mỗi ngày đều không ngừng điều chỉnh cảm giác trong cơ thể. Hắn thậm chí không kịp nhìn tấm huyễn tạp mà Tây Trạch đưa cho mình. Tây Trạch dù chỉ chỉ điểm hắn hai giờ, nhưng hai giờ này bao gồm đại lượng tin tức.
Tốn hao 5 ngày sửa sang, Trần Mộ rốt cục hoàn thành điều chỉnh cảm giác. Khi tai họa ngầm cuối cùng được giải quyết, hắn không khỏi thở phào một hơi. Bởi vì dính dáng tới cảm giác, hắn không dám khinh thường qua loa. Trong năm ngày này, thần kinh hắn tập trung cao độ.
Trong phòng huấn luyện tối đen, bởi vì quá mức tập trung, hắn sớm quên thời gian, chậm rãi đứng lên, mở mắt, dù trước mặt đen đặc, nhưng trong cảm giác của hắn, phòng huấn luyện vẫn hiện rõ đến từng ly.
Hắn mỉm cười. Năm ngày cũng không dài, nhưng cảm giác của hắn như thoát thai hoán cốt. Trải qua điều chỉnh, cảm giác của hắn vô cùng nhu thuận, không còn tình trạng không nghe chỉ huy như trước kia nữa. Cả người thư thái khó tả nói không nên lời. Cường độ cảm giác không gia tăng nhiều, nhưng một bước này vô cùng trọng yếu đối với Trần Mộ. Sau này, cảm giác của hắn sẽ tăng trưởng nhanh hơn, hắn cũng có thể tiến đến trình độ càng cao để phát huy tối đa khả năng của cảm giác.
Đúng lúc này, đột nhiên máy truyền tin trên tay hắn reo lên, đây là Ba Cách Nội Nhĩ bọn họ tìm mình có việc. Đoạn thời gian này, Trần Mộ nhân lúc không có ai, cũng thường mở trạm truyền tin.
Nối máy xong, trên màn hình hiện lên hai người Ba Cách Nội Nhĩ và Hề Bình. Vừa thấy điệu bộ này, Trần Mộ liền biết có chuyện xảy ra.
“Ông chủ, có chuyện cần ngài giải quyết.” Nói chuyện là Ba Cách Nội Nhĩ, hắn cau mày, tựa hồ gặp chuyện hết sức khó xử.
Trần Mộ có chút kinh ngạc, trước khi hắn đi, sự vụ của trụ sở đều giao cho hai người Ba Cách Nội Nhĩ và Hề Bình, hai người có tất cả quyền quyết sách. Không giống Hề Bình, Ba Cách Nội Nhĩ là một người rất có chủ kiến, hiếm khi thấy hắn gặp chuyện khó xử.
“Chuyện gì?’ Trần Mộ tò mò hỏi.
Ba Cách Nội Nhĩ nói: “Hôm nay La gia tìm đến chúng ta.”
“Chờ chút, La gia? La gia nào?” Trần Mộ nhất thời phản ứng.
“La gia ở thành Thiên Hồ a! Ông chủ, người không nhớ sao? Chính là Vi Vi tiểu thư mà Ba Cách Nội Nhĩ hộ tống lần trước, nàng hiện tại đã thành gia chủ đương nhiệm của La gia!” Hề Bình ở bên giải thích.
“Đúng, chính là La gia đó.” Ba Cách Nội Nhĩ ngưng trọng nói: “Lần này tới là đại diện toàn quyền của Vi Vi tiểu thư, thị vệ trưởng Mông Khiết Tử.”
“Ta nhớ ra rồi, uhm, nữ nhân có chút lạnh nhạt kia. Các nàng tìm chúng ta làm gì?” Trần Mộ cảm thấy khó hiểu hỏi.
Ba Cách Nội Nhĩ cùng Hề Bình liếc nhau, sau đó mới do dự nói: “Các nàng hy vọng có được kỹ thuật sáo tạp.”
“Kỹ thuật sáo tạp?” Trần Mộ có chút ngạc nhiên, không nghĩ tới đối phương đưa ra yêu cầu như vậy.
Ba Cách Nội Nhĩ giải thích: “Đúng vậy, ta lần trước hộ tống vị tiểu thư kia, trải qua nhiều trận chiến, mặc dù chúng ta đã rất cẩn thận, nhưng kỹ thuật sáo tạp vẫn bị Vi Vi tiểu thư phát hiện. Một khoảng thời gian trước, nàng quá bận rộn tranh đoạt vị trí gia chủ La gia. Mà ngay trước đây không lâu, địa vị gia chủ La gia của nàng đã hoàn toàn ổn định. Nàng hy vọng có thể mua được kỹ thuật sáo tạp từ chúng ta, Mông Khiết Tử nói các nàng nguyện ý trả giá cao.”
Khó trách Ba Cách Nội Nhĩ và Hề Bình đều sắc mặt ngưng trọng, vấn đề này cực khó giải quyết.
“Kỹ thuật sáo tạp…” Trần Mộ trầm ngâm.
Hắn đột nhiên ngẩng đầu hỏi: “Hai người các ngươi thấy thế nào?”
Hai người hiển nhiên đã sớm thương lượng qua chuyện này, Ba Cách Nội Nhĩ nói như chém đinh chặt sắt: “Không thể bán! Kỹ thuật sáo tạp là căn bản của chúng ta. Kỹ thuật sáo tạp nếu bị bán ra, chúng ta sẽ mất đi ưu thế lớn nhất, tình cảnh sau này sẽ hết sức nguy hiểm. Hiện tại La gia cường đại hơn nhiều so với chúng ta, chúng ta càng không thể bán. Một khi La gia nắm giữ kỹ thuật sáo tạp, kẻ thứ nhất bị diệt khẳng định là chúng ta.”
Hề Bình ăn ý tiếp lời: “Nhưng vấn đề hiện tại là, La gia mạnh hơn chúng ta nhiều, nếu chúng ta trực tiếp cự tuyệt, vậy ai cũng không đoán trước được La gia kế tiếp có thể phát động công kích đối với chúng ta không. Lui một bước mà nói, nếu như bọn họ đem tin tức sáo tạp tiết lộ, vậy chúng ta sẽ trở thành thịt béo trong mắt tất cả các thế gia cùng đại tập đoàn. Như vậy sắp tới, tìm đến chúng ta không chỉ có La gia, rất có thể ngay cả Sương Nguyệt Hàn Châu cũng cảm thấy hứng thú. Về phần Tuyết Hoa tạp tu đoàn, chúng ta không nên trông cậy việc bọn họ tỏ rõ lập trường gì trong vấn đề này.”
Hai người cực kỳ ăn ý, nói xong đều đồng thời ngậm miệng, nhìn Trần Mộ, chờ đợi hắn đưa ra quyết định.
Trận Mộ bóp trán, kỹ thuật sáo tạp tự nhiên không thể truyền ra ngoài. Ba Cách Nội Nhĩ nói không sai, kỹ thuật sáo tạp truyền ra sẽ làm bọn họ đi tới diệt vong. Nhưng, băn khoăn của Hề Bình cũng có đạo lý. La gia cho dù không trực tiếp phái người công kích, dù chỉ âm thầm ngáng chân, bọn họ cũng sẽ rất bi thảm.
Trầm ngâm thật lâu, Trần Mộ mở mệng: “Kỹ thuật sáo tạp tự nhiên không thể cho bọn họ, uhm, chúng ta có thể bán một bộ phận sáo tạp. Sáo tạp đời thứ nhất chúng ta sản xuất thì sao? Dứt khoát đem bán cho bọn họ.”
Sáo tạp đời thứ nhất bọn họ sớm đã không sử dụng, Trần Mộ đặt chủ ý vào loại này. Không thể làm căng với La gia, cũng không thể làm kỹ thuật sáo tạp tiết lộ ra ngoài. La gia có được sáo tạp, tất sẽ nghiên cứu, đối với điểm này, Trần Mộ không lo, dù sao hắn rất tin tưởng vào khả năng chống phá giải của trù tạp.
Với chủ ý của Trần Mộ, Ba Cách Nội Nhĩ và Hề Bình không có ý kiến, hai người bọn họ cũng đã thảo luận qua, cũng nghĩ tới biện pháp này rồi.
Hề Bình nhắc nhở Trần Mộ: “Ông chủ, nhưng số lượng sáo tạp đời thứ nhất chúng ta không còn thừa lại bao nhiêu. Số lượng này sợ rằng không đủ thỏa mãn La gia.”
“Uhm, vậy nói với bọn họ, chúng ta không có sẵn hàng.” Trần Mộ suy nghĩ rồi nói: “Uhm, ta sẽ để cho Nhữ Thu chế tạo một ít sáo tạp đời thứ nhất.”
“Ta hoài nghi, La gia có thể đã biết chúng ta có được sáo tạp đời thứ hai. Gần đây chúng ta thực chiến không ít, khó tránh không để lộ tin tức.” Ba Cách Nội Nhĩ cười khổ nói.
Trần Mộ quả quyết lắc đầu: “Không có biện pháp khác. Kỹ thuật sáo tạp dù sao cũng không thể đưa cho họ. Sáo tạp đời thứ hai ta cũng không có thời gian chế tạo.” Hắn trong lòng chợt động: “Ngươi hỏi bọn họ có thể cung cấp Kim Ban Nhuyễn Dịch Khuẩn không. Nếu có, chúng ta có thể vì bọn họ cung cấp một lượng nhất định sáo tạp đời thứ hai, hoặc một vài thứ khác.”
Nếu La gia thật sự có thể bỏ ra Kim Ban Nhuyễn Dịch Khuẩn, vậy mình không cần ở lại đây. So sánh với các nhân tố nguy hiểm hiện tại, chế tạo một ít sáo tạp có lợi hơn không thể nghi ngờ.
Ba Cách Nội Nhĩ cùng Hề Bình lập tức gật đầu, bọn họ cũng cảm thấy đề nghị này không tồi.
Trần Mộ nói với Hề Bình: “Chuyện đàm phán giao cho ngươi.” Nhuyễn đao Hề Bình, là cao thủ đàm phán chính thức.
“Ông chủ yên tâm.” Hề Bình trầm tĩnh nói.
Ba Cách Nội Nhĩ đột nhiên cười nói: “Ông chủ, nói xong tin tức xấu, cũng nên nói tin tức tốt.”
“A, có tin gì tốt sao?’ Trần Mộ tinh thần rung lên.
Ba Cách Nội Nhĩ và Hề Bình liếc nhau, đồng thời cười hắc hắc.
“Tiếu Ba đã xuất quan!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...