Hắn bỗng nhiên nhìn về phía Hạ U, thanh âm lạnh lùng nói:
- Ngũ Hành Thánh Tông vô sỉ, mười năm trước ta liền thấy được một lần, không nghĩ tới bây giờ lại càng thêm kiến thức, không nói đến Tịch Diệt Thái Tử làm sự tình gì, nếu như không phải hắn ở chỗ này, chỉ sợ ngươi đã sớm ra tay muốn giết chúng ta, cướp đi Long Huyết Quả Thụ cùng Tru Tiên Trận Đồ đi à nha? Loại tiểu nhân hèn hạ vô sỉ như ngươi, còn mỗi ngày một bộ đệ nhất thiên hạ buồn nôn, hôm nay lão tử chẳng những không giúp ngươi, lão tử còn muốn chặt tạp chủng ngươi!
Trên mặt bọn người Long Thu Nguyệt cùng Hồng Vũ cũng lộ ra khinh thường, chỉ có Chu Hạo thần sắc có chút biến ảo, nhưng không nói gì thêm.
- Dịch Phi, ngươi nói cái gì?
Hạ U bạo nộ rồi, nhìn chằm chằm vào Dịch Phi cười lạnh một tiếng nói:
- Ngươi cũng không nên cho mặt không biết xấu hổ, hôm nay nếu ngươi không lấy ra Tru Tiên Trận Đồ cùng ta trấn áp Tịch Diệt Thái Tử, vậy ngươi là gian tế của Ma môn, cùng thiên hạ Chính đạo ta là địch, ngươi chớ có tự lầm!
- Nếu giết hết bọn ngươi, ai có thể biết rõ chuyện gì xảy ra ở đây?
Một thanh âm lạnh nhạt vang lên, lập tức để cho ánh mắt Hạ U trừng to, trong lòng dâng lên một cảm giác xấu.
Hắn theo thanh âm chấn động, lập tức liền thấy được Khương Tư Nam, chứng kiến chỉ là một Chân Thiên Cảnh viên mãn, lập tức giận quá mà cười:
- Tiểu súc sinh, con sâu cái kiến, ngươi nói cái gì?
- Ta chỉ là lặp lại lời ngươi nói, nếu ngươi không nghe rõ ràng, ta có thể lập lại lần nữa, nếu tất cả các ngươi đều chết ở đây, kết quả của các ngươi cũng không quá đáng là một đống xương khô mà thôi!
Sắc mặt của Khương Tư Nam bình tĩnh mà lạnh nhạt, không có một tia sợ hãi.
Hơn nữa hắn phát hiện, ánh mắt Dịch Phi nhìn về phía Tịch Diệt Thái Tử, cũng không có một tia căm thù, ngược lại ẩn ẩn có một tia hoài niệm, để cho trong lòng hắn có chút nghi hoặc.
- Tiểu súc sinh, ta muốn giết ngươi!
Hạ U nhịn không được nữa, bị Dịch Phi cùng Tịch Diệt Thái Tử chế ngạo thì cũng thôi, nhưng mà Khương Tư Nam bất quá là Chân Thiên Cảnh viên mãn, tồn tại như vậy chỉ là Ngoại Môn Đệ Tử, cũng dám mở miệng chế ngạo hắn, để cho trong lòng của hắn không thể chịu đựng được.
Oanh!
Thân hình Hạ U chấn động, một đạo thần quang đột nhiên vọt về phía Khương Tư Nam, mang theo sát ý vô tận.
Mà trong ánh mắt lãnh khốc của Tịch Diệt Thái Tử, nhìn Khương Tư Nam có chút thưởng thức, giờ phút này cũng đột nhiên ra tay, hàn khí cuồn cuộn, lập tức chặn đứng tấm lụa này.
- Hạ U, đối thủ của ngươi là ta, hôm nay ta liền cho ngươi đi gặp mặt hai vị sư huynh của ngươi!
Thanh âm của Tịch Diệt Thái Tử lạnh như băng, phảng phất như Ma Thần trong địa ngục, thân hình như Quỷ Mị, hàn khí sáng chói chói mắt, Thiên Địa vốn là bị núi lửa bao phủ nóng bỏng, lập tức trở nên lạnh giá.
Hơn nữa hàn khí bao phủ phương viên hơn trăm dặm, trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện bông tuyết vô cùng vô tận, lớn chừng Ma Bàn, mỗi một bông tuyết đều vô cùng trầm trọng, ẩn chứa uy lực khổng lồ.
- Đây là Huyền Minh Băng Hoàng đạo! Loại thần thông đỉnh cấp này, ngươi vậy mà tu luyện thành công? Trách không được ngươi có thể giết Hạ Kỳ cùng Hạ Vũ sư huynh!
Hạ U điên cuồng hét lên một tiếng, trong ánh mắt mang theo thần sắc không thể tưởng tượng nổi, vô cùng chấn động.
Phải biết rằng, tiểu thần thông là trụ cột Tu Chân, là Chân Thiên Cảnh tìm hiểu, cũng mượn cái này cô đọng thần thông Kim Đan, đúc thành Đạo Cơ vô thượng, mà đại thần thông thì đến Pháp Thiên Cảnh cùng Anh Thiên Cảnh mới có thể tu luyện, uy lực là gấp trăm lần tiểu thần thông, có vô số thần uy huyền diệu không lường được.
Mà thần thông đỉnh cấp thì càng khó lường, ít nhất cũng phải là đại năng luyện Nguyên Thần, thông thiên triệt địa mới có thể tu luyện, một kích đốt núi nấu biển, long trời lở đất.
Nhưng mà Tịch Diệt Thái Tử bất quá là Anh Thiên Cảnh hậu kỳ, cũng đã bắt đầu tìm hiểu Huyền Minh Băng Hoàng đạo, để cho Hạ U không dám tin.
- Hoàn toàn tìm hiểu còn không tính, chỉ có thể coi như tiểu thành, nhưng mà đối phó các ngươi, dư xài rồi!
Thanh âm của Tịch Diệt Thái Tử như hàn băng, con mắt quang mang như điện, toàn thân tản ra một cỗ thần uy vô tận, Huyền Minh pháp lực vờn quanh, có vô số dị tượng không lường được lập loè, phù văn như mưa.
Huyền Minh Băng Hoàng đạo, xác thực nói là một loại thần thông Băng thuộc tính, vô cùng cường đại, Tịch Diệt Thái Tử chỉ luyện đến cảnh giới tiểu thành, vậy mà có thể làm cho phương viên trăm dặm hóa thành tuyết rơi, hơn nữa khống chế phiến thiên địa này.
- Kết Ngũ Hành Luân Hồi chiến trận!
Hạ U rống lớn một tiếng, sau lưng mười mấy đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông đều đồng thời xông lên trời, chiếm cứ phương vị bất đồng, lẫn nhau tầm đó pháp lực phún dũng, phù văn bay múa, tạo thành một ngũ sắc thần hoàn, dâng lên Ngũ Sắc Thần Quang, ngăn cản phiến thiên địa này trấn áp.
Đồng thời Hạ U hung hăng nhìn đám người Long Thu Nguyệt, lớn tiếng nói:
- Long Thu Nguyệt, Dịch Phi, các ngươi còn chưa lên hỗ trợ? Bằng không đợi chúng ta bị giết, các ngươi cũng trốn không thoát lòng bàn tay của hắn!
Nhưng mà Long Thu Nguyệt lại cười nhạt một tiếng, bất vi sở động, liếc nhìn Dịch Phi nói:
- Dịch sư đệ, tuy ta cũng rất chán ghét đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông, nhưng mà chúng ta dù sao cùng thuộc Tiên đạo nhất mạch, bất quá mười năm trước Đại La chi kiếp ta cũng biết, chuyện này xác thực rất khó làm, giao cho ngươi tới lựa chọn a, nếu ngươi nói cứu thì cứu, nếu không cứu, vậy hãy để cho bọn hắn tự sinh tự diệt!
Dịch Phi nhìn Tịch Diệt Thái Tử, trong ánh mắt có một tia phức tạp, nhàn nhạt nói:
- Hạ U này vốn đối với chúng ta lòng mang sát cơ, hiện tại lại quay đầu cầu cứu, thật sự là vô sỉ đến cực điểm, chúng ta ai cũng không giúp, để cho bọn hắn tự sinh tự diệt đi!
Mấy người Long Thu Nguyệt, Hồng Vũ, Diệp Thừa Phong đều âm thầm nhẹ gật đầu.
Trên hư không, Ngũ Hành Luân Hồi đại trận dâng lên ngũ sắc hào quang, hơn nữa Luân Hồi xoay tròn, tự thành chỉnh thể, chống cự lại sát cơ.
Phương viên trăm dặm, bông tuyết bay múa, lớn cỡ Ma Bàn, rơi đập ở trên Ngũ Hành Luân Hồi trận, như một Thái Cổ Thần Sơn trấn áp xuống, vô cùng cường đại, hơn nữa có sát khí rét lạnh dật tán, quấy nhiễu tâm thần mọi người.
- Linh trận Cửu phẩm, Ngũ Hành Luân Hồi trận sao? Nhưng mà muốn hoàn toàn phát huy ra uy lực của Ngũ Hành Luân Hồi trận, nhất định phải có một trăm lẻ tám người đồng thời thúc dục, mới có thể đạt tới mạnh nhất, như vậy có lẽ các ngươi còn có thực lực cùng ta chiến một trận, nhưng mà hiện nay nha? Đều đi chết đi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...