- Vương Vũ Thần? Ngươi là muốn Nghiệp Hỏa đốt người sao?
Tiểu Đinh Đan trong lòng ngực của hắn lập tức giật mình, vội vàng lo lắng hô.
Giờ phút này Vương Vũ Thần phảng phất như sa vào một loại trạng thái kỳ dị, cả người hắn như băng sương, thanh âm không chứa một tia cảm tình nói:
- Coi như là Nghiệp Hỏa đốt người, hôm nay ta cũng muốn giết Ma Tôn!
Ngón tay của hắn kích thích về phía một đường cong.
Ông!
Một cỗ gợn sóng kỳ dị phóng xạ tứ phương, mấy Ma ảnh vậy mà không có lực lượng ngăn cản, liền như bọt nước, hóa thành hư vô.
Phảng phất như là dây đàn Thiên Địa bị kích thích, Thiên Sơn ấn phá không quay về, phiêu phù ở trên đỉnh đầu Vương Vũ Thần, bắt đầu có một loại cảnh tượng kỳ dị dần hiện ra.
- Ngươi... Ngươi đến cùng là người nào? Lại có thể kích thích thiên địa đại đạo?
Ma Tôn mới từ trong hư không đi ra, liền thấy được một màn này, lập tức như gặp quỷ rồi kêu lớn lên.
Những đường cong này xuất hiện để cho Ma Tôn trở nên hổn hển, đôi con ngươi băng lãnh xuất hiện e ngại.
Nhưng mà Vương Vũ Thần rất lạnh lùng, trường bào màu xanh nhạt rơi ra đạo đạo hàn quang, theo hắn kích thích đường cong, Thiên Sơn ấn lập tức động.
Oanh!
Thiên Sơn ấn phảng phất như trở nên trong suốt, có một cỗ chấn động thần bí bắn ra, có kim sắc phù văn tràn ngập, hóa thành Chân Long Thiên Phượng, hóa thành vô số Thái Cổ Thần Thú gào thét.
Thiên Sơn ấn hóa thành một tòa Thái Cổ Thần Sơn, có vô số Thần Thú nghỉ lại, một cỗ khí tức không hiểu thức tỉnh, sau một khắc, một Chân Long phát ra tiếng long ngâm kinh thiên, đánh giết về phía Ma Tôn.
Trong cung điện thần bí, Hỗn Độn Khí lượn lờ.
Phù văn vô tận lóe lên, rơi ra quang vũ hoa mỹ, trên hư không trôi nổi Càn Khôn Sơn Hà Đồ càng ngày càng sáng chói, phía trên núi cao sông lớn, lưu động lấy một loại thần huy, có một loại khí tức bàng bạc mênh mông tràn ngập ra, phảng phất như muốn từ trong họa đồ bay ra.
Tất cả phù văn cổ tự đều bị Càn Khôn Sơn Hà Đồ hấp thu, loại chấn động thần bí, phong cách cổ xưa kia, đánh thức Khương Tư Nam đang ở trong tu luyện.
Ông!
Càn Khôn Sơn Hà Đồ biến thành họa quyển lưu ly óng ánh, lưu động lấy bảo huy rừng rực, Hỗn Độn Khí cùng tiên quang trong cả đại điện đều theo phù văn cổ tự hoàn toàn bị hấp thu, mà tiêu tán toàn bộ.
Đến cuối cùng, trong đại điện trở nên trống rỗng, Càn Khôn Sơn Hà Đồ hóa thành một đạo lưu quang, dung nhập đến trong thức hải của Khương Tư Nam.
- Thế giới chi cơ, trận pháp chi nguyên, phong ấn chí bảo, thông thiên chi năng!
Trong nháy mắt thì có 16 chữ to kim quang sáng chói, xuất hiện ở trong thức hải của Khương Tư Nam, hơn nữa một đạo tin tức dũng mãnh vào trong thần hồn của hắn.
Sau khi Càn Khôn Sơn Hà Đồ hấp thu tất cả phù văn cổ tự, phảng phất như cùng Khương Tư Nam tầm đó sinh ra một loại liên hệ kỳ dị.
Loại liên hệ này không giống như là đã luyện hóa được pháp bảo có cảm giác khống chế, càng giống là một loại nhận đồng, Càn Khôn Sơn Hà Đồ nhận đồng Khương Tư Nam.
Thật lâu sau, Khương Tư Nam mở hai mắt ra, lộ ra một tia khiếp sợ cùng cảm khái.
- Nguyên lai là như vậy!
Từ trong Càn Khôn Sơn Hà Đồ truyền đến tin tức, Khương Tư Nam biết rõ, nguyên lai Càn Khôn Sơn Hà Đồ xác thực không phải Linh khí, nhưng lại là hạch tâm thế giới của Thần Ma cổ chiến trường!
Cái gọi là thế giới hạch tâm, là có thể khống chế một không gian, nhận được thế giới hạch tâm có thể khống chế toàn bộ Thần Ma cổ chiến trường.
Cái này vừa vặn ứng đối bốn chữ thế giới chi cơ.
Ở hơn một vạn năm trước, lai lịch của Càn Khôn Sơn Hà Đồ này cực kỳ thần bí, có thể tự động tạo ra cổ trận rất cường đại, hơn nữa có thể phong ấn một phiến không gian, có vô số lực lượng huyền diệu khó lường.
Càn Khôn Sơn Hà Đồ lúc ban đầu bị Tây Linh Chi Chủ nhận được, ngay lúc đó Tây Linh Thú Sơn là Yêu Tộc Thánh Địa, càng là Chân Cương giới đệ nhất tông môn, dựa vào phù văn cổ tự trong Càn Khôn Sơn Hà Đồ, tu vi của Tây Linh Chi Chủ một bước lên mây, trong thời gian ngắn thì đến được Hoàng Thiên Cảnh đỉnh phong, chỉ kém một tia có thể đột phá đến Tôn Thiên Cảnh, trở thành một đời Yêu tộc Chí Tôn!
Nếu không phải về sau Ngoại Vực bách tộc hàng lâm, Tây Linh Chi Chủ tuyệt đối sẽ trở thành Yêu Tôn cường đại nhất Chân Cương giới.
Nhưng mà thế sự vô thường, vạn năm trước đại chiến, Tây Linh Chi Chủ dầu hết đèn tắt, Tây Linh Thú Sơn cơ hồ cả tông bị diệt, vì phòng ngừa Ma Tôn xuất thế, cũng vì anh linh của Tây Linh Thú Sơn không bị quấy rầy, Tây Linh Chi Chủ liền thúc dục Càn Khôn Sơn Hà Đồ, phong ấn cả cổ chiến trường.
Cái này cũng giải thích nghi hoặc trong lòng Khương Tư Nam.
Dù sao cường giả Hoàng Thiên Cảnh dù tu vi cường thịnh trở lại, cũng căn bản không cách nào phong ấn một phiến không gian lớn như vậy, chỉ sợ chỉ có cường giả Chí Tôn trong truyền thuyết mới có thể làm được, nguyên lai ở trong đó là vì Càn Khôn Sơn Hà Đồ.
- Càn Khôn Sơn Hà Đồ huyền diệu khó lường, ngay cả bổn tọa cũng tìm hiểu không thấu, trong đó chất chứa năng lượng cực kỳ thần bí, hơn nữa sử dụng càng nhiều, tiêu hao càng lớn, cho nên bổn tọa suy đoán, cái này rất có thể là tiên phù phong ấn ở Tiên giới!
- Hơn nữa chỉ có thể dùng phù văn cổ tự mới có thể thúc dục, hậu bối, Càn Khôn Sơn Hà Đồ bị ta dùng phong ấn Thần Ma cổ chiến trường, hao phí lực lượng nhiều lắm, năng lượng còn lại đã rất ít, nhưng mà đối với Ma Tôn vừa rồi xuất thế có lẽ có tác dụng rất mạnh, ngươi dùng bảo vật này, một lần nữa phong ấn Ma Tôn, để tránh Chân Cương giới ta gặp hạo kiếp, nhớ lấy, nhớ lấy!
Ở trong Càn Khôn Sơn Hà Đồ, bám vào một tia thần niệm, Khương Tư Nam chỉ mơ mơ hồ hồ chứng kiến, đó là một thân ảnh khí tức bàng bạc, thấy không rõ khuôn mặt, nhưng đã có một loại cảm xúc trách trời thương dân chấn động, phảng phất như đối với Chân Cương giới tràn đầy quyến luyến.
- Vị này là tiền bối Tây Linh Chi Chủ sao?
Khương Tư Nam nhẹ giọng tự nói, trong lòng cũng rất cảm khái, năm đó Tây Linh Chi Chủ chiến đấu, hi sinh quá lớn, ngay cả Tây Linh Thú Sơn cũng bị diệt, nhưng vẫn vì Chân Cương giới để lại chuẩn bị ở sau, phòng ngừa Ma Tôn phục sinh.
- Xin tiền bối yên tâm, tiểu tử đã dưới cơ duyên xảo hợp nhận được bảo đồ, lại dùng phù văn cổ tự kích hoạt, tất nhiên sẽ lần nữa phong ấn Ma Tôn!
Thần sắc của Khương Tư Nam rất trịnh trọng, mặc dù không có chứng kiến bóng người, nhưng vẫn nhìn trong hư không cung kính thi lễ một cái.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...