Tốc độ quá nhanh, Khương Tư Nam căn bản không kịp phản ứng, một đạo thủy tiễn màu đen phun ở Tiên quang kết giới chung quanh Khương Tư Nam, lập tức ầm một tiếng, Tiên quang kết giới giống như bị ăn mòn, hào quang trở nên ảm đạm.
- Đây là rắn gì? Quá kinh khủng đi!
Khương Tư Nam tắc luỡi, căn bản không dám động thủ với con rắn nhỏ này, bay thẳng đến phía trước trốn ra vài nghìn dặm mới ngừng lại, nhưng con rắn nhỏ kia thoạt nhìn tốc độ cũng không nhanh, cho nên không có đuổi theo.
Khương Tư Nam còn không có thở một hơi, đã cảm giác được đại địa ầm vang nổ mạnh, hắn như lọt vào trong sương mù, lập tức bị một cỗ lực lượng kinh khủng ở dưới chân oanh bay lên, bay thẳng lên thiên không hơn một ngàn trượng.
Lúc này hắn mới phát hiện, đánh bay mình dĩ nhiên là một con kiến nhỏ, thoạt nhìn lớn cỡ mấy thốn, nhưng toàn thân kim hà lượn lờ, như một mặt trời, giờ phút này liếc mắt nhìn mình, cực kỳ nhân tính hóa.
Hơn nữa tuy con kiến không lớn, nhưng trên người phát ra khí tức, vậy mà còn muốn khủng bố hơn cường giả Chí Tôn, Khương Tư Nam khóc không ra nước mắt, chỉ có thể tiếp tục chạy thục mạng.
Ầm ầm!
Một cổ thụ thoạt nhìn rất yên tĩnh, rất nhiều chạc cây rủ xuống rơi trên mặt đất, thời điểm Khương Tư Nam bay qua, bỗng nhiên lay động kịch liệt, sau đó tất cả nhánh cây hóa thành xúc tu có chứa móc câu lân giáp, lập tức bao vây Khương Tư Nam lại.
Sau đó trên cành cây xuất hiện một cái miệng lớn dính máu, nuốt về phía Khương Tư Nam, nếu không phải có Tiên quang kết giới bảo hộ, tăng thêm Khương Tư Nam cực lực giãy dụa, chỉ sợ sẽ trở thành món ăn trong bụng gốc cổ thụ này rồi.
- Đây rốt cuộc là địa phương nào? Chẳng lẽ là đi tới thời kỳ Thượng Cổ sao?
Trong nội tâm Khương Tư Nam chấn động, có chút cười khổ, nếu không phải lần này cướp được tiên thi, có tiên thi kèm theo Tiên quang kết giới, chỉ sợ mình tới đây đã không biết chết bao nhiêu lần rồi.
Ở trong tịnh thổ nhìn như tường hòa, có rất nhiều nguy hiểm không tưởng được, một côn trùng nho nhỏ, một đóa hoa, một thân cây, thậm chí là một thạch đầu cũng có thể mang theo sát cơ trí mạng.
Trong nội tâm Khương Tư Nam bắt đầu yên lặng mặc niệm cho mấy vị Chí Tôn kia, loại địa phương khủng bố này, coi như là mấy vị Chí Tôn kia cũng không nhất định có thể thừa nhận được.
Khương Tư Nam không dám dừng lại, bay hơn vạn dặm mới ly khai được khu núi rừng này, đi tới một hoang cốc sương mù lượn lờ.
Trong hoang cốc khí tức càng thêm đè nén, giữa không trung bay đầy mây đen, đại địa rạn nứt, phảng phất như đã trải qua một hồi đại chiến khủng bố, khắp nơi đều là đổ nát thê lương, lại còn vết máu màu đen, đến nay vẫn đang tản ra chấn động khủng bố.
Nhưng trái lại, Khương Tư Nam ngược lại cảm giác ở đây không có nguy hiểm như phiến tịnh thổ trước kia.
Khương Tư Nam ngừng lại, cẩn thận từng li từng tí đi về phía trước.
Chung quanh đều là sương mù nhàn nhạt, cản trở thần thức điều tra, chỉ có thể dựa vào mắt thường.
Cũng không biết đi bao lâu, khi Khương Tư Nam nghe được tiếng đàn du dương, mới chậm rãi dừng bước.
Phía trước là trúc lâm mảnh nhỏ, bên cạnh trúc lâm là một thủy đàm, bên cạnh xây dựng một trúc lâu, tiếng đàn là từ trong lầu trúc truyền tới.
Thời điểm Khương Tư Nam đứng ở trước lầu trúc, tiếng đàn im bặt mà dừng.
- Két..
Trúc môn nhẹ nhàng mở ra, từ trong đó đi tới một nữ tử mặc váy tím, dung nhan tuyệt lệ, tuy thoạt nhìn nàng có chút nhu nhược, nhưng có một loại khí chất ung dung đẹp đẽ quý giá, để cho người không dám nhìn gần.
Nhưng Khương Tư Nam chứng kiến nữ tử cung trang này, lại nhịn không được trong nội tâm chấn động, thốt ra.
- Tử Mặc Nhiên?
Khương Tư Nam căn bản cũng không nghĩ tới, lại có thể ở chỗ này nhìn thấy Tử Mặc Nhiên.
Một lát sau, Khương Tư Nam bỗng nhiên phản ứng qua, cảm giác được mình gọi thẳng danh tự của Tử Mặc Nhiên có chút không ổn, liền cung kính thi lễ một cái nói:
- Bái kiến nữ hoàng bệ hạ!
Tử Mặc Nhiên là quốc quân của Đại Ly Vương Triều, mặc dù nói cùng phụ thân của mình có chút quan hệ nói không rõ, nhưng Khương Tư Nam lại không biết nên xưng hô như thế nào, chỉ có thể xưng nàng là nữ hoàng bệ hạ.
- Khương Tư Nam... Ngươi đã đến rồi...
Tử Mặc Nhiên chứng kiến Khương Tư Nam, phảng phất như một chút cũng không cảm thấy bất ngờ, chỉ nhẹ nói.
- Nữ hoàng bệ hạ, tại sao ngươi lại ở chỗ này? Ta đã đi qua Tử Lân tộc, nghe nói ngươi ra ngoài tìm phụ thân cùng mẫu thân ta hạ lạc, không nghĩ tới vậy mà lại ở chỗ này!
Khương Tư Nam khẽ cười nói.
- Cái gì nữ hoàng bệ hạ, cũng quá khách khí đi... Ngươi gọi ta một tiếng Tử Di là được!
Tử Mặc Nhiên nhẹ nói, trong ánh mắt mang theo dáng tươi cười nhàn nhạt, nhưng Khương Tư Nam rõ ràng cảm giác được nụ cười của nàng rất cô đơn.
- Tư Nam, ngươi đi theo ta!
Tử Mặc Nhiên nói khẽ, sau đó bước liên tục nhẹ nhàng đi xuống trúc lâu, đi đến thủy đàm, Khương Tư Nam khẽ giật mình, nhưng lập tức liền phản ứng qua, bước nhanh đi theo.
- Tư Nam! Ngươi đã đi Tử Lân tộc, thì nên biết ta xác thực là Yêu tộc, có huyết mạch của Tử Lân nhất tộc! Năm đó đã đi ra Chân Cương giới, liền tới Thái Sơ Đại Thế Giới, một đường quanh đi quẩn lại, đã muốn tìm kiếm phụ thân ngươi hạ lạc, cũng muốn nhìn trong Thái Sơ Đại Thế Giới, đến cùng còn có Tử Lân tộc hay không!
Thanh âm của Tử Mặc Nhiên rất nhẹ, phảng phất như giảng thuật một chuyện xưa, Khương Tư Nam cũng không có đánh gãy nàng, mà nhẹ nhàng đi theo nàng, trầm mặc nghe nàng giảng thuật.
- May mắn chính là, ta chẳng những ở Nam Yêu Châu tìm được tộc nhân Tử Lân tộc, hơn nữa ta còn tìm được tin tức của phụ thân ngươi!
Tử Mặc Nhiên nói, nghe vào trong tai Khương Tư Nam, như một tiếng kinh lôi, để cho Khương Tư Nam đột nhiên ngẩng đầu lên.
- Tử Di... Ngươi thật sự nhận được tin tức của phụ thân ta? Hắn ở nơi nào? Hắn thật không có chết... Thật không có chết...
Thanh âm của Khương Tư Nam có chút run rẩy, đã nhiều năm như vậy, lần đầu tiên nghe được tin tức phụ thân, để cho hắn làm sao không kích động?
Thời điểm ở Chân Cương giới, tuy Khương Tư Nam vững tin phụ thân mẫu thân của mình có lẽ không chết, nhưng hắn không dám xác định, cũng không dám suy nghĩ, những năm gần đây, hắn một mực tìm kiếm tin tức của phụ thân mẫu thân, một mực cố gắng tu luyện, là muốn kiên trì tín niệm này, thẳng đến một ngày tìm được bọn hắn.
Khương Tư Nam không dám nghĩ, nếu cuối cùng phát hiện phụ thân mẫu thân của mình không còn sống, mình đến tột cùng sẽ sụp đổ như thế nào! Nhưng hiện tại, hắn đã biết, phụ thân mẫu thân của mình thật sự còn sống.
- Đứa nhỏ ngốc, phụ thân mẫu thân của ngươi đương nhiên không có chết...
Tử Mặc Nhiên nhìn Khương Tư Nam khẽ mĩm cười nói.
- Xác thực mà nói, ta cũng là gần đây mới phát hiện tin tức của phụ thân mẫu thân ngươi!
Tử Mặc Nhiên chậm rãi nói:
- Tại Nam Yêu Châu, trải qua ta mấy năm này nghe ngóng, ta mới biết được phụ thân cùng mẫu thân của ngươi xuất hiện qua ở Nam Yêu Châu, hơn nữa địa phương cuối cùng nhất xuất hiện, chính là chỗ này!
Tử Mặc Nhiên đi tới bên cạnh thủy đàm, nàng dùng tay chỉ thủy đàm, chậm rãi nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...