Tào Tặc

Bắc Quân Trung Hậu thuộc về Chấp Kim Âm. Tuy nhiên có một vấn đề, trước đó chức Chấp Kim Ngô vẫn luôn bỏ trống, không có ai đảm nhiệm. Bắc Quân Ngũ Doanh thuộc về sở hạt của Vệ Úy, còn Bắc Quân Trung Hậu thì trực thuộc phủ Tư Không, do Tào Tháo chỉ huy. Tất nhiên việc phân bổ như vậy có phần lộn xộn nhưng lại giúp quản lý giám sát sát sao. Ít ra, trước khi Tào Bằng đi theo Tào Cấp đến Tiếu Huyện thì chức Chấp Kim Ngô còn chưa chọn được người.

-Đương nhiệm Chấp Kim Ngô là ai?

Trên đường đi tới nha môn Chấp Kim Ngô, Tào Bằng không nhịn được liền hỏi tiểu giáo dẫn đường. Tiểu giáo tuổi không lớn, nhìn qua xấp xỉ bằng Tào Bằng, người tuy cao nhưng mày thanh mặt tú, chỉ hơi đen đủi gầy gò và hơi yếu ớt.

-Chắc Tào Trung Hầu còn chưa biết, Chấp Kim Ngô hiện nay là Đô Đình Hậu Giả Hủ đại nhân.

Giả Hủ?


Tào Bằng chợt hồi hộp một chút. Hắn đã nghe tin Trương Tú quy hàng, nhưng tình hình cụ thể thì không hiểu rõ. Đặc biệt việc bố trí Giả Hủ, hắn càng không hề biết gì. Cũng không thể trách được Tào Bằng. Hắn mới trở về vài canh giờ mà thôi, căn bản chưa thể hỏi rõ ràng tình hình. Hắn không tự hỏi, đám người Lý Nho cũng không nói, bọn họ còn tưởng là Tào Bằng đã biết rồi.

-Chấp Kim Ngô là Giả Hủ?

-Đúng vậy. Tào Trung Hầu, vì sao lại giật mình? Không phải ngài nói với Tào công là muốn bái Đô Đình Hậu làm thầy sao?

Ta đã nói những lời này sao? Được rồi. Ta đúng là đã nói qua, nhưng cũng chỉ là thuận miệng nói mà thôi. Tào Bằng đột nhiên ghìm ngựa, nhìn tên tiểu giáo kia:

-Ngươi là ai, sao lại biết rõ chuyện này?

-Tại hạ là Giả Tinh, nghĩa tử của Đô Đình Hậu.

Giả Tinh. Chưa hề nghe qua. Ít nhất trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, hắn không hề có một chút ấn tượng nào về cái tên này.


Tào Bằng ngờ vực nhìn người thiếu niên, trong lòng nhanh chóng tính toán. Nhìn qua có vẻ như bình thường, thân là thượng cấp muốn gặp mặt hạ cấp một chút, cũng không có gì bất thường. Nhưng không biết vì sao, trong lòng Tào Bằng luôn cảm thấy thấp thỏm không yên. Giả Hủ kia là danh sĩ thâm độc đệ nhất trong tam quốc. Nhưng nếu bảo Tào Bằng nói y độc như thế nào, thì Tào Bằng lại không nói ra được. Chỉ có điều theo bản năng, hắn có phần hơi sợ Giả Hủ. Mặc dù khi đối mặt với Tào Tháo, Tào Bằng chưa từng có cảm giác này. Nhưng hiện tại đi gặp Giả Hủ khiến Tào Bằng có chút sợ hãi. Loại cảm giác này không thể nói rõ được. Có lẽ là bản năng sợ hãi chăng?

-Tào Trung Hầu, chúng ta đi thôi, Đô Đình Hậu đang chờ.

Xem ra có vẻ là triệu kiến đặc biệt. Tào Bằng thầm hít một hơi sâu, ra vẻ thản nhiên nói:

-Cũng tốt, chúng ta mau đi thôi.

Nha môn Chấp Kim Ngô ở cửa Dục Tú. Từ thời Tần, chức Chấp Kim Ngô vốn gọi là Trung Úy, có trách nhiệm quản lý các quan viên trong cung và kinh thành, nói về quân đội thì xếp vào bắc quân.


Năm đầu của thời Hán Vũ đế, chức Trung Úy đã được sửa thành Chấp Kim Ngô. Chấp Kim Ngô chịu trách nhiệm tuần tra kinh thành, cấm bạo lực, cùng chức Vệ Úy bảo vệ trong ngoài cung, hưởng lộc hai nghìn lượng, dưới trướng có một Tư Mã và một nghìn người. Tuy nhiên, những năm Đông Hán thì chức Chấp Kim Ngô còn quản lý luôn cả chức Vũ Khố Lệnh.

Mà Vũ Khố Lệnh hiện giờ là Tào Cấp, cha của Tào Bằng. Tào Cấp là Phụng Xa Hầu, đảm nhiệm chức Dân Tào Đô Úy, kiêm Vũ Khố Lệnh. Nói cách khác, cha con Tào Bằng hiện nay đang giữ chức quan dưới quyền của Giả Hủ.

Nhắc đến chức Chấp Kim Ngô, e rằngngười đời sau ấn tượng nhất về một câu nói: "Làm quan làm như Chấp Kim Ngô, lấy vợ thì cưới Âm Lệ Hoa". Người nói lời này chính là khai quốc Đông Hán, Hán Quang Vũ Đế Lưu Tú. Nhưng có điều đến thời Đông Hán này thì quyền hạn của Chấp Kim Ngô càng ngày càng nhỏ. Tào Tháo cho Giả Hủ làm Chấp Kim Ngô thực ra cũng chỉ một cái danh nghĩa vinh hiển mà thôi. Chức vụ thực sự bây giờ của Giả Hủ chính là tham vấn quân sự cho Tư Không, phụ tá cho phủ Tư Không.

Từ thời Hán tới nay, quan phân tước, giai,


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui