Tạp Đồ

Trần Mộ nhìn lướt qua căn phòng, xác định không có gì chướng mắt để người khác chú ý mới xoay người mở cửa phòng. Trong lòng không khỏi thắc mắc ai lại đến tìm mình vào lúc này.

Mở cửa phòng, một cái đầu trọc bóng loáng cực kì bắt mắt xuất hiện trước mặt Trần Mộ. Là Trữ Bằng, Trần Mộ thầm kinh ngạc trong lòng, lập tức đề cao cảnh giác. Từ lúc gặp Trữ Bằng vào ngày đầu tiên, trong thời gian khác bản thân hắn chưa từng gặp lại vị tổng phụ trách của tòa nhà này. Bây giờ hắn cùng Trữ Diễm đến tìm mình thì chắc chắn là có chuyện.

“Có chuyện gì không?” Trần Mộ mở miệng hỏi.

Trang phục lần này của Trữ Diễm hoàn toàn khác với vẻ bốc lửa lúc trước. Vóc người như ma quỷ được bộ đồng phục làm việc che kín, so với lần trước trang trọng hơn nhiều, chỉ là cổ áo hơi mở rộng kia lại để sự gợi cảm càng thêm hấp dẫn người khác.

Bất quá trong mắt Trần Mộ thì lần này Trữ Diễm có vẻ già dặn hơn một ít. Hắn rất trân trọng loại khí chất này.

“Sao không mời chúng ta vào ngồi một chút?” Trữ Diễm cười nói.

Trần Mộ nghiêng người để hai người bọn họ bước vào.

“Ở chỗ ta chỉ có nước.” Trần Mộ nhìn thoáng qua hai người.

“Không sao, nước là được rồi.” Trữ Diễm cười đáp.

Sự cảnh giác trong lòng Trần Mộ càng cao hơn. Hắn còn nhớ rất rõ lúc trước khi hắn giao tạp phiến đã sửa chữa cho Trữ Diễm, trong mắt nàng chỉ có sự khinh miệt nhưng lần này nàng như thể biến thành một người khác.

Hắn biết loại thay đổi thái độ này chắc chắn là có lí do, nhưng đến giờ hắn còn chưa biết rốt cuộc là nguyên nhân gì.

Trữ Bằng quay cái đầu bóng lưỡng của hắn đánh giá căn phòng, khi ánh mắt của hắn rơi vào thiết bị kiểm tra trong góc phòng thì hai mắt đột nhiên tuôn ra một đoàn sao sáng.

Hắn đứng dậy, đi tới trước thiết bị kiểm tra. Trần Mộ vừa mới kiểm tra, còn chưa kịp tắt thiết bị, con số trên màn hình trong phòng vô cùng bắt mắt.

Trữ Bằng liếc nhìn Trần Mộ. Nhếch miệng cười nói: “Không ngờ trình độ của Trần Mộ tiên sinh lại cao đến thế, con số này đủ để không ít chế tạp sư xấu hổ a.” Hắn xoa xoa hai tay, vẻ mặt hối lỗi: “Ta là người thô hào, không hiểu những thứ này, làm việc rất thiếu sót, mấy hôm trước đối đãi tiên sinh không chu đáo, thật sự là không áy náy không yên.”

Trữ Diễm khó hiểu nhìn Trữ Bằng, nàng không hiểu sao đại ca lại nói những lời này. Nhưng khi ánh mắt nàng rơi vào màn hình trên thiết bị kiểm tra thì thân thể nhẹ rung. Đôi mắt đẹp khó giấu vẻ khiếp sợ, lập tức quên luôn những lời chuẩn bị nói ra.

Trần Mộ càng thêm chắc chắn là đối phương có việc cần giúp đỡ. Lúc đầu khi hắn bị Trữ Đông đưa tới đây, giọng nói của Trữ Bằng mất kiên nhẫn đến mức nào, còn Trữ Diễm thì chưa lúc nào khách sáo như bây giờ. Chuyện trước kiêu căng sau lại cung kính như vậy hắn thấy không ít. Thật ra cũng không nghĩ gì nhiều, chỉ để chứng thực suy nghĩ trong lòng.

Ánh mắt Trữ Diễm nhìn về phía Trần Mộ liền thay đổi, không ngờ lại mang theo một tia kính trọng.

“Các ngươi có chuyện gì cứ nói thẳng ra, thời gian giao ủy thác của ta gần tới rồi.” Trần Mộ quyết định đi thẳng vào vấn đề. Khái niệm về thời gian của hắn luôn cực kì chuẩn xác, không để bản thân lãng phí quá nhiều thời gian. Cộng thêm lần trì hoãn của hai người này, Trần Mộ chỉ còn cách thời hạn giao ủy thác 20 phút.


Không ngờ là khi nghe được Trần Mộ nói câu này, Trữ Bằng và Trữ Diễm lại nhìn nhau cười.

Lần này mở miệng là Trữ Diễm, nàng cười nói: “Ngươi chuẩn bị đi giao nhiệm vụ năng lượng tạp cấp ba phải không? Ngươi làm được bao nhiêu tấm?”

“Sao ngươi biết?” Tuy nhiên nghĩ đến thân phận hai người, vẻ mặt Trần Mộ liền giãn ra: “62 tấm.”

Trữ Diễm cùng Trữ Bằng giật bắn cả người, cùng thốt lên hỏi: “Bao nhiêu tấm?”

“62 tấm. Làm sao vậy, có vấn đề gì sao?” Trần Mộ khó hiểu nhìn hai người, hắn không biết vì sao hai người lại kinh ngạc.

“Ba ngày làm 62 tấm?” Trữ Bằng cùng Trữ Diễm nhìn nhau, vẻ mặt có phần kỳ quái.

“Đúng. Làm quá ít sao?” Trần Mộ nhíu mày, nhớ tới nội dung ghi trên ủy thác: “Không phải nói chỉ cần 40 tấm là tính hoàn thành ủy thác sao?”

“A a, tất nhiên là tính hoàn thành ủy thác!” Trữ Bằng vội nói, một lớp mồ hôi tinh mịn thấm ra trên cái đầu trọc của hắn, thỉnh thoảng còn có thể thấy một hai luồng khí nóng bốc lên dày đặc dưới ánh đèn. Hắn hỏi dò: “Chất lượng của những tấm năng lượng tạp cấp ba này thế nào?” Hắn chỉ tay về phía thiết bị kiểm tra: “So sánh với tấm kia thì sao?”

“Kém không nhiều, dao động ở mức 200.” Trần Mộ cũng không hài lòng với thành tích này. Nhóm tạp mặc này đều là do mình chế tạo cùng lúc mà còn có sự chênh lệch như thế, vậy nói rõ mình vẫn chưa đạt được sự chuẩn xác trong khâu khống chế khi chế tạp.

Trần Mộ nhớ rất rõ một câu nói trong tấm tạp phiến thần bí: “Một vị chế tạp sư nếu như không thể khống chế chính xác mỗi khâu chế tạp thì không cách nào trở thành một vị chế tạp sư thành công.” Từ đó có thể thấy được khống chế chính xác quan trọng đến mức nào.

Tuy nhiên, bất mãn quy bất mãn, đây đã là thành tích tốt nhất của hắn. Nếu là lúc trước thì độ dao động sẽ ở mức từ 300 trở lên. Sở dĩ đạt được thành tích này, hoàn toàn là nhờ lợi ích thu được từ huấn luyện độ nhạy cảm giác trong thời gian này. Bây giờ hắn khống chế cảm giác càng thêm chuẩn xác.

Bây giờ hắn mới phát hiện, không ngờ huấn luyện độ nhạy cảm giác lại có nhiều chỗ tốt đến vậy! Hắn tin tưởng chỉ có rèn luyện độ nhạy cảm giác đến một mức cao hơn, thì mới có thể giảm loại dao động này xuống mức thấp hơn.

Hắn không biết câu nói của mình khiến Trữ Diếm và Trữ Bằng rung động cỡ nào.

Mồ hôi trên cái đầu bóng lưỡng của Trữ Bằng càng thêm tinh mịn, khí nóng bốc lên cũng càng rõ ràng hơn. Trữ Diễm sớm đem trang trọng, quyến rũ vứt hết ra sau, bây giờ nàng đã thừ mặt ra.

Đào được bảo! Tâm tư hai người cực nhanh, liền nhận ra giá trị của Trần Mộ. Dù cho thiếu niên chẳng chút thu hút trước mặt không chế tạo {Vũ Toa} tạp, chỉ một khả năng này cũng đủ để hắn đặt chân ở chỗ này, hơn nữa còn sống rất khá.

Năng lượng tạp cấp ba là năng lượng tạp được sử dụng nhiều nhất, có tỉ lệ hiệu năng/giá cả tốt nhất. Quy cách của năng lượng tạp cấp một - cấp hai quá thấp, không cách nào thỏa mãn yêu cầu của tạp tu trung cao cấp. Nhưng năng lượng tạp cấp bốn trở lên lại có giá cực cao, không có gia tộc nào đủ tài lực để trang bị năng lượng tạp cấp bốn cho tất cả tạp tu.

Bởi vậy, một vị chế tạp sư có thể làm ra năng lượng tạp cấp ba có chất lượng cao, hơn nữa lại cực kì ổn định đều có giá trị rất lớn với mỗi thế lực. Càng huống chi bây giờ là lúc chiến tranh, nhu cầu năng lượng tạp so với bình thường không biết cao hơn bao nhiêu lần.

Nhìn qua thì tác dụng của vài chục năng lượng tạp cấp ba chất lượng cao chỉ có hạn, nhưng hai người hiểu được nó có bao nhiêu giá trị. Chỉ cần đưa chúng lên tiền tuyến, các tạp tu kinh nghiệm phong phú đều biết cách lợi dụng ưu thế ngoài dự đoán của kẻ địch này.


Năng lượng tạp cấp ba có chất lượng cao cũng không dễ mua, về cơ bản chỉ cần chứa hơn 11,000 năng lượng liền được tính là chất lượng cao. Mà đống năng lượng tạp cấp ba trước mắt đều là 12,000 trở lên. Sao lại không khiến hai người hưng phấn?

Hơn nữa chỉ cần Trần Mộ còn ở đây, bọn họ liền không ngừng thu được năng lượng tạp cấp ba chất lượng cao này, đây là một điểm sản xuất ổn định.

Hơn nữa vận may của hắn cũng khiến người khác hưng phấn a!

Dù không kiểm tra những năng lượng tạp này, nhưng hai người bọn họ không hề nghi ngờ lời nói của Trần Mộ.

Trữ Bằng nuốt nước miếng, ra vẻ ngay thẳng: “Trần tiên sinh không cần lo lắng, chúng ta đã xác định ngươi hoàn thành phần ủy thác này. Hơn nữa vì chất lượng năng lượng tạp cấp ba ngươi chế tạo rất tốt, nên chúng ta quyết định chi trả 10 điểm cống hiến cho mỗi tấm năng lượng tạp. Lần này ngươi thu được 620 điểm cống hiến.”

Bề ngoài Trữ Bằng nhìn như thô hào, nhưng bên trong lại rất khôn khéo. Hắn biết rõ nên làm như thế nào. Nếu đối phương có bản lĩnh thật sự, vậy hắn cũng không cần keo kiệt. Bên ngoài rất khó mua được năng lượng tạp cấp ba có chất lượng cao như vậy.

Hơn nữa so sánh với điểm cống hiến, thì lôi kéo vị chế tạp sư này mới quan trọng. “Ừ.” Trần Mộ ứng lời, vẻ mặt bình tĩnh, nhìn không ra chút hưng phấn nào. Điều này làm cho hai người đang âm thầm quan sát hắn có chút thất vọng.

Tuy nhiên rất nhanh Trữ Diễm lộ ra nụ cười quyến rũ độc đáo của nàng: “Trần tiên sinh, không biết ngươi có hứng thú tiếp nhận một ủy thác khác không? Thù lao rất cao nha.”

Trần Mộ biết vở kịch thật sự đến. Hắn không tin hai người này sẽ vô duyên vô cớ chạy đến chỗ mình, hơn nữa còn là hai người cùng đi với nhau. Hắn vẫn âm thầm cảnh giác, dù là Trữ Bằng vừa đưa ra thù lao 10 điểm cống hiến một tấm năng lượng tạp, hắn vẫn không hề thay đổi thái độ.

“Ủy thác gì?”

“{Vũ Toa} tạp”. Trữ Diễm nhìn Trần Mộ chằm chằm, nói ra ba chữ này.

Vẻ mặt Trần Mộ vẫn như cũ, nhưng trong mắt hiện lên một tia ngoài ý muốn. Hắn không ngờ tấm {Vũ Toa} mình dùng để thể hiện giá trị của bản thân đạt được mục đích nhanh như vậy. Trữ Bằng và Trữ Diễm cũng không nghĩ ra {Vũ Toa} tạp là do thiếu niên chất phác này cố tình đưa ra để hấp dẫn sự chú ý của bọn họ.

Thấy Trần Mộ không mở miệng từ chối, Trữ Diễm thầm mừng rỡ trong lòng, nụ cười trên mặt càng thêm quyến rũ: “Chúng ta cần một nhóm {Vũ Toa} tạp, tất nhiên chúng ta sẽ thanh toán đủ thù lao.”

“Bao nhiêu?” Trần Mộ hỏi rất trực tiếp.

Hai người Trữ Diễm và Trữ Bằng không ngờ Trần Mộ hỏi giá trắng trợn như vậy. Tuy nhiên với trả giá thì Trữ Diễm liền phát huy ra ưu thế trời sinh của phụ nữ, nàng phản ứng cực nhanh, không đưa ra giá của mình mà hỏi ngược lại: “Trần tiên sinh muốn bao nhiêu đây?”

Trần Mộ không hề tránh ánh mắt của Trữ Diễm: “Ta muốn đi đấu giá {Vũ Toa} tạp để xác định giá của nó trước.” Hắn biết rất rõ hai người vì {Vũ Toa} tạp mà đến, chắc chắn là tính năng của {Vũ Toa} tạp khiến bọn họ chú ý. Nếu là như vậy thì đám tạp tu trong tòa nhà nhất định sẽ biết một chút, mình cầm một tấm {Vũ Toa} tạp đi thăm dò thì có thể biết được một cái giá đại khái.


Trữ Diễm liền cảm thấy buồn cười, không ngờ thiếu niên chất phác này lại lanh lợi như thế. Nàng làm sao không biết bây giờ {Vũ Toa} tạp là một món hàng nóng bỏng cỡ nào trong mắt đám tạp tu. Nếu có một tấm {Vũ Toa} tạp được đấu giá vào lúc này, chỉ sợ bị đẩy lên một mức giá rất cao. Nếu ấn theo mức giá này nhận mua, dù là bọn họ cũng cảm thấy ăn không tiêu.

Trữ Bằng thấy tình thế không ổn, lập tức xen vào, đưa ra mức giá đã chuẩn bị trước: “Hai trăm điểm cống hiến một tấm, tài liệu do chúng ta chi trả, thế nào?”

Hai trăm điểm cống hiến cho một tấm, dù là trầm ổn như Trần Mộ cũng không khỏi lộ ra vẻ mặt vui mừng. Hắn liền đồng ý: “Được!” Mức giá này đã vượt xa dự đoán của hắn, hơn nữa đối phương mới là chủ nhân thật sự ở nơi này, chỉ cần điều kiện hợp lý thì mình không cần phải quá so đo.

Thấy vẻ mặt vui mừng của Trần Mộ, Trữ Diễm vừa chịu thua thiệt càng cảm thấy khó chịu trong lòng.

Trữ Bằng cũng thể hiện ra khí chất quyết đoán của một người phụ trách, một khi đã quyết định thì không chút chần chừ.

“Tốt, cứ quyết định như vậy.” Hắn trầm ngâm trong phút chốc rồi nói: “Ưu thế lớn nhất của {Vũ Toa} tạp là tốc độ bắn, nhưng có khuyết điểm là uy lực hơi nhỏ. Ta không biết Trần tiên sinh có biện pháp nào để tăng uy lực mà không ảnh hưởng đến tốc độ bắn không?”

Trần Mộ cũng khôi phục sự tỉnh táo, trong đầu hắn liền hiện lên vài loại phương án, bình tĩnh nói: “Ta cần phải thí nghiệm, hơn nữa cần một ít tài liệu khá đắt đỏ.”

“Về mặt tài liệu thì không có vấn đề, bắt đầu từ hôm nay chỉ cần là tài liệu ở siêu thị thì ngài có thể tùy ý lựa chọn.” Trữ Bằng trả lời rất nhanh, ngay sau đó bổ sung thêm một câu: “Nếu như siêu thị không có tài liệu cần thiết, Trần tiên sinh có thể tìm ta hoặc Trữ Diễm. Chúng ta sẽ mau chóng thỏa mãn yêu cầu của ngươi.”

Trữ Bằng hiểu rõ trận xung đột này đã đến thời điểm mấu chốt. Bất cứ một điểm lực chiến đấu nào đều rất có khả năng trở thành đòn quyết định bước ngoặt của trận chiến. Dù nguyên liệu có trân quý, không biến nó thành tạp phiến, vậy nó không tạo được một chút lực chiến đấu nào, đặt ở đây cũng chỉ là vật chết. Huống chi so sánh với cả chiến dịch thì chút ít tài liệu có là gì?

“Được.” Trần Mộ gật đầu chấp nhận, hắn cũng biết đối phương tại sao lại hào phóng đến vậy. Hợp tác vui vẻ là theo nhu cầu, bây giờ đối với Trữ gia thì thời gian mới là quan trọng nhất. Hắn liếc nhìn Trữ Bằng, nói: “Ta sẽ làm với tốc độ nhanh nhất.”

Trong mắt Trữ Bằng thoáng hiện một tia tán thưởng, làm ăn cùng người thông minh luôn là một việc rất thoải mái. Hắn thoáng đắn đo một chút: “Vậy phiền Trần tiên sinh làm một nhóm {Vũ Toa} tạp trước đi, nếu như 20 tấm thì cần thời gian bao lâu?”

“Ba ngày”. Trần Mộ liền tiếp lời.

“Được rồi.” Trữ Bằng gật đầu, thầm tính toán trong lòng, ngoài miệng nói: “Vậy ba ngày sau ta tới lấy 20 tấm này. Cùng lúc đó điểm cống hiến sẽ được chuyển đến phòng tạp của ngươi. Nếu ngươi có thể đề cao uy lực {Vũ Toa} tạp, lấy tiêu chuẩn là xuyên thủng được vòng năng lượng cấp ba, ta sẽ trả 500 điểm cống hiến cho mỗi tấm.”

“Được.” Trần Mộ đồng ý, nhưng hắn suy nghĩ một chút: “Có thể đề cao uy lực của {Vũ Toa} tạp, tuy nhiên ta phải nói rõ trước, uy lực tăng lên nhưng cấp độ vẫn là cấp ba.”

“Không thành vấn đề.” Trữ Bằng thoải mái đồng ý: “Ta chỉ quan tâm đến uy lực.” Nói xong, hắn vươn tay phải ra: “Hợp tác vui vẻ!”

Trần Mộ cũng vươn tay phải của mình ra, nắm nhẹ tay của Trữ Bằng: “Hợp tác vui vẻ.”

Trữ Bằng cùng Trữ Diễm cầm theo 62 tấm năng lượng tạp cấp ba rồi từ biệt Trần Mộ.

Trở lại phòng làm việc, Trữ Diễm không nhịn được oán trách: “Bằng ca, vừa rồi ngươi cũng thật là hào phóng, 200 điểm cống hiến một tấm, mức giá cao như vậy.” Nàng rõ ràng còn tức tối chuyện vừa rồi với Trần Mộ.

Trữ Bằng cười lớn: “Ngươi nhìn ngươi kìa, lòng dạ hẹp hòi. Đừng nói chút điểm cống hiến đó, dù hắn ra giá cao tới đâu thì ta đều đồng ý. Đối với chúng ta mà nói thì thời gian là quan trọng nhất, không cần phải so đo chút lợi ích nhỏ nhoi đó. Hơn nữa hắn là nhân tài, trả thù lao cao cũng hợp lý.”

“Nhân tài? Sao ta nhìn không ra.” Trữ Diễm chép miệng, tỏ vẻ không đúng: “Dù cho lợi hại hơn nữa thì cũng chỉ có thể chế tạp phiến cấp ba, bên trong tòa nhà này còn nhiều người tài giỏi hơn hắn nữa mà.”

Trữ Bằng cười lạnh, nói: “Ngươi nghĩ vậy là sai rồi. Trong khoảng thời gian này chúng ta thu được bao nhiêu ủy thác? Dù là năng lượng tạp cấp ba cũng có trên trăm tấm, nhưng có mấy tấm có trên 11,000 năng lượng? Lần trước thu được chỉ có năm tấm, nhưng chỉ mình hắn thì làm ra nhiều như vậy. Ta dám đánh cuộc mỗi tấm trong đống năng lượng tạp cấp ba này đều có trên 11,000 năng lượng.”


“Ngươi tin lời hắn nói?” Mặc dù Trữ Diễm đã tin trong lòng nhưng ngoài miệng vẫn cãi lại.

Trữ Bằng than nhẹ một tiếng, rồi nghiêm mặt nói: “Muội muội, ngươi vẫn không hiểu hắn. Vừa nhìn Trần Mộ là biết hắn thuộc dạng người rất chăm chú với công việc. Người như thế một khi làm việc thì sẽ làm đến cùng, kiên nhẫn, tuyệt đối không khoe khoang. Hắn nói tất cả đều là hơn 12000, vậy chắc chắn là hơn 12000. Chỉ điểm này liền hơn rất nhiều chế tạp sư cao cấp trong tòa nhà.” Rồi nhoẻn miệng cười: “Đúng là lúc trước ta xem nhẹ hắn.”

Trữ Diễm chết lặng, khiếp sợ nhìn đại ca, trong trí nhớ của nàng thì đây là lần đầu tiên đại ca đánh giá một người cao như thế.

Dường như nghĩ đến điều gì, Trữ Bằng không khỏi dặn dò: “Muội muội, sau này tiếp xúc với người này thì đừng nên tính toán chi li. Dù nhìn qua hắn có vẻ chất phác nhưng thật ra rất thông minh. Người như vậy chúng ta trả giá cao một ít cũng đáng giá.”

***

Thật ra lúc trước Trần Mộ cũng không hy vọng quá nhiều vào {Vũ Toa} tạp. Ưu điểm và khuyết điểm của nó rất rõ ràng, tốc độ bắn cao nhưng uy lực thấp. Chẳng qua là hắn muốn dùng cách này để thể hiện giá trị của mình, nhưng không ngờ {Vũ Toa} tạp lại mang đến nhiều lợi ích như vậy.

Nếu như dốc sức chế tạo thì Trần Mộ có thể làm xong 20 tấm {Vũ Toa} tạp trong thời gian rất ngắn. Tài liệu mà {Vũ Toa} tạp cần đều là tài liệu cơ bản, phức tạp thật sự là cấu vân của nó. Nhưng bây giờ độ nhạy của cảm giác đã tăng lên rất nhiều, nếu nói điều gì hắn không sợ nhất thì đó là cấu vân phức tạp.

Hắn vẫn để lại cho mình một ít thời gian.

Bây giờ hắn đang vắt óc suy nghĩ làm sao tăng uy lực của {Vũ Toa} tạp. Đây là lần đầu hắn không cần lo lắng về tài liệu, nên hết sức phát huy khả năng của bản thân. Chỉ cần hắn có thể nghĩ ra thì liền thử nghiệm mà không cần băn khoăn. Vừa nghĩ đến việc mình có thể sử dụng tất cả tài liệu ở siêu thị thì hắn không khỏi trở nên hưng phấn.

Nhưng tiêu chuẩn mà Trữ Bằng đưa ra cũng không thấp, xuyên thủng vòng năng lượng cấp ba tiêu chuẩn, có lẽ cũng chỉ có huyễn tạp cấp bốn mới làm được. Tất nhiên, một số ít huyễn tạp cấp ba như {Thoát Vĩ Toa} tạp của Trần Mộ cũng làm được điều này.

Nếu như thực sự có thể thực hiện, vậy lực sát thương của {Vũ Toa} tạp không chỉ được tăng lên một chút. Rất khó tưởng tượng dưới tốc độ bắn cao như vậy thì mấy ai có thể sống sót trở về.

Đối với Trần Mộ thì đây là một vấn đề đầy tính khiêu chiến, nhưng hắn có đầy lòng tin.

Lúc Trần Mộ đi tới siêu thị tài liệu tự chọn thì ánh mắt khinh bỉ lúc trước đều biến mất không thấy, thay thế vào đó chính là sự kính sợ và tôn trọng.

Thế giới này thật đúng là thực tế a! Trần Mộ thầm cười khổ trong lòng. Đối với một kẻ từ đáy xã hội bò lên trên từng chút một như hắn, càng hiểu sâu sắc điểm này so với người thường.

Hắn chọn vài loại tài liệu mà trước kia chỉ có thể đứng nhìn qua ô kính, những tài liệu này đều cần rất nhiều điểm cống hiến mới mua được. Tuy nhiên lần này Trần Mộ cũng không cần tốn điểm cống hiến, hắn thừa dịp lựa chọn rất nhiều tài liệu mà bản thân đã thèm thuồng từ lâu, sau đó thỏa mãn trở về phòng.

Thời gian quá ít, nếu như chỉnh sửa toàn bộ cấu vân của tạp phiến một lần nữa thì không đủ. Bất quá nếu không thể ưu hóa kết cấu, vậy dùng tài liệu để bù đắp.

Hắn không có ý nghĩ tiết kiệm tài liệu cho Trữ gia. Trong mắt hắn, tài liệu chính là để sử dụng, tài liệu dù có trân quý hơn nhưng nếu không được sử dụng, thì không cách nào phát huy ra giá trị của nó. Tất nhiên quan trọng là nếu đạt tới yêu cầu của Trữ Bằng, vậy thù lao của một tấm {Vũ Toa} tạp này là gấp 2.5 lần tấm {Vũ Toa} tạp bình thường. Điều này khiến hắn kích động đến mức run cả người.

Tài liệu ‘lá bạch tiêu’ dùng để chế tạo tạp phiến trống được đổi thành một loại tài liệu khác tốt hơn là ‘cỏ sái kim’. Điểm thần thạch được đổi thành tài liệu có vật tính mạnh hơn là bột của ‘tinh thần thạch’. Trên thị trường, giá của hai loại tài liệu này chênh lệch nhau gấp 10 lần. Trần Mộ cũng thay thuốc dung hòa, dùng dịch khuẩn thiên nhiên có tính năng xuất sắc hơn vài lần. Mặc dù vẫn giữ sự cân bằng vật tính khi pha trộn, nhưng nếu muốn phát huy uy lực lớn nhất thì vẫn cần điều chỉnh một ít.

Khống chế chuẩn xác liều lượng tài liệu được pha trộn cho cân đối, đây là một trong số việc sở trường của hắn. Hắn điều chỉnh tỉ lệ giữa các loại nguyên liệu rất nhanh, đạt tới một trạng thái cân bằng mới.

Rốt cuộc dưới sự cố gắng không ngừng của Trần Mộ, nhóm {Vũ Toa} tạp kiểu mới đã ra lò.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui