Tạp Đồ

Sắc trời lúc này đã hoàn toàn tối sầm, đêm tối ở thiên đông lý khu rất ngắn.

Một ngàn năm trăm tạp tu, ba trăm toa xe chiến đấu, rầm rộ hướng tuyết tia trùng sơn cốc xuất phát. Văn Tá Phu lần này quyết tâm nhổ bứt cai gai trong mắt mình. Lần trước hắn phái ra ám vụ tạp tu một người cũng không có trở về, hắn khá giật mình vì thực lực của đối phương vượt qua hắn tưởng tượng.

Không phải hắn xem những người này không vừa mắt, muốn trách thì trách bọn họ lựa chọn vị trí thật sự làm cho Văn Tá Phu khó chịu. Tuyết tia trùng sơn cốc ở vào vị trí giữa xuyên hạ liên minh và Kiều gia trong đó hơn nữa dựa vào hướng bắc, nếu như một khi nó cùng Kiều gia liên hợp, như vậy không thể nghi ngờ hình thành thế chân vạc.

Đây cũng là lý do tại sao Văn Tá Phu muốn trừ bỏ cho nhanh. Hơn nữa đoạn thời gian trước, Kiều Phi liên tục ra vào tuyết tia trùng sơn cốc, việc này cũng làm cho Văn Tá Phu càng thêm quyêt tâm nhổ bỏ cây kim trong lòng này.

Cho nên khi hắn mua sắm số toa xe chiến đấu này, chuyện thứ nhất chính là dẫn đầu tất cả bộ đội, lấy thế thái sơn áp đỉnh đem đập bỏ cái căn cứ ghê tởm kia đi, sau đó bất ngờ chuyển hướng tấn công Kiều gia. Những toa xe chiến đấu mới vừa này, đám thủ hạ cũng cần thơi gian để nắm vững. Văn Tá Phu sở dĩ chọn tuyết tia trùng sơn cốc đánh trước, cũng do muốn cho thủ hạ luyện tập thêm.

Theo hắn, cái sơn cốc nho nhỏ, chính mình cầm đại quân tấn công, chẳng phải là trong phút chốc sẽ bị tiêu diệt?

Dưới tay hắn tạp tu chủ lực phần lớn là cấp năm tạp tu, bất quá số cấp năm tạp tu này đại bộ phân cũng không xuất thân là chiến đấu tạp tu. Chính thức được xem là chiến đấu tạp tu, cũng bất quá năm sáu chục người mà thôi, đây mới là lực lượng tinh nhuệ nhất trên tay Văn Tá Phu.

Tại thiên đông lý khu. Chiến đấu tạp tu cũng không nhiều, bọn họ phần lớn gia nhập quân đội cùng một ít tạp tu đoàn khổng lồ. Lực lượng quân sự thuần tuý bồi dưỡng tốn hao giá cả rất cao, không có phải là việc thế lực bình thường thừa nhận nổi. Cái gọi là chiến đấu tạp tu nơi này, chỉ là những tạp tu từ nhỏ lợi dụng chiến đấu để bồi dưỡng.

Bồi dưỡng bọn họ phải rất lâu, nhưng lại phải trải qua số lần thực chiến nhất định. Chiến đấu tạp tu được khảo hạch rất khó khăn, đứng đầu các tiêu chuẩn trong tất cả chủng loại tạp tu. Nó không chỉ khảo hạch lực tổng hợp tác chiến cá nhân,mà còn khảo hạch tố chất chiến đấu.

Văn Tá Phu tốn hao vô số kim tiền, cũng chỉ mời chào được năm sáu chục chiến đấu tạp tu. Nhưng năm sáu chục người này. Chính là một lực lượng khá kinh người.

Ngồi ở bên trong toa xe, Văn Tá Phu hăng hái và đắc ý. Hắn trước giờ vẫn lo lắng cho lực chiến đấu của thủ hạ, trừ bỏ những chiến đấu tạp tu, những người khác kinh nghiệm thực chiến ít đến thương cảm. Hiện tại có toa xe chiến đấu, hắn mới dám yên tâm dẫn đội xuất chiến.

Nói đến toa xe chiến đấu này, đều là thứ tốt! Ngay cả tạp tu bộ đội của liên bang tổng hợp học phủ đều bị đánh bại, một cái sơn cốc nho nhỏ há không phải dễ như trở bàn tay? Điều duy nhất làm cho hắn đau đầu là. Cuối cùng tiền lời phia chia cho cái tổ chức kia bốn thành. Bất quá ngẫm lại, có thể dựa hơi một cái tổ chức lớn như vậy, vậy sau này nói không chừng có thể khuếch trương xa hơn!

Ngay lúc Văn Tá Phu đang mơ mộng cho tương lai tốt đẹp, đội ngũ cũng ngừng lại.

- Đại ca, qua khỏi sơn cốc phía trước kia, là đến tuyết tia trùng sơn cốc!

Y Tùng chỉ vào hình ảnh sơn côc trên quang mạc, cung kính nói.


Ảo tưởng của Văn Tá Phu bị cắt đứt, tâm trạng không vui, bất quá hắn vẫn ngẩng đầu nhìn quang mạc:

- À.

Sơn cốc trước mắt địa thế bằng phẳng. Hai bên sườn núi độ dốc cũng không lớn, trừ một ít cây cối thưa thớt còn lại không có gì ngăn trở. Văn Tá Phu lập tức yên lòng, địa hình như vậy. Căn bản không có chỗ mai phục đại đội nhân mã. Nghĩ vậy, hắn không khỏi cười thầm chính mình thật sự cẩn thận quá độ, tuyết tia trùng sơn cốc đám kia, chỉ sợ còn đang nằm mơ.

Đại bộ đội nghênh ngang đi vào sơn cốc, đám tạp tu đều dâng lên lồng năng lượng, trong bóng tối sáng lên như những “Quả trứng sáng”. Nếu như từ xa nhìn lại sẽ như một đám ngôi sao chuyển động. Một ngàn năm trăm “Ngôi Sao” Tập hợp cùng một chỗ. Cảnh tượng hết sức đồ sộ.

Toa xe chiến đấu cùng tạp tu đều phi hành sát đất. Đây là để đảm bảo bí mật. Bay càng cao, địch nhân có thể phát hiện bọn họ từ càng xa.

Văn Tá Phu vừa định ra lệnh đám thủ hạ phấn khởi tinh thần. Qua khỏi sơn cốc này sẽ chỉnh đốn đội ngủ để có thể tấn công vào tuyết tia trùng sơn cốc.

Ngay lúc này, dị biến phát sinh!

Một chùm ánh sáng màu đỏ không hề báo trước tại dưới chân bọn họ chớp lên, trong bóng đêm chói mắt vô cùng. Mỗi chùm ánh sáng màu đỏ đều như lưới nhện, do trên trăm ngàn sơi đan xen, hình thành một cái lưới màu đỏ khổng lồ bao phủ cả sơn cốc.

Những chiến đấu tạp tu lập tức phản ứng.

Bọn họ đều biến sắc!

Không kịp nhắc nhở những người khác, bọn họ lập tức bay lên không. Còn không đợi bọn họ bay lên bầu trời, một ngọn lửa nóng rực đã che phủ bọn họ.

Ầm, ầm, ầm, ầm!

Cả sơn cốc trở thành một biển lửa, mặt đất kịch liệt run chuyển, những tiếng nổ mạnh đến điếc tay. Ngoại trừ bỏ hánh lửa và tiếng nổ quay cuồng không ngớt còn thì nhìn không thấy gì khác. Nổ mạnh hình thành áp lực cường đại làm cho tất cả mọi người không cách nào ổn định thân hình, rất nhiều người thậm chí bị bùng nổ trên không.

Văn Tá Phu trợn tròn mắt.

Hộ vệ bên cạnh hắn phản ứng cực nhanh, lập tức dùng lồng năng lượng đem bảo vệ hắn. Nhưng toa xe không có vận khí tốt như vậy, dưới vụ nổ kịch liệt như thế, trực tiếp bị nổ nát bấy. Sức nổ cường đại dễ dàng xé rách lớp vỏ kim loại của toa xe đến nát bấy.


Mấy hộ vệ chật vật che chở cho Văn Tá Phu, áp lực vụ nổ mang theo nhiệt độ cao đáng sợ không ngừng đánh vào lồng năng lượng, lồng năng lượng hoàn toàn bị lửa đỏ vây quanh.

Mấy người quyết định thật nhanh, mang Văn Tá Phu thẳng tắp hướng lên trời không phóng đi.

Khi bọn hắn bay lên hơn một nghìn thước, dư âm vụ nổ mới giảm bớt. Nhưng khi bọn họ nhìn lại, mỗi người xám mặt như đất.

Cả sơn cốc đã trở thành một biển lửa, xác những toa xe chiến đấu trong biển lửa cháy rực, hai bên sườn núi trực tiếp bị san phẳng, mặt đất cháy đen.

Y Tùng run lập cập:

- Tạp giới cơ quan! Nhất định là cơ quan tạp giới!Đây là bao nhiêu cơ quan tạp giới a...... Đại ca, chúng ta...... Chúng ta...... toàn bộ Toa xe chiến đấu đã không còn.

Nói đến này, hắn chợt nghẹn ngào.

Văn Tá Phu thừ người ra, lát sau ánh mắt phục hồi lại. Chứng kiến toàn bộ toa xe chiến đấu mà mình dôc hết vốn liếng mua về, một cái năng lượng thể chưa từng phát ra, giờ thì tan nát. Hắn càng nghĩ càng giận, một cỗ uất khí xông lên, tức giận đến cả người phát run, nhưng một tí thanh âm cũng phát không ra được.

Đúng là tạp giới cơ quan, Khương Lương cắn răng đem cả tất cả tạp giới cơ quan trong sơn cốc ra dùng. Lần trước của của Tiêu Lập Thiến một số tạp giới cơ quan của quân đội, hắn không lưu lại cái nào. Hách Tháp phải mất một giờ để bố trí những tạp giới cơ quan này.

Mà chùm ánh sáng màu đỏ là một kỹ năng của Hách Tháp---- liên hoàn. Nó có thể làm cho tán lạc phân bố tạp giới cơ quan toạ thành liên kết. Tạo thành hiệu quả đồng thời nổ mạnh, như vậy uy lực so với bình thường mạnh hơn trăm lần.

Hách Tháp vừa học được kỹ năng này không quá vài ngày. Nếu như không có Tuyết hãm pháp, cường độ cảm giác của hắn cũng không đủ cho hắn học tập kỹ năng nà. Lần đầu tiên thấy kỹ năng cuỷa mình cường hãn như thế, Hách Tháp thường hay ít nói cũng không khỏi tự hào và kiêu ngạo.

Tạp giới cơ quan đến từ quân đội, uy lực so với tạp giới cơ quan trên thị trường mạnh hơn không biết bao nhiêu lần! Tiếng nổ mạnh vang vọng khắp nơi.

Trên bầu trời, khắp nơi tạp tu nhìn chật vật không chịu nổi. Một ngàn năm trăm tạp tu, bởi vì tất cả đều có lồng năng lượng che chở, trong vụ nổ này tổn thất không có bao nhiêu.

Đám tạp tu vẻ mặt hồi hộp nhìn sơn cốc cơ hồ bị thiêu cháy. Không có một toa xe chiến đấu nào may mắn còn tồn tại. Kim loại ở dạng nổ mạnh này, yếu ớt như tờ giấy.


Vụ nổ thình lình xảy ra đem đám tạp tu hoàn toàn chấn khiếp. Duy nhất vẫn bảo trì thanh tỉnh đó là năm sáu chục chiến đấu tạp tu.

Dưới nhiệt độ cao, không khí có vài phần vặn vẹo, căn bản tầm nhìn không rõ.

Bọn họ kinh nghiệm chiến đấu phong phú, lúc này đã hiểu được ý đồ đối phương. Đối phương nhất định đã biết tin tức toa xe chiến đấu, mới tỉ mỉ bày bố như vậy. Tạp giới cơ quan đối với bọn họ vốn cảm giác cường độ đạt tới cấp năm không có lực sát thương quá mạnh, mà đối phương tốn hao số lượng tạp giới kinh người như thế, vậy chỉ có một mục đích ---- tiêu diệt toàn bộ toa xe chiến đấu của bọn họ.

- Cẩn thận. Đối phương khẳng định còn có hậu chiêu.

Một chiến đấu tạp tu nhắc nhở đồng bạn. Mới vừa rồi áp lực vụ nổ khiến đội hình bọn họ đều rối loạn. Bọn họ phải một lần nữa tập hợp, đương nhiên. Đây chỉ là đội hình chiến đấu tạp tu.

Nói chưa xong, trên bầu trời vang lên những âm thanh thống khổ. Hai người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy không ngừng có người từ trên trời rơi xuống.

Không xong!

Hai người biến sắc, trên bầu trời khắp nơi là năng lượng ba động. Hai người căn bản không cách nào nhận ra ai là người nhà, ai là địch nhân.

- Đúng là ngu ngốc!

Đồng bạn hắn không nhịn được mắng. Hắn mắng không phải không có đạo lý, hiện tại tràng diện hỗn loạn như thế, mà đám tạp tu vẫn phóng loạn năng lượng thể, như vậy là giúp cho địch nhân có thể lợi dụng rối loạn mà trà trộn.

- Mặc kệ bọn họ. Người của chúng ta tập hợp lại đã. Không nên cho người khác thời cơ lợi dụng.

Chiến đấu tạp tu này trầm giọng nói. Đám tạp tu đích bình thường chết sống bọn họ không để tâm. Trong mắt những chiến đấu tạp tu này, tạp tu bình thường chẳng qua là vật hi sinh mà thôi. Căn bản không có tư cách làm đồng bạn của bọn họ.

Trần Mộ lúc này thần kỳ tỉnh táo, hắn như một u linh, di chuyển trong bóng đêm.

Đại nê thu tạp bị hắn phát huy đến cực hạn, hắn dễ dàng tự nhiên xuyên qua xuyên lại trong đám người. Bóng tối cho hắn tốt nhất che chở, đối phương khởi động năng lượng trong bóng tối nhìn rất bắt mắt, đến nỗi hắn căn bản không cần lao lực, liền dễ dàng tìm được mục tiêu.

Hắn lặng yên đi tới sau một tạp tu, cách lồng năng lượng, hắn năng rõ ràng nhìn thấy tấm lưng đối phương.

Nhẹ nhàng vung lên ngón trỏ, thoát vĩ toa vui sướng thoát ra.

Đối phương vừa chợt phát hiện, Trần Mộ đã như tia chớp chạm ngón trỏ vào lồng năng lượng. Rắc, một thanh âm thanh thúy vang lên, lồng năng lượng của đối phương nhất thời bị nghiền nát.


Tạp tu kia hoảng hốt, vừa định có động tác, đột nhiên sau ót đau xót, cả người liền mất đi ý thức, cắm đầu rơi xuống.

Liên tục hạ thủ vài tên tạp tu như vậy, những tạp tu khác liền rối loạn hẳn lên. Đến khi Trần Mộ tiêu diệt mười mấy tên, thế cục liền hoàn toàn mất khống chế.

Khủng hoảng lan tràn trong đám tạp tu, bọn họ bắt đầu tràn ngập cảnh giác đối với chung quanh, mà một ít người nhát gan thậm chí vố thức thả ra năng lượng thể của mình.

Tràng diện lập tức hỗn loạn. Trong bóng đêm, năng lượng thể khắp nơi phi loạn. Bọn họ không biết địch nhân ở chỗ nào, không biết ai là địch nhân.

Rõ ràng chuyên nghiệp cùng bán chuyên nghiệp rất khác nhau. Đám tạp tu mặc dù thực lực cá nhân không tồi, nhưng tố chất chiến đấu lại quá kém, lúc này mới cho Trần Mộ thời cơ lợi dụng.

Cảm thụ khí lưu tạp mỗi một điểm biến hóa, thân hình Trần Mộ càng thêm phiêu hốt quỷ dị. Nhìn năng lượng thể tán loạn trên bầu trời, hắn linh cơ vừa động, liền đơn giản ngưng cận chiến, mà dùng thoát vĩ toa tiến hành viễn trình công kích.

Hắn chuyên chọn tạp tu ngoài xa xuống tay, tính chất đặc biệt của thoát vĩ toa cùng năng lượng thể khác hoàn toàn bất đồng.

Năng lượng thể bình thường thì khoảng cách càng gần, uy lực càng lớn. Mà thoát vĩ toa lại trái ngược, trong tầm bắn, khoảng cách càng xa, uy lực càng lớn.

Vì không cho đối phương phát hiện, Trần Mộ cũng không dùng cảm giác tập trung, mà dùng mắt nhìn. Cứ như vậy, đối phương càng khó phát hiện.

Thoát vĩ toa phóng ra năng lượng ba động vốn đã nhỏ, mà Trần Mộ lại không dùng cảm giác tập trung, khả năng người khác có thể phát hiện hắn gần như bằng không. Mà khi phát hiện thì thoát vĩ toa đã gần trong gang tấc, bọn họ căn bản không kịp phản ứng.

Trần Mộ tự nhiên len lỏi trong đám tạp tu, thỉnh thoảng lại thả ra thoát vĩ toa.

Trên bầu trời, không ngừng có tạp tu bị đánh nát lồng năng lượng, tiếng kêu thảm thiết càng không ngừng kích thích thần kinh đám tạp tu.

Một đám “Sao” bị dập tắt, tiếp theo sẽ là ai? phải mình không?

Trần Mộ cũng không thoải mái lắm, vì không cho người khác phát hiện, hắn phải dùng hết khả năng phi hành để khó có thể đoán trước. Mà cũng vì thế nên hắn không sử dụng lồng năng lượng. Không sử dụng lồng năng lượng phi hành trong khí trời như vậy, mặt của hắn lạnh đến tê dại.

Chứng kiến không trung càng ngày càng hỗn loạn, Trần Mộ lặng yên không một tiếng động hạ xuống phía dưới.

Không có lồng năng lượng bảo vệ, chỉ cần một đạo ba nhận đơn giản nhất, liền có thể giết chết hắn. Càng huống chi, nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành. Vừa xuống tới mặt đất, hắn lắc mình mấy cái, liền biến mất trong đám tuyết.

Văn Tá Phu lúc này rốt cuộc phục hồi tinh thần lại,


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui