Thiếu niên cao ngạo kia phong thần như ngọc, khí thế lăng lệ, hai mắt thâm thúy ngước lên nhìn trời cao, tự mang theo một loại khí độ khó mà hình dung.
Hiện nay Khương Tư Nam chẳng những trở thành thiên tài tuyệt thế của Khương Tộc, mà cũng thành thần và hi vọng trong lòng tất cả mọi người của Đại Kiền vương triều.
Cọt kẹt!
Cửa tiểu viện bị đẩy ra, một thanh niên tuấn lãng thân mặc long bào vàng óng, đầu đội long quan, eo thắt đai ngọc tiến vào, mắt như lãng tinh, ý cười xán lạn.
- Gia gia, Vũ Điệp, pháo hoa tối nay đẹp lắm, ta dẫn các ngươi ra ngoài quan thưởng!
Người đến chính là Khương Vân Thiên, cũng là nhân hoàng hiện tại của Đại Kiền vương triều, một thân tu vị cũng đạt tới hoàng giả hậu kỳ.
Chúng nhân Khương Tộc trong Chân Cương Giới chẳng những có năng lực phồn diễn cực mạnh, hơn nữa độ nồng của huyết mạch phổ biến cũng rất cao, thiên tài lớp nào cũng có, mấy năm nay lại được đến truyền thừa hoàn chỉnh của Khương Tộc, hơn nữa còn được rèn luyện qua vô số bí cảnh như Cửu Dương Huyết Trì, khiến cho tu vị đám người Viễn Sơn, Vân Thiên đều đột nhiên tăng mạnh.
Đấy còn là bởi Khương Vân Thiên phải thường xuyên xử lý quốc sự của Đại Kiền vương triều, nếu không tu vị hắn sẽ mạnh hơn nữa.
- Đại ca, pháo hoa đẹp như vậy, ngươi không định dẫn ta đi cùng à?
Vừa lúc đó, một đạo thanh âm sảng lãng đột nhiên vang lên trong tiểu viện.
Nhãn thần Khương Viễn Sơn, Khương Vũ Điệp và Khương Vân Thiên đều khẽ chấn, sau đó đồng loạt lộ ra thần sắc cuồng hỉ.
Một đạo lưu quang từ trên vòm trời rơi xuống, nháy mắt đã hóa thành một thiếu niên thân mặc áo trắng, mặt mang ý cười, trong ánh mắt không giấu được vẻ kích động.
- Gia gia, Vũ Điệp, đại ca...
Khương Tư Nam nhè nhẹ nói một tiếng, đến sau tròng mắt đã bắt đầu đỏ lên, thanh âm nghẹn ngào.
Hắn nhìn ra vẻ lo lắng và ôm đầy nhớ mong trên khuôn mặt già nua của lão gia tử, hắn cũng nhìn thấy nước mắt kích động của Khương Vũ Điệp, ý cười xán lạn trên mặt Khương Vân Thiên.
- Ca ca!
Khương Vũ Điệp lập tức nhịn không nổi nữa, lúc ngẩng đầu lên đã lệ chảy đầy mặt, nháy mắt liền nhào tới ôm chầm lấy Khương Tư Nam.
- Trở về là tốt, trở về là tốt!
Lão gia tử cười nói, trong mắt cũng đã lão lệ tung hoành.
Phảng phất sở hết thảy ủy khuất, lo lắng, lo âu cùng tư niệm, toàn bộ đều hóa thành hạnh phúc đơn giản trong khoảnh khắc nhìn thấy Khương Tư Nam.
Khương Tư Nam ôm lấy Khương Vũ Điệp, nhìn gia gia và đại ca, lúc này lại cảm thấy nhẹ nhàng lạ thường.
Hết thảy chia ly, chẳng qua đều là vì gặp lại sau bao ngày xa cách.
Khắc này Khương Tư Nam đột nhiên cảm thấy, bản thân mình tu tiên luyện đạo, bản thân mình nỗ lực trèo lên đỉnh phong đại đao, đấy chẳng qua là vì ý cười của những người trước mắt này, là vì để có thể vĩnh viễn thủ hộ thân nhân.
Nếu tu luyện tới sau cùng, lại chỉ có thể trơ trọi một mình, thì dù trở thành chủ tể của Chư Thiên vạn giới, vậy cũng nghĩa lý gì đâu?
Đạo như thế không phải đạo của Khương Tư Nam, đạo của Khương Tư Nam là thủ hộ chi đạo.
Khắc này, Khương Tư Nam đột nhiên cảm thấy, trong lòng mình có một thứ gì đó đang biến hóa, đạo tâm hắn trở nên viên mãn, ánh mắt kiên định, phảng phất đã đánh vỡ một tầng gông xiềng.
- Tiểu tử này, cánh nhiên nhanh như vậy mà đạo tâm đã viên mãn, kiên định tự thân chi đạo, sợ rằng sau này phi thăng Tiên giới liền có thể đột phá đến cảnh giới Huyền Tiên huyền hoặc kia? Đúng là biến thái!
Trong Hồng Mông Tạo Hóa tháp, thỏ gia thầm thì nói.
Rất lâu sau, tất cả mọi người dần bình tĩnh lại, tiến vào trong phòng ngồi xuống.
Rất nhanh, đám người Khương Tử Thanh, Lãnh Phi, Yến Vô Cực cùng với Khương Thái Nhất, Khương Thái Xung, Khương Vô Địch cũng được đến tin tức chạy tới, nhìn thấy đúng là Khương Tư Nam, ai nấy đều lộ ra vẻ vui mừng từ tận đáy lòng.
Khương Tư Nam giảng thuật đại khái về tao ngộ của mình trong Hồng Mông Tạo Hóa tháp, chỉ là có chút chuyện quá mức kinh thế hãi tục là hắn không nói.
Chỉ nói ở vào thời khắc then chốt sau cùng, hắn kịp thời nắm được quyền khống chế Hồng Mông Tạo Hóa tháp, đánh chết vô số Chí Tôn cùng Chân Tiên, Đế Nhất cũng chết ở trong đó.
Chúng nhân nghe mà vừa chấn kinh, lại vừa lo lắng.
Phải biết, đó chính là trên trăm vị cường giả Chân Tiên, Khương Tư Nam dù mạnh đến mấy cũng không khả năng lấy sức một mình đối đầu với trên trăm vị Chân Tiên.
Nhưng mà, khăng khăng hắn lại làm được, chẳng những diệt sát vô số Chân Tiên, lại còn được đến Hồng Mông Tạo Hóa tháp.
- Tư Nam, may mắn ngươi không để lộ hành tích ở Thái Sơ đại thế giới mà trực tiếp trở về Chân Cương Giới! Mấy vị huynh đệ kết bái của ngươi đã nói cho ta, bảy đại cường giả Huyền Tiên chính đang tứ xứ lùng sục tung tích của ngươi và Hồng Mông Tạo Hóa tháp, đoạn thời gian tiếp theo ngươi cứ ở trong Chân Cương Giới mà tu luyện, ngàn vạn lần đừng về Thái Sơ đại thế giới, ngươi hoàn toàn có thể tu luyện ở đây tới lúc phi thăng Tiên giới!
Chờ sau này ngươi phi thăng, đến lúc đó chúng ta lại phóng ra phong thanh, bảy đại Huyền Tiên kia tự nhiên cũng sẽ trở về thượng giới!
Khương Thái Nhất nghiêm túc dặn dò.
Hắn lo sợ Khương Tư Nam hành sự theo cảm tính, mạo nhiên đi khiêu hấn bảy đại Huyền Tiên, hắn biết sự khủng bố của cường giả Huyền Tiên, đó không phải là lực lượng mà cường giả hạ có khả năng so sánh.
Đừng nói là bảy đại Huyền Tiên, sợ rằng tùy tiện xuất động một vị Huyền Tiên nào đó đều đủ sức đồ sát trọn cả Thái Sơ đại thế giới!
Đến cảnh giới như Huyền Tiên, đã không phải đơn thuần dùng nhân số là có thể đối phó.
- Lão tổ, chỉ sợ ta không đi tìm bọn họ, bọn họ cũng sẽ tìm chúng ta gây chuyện! Ta đoán, e là không được bao lâu, bọn họ sẽ lần ra vị trí Chân Cương Giới!
Khương Tư Nam khẽ cười nói, trong mắt lại toát ra một tia lãnh mang.
Về lại Chân Cương Giới, Khương Tư Nam mới tính là thở dài một hơi, may mắn bảy đại Huyền Tiên kia chưa tiến vào được Chân Cương Giới, bằng không, hậu quả là không thể tưởng tượng.
- Cái gì?!
Thần sắc đám người Khương Thái Nhất cùng Khương Thái Xung đều khẽ chấn, ai nấy không khỏi kinh hãi.
- Cũng phải! Là ta đánh giá quá thấp cường giả Huyền Tiên, giữa Chân Cương Giới cùng Thái Sơ đại thế giới tuy không còn liên hệ nào nữa, nhưng bọn họ từ Tiên giới mà đến, nhất định có được loại thủ đoạn thần bí nào đó, không chừng có thể tìm ra Chân Cương Giới!
Khương Thái Nhất cười khổ một tiếng, không khí bỗng đột nhiên có phần ngưng trọng.
Bảy đại cường giả Huyền Tiên như một tòa núi lớn, áp trong tâm đầu chúng nhân, khiến bọn họ dường như không thở nổi.
Đó chính là cường giả Huyền Tiên vô thượng, mạnh hơn Chân Tiên không biết bao lần, sợ rằng chỉ cần tùy tiện xuất động một người trong đó liền có thể giết hại sạch sẽ toàn Chân Cương Giới.
Bọn họ vốn cho là ở trong Chân Cương Giới đã có thể an toàn, cuối cùng xem ra chỉ là suy nghĩ viễn vông thôi.
Khương Thái Nhất trầm tư một lát, rồi khẽ cắn răng nói:
- Tư Nam, thừa lúc bọn họ còn chưa tới Chân Cương Giới, ngươi nhanh nhanh rời khỏi đây, tu vị hiện nay của ngươi chắc đã đạt tới điều kiện phi thăng rồi đúng không? Ngươi lập tức phi thăng Tiên giới, chỉ cần ngươi đi, bọn họ tìm không được Hồng Mông Tạo Hóa tháp, tự nhiên sẽ rút lui!
- Không sai, Tư Nam! Núi xanh còn đó không sợ thiếu củi đốt, chỉ cần ngươi rời đi, chờ ngày sau ngươi trưởng thành, trưởng thành đến mức đủ để đối kháng cùng bọn họ, đến lúc đó liền không ai dám ức hiếp ngươi nữa! Chúng ta cũng chờ đợi ngươi lên Tiên giới, tìm kiếm tung tích tiền bối Khương Tộc!
Khương Thái Xung cũng chậm rãi nói.
Nhưng hai người bọn họ đều biết, lời của mình có phần không thực tế, bảy vị Huyền Tiên kia nếu thật không tìm được Khương Tư Nam và Hồng Mông Tạo Hóa tháp, liệu sẽ bỏ qua cho bọn họ ư?
Sợ rằng đến lúc đó trong cơn cả giận sẽ giết sạch bọn họ cũng không chừng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...