Nhìn Tô Lưu Triệt Nhu bình thường không có gì thay đổi, thản nhiên đi tới trị liệu nghi, dò xét các số liệu. Thần sắc bình thản nói:
- Tốt lắm. Ngươi có thể đi ra.
- À!.
Trần Mộ lúc này mới dám đem các loại đầu dò xét cắm ở trên người kéo ra, cảm thụ một chút lực lượng tứ chi, quả nhiên không có gì khác trước nêm thầm mừng rỡ.
Nhẹ nhàng xoay người bò ra khỏi trị liệu nghi. Trần Mộ cả người ướt đẫm đứng trước mặt Tô Lưu Triệt Nhu:
- Có quần áo không?
- Lau khô người đi.
Tô Lưu Triệt Nhu thần sắc vẫn lãnh đạm, nhưng trong lời nói tràn ngập ân cần, Trần Mộ nhếch miệng cười, từ những lời này hắn cũng biết, Tô Lưu Triệt Nhu không hề giận dỗi.
Hắn cầm khăn lông Tô Lưu Triệt Nhu đưa qua, đàng hoàng lau khô người. Tô Lưu Triệt Nhu lại lập tức cầm quần áo đưa cho hắn.
Cả quá trình hai người không nói một câu, nhưng lại phảng phất như có sự đồng cảm không lời giữa hai người, ai cũng không muốn đánh vỡ sự yên lặng khó có này.
Nếu như có thể yên lặng buông lỏng như vậy, cuộc sống cũng rất là sảng khoái, Trần Mộ đột nhiên toát ra một ý nghĩ trong lòng.
Động tác hắn thong thả, khác xa ngày thường mạnh mẽ, hắn hy vọng thời gian có thể chậm lại. Một bên Tô Lưu Triệt Nhu vẻ lãnh đạm đã sớm không cánh mà bay. Ánh mắt nhu hòa.
Thắt nút áo cuối cùng, Trần Mộ thầm than một tiếng. Ngoài miệng nói:
- Chúng ta đi ra ngoài thôi.
Tô Lưu Triệt Nhu im lặng. Đi theo bên cạnh Trần Mộ.
Vừa ra khỏi phòng trong nháy mắt, trên mặt Trần Mộ một lần nữa biến trở về bộ dáng lạnh lùng thường này. Thấy biến hóa này Tô Lưu Triệt Nhu khẽ run, ánh mắt cũng trở nên phức tạp hẳn lên.
Từ hai người bắt đầu nhận thức đến giờ, Trần Mộ biến hóa thật lớn. Hiện tại mặc dù vẻ mặt Trần Mộ lạnh lùng. Nhưng lại trộn lẫn một chút khí phách và uy nghiêm. Chỉ là khí phách và uy nghiêm này cực kỳ mờ nhạt, nếu như không tỉ mỉ, khó có thể phát hiện.
Khác với những thiếu niên đang còn cha mẹ bao bọc, hắn đã kinh nghiệm quá nhiều đau khổ.
Nhìn gương mặt không thấy tới nửa điểm ngây thơ, không hiểu sao tâm trạng Tô Lưu Triệt Nhu chợt đau xót.
Trần Mộ không có thời gian thương cảm, công việc tích lũy rất nhiều, có một số việc hắn phải tự mình xử lý.
Qua trận chiến đấu này, bọn họ tổn thương thảm trọng, hơn hai mươi mốt hải tinh bảo, còn có thể dùng được chỉ có năm cái. Nhưng lại phải tu sửa, vị trí chiến đấu chủ yếu trên đỉnh ngọn núi kia. Nên bị phá sụp một nửa, kết cấu thế núi đã không còn bền vững, ý kiến của Bố Nạp là bỏ qua không kiến tạo hải tinh bảo ở chỗ này nữa.
Tạp tu tổn thất càng thêm thảm trọng, may mắn còn lại không tới ba mươi người, ngay cả mười đơn vị chiến đấu dự bị đều thiếu khuyết, tại nơi chịu đựng sự oanh tạc mãnh liệt. Chỉ còn có ba mươi người sống sót. Tất cả đều nhờ vào n ăng lực phòng ngự cường đại của hải tinh bảo.
Trần Mộ đặt quyết tâm. ba mươi ngày này nhất định phải chăm chút bồi dưỡng. Tạp tu kinh nghiệm khổ chiến như vậy, tuyệt đối không phải cho tap tu khác có khả năng so đo, tác dụng ngược lại của xuyên hạ liên minh khi công kích là cho hắn một bài học lý luận sinh động vô cùng. giúp hắn tăng thêm nhiều kinh nghiệm.
Đội ngũ không có tổ chức và kỉ luật vĩnh viễn là một đám người ô hợp. Mà tạp tu không có kinh nghiệm thực chiến. Cũng chỉ bất quá là tay ngang mà thôi.
Tổn thất thật lớn. Nhưng là tiền lời càng lớn, trong cốc sào mọi căn phòng hiện tại đều chứa vật tư nằm chất đống như núi. Một nửa vật tư của xuyên hạ liên minh đều vào tay Trần Mộ, nói thật Kiều Phi chủ động đưa ra phương án chia đều một nửa, Trần Mộ cảm giác có chút bội phục, nếu như nàng ôm trọn gói. Trần Mộ cũng không có nửa điểm biện pháp để truy vấn.
Bởi vậy có thể thấy được. nữ nhân Kiều Phi này mặc dù nhìn qua tùy tiện. Nhưng cung cách làm việc và khí độ. Có chỗ làm cho người ta có thể cảm phục.
Giá trị một ngàn năm trăm triệu vật tư. Chứng kiến con số này. Trần Mộ hít vào một hơi lạnh.
- Nhiều vậy sao?
Hắn không tin được.
Hề Bình hắc hắc cười nói:
- Ông chủ. Xuyên hạ liên minh có tới ba mươi lăm tiểu bảo, dân cư tổng số hai trăm năm mươi vạn. Người ta là thế lực lớn nhất tư khách nhĩ địa khu. Đây là vốn liếng bọn họ bảy tám năm qua tích lũy được, không có số lượng này mới là không bình thường, đáng tiếc tiền mặt đều bị bọn họ dùnghết, hơn nữa số vật tư này chủng loại rất hỗn tạp, có rất nhiều thứ đối với chúng ta cũng không có giá trị.
Trần Mộ gật đầu, số vật tư này thoạt nhìn rất nhiều, nhưng chủng loại cũng nhiều lắm. phân loại ra cũng rất khó khăn.
- Ông chủ, ngài xem.
Trong Phòng hội nghị trên quang mạc thượng hiện ra một tin tức, Khương Lương nói:
- Đây là tin tức chúng ta mới vừa thu được. Vị trí chúng ta hiện tại rất hẻo lánh. Thu thập tin tức cũng rất có hạn, tin tức này chúng ta biết được chậm hai ngày.
Trần Mộ cẩn thận xem đầy đủ tin tức. Càng xem trong lòng càng sợ. Nguyên lai. Ngay ngày Văn Tá Phu động thủ. Liên minh các nơi đồng thời diễn ra trên trăm cuộc chiến đấu. trong vài ngày sau đó, loại tình huống này càng nùng phát.
Có rất nhiều địa phương diễn ra chiến tranh.
Nhữg knẻ gây chiến đều là một ít thế lực nhỏ địa phương, Tất cả đều có điểm giống nhau, là ai cũng cũng có một số chiến đấu toa xe nhất định, những thế lực nhỏ này điên cuồng hướng bốn phía khuếch trương, xâm chiếm các tiểu bảo chung quanh bọn họ, có toa xe chiến đấu phụ trợ, có thể nói bọn họ đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi. Nhất thời thế lực phình to.
Mà ngay sau đó, những thế lực nhỏ này nhanh chóng gia nhập một tổ chức tên là Mã nghĩ liên minh. Bọn họ hành động ăn khớp với nhau, một khi thụ địch, minh hữu chung quanh sẽ cứu viện, ngắn ngủn trong vài ngày. Năm đại hoa khu gió lửa nổi lên bốn phía. Mà thế lực của mã nghĩ liên minh chợt bành trướng đến mức làm người khác khó có thể tưởng tượng ra.
Người sáng suốt ai cũng biết. Cái gọi là mã nghĩ liên minh. Kì thật chẳng qua là vỏ bọc của Pháp Á.
Hàng động độc ác tàn nhẫn như thế, Pháp Á bố trí đã bao lâu?
Từ thới gian xuyên hạ liên minh tiếp xúc với Pháp Á đến nay. Ít nhất phải bảy tám năm trước. Pháp Á bày ám chiêu này, lần này phong ba dính dáng đến mấy trăm nhà, Khương Lương phán đoán. Chắc rằng Pháp Á đã bắt đầu bố trí từ mười năm trước.
Nếu thật sự là như thế, người đặt ra kế hoạch bố cục mười lăm năm này. Tân tư thật là đáng sợ.
Pháp Á dùng chiêu này, không khác gì đốt sau nhà lục đại một đống lửa, Mã nghĩ liên minh khắp nơi xuất hiện, hiện tại lục đại phỏng chừng rất đau đầu.
Đối với cục diện như vậy, Trần Mộ cảm thấy cũng tốt, lục đại càng loạn, như vậy ít nhất chính mình lại càng an toàn, người khiên cho hắn kiêng kị chính là Đường Hàm Phái, Trần Mộ ước gì Đường Hàm Phái quên đi trên đời này còn có hắn.
Nhưng lung tung thế cục. Cuối cùng sẽ lan đến gần bọn họ. Xuyên hạ liên minh chính là một ví dụ, nói đến cùng, muốn tại loạn thế sinh tồn. Dựa vào không chỉ vận khí, mà còn là thực lực.
- Kiều Phi nói phân nửa tiểu bảo cho chúng ta. Vấn đề này các ngươi thấy thế nào?
Trần Mộ nghĩ đến một vấn đề khác.
Chính hắn đại khái vẫn không có ý thức được. hiện tại phong cách nói chuyện và ngữ khí của hắn, lơ đãng nhưng mang theo rất đậm phong cách người lãnh đạo.
Hề Bình suy nghĩ một chút nói:
- Nếu như ở góc độ đầu tư mà nói. Chúng ta có thể có một cơ nghiệp như vậy, tự nhiên là lợi chứ không hại, đáng tiếc a, trong chúng ta không có ai am hiểu phương diện này.
Khương Lương lại nhìn theo góc độ quân ngũ:
- Lực lượng chúng ta rất mỏng. Cho dù mười cái tiểu bảo. Chúng ta phòng thủ cũng không nổi.
Hai người phân tích hết sức ăn ý. Cùng với suy nghĩ trong lòng Trần Mộ cũng không khác bao nhiêu.
Cẩn thận ngẫm lại. Cảm thấy không sơ sót. Trần Mộ mới bấm mã số Kiều Phi.
- ông chủ Trần chữa khỏi thương thế rồi sao? Vậy đúng là tốt quá! Ta đã đến sơn cốc tìm ngươi nhiều lần nga, ngươi không khoả. Ta ngay cả phân chia quyền lợi cũng chưa tìm ra biện pháp khiến tâm tư ngứa ngày khó nhịn a.
Kiều Phi lộ ra một đôi nanh hổ. Cười nói:
- Xuyên hạ liên minh ba mươi lăm tiểu bảo. Ngươi cầm mười tám, ta cầm mười bảy. Thế nào?”
Trần Mộ trầm ngâm nói:
- Không có vấn đề. Bất quá ta đối với tiểu bảo không có gì hứng thú. Nếu như Kiều tiểu thư có hứng thú, ta đồng ý chuyển lại cho tiểu thư. Nếu như Kiều gia không có hứng thú, ta đi nơi khác tìm người mua.
Kiều Phi lộ ra vẻ bất ngờ:
- ông chủ Trần không có hứng thú đối với tiểu bảo?
Cẩn thận nhìn chằm chằm Trần Mộ hồi lâu, thấy mặt hắn nghiêm trang, liền biết hắn không nói giỡn.
Mười tám tiểu bảo, làm cho nàng tim đập thình thịch, nàng hiện nắm hai mươi bảy tiểu bảo. Hơn nữa đã có thêm mười bảy, liền có bốn mươi bốn tiểu bảo, nếu như lại có thể mua của Trần Mộ mười tám tiểu bảo. Liền đạt tới sáu mươi hai tiểu bảo, quy mô như vậy, tại tư khách nhĩ địa khu không người nào địch lại.
Tư khách nhĩ địa khu có năm sáu nhà được hơn mười tiểu bảo. Tùy tiện nhà nào mua của Trần Mộ mười tám tiểu bảo, vậy quy mô cũng có thể có ba bốn mươi tiểu bảo, thự lựcc và số lượng ngang mình sẽ chính là địch nhân.
Tâm tư thay đổi thật nhanh, chỉ chốc lát trong lúc đó. Nàng liền quyết định vô luận như thế nào cũng phải mua của Trần Mộ mười tám tiểu bảo này.
- Tốt Hảo. Bất quá ông chủ Trần không nên ra giá quá cao nga, cao quá người ta mua không nổi đó.
Sóng mắt Kiều Phi lưu chuyển, cả người trên dưới không nhìn thấy nửa điểm phỉ tặc?
Đáng tiếc một chiêu này đối với Trần Mộ không hề tác dụng. Hắn nhìn thoáng qua Hề Bình. Chỉ thấy Hề Bình vươn hai đầu ngón tay.
- Hai ngàn triệu âu địch.
Trần Mộ nói tiếp:
- Giá này không cao, Kiều tiểu thư không cần trả giá.
Kiều Phi lộ ra vẻ khó khăn:
- Giá này ta không có gì ý kiến, chỉ là hai ngàn triệu âu địch tiền mặt, ta cần thời gian chuẩn bị.
- Không sao, có thể dùng vật tư để trả. Chúng ta hiện tại cần rất nhiều vật tư, về phần hai ngàn triệu. Kiều tiểu thư có thể trả trong một năm.
Trần Mộ không làm khó Kiều Phi.
Kiều Phi nhất thời thở phào nhẹ nhõm:
- Tốt. Không thành vấn đề.
Nàng không phải không nghĩ tới ôm gọn tất cả chiến quả. Nhưng hết sức kiêng kị lực lượng trên tay Trần Mộ.
Lúc Nàng chạy tới chiến trường Xuyên hạ liên minh đã hoàn toàn bị đánh cho tàn phế. Nàng chỉ nhẹ nhàng cất tay liền không phí bao nhiêu khí lực bắt được Văn Tá Phu.
Bằng vào lực lượng bản thân, phá huỷ mấy trăm toa xe chiến đấu, mấy ngàn tạp tu của xuyên hạ liên minh đánh cho tàn phế. thực lực như vậy bảo sao nàng không kiêng kị? Hơn nữa Trần Mộ còn có kỹ thuật khai thác quặng tử huỳnh. Vốn vẫn hoài nghi hắn xuất thân từ thế lực lớn nên Kiều Phi tự nhiên không dám vọng động.
Nàng đâu biết rằng, lần này chiến đấu cơ bản cũng tiêu hao hầu hết lực lượng trên tay Trần Mộ. Hắn hiện tại thật sự suy yếu vô cùng. Chỉ cần tùy tiện một đội ngũ. Cũng có thể giết hắn.
Tiếp theo. Trần Mộ đam những vật tư không cần thiết bán cho Kiều Phi, những vật tư này ước chừng một ngàn triệu, Kiều Phi chỉ cần bỏ ra tám trăm triệu liền mua được. Mấy thứ này đối với Trần Mộ mà nói thì vô ích, nhưng vừa mới có thêm ba mươi lăm tiểu bảo như Kiều Phi. Thì rất cần các loại vật tư dùng cho kiến thiết nên nàng không chút do dự mua vào.
Trong mấy chục phút. Kiều Phi liền nợ Trần Mộ hai ngàn tám trăm triệu. Bất quá nàng vẫn rất vui. Không có nửa phần khổ ải.
Trải qua trận chiến này. Hai nhà liền chính thức trở thành liên minh.
Rất nhanh. Kiều Phi liền tự mình đưa tới hai trăm triệu âu địch. Hai trăm triệu đối với hai ngàn tám trăm triệu mà nói, tự nhiên chỉ có thể tính là số nhỏ. Nhưng nhanh chóng xuất ra hai trăm triệu tiền mặt như vậy, đám người Trần Mộ vẫn cảm thấy líu lưỡi không thôi.
Hai trăm triệu đối với bọn hắn mà nói. Là một khoản tiền khổng lồ.
Có số tiền này. Trần Mộ quyết định mở rộng thực lực, lực lượng dưới tay hắn trong trận chiến đấu này cơ hồ tiêu hao không còn gì, cần cấp bách bổ sung, không có lực lượng, nhưng lại quá giàu, vậy cũng không phải chuyện may mắn. Mà là một hồi tai nạn.
Làm ra quyết định này Trần Mộ quả thực có thể được xưng tụng mạnh mẽ. Lúc này không thể nghi ngờ là lúc bọn hắn suy yếu nhất, cũng là thời kì nguy hiểm nhất.
…..
Trung tâm phục vụ tạp tu của Sắc lặc thị hôm nay đầu người đen kịt, rất nhiều tạp tu đều nhận được tin tức tuyết tia trùng tạp tu đoàn thu nhận tạp tu, bọn họ đặc biệt chạy tới nhận lời mời.
Nếu như vài ngày trước Tuyết tia trùng tạp tu đoàn không có danh tiếng gì. Nhưng bây giờ thanh danh vang dội, tại tư khách nhĩ địa khu, không người nào có thể sánh bằng.
Tin tức Xuyên hạ liên minh và tuyết tia trùng tạp tu đoàn đại chiến lan truyền khắp nơi. Một tuyết tia trùng tạp tu đoàn không có danh tiếng gì, đánh bại thế lực lớn nhất tư khách nhĩ địa khu là xuyên hạ liên minh, tại tư khách nhĩ địa khu đây tuyệt đối là một tin tức chấn động. Người mới nghe tin tức này, đều hoài nghi là mình nghe lầm.
Xuyên hạ liên minh có mấy ngàn tạp tu thực lực xuất chúng, còn có chiến đấu tạp tu biên chế chuyên môn, quy mô lực lượng như vậy tại tư khách nhĩ địa khu trừ bỏ Kiều gia có thể miễn cưỡng đối kháng. Còn lại không ai có thể so được.
Mà theo một số chi tiết lộ ra, mọi người cảm thấy càng khó tin. Xuyên hạ liên minh vừa mới mua ba trăm toa xe chiến đấu, trong trận chiến đấu này hao tổn hầu như không còn!
Tuyết tia trùng tạp tu đoàn đến tột cùng là thần thánh phương nào? Làm sao mạnh như vậy? Vừa mới kinh nghiệm chiến tranh gần đây. Thế lực có được toa xe chiến đấu, người nào mà không đấu đá lung tung?
Duy chỉ có xuyên hạ liên minh toàn quân bị diệt. Là xuyên hạ liên minh quá yếu? Hay tuyết tia trùng tạp tu đoàn quá mạnh mẽ?
Xuyên hạ liên minh. mọi tạp tu đều hết sức quen thuộc. Có thể nói hiểu tận nguồn gốc của nó. Xuyên hạ liên minh thật sự không hề yếu kém. Nếu không khó có thể trở thành thế lực lớn nhất tư khách nhĩ địa khu.
Như vậy, cũng chỉ có một loại giải thích. Tuyết tia trùng tạp tu đoàn càng mạnh hơn!
Tuyết tia trùng tạp tu đoàn đến tột cùng lai lịch ra sao? Trừ bỏ các thế lực ở ngoài. Bình thường các tạp tu cũng không quan tâm. Bọn họ chỉ cần biết tuyết tia trùng tạp tu là một nhất lưu tạp tu đoàn thực lực rất mạnh. Vậy là đủ rồi.
Cái gì? Làm sao không thể tính là nhất lưu tạp tu đoàn? Tạp tu đoàn đánh bại xuyên hạ liên minh còn không là nhất lưu tạp tu đoàn thì là cái gì?
Cho nên. Khi biết tuyết tia trùng tạp tu đoàn nhận người vào. Vô số tạp tu ồ ạt đăng ký. Bọn họ tiếp nối nhau muốn gia nhập vào tuyết tia trùng tạp tu đoàn, bọn họ cũng biết. Nhất lưu tạp tu đoàn tuyển người khó khăn cực cao.
Nhưng là, một khi gia nhập vào tạp tu đoàn này, như vậy liền được hưởng phúc lợi cao, tiêu chuẩn bồi dưỡng cơ chế cao. Khá nhiều tạp tu đoàn bên trong rất hậu đãi thành viên, cũng có thể hưởng thụ bồi dưỡng chuyên nghiệp. điều này đối với bọn họ có trợ giúp cực lớn.
Thị trường cũng lan truyền một tin tức nho nhỏ liên quan đến việc tuyết tia trùng tạp tu đoàn có thể sản xuất dịch quặng mỏ tử huỳnh. Tin tức này càng làm đám tạp tu khó kìm lòng nổi, trời ạ. Nếu như là sự thật. Vậy có nghĩa tạp tu đoàn này tài lực không thể nghi ngờ cực kì hùng hậu!
Một tạp tu đoàn thực lực mạnh mẽ, tài lực hùng hậu, không phải là điều đám tạp tu mơ tưởng mưu cầu có được sao?
Tang Thiết Tư đó là một trong số đó.
Tang Thiết Tư năm nay ba mươi. Nhìn qua giống như nông dân. Hắn là một tạp tu bình thường, cảm giác của hắn đạt tới cấp năm trung giai nhưng không phải là chiến đấu tạp tu. Chỉ bất quá có mấy lần kinh nghiệm đi săn trong sâm lâm, hắn tu tập cũng chỉ bình thường, hơn nữa thiên phú của hắn lại càng bình thường.
Ba mươi tuổi cấp năm trung giai. Thành tích này là bình thường, dù là hắn đã cố gắng luyện tạp vượt xa các tạp tu khác mấy lần mới đạt tới.
Hắn đối với việc tuyết tia trùng tạp tu đoàn nhận người cũng không quá lớn hy vọng, chỉ là thử thời vận, hắn vốn hết sức chán ghét xuyên hạ liên minh. Nhưng biết xuyên hạ liên minh mạnh mẽ, nay có thể đem xuyên hạ liên minh đánh bại. Tuyết tia trùng tạp tu đoàn thực lực không thể nghi ngờ.
Nếu như không phải hắn hôm nay vừa lúc có mặt ngay trung tâm phục vụ tạp tu. Chỉ sợ lần này ngay cả thử xem cũng không có cơ hội. Trước kia hắn đã gia nhập vào vài tạp tu đoàn. Nhưng chưa trụ được bao lâu liền bị khai trừ do thực lực của hắn không đủ.
Tiếp đón hắn là một thanh nhiên thần sắc sáng sủa nhưng lạnh lùng. Vị này tuổi còn trẻ chỉ khoảng hai mươi bốn tuổi, thân hình thẳng như ngọn bút. Thần thái hờ hững. Song ánh mắt cực kì lợi hại. Phảng phất nhìn thẳng đáy lòng.
Tang Thiết Tư vô thức cúi đầu hoảng sợ. Tuyết tia trùng tạp tu đoàn này quả nhiên lợi hại! Tùy tiện một người tuổi còn trẻ. Liền có khí thế như vậy, lợi hại lợi hại!
- Tang Thiết Tư, cảm giác cấp năm trung giai, am hiểu [ thanh từ ].
Người tuổi trẻ ngẩng đầu:
- [ thanh từ ] là cái gì?
Tang Thiết Tư vội vàng trả lời:
- Là một loại lồng năng lượng tạp.
Chú ý tới vẻ mặt người tuổi trẻ lắng nghe, hắn cảm thấy có chút ngại ngùng:
- Chỉ là một loại lồng năng lượng tạp rất bình thường.
Người tuổi trẻ gật đầu. Mắt tiếp tục nhìn bản lí lịch. Ánh mắt của hắn chợt dừng lại:
- Tuổi ba mươi?
Tang Thiết Tư biết. Lần này chỉ sợ không hy vọng, thản nhiên nói:
- Đúng vậy. Qua hai tháng nữa là ba mươi mốt.
Tuổi tác là điều cực kì uy hiếp với hắn.
Người tuổi trẻ đang chuẩn bị tắt bản lí lịch trên quang mạc. Đột nhiên ánh mắt ngừng một chút. Ngữ khí có chút quái dị hỏi:
- Ồ!. Ngươi có giấy phép y tá?
Y tá ở góc độ nào đó mà nói. Tương đương với chuẩn y vụ tạp tu, các nàng phần lớn bởi vì năng lực không đủ để trở thành y vụ tạp tu, nên chọn tu tập y tá. Trên cơ bản. Ytá chín mươi lăm phần trăm trở lên đều là nữ nhân, nam y tá là rất hiếm thấy.
Trừ bỏ một ít sắc lang muốn tiếp cận các mỹ nữ y tá mới tu tập, căn bản không có nhiều nam nhân đi chọn tu y tá, càng khỏi nói đến việc có giấy phép y tá.
Xem bộ dáng Tang Thiết Tư thành thật. Làm sao lại là sắc lang, chẳng lẽ xem người không nên nhìn tướng mạo?
Tang Thiết Tư cười khổ. Rất hiển nhiên. Hắn không phải lần đầu tiên bởi vì vấn đề này mà bị hiểu lầm.
- Chúng ta tương đối ngu dốt. Chỉ có gia tăng lượng huấn luyện mới có thể theo kịp tiến bộ của người khác. Như vậy cũng rất dễ bị thương, tiền của ta đều đổ vào huấn luyện, không có tiền trị thương. Nên dứt khoát tuyển tu y tá. Như vậy gặp một ít thương thế có thể tự điềi trị.
Tang Thiết Tư bình thản giải thích, không oán trời trách người, không tức giận bất bình. Chỉ như kể một chuyện rất bình thường.
Trong ánh mắt người tuổi trẻ toát ra một tia dị sắc.
- Ân, ngươi trở về chờ tin tức đi.
Tang Thiết Tư rời đi với tâm tình rất bình tĩnh. Những lời này hắn đã nghe qua vô số lần, mỗi một lần nghe phần cuối những lời này, như vậy ý nghĩa hắn không trúng tuyển việc này không có gì ngoài ý muốn. Công việc chậm rãi mà tìm. Trước sau gì cũng tìm được nên tâm thái hắn rất bình thản.
Tang Thiết Tư rời khỏi trung tâm phục vụ tạp tu sau khi chen vào xét tuyển, tự nhiên không người nào chú ý.
Hôm nay trung tâm phục vụ tạp tu số người có mặt đạt kỷ lục cao nhất trong năm năm trở lại đây. Những người này đều do mộ danh mà đến. Hướng về phía tuyết tia trùng tạp tu đoàn mà đến.
- Tuyết tia trùng tạp tu đoàn? A triết, có nghe nói qua tạp tu đoàn này chưa?
Người vừa nói là một trung niên Một thân cao cấp chiến đấu phục màu tím, ánh mắt kỹ càng, khí thế kinh người.
Nếu như Trần Mộ nhìn thấy hắn, nhất định có thể nhận ra vị trung niên nhân này hắn gặp phải lần trước đó là tuyết hoa tạp tu đoàn đoàn trưởng Mạc Bố Lý, bên cạnh Mạc Bố Lý đi theo mấy vị tạp tu. mấy vị tạp tu này hộ vệ bên cạnh hắn, thần thái cảnh giác.
Một thanh niên ước chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuởi, vóc người cao gầy với vẻ mặt suy tư:
- Tuyết tia trùng tạp tu đoàn? Di. Ta hình như có điểm ấn tượng. Hộ tống vi vi tiểu thư là một tạp tu đoàn hình như đã xưng danh là tuyết tia trùng tạp tu đoàn. Không biết có phải là họ hay không.
- Vi vi tiểu thư?
Mạc Bố Lý chợt động dung:
- Nàng đã về tới thiên hồ thành?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...