Quen thuộc? Tại sao lại cảm thấy quen thuộc chứ?
Khi Trần Mộ thấy ánh mặt trống rỗng của Tiểu Man, hắn mới hiểu được luồng cảm giác quen thuộc từ đâu mà đến.
Liễm tức pháp! Trần Mộ nghĩ tới liễm tức pháp học được từ trong thần bí tạp phiến. Loại cảm giác này, không phải giống khi mình sử dụng liễm tức pháp sao?
Chẳng lẽ hai việc này có liên hệ gì? Hay chẳng qua là ngẫu nhiên giống nhau mà thôi?
Một trong hai đại tuyệt kỹ Liễm tức pháp, Thập dạ tự của lưu phái cổ xưa, trong mắt Trần Mộ vẫn hết sức thần bí. Liễm tức pháp uy lực cường đại, từng trợ giúp hắn vượt qua nhiều cửa ải khó khăn, bất quá tác dụng phụ cường đại, làm cho hắn hạn chế dùng đến nó.
Nếu như có thể sử dụng liễm tức pháp, mà không có tác dụng phụ, thật là tốt biết bao! Vô số lần, Trần Mộ từng có ý niệm hoang tưởng này trong đầu.
Đáng tiếc, lý luận của hắn thật sự rất nông cạn, chưa nói đến cải tiến, đến tận bây giờ hắn còn không có biết rõ ràng nguyên lý của liễm tức pháp. Rất khó tưởng tượng, một được tuyệt kĩ mạnh mẽ như thế của lưu phái, lại cũng từ từ chìm vào trong lịch sử. Khiến cho thực lực của Nhất Tự Mi so với bậc tiền bối không biết kém hơn bao nhiêu.
Mà kẻ đã biết một phần liễm tức pháp như hắn, lại cũng không dám thường dùng đến.
…..
Trong không khí năng lượng dao động càng thêm mãnh liệt, phảng phất như đang hình thành luồng xoáy. Trên bầu trời, khuôn mặt màu đồng của Tiếu Nguyên ngưng trọng vô cùng, vững vàng nhìn chằm chằm Tiểu Man, thân hình vẫn vững vàng như núi. Về phần những người khác, đều sớm đã lui ra rất xa.
Trần Mộ cũng rất muốn thối lui, bất quá Duy A bên cạnh không có động tĩnh gì. Hơn nữa lúc này, một khi chính mình lộ diện. Trần Mộ tin tưởng, Pháp Á nhất định sẽ nhận ra.
Kì thật đối với Pháp Á, Trần Mộ không có cảm nhận gì dù là sợ hãi. Ba Cách Nội Nhĩ nói rất đúng, một khi Pháp Á phất cờ, như vậy ba bên nhất định lâm vào hỗn chiến, dù là ai nếu không giải quyết đại cục trước, không nên chạm vào bọn họ.
Ai có thể giải quyết đại cục trong bọn họ? Vấn đề này, Trần Mộ và Ba Cách Nội Nhĩ nhất trí như nhau, Trong thời gian ngắn. Trừ phi lực lượng vượt quá mức bình thường, nếu không, khó có khả năng giải quyết.
Trong khi Trần Mộ suy nghĩ miên man, Tiểu Man đã động thủ.
Ba nhận màu lam không ngừng phóng xuất ra, những ba nhận phóng xuất ra sau cũng không bắn về phía Tiếu Nguyên, mà là vây vòng bay rất nhanh quanh thân thể Tiểu Man.
Một mảnh, một mảnh......
Trần Mộ không đếm được có bao nhiêu phiến.
Tiếu Nguyên quyết định ra tay trước. Kì thật hắn đã sớm có thể động thủ, bất quá hắn chưa từng gặp qua kẻ dám sử dụng cực hạn tụ năng pháp, nên muốn xem thử uy lực của pháp tắc này. Do vậy nên hắn mới chờ Tiểu Man hoàn thành việc tụ tập sức lực.
Cực hạn tụ năng pháp uy lực mạnh mẽ hắn có nghe nói qua, chỉ là, hắn rất tự tin vào thực lực của chính mình!
Đó là tính cách điển hình của cường giả! Bọn họ từ bước đầu non nớt tập tễnh bước lên cường giả, qua chiến đấu ma luyện. Đối với niềm tin vào thực lực của chính mình, đã sớm ăn sâu vào xương tủy.
Đây cũng là tại sao có khi cường giả biểu hiện ra vẻ khinh địch đến giống như yếu ớt, không phải do bọn họ ngu, mà là bọn họ quá tin tưởng vào thực lực của chính mình. Thói quen nhìn chiến tích luôn bền vững nói cho bọn họ. Chính mình là cỡ nào cường đại.
Như hiện tại, nếu là Trần Mộ, hắn nhất định sẽ ra tay giết chết đối thủ trước khi nhận thấy được nguy hiểm. Trong khi Tiếu Nguyên ở đây lại hứng thú chờ Tiểu Man hoàn thành để xem qua uy lực của cực hạn tụ năng pháp.
Hai người tâm thái hoàn toàn bất đồng. Một người vì sinh tồn, người kia còn lại là vì khiêu chiến.
Chiến đấu để sinh tồn, đối với cao thủ như Tiếu Nguyên mà nói. Thật sự rất vô nghĩa! Đại khái rằng, đây là đây là điều hắn chọn lựa
Một miếng lăng toa màu đỏ rời khỏi tay, gào thét hướng Tiểu Man bay đi.
Chỉ là một miếng lăng toa màu đỏ nho nhỏ, nhưng uy lực lại mạnh mẽ vô cùng. Mới vừa rồi Trần Mộ đã thấy tận nó xuyên thủng thân thể mấy vị tạp tu, thật sự đáng sợ. Trần Mộ phỏng chừng. uy lực Nó hẳn là ngang với chiết hình yến ba tạp. Bất quá lăng toa màu đỏ tính đặc trưng là khí thế mạnh mẽ. Mà chiết hình yến ba tạp thì là nổ mạnh, cho nên nói về lực xuyên thấu hai cái khác biệt khá lớn. Nhưng là tính nổ mạnh thì chiết hình yến ba tạp cao hơn vài phân.
Về phần hai tính đặc biệt khác, hắn cũng không biết. Trần Mộ đối với chiết hình yến ba tạp phương diện kỹ xảo thừa nhận thật sự quá ít, nó như vật trang sức trên tay. Ủa, chính mình muốn bán nó đi chứ ai? trong đầu hắn đột nhiên nảy ra một ý nghĩ hết sức vô lí.
Nhận thấy mình suy nghĩ tầm phào, miệng hắn bất giác hơi nhếch lên như cười.
Trên bầu trời, lăng toa màu đỏ không đánh trúng Tiểu Man, nó bị những ba nhận màu lam xoay quanh nàng dễ dàng tiêu diệt.
Trần Mộ há hốc miệng, nhìn Tiểu Man trên bầu trời bị ba nhận màu lam vây quanh, vẻ mặt ngạc nhiên. Này, đây không phải......
Cảnh tượng này làm cho Trần Mộ đột nhiên liên tưởng đến tạp phiến 007. ba nhận Màu lam xoay quanh bay múa, hình thành một cái lồng cầu ba nhận, quả thực chính là ba nhận năng lượng hình cầu của 007.
Trần Mộ không thể tin, nguyên lai,013 còn có thể sử dụng như vậy.
Không thể không nói, Tiểu Man dùng như vậy hiệu quả khá nổi bật. Lăng toa mới vừa rồi bị tiêu diệt, cũng không phải do cùng một đạo ba nhận hủy diệt, mà là do hơn mười đạo ba nhận đồng thời công kích và hủy diệt. Nói cách khác, lăng toa màu đỏ bị thương tổn do hơn mười đạo ba nhận.
Như vậy, mỗi đạo ba nhận màu lam tổn thương rất ít.
Trong mắt Tiếu Nguyên quang mang lóe lên đầy vẻ hứng thú.
Hắn lại thả ra một đạo lăng toa màu đỏ sậm hơn, tốc độ cũng nhanh hơn!
Bất quá, đạo lăng toa màu đỏ này vẫn không chựa kịp xuyên qua lồng cầu năng lượng ba nhận màu lam đã bị vỡ thành một chùm ánh sáng đỏ tươi. Ngay sau đó, ba miếng lăng toa màu đỏ đồng thời từ ba bất góc độ đồng, vẽ ra ba đạo quỷ tích đường vòng cung, hướng lồng cầu ba nhận màu lam đâm tới.
Giống như bầy cá tranh ăn, mấy chục đạo ba nhận màu lam sôi nổi hướng về phía ba đạo lăng toa màu đỏ tựa như bầy cá đói mồi.
Mà lúc này, Tiểu Man cũng ra tay phản kích.
Năm đạo ba nhận màu lam đột nhiên xếp hàng trước mặt nàng, yên lặng phập phềnh. Còn lại các ba nhận cứ theo lẽ thường bay múa.
Phút chốc, năm đạo ba nhận này đột nhiên dựa vào nhau ép lại trong chớp mắt, một đạo ba nhận màu lam sậm xuất hiện trước mặt Tiểu Man.
Năm đạo ba nhận nén thành một đạo ba nhận, hình thành ba nhận mới màu sắc lam sậm.
Di, còn có công năng này? Trần Mộ trợn tròn mắt, là người chế tạo hắn cũng không ngờ có thể dùng như vậy. Các tham số đặc biệt của 013 không người nào hiểu rõ hơn hắn, hắn chỉ thoáng nghỉ, liền biết Tiểu Man làm sao làm được.
Từ điểm đó có thể thấy được hai bên tại phương diện tạo nghệ tạp tu chênh lệch ra sao.
Bất quá Trần Mộ không chuẩn bị xem tiếp hai người đối chiến, nhưng hắn biết, hai người này mà tiếp tục chiến đấu nhất định sẽ rất đặc sắc.
Nhưng lúc này là thời cơ chạy trốn, lúc này Tiếu Nguyên làm sao còn chú ý đến bọn họ? Nếu như chờ hắn dừng tay, bọn họ sẽ không còn cơ hội chạy thoát.
Nhẹ nhàng kéo tay Duy A lúc này đang mê mẩn nhìn. Hiểu ý Duy A gật đầu.
Hai người lén lút rời đi dễ dàng, bình thường sẽ không có đơn giản như vậy. Nhưng lúc này mọi tạp tu đã sớm chạy ra xa, hơn nữa lực chú ý bọn họ đều bị trận chiến trên bầu trời hấp dẫn. Hơn nữa hai người công phu tiềm hành đều là nhất lưu, dĩ nhiên không người nào phát hiện.
Ra khỏi khu vực trang viên, hai người nhất thời nhanh hơn. Cho tới bây giờ, kế hoạch dự định hoàn thành được khá hoàn mỹ.
Đột nhiên, một cỗ năng lượng dao động cường đại khác thường từ vị trí trang viên bộc phát. Trần Mộ thầm hoảng sợ, luồng năng lượng dao động này khác với Tiếu Nguyên và Tiểu Man, chẳng lẽ lại tới thêm một cao thủ nữa?
Mấy lúc này, cao thủ ở đâu mà ra đầy đất thế này?
Đi tới vị trí tương đối an toàn, Trần Mộ mới thở dài một hơi, rốt cuộc yên lòng. buổi tối hôm nay có thể nói kinh hiểm đến cực điểm, mình và Duy A lại dám chạy đi khiêu khích Tiếu Nguyên. Hiện tại ngẫm lại, Trần Mộ cảm giác như đang nằm mơ.
Có thể đoán được, qua đêm nay, thành La Dữu nhất định sẽ phát sinh biến hóa.
Trần Mộ cũng bắt đầu tự hỏi mấy vấn đề này, mà không nghỉ đến đem vấn đề giao cho Ba Cách Nội Nhĩ.
Trung Đạt Thư Phủ cực mạnh, điểm này không thể nghi ngờ. Mà Liên Bang tổng hợp học phủ đang suy yếu nhất, chuyện này sẽ không thay đổi, mấu chốt là, Pháp Á lộ diện, sẽ sắm vai trò gì trong trận chiến.
Chờ đã! Liên Bang tổng hợp học phủ yếu nhất, phán đoán này đột nhiên làm Trần Mộ thoáng qua một tia linh quang.
Hắn không tự chủ dừng bước, Duy A lập tức dừng theo, kinh ngạc nhìn hắn.
- Sao vậy?
Duy A hỏi.
Trần Mộ chần chờ một chút:
- Ta có một ý nghĩ.
- Y nghĩ gì?
Duy A tò mò hiếm thấy và hỏi.
- Ta muốn tập kích nơi dùng chân của Liên Bang tổng hợp học phủ.
Trần Mộ nói ra suy nghĩ kinh người.
- Tập kích bọn họ làm gì?
Duy A tiếp tục hỏi.
Hai mắt Trần Mộ sáng rực:
- Trên người Tổ Trữ có một vật ta rất cần, lúc là lúc bọn hắn yếu ớt nhất, ta cảm thấy có thể thử một chút.
Duy A gật đầu, ánh mắt cực kì tự nhiên:
- Đoạt đi.
Kim ban nhuyễn dịch khuẩn, là vật có thể giúp mình giải quyết sợi tơ xanh trong cơ thể, mà nghe nói đang ở trên người Tổ Trữ. Chuyện này quả thật hấp dẫn đối với Trần Mộ. Trước giờ, Trần Mộ chưa bao giờ dám có ý niệm tập kích Tổ Trữ, nhưng hôm nay từng giao đấu với Tiếu Nguyên và Thước Hạ Thanh, kinh nghiệm vừa rồi giúp cho hắn thêm tinh tưởng.
Hơn nữa, kim ban nhuyễn dịch khuẩn đối với hắn quá trọng yếu! Nên mới có thể đột nhiên có ý nghĩ lớn mật như thế, hiện tại lại có Duy A trợ giúp, tin tưởng thắng lợi trong lòng hắn cũng tăng lên vài phần.
Lúc đầu cùng Ba Cách Nội Nhĩ nghiên cứu địa hình thành La Dữu, thông qua Hề Bình hắn có được thông tin khá nhiều. Những tin tức này, bao gồm cả ba thế lực Trung Đạt Thư Phủ cùng Pháp Á, và Liên Bang tổng hợp học phủ.
Liên Bang tổng hợp học phủ trận địa phòng thủ ở đâu, hắn rất rõ ràng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...