Trần Mộ gật đầu tỏ vẻ hiểu được, từ nhỏ Lôi Tử đã có nguyện vọng này, không ai rõ hơn hắn.
“Nếu không, chúng ta cùng đi?” Lôi Tử hỏi dò.
Trần Mộ lắc đầu: “Ta vẫn muốn ở nhà, có rất nhiều vấn đề còn chưa hiểu rõ.”
Đối với phần tử cuồng nhiệt như Trần Mộ, Lôi Tử không có biện pháp nào, chỉ có tràn đầy khinh bỉ nói: “Một tên đầu gỗ không thú vị!”
Lôi Tử thảnh thơi bước ra ngoài, Trần Mộ cũng không cần chế tạo tạp ảnh, hắn liền dốc lòng nghiên cứu những thứ bên trong tạp phiến thần bí.
Ở trong thời gian này, trong giới nữ sinh ở Đông Vệ học phủ, cơn sốt {Không Hẹn Mà Gặp} càng ngày càng rầm rộ. Bất luận là ai có bộ tạp ảnh này, lập tức sẽ được vô số người đến mượn xem, nàng còn chưa kịp trả lại cho chủ nhân thì đã bị người bạn khác mượn đi.
Nhân vật nữ cùng nhân vật nam lần lượt không hẹn mà gặp, làm rung động lòng người vô số, vô số nữ sinh vì cố sự rối rắm dây dưa mà nhỏ lệ nồng.
Ngay khi {Không Hẹn Mà Gặp} trở thành vật phẩm hút hàng nhất ở Đông Vệ học phủ, các nữ học viên lại phát hiện các nàng mua không được bộ tạp ảnh này. Mà chủ cửa hàng bán bộ tạp ảnh này lại càng sốt ruột không yên, nhìn mối lợi tốt đẹp trước mắt, nhưng hết lần này đến lần khác vẫn không tìm được bóng dáng của thiếu niên đeo hai vòng tai lớn kia. Những chủ cửa hàng này nóng đến mức lửa trong lòng bốc cao, nhưng đành bó tay không có biện pháp nào.
Các nữ học viên thấy thật sự mua không được, đành phải bất đắc dĩ đi đường vòng chữa cháy.
Đông Vệ học phủ không thiếu cao thủ chế tạp, bọn họ đã nhận được rất nhiều lời nhờ giúp đỡ của các nữ sinh ở trường, giúp họ làm nhái {Không Hẹn Mà Gặp}. Ở trong trường học, nơi mà kích thích tố tuổi thanh xuân rạo rực, một câu nói của các cô gái có hiệu quả hơn rất nhiều so với giáo viên. Đám cao thủ chế tạp thường ngày tự cảm thấy bản thân bị tách rời với xã hội xúc động đến mức không kiềm hãm được, quả thực muốn ngửa mặt lên trời huýt sáo thật dài để thể hiện sự đắc ý trong lòng: thời đại của chúng ta rốt cuộc tới rồi!
Mấy nữ sinh càng hào phóng dâng ra bản tạp ảnh trên tay mình.
Đầu năm nay, tạp ảnh lậu tuyệt đối là nghề có hàm lượng kĩ thuật cực cao, bọn họ chỉ có thể từ cấu vân trên tạp phiến mà phán đoán. Nhưng rất nhanh, các cao thủ chế tạp của Đông Vệ học phủ này mỗi người đều mở to hai mắt. Từ cấu vân của tạp phiến mà nói, tạp phiến này chỉ có thể xem là huyễn tạp cấp một. Theo đạo lý thì dạng tạp phiến cấp thấp này tự nhiên không thể làm khó cao thủ chế tạp ở Đông Vệ học phủ, nên biết rằng, trong bọn họ thậm chí còn có người chế tạo được huyễn tạp cấp ba.
Nhưng kì quái là cấu vân của tạp phiến này mặc dù nhìn qua cũng không phức tạp, nhưng bọn hắn mỗi lần phục chế đều thất bại. Một hai lần cũng không nói, mà nếu kết quả đạt tới bảy tám chục lần, vậy trong này chắc chắn có hàm ý sâu xa khác cần phải cẩn thận suy nghĩ.
Quỷ dị a! Quá quỷ dị!
Đám chế tạp sư trẻ tuổi ngươi xem ta, ta xem ngươi, hai mặt nhìn nhau. Chẳng lẽ quân đoàn mĩ nữ lần đầu tiên cầu bọn họ trợ giúp, bọn họ lại kết thúc bằng thất bại?
Vị học viên hệ chế tạp cầm đầu cắn răng nói: “Các anh em, chúng ta cùng nó liều mạng! Không phảng chế được nó, chúng ta sau này khó mà ngẩng đầu lên được!” Trước mặt hắn, một cặp mắt đỏ ngầu lộ ra vẻ không cam lòng, đám hám gái không kiềm được gân cổ gào lên.
Trong sân trường tất cả ánh mắt đều tập trung vào đây, bọn họ chẳng phải là các học viên ưu tú nhất ở mỗi lớp đều được tập hợp lại sao, bọn họ triển khai trận đánh mạnh mẽ nhất mà học viên Đông Vệ học phủ tự tổ chức từ trước đến nay.
Gió đông thổi, trống trận vang lên, không phá được {Không Hẹn Mà Gặp} không có mặt mũi đi gặp mỹ nữ.
Theo hình thức nghiên cứu đề tài tiêu chuẩn, đội ngũ học viên ưu tú nhất, bọn họ mượn dụng cụ thí nghiệm tiên tiến nhất ở Đông Vệ học phủ, bắt đầu tiến hành phá giải bản {Không Hẹn Mà Gặp} đầy đủ nhất.
Trần Mộ tự nhiên không hề hay biết, tạp ảnh hắn chế tạo không ngờ lại tạo nên một hồi sóng gió lớn như thế tại Đông Vệ học phủ. Trong suy nghĩ của hắn, chưa bao giờ nghĩ rằng có người tình nguyện dành thời gian và sức lực quý giá vào chuyện nhàm chán như vậy.
Trong mấy ngày nay, hắn vẫn chìm đắm trong việc học. Tiền bạc dư dả trong tay cũng để cho hắn có điều kiệp luyện tập chế tạo tạp phiến. Bây giờ hắn đang học chế tạo năng lượng tạp cấp hai, năng lượng tạp cấp hai có thể cung cấp 1000 năng lượng, chi phí của nó ước chừng 800 audierne, mà giá cả của nó là 1200 audierne. Trần Mộ lúc này mới phát hiện, tạp phiến càng cao cấp thì lợi nhuận càng cao a!
Kiến thức về trù tạp bên trong tạp phiến thần bí cũng không gọi nhiều, cũng không phức tạp, làm sao ngăn được lòng học hỏi cuồng nhiệt đến thế của Trần Mộ.
Trong thời gian này bởi vì số lần chế tạo thực tế rất nhiều, nên tiến bộ của Trần Mộ ở mặt chế tạp rất nhanh, bây giờ hắn so với vài tháng trước như hai người khác nhau. Ngoại trừ học chế tạp, cơ thể của hắn cũng tốt hơn trước nhiều lắm. Không ngừng kiên trì luyện tập môn thể dục, hiệu quả rất rõ ràng. Còn có thể nhận ra trên thân thể hắn chút bóng dáng nào của thiếu niên gầy yếu năm xưa?
Vóc dáng cơ thể cân xứng, chỉ cần cởi quần áo ra liền có thể nhìn ra bắp thịt lúc ẩn lúc hiện trên thân hắn. Hai tay hắn bây giờ đã có thể nâng vật nặng gấp ba lúc trước. Chuyện để hắn không thể tưởng tượng nổi chính là thân thể của hắn đã mềm dẻo đến mức cực kì khó tin.
Bản thân mình hẳn là đã vượt quá tuổi để rèn luyện độ mềm dẻo mới đúng, điểm này hắn vẫn suy nghĩ mãi mà không có lời giải.
Mười tám động tác trong bộ thể dục, hắn rất thích rèn luyện động tác của hai tay. Nhất là ngón tay, vì độ linh hoạt của ngón tay rất quan trọng khi chế tạp.
Trần Mộ đối với cuộc sống hiện tại rất hài lòng, trong thời gian ngắn không cần vì tiền mà rầu rĩ, có kiến thức có thể học tập, có tài liệu có thể thực tập chế tạo tạp phiến, cơ thể bản thân càng lúc càng tốt, hắn còn có gì không hài lòng?
Chế tạo năng lượng tạp cấp hai hoàn toàn không thành vấn đề, vốn nghĩ rằng phải luyện tập vài lần, không nghĩ tới lần đầu đã cực kì thành công.
Hồng Đào gặp Tả Đình Y cùng Vương Trạch trong sân trường, gật đầu chào Vương Trạch, ánh mắt một lần nữa nhìn lên người Tả Đình Y, không nhịn được cười lớn: “ Ngươi không đi tham gia cái hành động phá giải kia sao?” Hành động phá giải ở Đông Vệ học phủ được triển khai oanh oanh liệt liệt, sớm đã trở thành đề tài nóng bỏng nhất trong trường. Tả Đình Y học về chế tạp, cho nên Hồng Đào mới có câu hỏi vừa rồi, bất quá trong giọng nói mang ý trêu chọc nhiều hơn.
Vẻ mặt Tả Đình Y không hề thay đổi: “Ta bận rộn nhiều việc.”
Thật sự hắn bận rất nhiều việc, trong thời gian này nhiệm vụ chính của hắn là phụ trách giao lưu cùng học viên Tinh Viên, thời gian mấy ngày nay hắn đều hao tốn trên người Vương Trạch. Đương nhiên, hung danh của hắn quá nổi, tự nhiên không còn ai dám tìm đến hắn.
Vương Trạch ở một bên khẽ cười: “Ta cũng có nghe nói qua hành động phá giải, không biết tiến triển thế nào.” Đáng tiếc đoàn giao lưu lần này đều là tạp tu, nếu không hắn nhất định cho học viên hệ chế tạp sư cũng tham gia hoạt động này, có cái gì so với loại chuyện này có thể thu hẹp khoảng cách giữa bọn họ với học viên Đông Vệ học phủ hơn?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...