Trần Mộ cũng không lập tức đáp ứng, mà cẩn thận nhắc nhở: “Ngươi có muốn xác minh cho rõ yêu cầu thêm một chút không?.”
Bá Vấn cười nhẹ: “Trần tiên sinh là chuyên gia chế tạp hẳn là rất dễ dàng nhận biết cái gì là tổng hợp tính năng xuất sắc của tạp phiến. Yêu cầu của ta đơn giản chỉ bắt buộc phải là tạp phiến cấp ba.”
Trần Mộ không đáp ứng ngay, hắn ngẫm nghĩ chốc lát rồi mới chậm rãi gật đầu: “Được, bất quá ta cần một thời gian.”
“Không thành vấn đề.” Bá Vấn sảng khoái đáp: “ Sự kiên nhẫn của ta luôn rất tốt.” Nói xong hắn hướng Trần Mộ thi lễ: “Vậy cứ quyết định như đã nói đi, ta chờ tin tức tốt của Trần tiên sinh. Đây là mã số thông tin tạp của ta, nếu như hoàn thành xin liên lạc với ta.”
Chờ Bá Vấn đi rồi, Trần Mộ bắt đầu điều tra ngay các tư liệu về bộ bút Nhược Thủy.
Nhược Thủy, do danh sư chế tạp Khoác Hác Phong chế tạo vào sinh nhật bốn mươi tuổi, Trọn bộ gồm bảy chế tạp bút, bộ này hiện không rõ ở đâu.
Nhìn đoạn giới thiệu đơn giản, nhưng lại củng cố quyết tâm có được Nhược Thủy của Trần Mộ. Hắn đương nhiên có nghe nói qua danh tiếng của Khoác Hác Phong, mà nhìn đoạn giới thiệu tuy bình thường, song lại để lộ ra một tin tức cực kỳ trọng yếu.
Nhược Thủy là do Khoác Hác Phong chế tạo ra vào sinh nhật bốn mươi tuổi.
Trần Mộ chú ý nhất chính là những lời này. Trần Mộ xem qua trong phần giới thiệu về Khoác Hác Phong, có nói qua thứ khiến Khoác Hác Phong nổi tiếng nhất chính là kiệt tác “Chân huyễn”, được hắn tạo ra năm ba mươi chín tuổi. Nói cách khác Nhược Thủy Là do hắn chế tạo một năm sau khi chế tạo “Chân huyễn”. Không nghi ngờ gì lúc này là lúc Khoác Hác Phong đang đứng ở đỉnh cao, giai đoạn kĩ nghệ thành thục nhất. Mà Nhược Thủy lại là thứ hắn chế tạo để ăn mừng sinh nhật bốn mươi tuổi của chính mình. Một bộ tác phẩm như vậy chắc chắn phải là kiệt tác trong kiệt tác.
Điều này khiến Trần Mộ tim đập thình thịch.
Trong chốc lát, hắn liền quyết định toàn lực ứng phó, dù thế nào, vì chính mình cũng rất muốn có được kiện Nhược Thủy này. Hắn hiện tại vẫn sử dụng bộ chế tạp bút có sẵn trong phòng, mặc dù trên thị trường giá cả không thấp, nhưng so sánh với tác phẩm Nhược Thủy của danh sư thì khác biệt quá xa.
Đến khi Trần Mộ bấm đầu ngón tay tính toán thời gian của chính mình, vẻ mặt hắn nhất thời như đưa đám.
Bản thân vẫn còn phải huấn luyện! Nghĩ đến Mark Witt sụp mí mắt, vẻ mặt xụ xuống, Trần Mộ cảm giác được nếu như chính mình nói tạm thời ngưng huấn luyện một thời gian, đối phương sẽ phất áo bỏ đi. Còn như muốn tìm một vị cao thủ như Mark Witt, không thể là chuyện dễ dàng. Nhưng nghĩ tới chương trình huấn luyện gian khổ hôm nay, Trần Mộ e rằng, sau đó một thời gian, chính mình cũng không còn sức lực đi làm những chuyện khác. Nói gì là một chuyện hao phí tâm lực và thời gian lớn như vậy.
Cắn răng một chút, Trần Mộ liền hạ quyết định bất kể thế nào, hai cái này đều không thể bỏ cái nào được. Không chỉ có thế, chính mình muốn nhanh chóng đề cao thực lực của bản thân, để tránh người của Trữ gia phát hiện ra manh mối dẫn đến phiền toái. Mà mặt khác, còn muốn trước khi rời đi, hoàn thành tấm tạp phiến này, lấy được Nhược Thủy.
Tạt nước lạnh thấu xương lên mặt, Trần Mộ tỉnh táo ra nhiều. Lau mặt sơ qua, hắn ra bàn ngồi trước bàn. Bắt đầu suy nghĩ, chi tiết hoàn thành để cái khiêu chiến này.
Hắn mặc dù không biết vị Bá Vấn kia có lai lịch gì, nhưng lại có thể nhìn ra được, đối phương là một người có địa vị to lớn. Điểm này, không chỉ có thể từ y phục của hắn mà nhìn ra được. Đó còn là mỗi một hành động, cử chỉ, lúc giơ tay nhấc chân, đều tự nhiên mà biểu lộ phong phạm hơn người. Từ kinh nghiệm bản thân cho Trần Mộ thấy, loại người như thế này, ít ra cũng là phú gia công tử.
Bất quá Trần Mộ nhanh chóng dẹp bỏ tạp niệm đó. Bản thân là một vị chế tạp sư, khả năng của hắn chỉ có thể là toàn lực làm ra một tấm tạp phiến xuất sắc, lấy nó đổi lấy bộ bút Nhược Thủy nọ trên tay Bá Vấn. Bá Vấn có hay không có Nhược Thủy, Trần Mộ ở điểm này cũng không chút hoài nghi. Đối phương thật không đáng nói dối mình, vì tạp phiến thủy chung vẫn ở trên tay của chính mình.
Hắn bắt đầu tập trung tinh thần thiết kế tấm tạp phiến hoàn toàn mới đối với hắn này.
Trữ gia đánh bại Tả gia, vì thế chiếm cứ Đông thương vệ thành, tựa hồ tất cả mọi người đối với sự kiện này tỏ vẻ im thin thít. Mà điều làm người khác bất ngờ nhất phải nói đến Tinh viện, bọn họ dường như hoàn toàn lạnh nhạt với việc xuất trường truy đuổi. Biểu hiện của bọn họ lúc này, nhìn qua hoàn toàn không giống tác giả của trận hỗn loạn này.
Mà trong truyền thuyết gần mười năm qua, người đệ tử thứ nhất thành công đi ra từ nội viện cũng không có một chút phong thanh gì. Vô luận mọi người nghe ngóng như thế nào, cũng không có biện pháp tra ra bất cứ tin tức gì về hắn. Nếu như không phải Tinh viện ngày thường không thích gây ra tranh luận, tin tức này tám chín phần sẽ bị cho rằng là tin tức giả. Bất quá Tinh viện luôn luôn thần bí, cộng với danh tiếng tốt đẹp của bọn họ, nên sự kiện này có lộ ra vẻ kỳ quái, cũng không có người hoài nghi tính chân thật của chuyện này.
Ngay thời điểm này, lại xuất hiện một cái tin tức làm chấn động liên bang, nhưng lần này là phát ra từ Lục đại Mạc doanh. Mạc doanh Song tử tinh Tô huynh đệ cùng nhau vượt qua khảo hạch khó khăn nhất do Mạc doanh đặt ra. Khảo hạch này có danh xưng “Yểm ngục” là khảo hạch khó khăn nhất. Trong lịch sử, đệ tử thông qua chỉ có bảy người. Mà bảy người này, tại trong suốt lịch sử Thiên du liên bang, không ai không là cường giả tiếng tăm lừng lẫy. Đây cũng là lần đầu Mạc doanh xuất hiện hai vị đệ tử thông qua “Yểm ngục” chỉ trong một năm. Quan trọng hơn chính vì Tô Vĩ cùng Tô Hồ là hai huynh đệ. Bọn họ từ nhỏ cùng nhau lớn lên, tâm linh tương thông, có danh xưng là Song tử tinh. Hai người liên thủ càng làm uy lực tăng gấp bội.
Trong một năm, đột nhiên xuất hiện ba vị đỉnh cấp cường giả, tin tức như vậy, tuyệt đối làm cho người ta phấn chấn.
Trong phòng huấn luyện Trữ gia trụ sở.
“Không tồi, hoàn thành được tương đối không tồi.” Đây là lần đầu tiên Mark Witt đối Trần Mộ lộ ra vẻ mặt hài lòng. Đoạn thời gian này, hắn an bài cho Trần Mộ huấn luyện cực kì khắc nghiệt. Về phần Trần Mộ có thể hoàn thành không, hắn chưa bao giờ quản. Có rất nhiều lần, Trần Mộ mệt đến nỗi đầu ngón tay cũng không động đậy nổi, nhưng hắn đều cắn răng kiên trì trụ lại.
Hắn rất rõ ràng một cái đạo lý, hết thảy hắn những điều hắn làm hiện tại, chỉ là vì chính mình. Vì chính mình có thể đạt được tự do, vì chính mình có thể rời khỏi địa phương này, vì chính mình có thể sống sót ở trên đời này.
Nếu như chính mình không chăm chỉ, nếu như chính mình không cố gắng, cuối cùng là chính mình vĩnh viễn thua thiệt. Huấn luyện cực kỳ gian khổ, hắn thậm chí thường xuyên có cảm giác, Mark Witt tựa hồ đem hắn đẩy dần về phía cực hạn. Song vô luận khó khăn như thế nào, hắn đều dùng toàn lực đem nó hoàn thành.
Suy nghĩ của Trần Mộ không sai, Mark Witt chính là muốn nhìn cực hạn của hắn ở điểm nào. Tuy vậy Mark Witt thật không ngờ là mỗi lần khi hắn tựa hồ phát hiện Trần Mộ cực hạn, Trần Mộ cuối cùng vẫn có thể vô cùng ương ngạnh lại một lần nữa đứng lên. Hắn không phải nhìn không ra Trần Mộ cắn răng liều chết chống đỡ, nhưng mà hắn chính là muốn nhìn một chút, vị thiếu niên này cực hạn đến cùng ở điểm nào. Lần lượt ước lượng, lại lần lượt bị lật đổ, cảm giác như vậy khiến Mark Witt kích thích.
Giật mình vì đây là lần đầu tiên hắn gặp phải một người thiếu niên cứng cỏi như vậy.
Nếu như nói, ngay từ đầu Mark Witt còn có chút mơ hồ về tương lai của Trần Mộ. còn bây giờ, hắn đã chắc chắn xác định, thiếu niên nhìn qua sắc mặt khô vàng này, nhất định sẽ trở thành một gã cường giả!
Hắn dám đưa ra phán đoán như vậy, không phải bởi vì Trần Mộ tố chất thân thể xuất sắc hay ngộ tính cao đến mức làm kẻ khác giật mình mà chính vì tâm chí kiên cường của hắn. Lần lượt khiêu chiến cực hạn của chính mình, lần lượt tại mệt đến co quắp, cũng không cần bất cứ thứ gì đốc thúc, kiên trì đứng lên. Dù gian nan thế nào cũng hoàn thành huấn luyện, điều này đủ để Mark Witt thấy cảm động.
Mong muốn trở thành cường giả, phải có được tâm của một cường giả. Không nghi ngờ gì, thiếu niên này đã sở hữu tố chất đó.
Mark Witt tận tâm hết sức, không chút cẩu thả sắp xếp lần lượt các hạng mục huấn luyện cho Trần Mộ. Đem từng điểm bí quyết một của bản thân truyền thụ hết cho hắn mà không hề giấu diếm.
Kết quả hắn nhận được chính là tiến bộ kinh người của Trần Mộ.
Thật sự quá kinh người. Trần Mộ trong đoạn thời gian này, cơ hồ mỗi ngày đều phá kỉ lục của chính mình. Bất kỳ hạng mục huấn luyện nào, điểm số của hắn đều từng bước nâng cao. Thời gian này, hắn tiến hành đều là trụ cột huấn luyện. Cận chiến tạp tu trụ cột huấn luyện phần lớn là huấn luyện thân thể cùng động tác. Rất buồn tẻ và mệt nhọc. Trần Mộ cũng không có một câu oán giận. Trong lúc huấn luyện hắn cũng không thích nói chuyện, chỉ khi chính mình có nghi vấn mới chịu mở miệng. Mark Witt cảm thấy giật mình chính là, cho dù luyện tập buồn tẻ như vậy, Trần Mộ đều cực kì chuyên chú. Điều này làm hắn có một ảo giác là hình như Trần Mộ tựa hồ đang hưởng thụ huấn luyện.
Mark Witt cũng đã biết Trần Mộ lúc nhỏ là như thế nào. Từ nhỏ mỗi ngày Trần Mộ đã phải đem tất cả thời gian tập trung để chế tạo năng lượng tạp cấp một. Công việc này cực kỳ buồn tẻ, nhưng hắn không thể lựa chọn đường sống. Thậm chí ngược lại hắn còn muốn khống chế cảm xúc của mình. Làm cho chính mình tiến vào trạng thái chăm chú cao độ, bởi vì nếu như không đủ chăm chú, tỉ lệ tạo ra phế phẩm là rất cao. Để giảm bớt tỉ lệ phế phẩm, hắn đã mau chóng học được cách làm thế nào để tiến vào trạng thái tập trung cao độ ấy.
Nói cách khác, hắn đã buồn tẻ thành thói quen.
Trong mắt Mark Witt, Trần Mộ thời gian này hoàn thành huấn luyện e rằng không có gì để bắt bẻ. Ngoài tinh thần khắc khổ ương ngạnh của hắn, thân thể tố chất của Trần Mộ cũng tốt đến giật mình. Hắn có thể không chút cố sức làm một vài động tác độ khó cao. Hắn tựa hồ là một cận chiến tạp tu trời sinh, thân thể tố chất xuất sắc, phản ứng nhạy bén, tính cách nội liễm mà khắc khổ. Mark Witt tựa hồ chứng kiến tất cả ưu điểm mà cận chiến tạp tu cần đến xuất hiện trên người Trần Mộ.
Điều duy nhất làm cho hắn cảm giác có chút tiếc nuối là Trần Mộ hình như không am hiểu phép tắc giao thiệp. Hắn chỉ thích ở một mình vùi đầu khổ luyện. Cái này không phải điềm tốt, đối với tạp tu đã tu luyện mà nói, kỹ xảo phối hợp đoàn thể là kỹ xảo phải trang bị, mà trong đó giao thiệp cũng là một cái yếu tố quan trọng.
Làm sao để Trần Mộ học được cách giao thiệp, điều này làm Mark Witt cảm thấy hết sức đau đầu.
Trần Mộ không hề biết Mark Witt đang vì vấn đề giao thiệp của chính mình mà đau đầu. Trong thời gian này hắn tiến bộ rất nhanh, khiến ngay chính hắn cũng có chút kinh hãi. Hắn lần đầu tiên sinh ra một ý nghĩ trong đầu, chẳng lẽ mình cũng có thiên phú để trở thành một gã tạp tu sao? Hắn biết hiện tại hắn rất may mắn mới tìm được Mark Witt. Thời gian này mặc dù phần lớn là tiến hành trụ cột huấn luyện, nhưng Mark Witt cũng truyền thụ cho hắn một ít tiểu, kĩ xảo rất hữu dụng. Hơn nữa quan trọng nhất chính là hắn thấy sau khi trải qua trường huấn luyện mới nhìn rất buồn tẻ này thì lực lượng ẩn giấu trong thân thể hắn thoáng cái là có thể kích xuất ra. Hiện tại cho dù là tốc độ phản ứng hay tính cân bằng của thân thể, tính thăng bằng trong không trung, so với trước kia đều tốt hơn nhiều lắm.
Theo Mark Witt nói, trụ cột huấn luyện là một quá trình trường kì, cấp độ của hắn hiện tại chỉ miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn. Dù sao theo như ý tứ Mark Witt thì trụ cột huấn luyện là một quá trình trường kì phải chậm rãi luyện tập.
Từ hôm nay hắn bắt đầu truyền thụ một ít kỹ xảo cụ thể cho Trần Mộ.
“Mỗi tạp tu đều chọn cho mình một loại tạp phiến làm vũ khí chính. Nhưng vì chủng loại cận chiến tạp phiến không nhiều lắm, hơn nữa trên thực tế rất khó kiếm được tinh phẩm. Đối với cận chiến tạp tu bình thường, đây là một điều khó khăn lớn.” Hắn nhìn thoáng qua Trần Mộ, nói tiếp: “Đương nhiên, điều này đối với ngươi mà nói không phải là vấn đề. Song tốt nhất ngươi vẫn nên chọn một loại tạp phiến làm phương hướng chủ công.”
Trần Mộ hiểu được Mark Witt có ý tứ gì.
Tạp phiến từ thấp đến cao có rất nhiều. Mà trong đời một vị tạp tu cũng sẽ dùng đến rất nhiều tạp phiến. Tỉ như nói, tạp phiến loại ba lớp, chúng có nhiều bất đồng, nhưng đại khái vẫn có chỗ tương tự. Thực lực tạp tu luôn gia tăng không ngừng nên theo thực lực gia tăng của hắn, hắn cũng dễ dàng kiếm được tạp phiến cao cấp hơn. Bởi thế nên chọn cho bản thân một loại tạp phiến làm chủ tu phương hướng có điểm lợi là có thể tiết kiệm thời gian khả năng thích ứng tạp phiến mới.
Từ lý luận trên, chỉ cần thực lực đủ, hạ cấp tạp phiến cũng có khả năng phát huy uy lực lớn, nhưng đương nhiên là tạp phiến càng cao cấp thì tính năng cũng xuất sắc hơn.
{Song Cực Lôi Cầu} tạp thuộc loại tạp phiến gì đây? Trần Mộ cảm thấy có chút bối rối.
“Ta sẽ không nhiều lời về vấn đề này, ngươi là chế tạp sư, nên sẽ có rất nhiều tạp phiến không tồi. Trước tiên ta sẽ biểu thị một chút chiến pháp của ta.” Mark Witt giọng điệu bình thản, nhưng lại lộ ra vẻ tự tin mạnh mẽ.
Không thấy hắn kích hoạt độ nghi ra sao, song độ nghi trên cổ tay trái đã sáng rực lên.
“Tạp phiến của ta kêu là {Triền toàn cức}.” Vừa dứt lời, chung quanh thân thể của hắn hiện ra một cái cánh tay năng lượng hình bụi gai màu hoàng kim nhạt. Năng lượng bụi gai này nhìn qua tựa như một con mãng xà lớn cuốn hết vòng này, vòng khác chung quanh thân thể Mark Witt tạo thành một vòng bảo hộ Mark Witt ở chính giữa. Trên mặt năng lượng bụi gai màu hoàng kim nhạt còn có rất nhiều tia chớp bất quy tắc phân nhánh, trên đỉnh có rất nhiều mũi gai bén nhọn.
Trần Mộ tò mò quan sát {Triền toàn cức} của Mark Witt, đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến loại tạp phiến này. Năng lượng bụi gai này vây vòng quanh Mark Witt chậm rãi xoay quanh, như một con mãng xả sống động. “Đầu rắn” của nó có hình mũi thoa nhọn. Năng lượng áp súc cao độ cơ hồ tới tình trạng thực thể hóa, như thủy tinh phóng ra trong suốt. Tại đầu mũi nhọn, một nét quang hoa thoáng hiện làm người khác hồi hộp. “Thân rắn” xoay quanh là loa vân cấu tạo giống như lò xo, chúng nó chậm rãi chuyển động, làm cho người ta có cảm giác là co duỗi theo một tiết tấu nào đó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...