Tạo Hóa Tiên Đế

Bích ba như kính, trên biển xanh thẳm bát ngát, một chiếc Phi Thuyền biến mất ở trong mây trắng, cực tốc phi hành về phía nam.

Trên phi thuyền, ánh mặt trời ôn hòa rơi ở trên boong tàu, Khương Tư Nam lười biếng tựa ở trên lan can, áo trắng như tuyết, trong tay đeo một bầu rượu tinh xảo, tùy ý rót một ngụm, lộ ra cực kỳ thích ý.

Tử Hạnh Nhi cùng Tử Đàn, sau khi phục dụng một ít Linh Đan chữa thương, giờ phút này khí tức đều vững vàng rất nhiều, khuôn mặt cũng có chút huyết sắc.

Tử Hạnh Nhi mặc váy dài tử sắc, dáng người thướt tha, dung nhan tuyệt lệ, da thịt giống như ngà voi, nhất là đôi mắt to ngập nước, như bảo thạch sáng chói, lóe ra hào quang vũ mị, có một loại mỹ cảm khác.

Mà Tử Đàn thì thoạt nhìn rất chất phác, toàn thân như bóng da, mập mạp, cực kỳ đáng yêu, hơn nữa mặt mày tầm đó rất giống Tử Hạnh Nhi, đứng ở nơi đó, chứng kiến Khương Tư Nam liền nhếch miệng cười ngây ngô.

- Tử Mặc Nhiên đại nhân, mười mấy năm trước đến từ Chân Cương giới, nhưng nàng huyết mạch siêu phàm, là huyết mạch chí cao của Tử Lân nhất tộc, đã trở thành Thánh Nữ Tử Lân tộc ta! Ta cùng đệ đệ được Tử Mặc Nhiên đại nhân coi trọng, đi theo bên cạnh nàng, bởi vậy nghe nàng nói qua ngươi!

Tử Hạnh Nhi mỉm cười, mang theo vài phần kiều mỵ cùng nghịch ngợm nói:

- Tử Mặc Nhiên đại nhân nói ngươi là Nhân tộc thiên kiêu, thiên phú siêu tuyệt, tương lai bất khả hạn lượng! Nhưng thật không ngờ, chỉ vài chục năm thời gian, ngươi dĩ nhiên cũng từ Chân Cương giới đi tới Thái Sơ Đại Thế Giới!

Trong thanh âm của Tử Hạnh Nhi mang theo một tia cảm khái.

Khương Tư Nam khẽ mĩm cười nói:

- Tử cô nương, xin hỏi sau khi Tử Mặc Nhiên đại nhân tới Thái Sơ Đại Thế Giới, vẫn ở trong Tử Lân tộc, không có đi ra ngoài qua sao?

Khương Tư Nam nghĩ thầm, nếu Tử Mặc Nhiên đã phát động ra lực lượng Tử Lân tộc, có lẽ sớm hơn mình phát hiện phụ thân mẫu thân hạ lạc, nếu như nàng một mực không có đi ra ngoài, vậy thì không nhất định rồi.


Tử Hạnh Nhi có chút kỳ quái, nhưng vẫn nói:

- Khương đại ca, vài chục năm này Tử Mặc Nhiên đại nhân đại bộ phận đều ở trong Tử Lân tộc tu luyện, nhưng chính giữa tổng cộng đi ra ngoài ba lượt!

- Ba lượt?

Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên.

- Đúng vậy! Mỗi một lần nàng đi ra ngoài đều khoảng nửa năm, nhưng có chút kỳ quái là, hai lần trước sau khi trở về nàng đều có chút rầu rĩ không vui, nhưng lần cuối cùng trở lại, lại có một loại buồn vui nảy ra, lúc ấy ta cũng rất buồn bực, hôm nay nghĩ đến xác thực rất kỳ quái!

Tử Hạnh Nhi hồi tưởng, nàng cũng không có gạt Khương Tư Nam, nói cho hắn biết.

- Buồn vui nảy ra sao?

Trong nội tâm Khương Tư Nam thì thào lẩm bẩm, chẳng lẽ Tử Mặc Nhiên đã thật sự biết đến phụ thân mình hạ lạc, cho nên mới buồn vui nảy ra? Hôm nay xem ra, tất cả bí ẩn cùng chân tướng, chỉ có thời điểm mình nhìn thấy Tử Mặc Nhiên mới có thể lý giải.

- Đa tạ Tử cô nương, những tin tức này đối với ta rất trọng yếu! Những thứ khác, chờ ta gặp được Tử Mặc Nhiên đại nhân, hết thảy có lẽ có thể giải khai!

Khương Tư Nam nhìn Tử Hạnh Nhi, thành khẩn nói lời cảm tạ.

- Khương đại ca quá khách khí, ngươi gọi ta Hạnh Nhi là được!

Khuôn mặt Tử Hạnh Nhi ửng đỏ nói:

- Tỷ đệ chúng ta toàn bộ nhờ Khương đại ca, mới có thể đào thoát tánh mạng, ân đức này, suốt đời khó quên! Những chuyện này không coi vào đâu.

Khương Tư Nam mỉm cười, tiếng nói xoay chuyển:

- Hạnh Nhi, lúc này các ngươi đi ra làm chuyện gì? Tại sao bị Thiên Tù Tinh Tướng đuổi giết?

- Việc này nói đến liền dài rồi!

Tử Hạnh Nhi khe khẽ thở dài, bắt đầu giảng thuật.

Nguyên lai Tử Lân tộc ở Nam Yêu Châu, những năm gần đây từ từ suy yếu, nhất là huyết mạch tộc nhân từ từ mỏng manh, đã không có cường giả gì có thể trấn áp tràng diện.

Vốn Tử Lân tộc ở trong Nam Yêu Châu, coi như đối mặt Yêu tộc Thánh Địa cũng không thua kém bao nhiêu, nhưng hôm nay lại cất bước duy gian, nếu không phải những năm này xuất hiện Tử Mặc Nhiên đại nhân, chỉ sợ Tử Lân tộc đã đến biên giới diệt tộc.

Mà Tử Quang Vân Anh, chính là một thiên địa kỳ vật, đoạt thiên địa tạo hóa, là một vị Thái Thượng trưởng lão của Tử Lân tộc, cũng là gia gia của Tử Hạnh Nhi cùng Tử Đàn, ở trong một di tích lấy được.


Nhưng lúc ấy phát hiện di tích, cũng không chỉ có Tử Lân tộc, còn có mấy Đại Yêu tộc khác, sau khi phát hiện Tử Quang Vân Anh, liền bạo phát đại chiến vô cùng kịch liệt.

Bởi vì Tử Quang Vân Anh này, lại có thể chiết xuất huyết mạch của cường giả Yêu tộc!

Đây đối với bất kỳ một Yêu tộc nào mà nói, đều là lực hấp dẫn trí mạng, vị Thái Thượng trưởng lão kia của Tử Lân tộc, liều mạng mình bị thương, để cho Tử Hạnh Nhi cùng Tử Đàn hộ tống Tử Quang Vân Anh về Tử Lân tộc.

Nhưng thật không ngờ, trên đường trở về, lại bị Thiên Tù Tinh Tướng theo dõi, cũng coi trọng Tử Quang Vân Anh, nếu như không phải Khương Tư Nam xuất hiện, hai huynh muội liền dữ nhiều lành ít rồi.

Trong ánh mắt của Khương Tư Nam hiện lên một tia nghi hoặc nói:

- Thiên Tù Tinh Tướng, hắn đến cùng là người nào?

Khương Tư Nam chưa từng nghe nói qua danh tự người này, khống chế Không Gian Pháp Tắc, tu vi đạt đến Hoàng giả đỉnh cấp, tuyệt thế thiên tài như vậy hẳn cực kỳ chói mắt mới đúng.

- Chúng ta cũng không biết hắn là người nào!

Khóe miệng Tử Hạnh Nhi lộ ra nụ cười khổ.

- Nhưng ta nghĩ hắn hẳn là người Tiên Đế Minh!

- Tiên Đế Minh?

Khương Tư Nam hơi sững sờ, cái tên này nghe rất khí phách, cũng dám dùng Tiên Đế làm danh, thật sự là khẩu khí thật lớn.

- Đúng vậy! Tiên Đế Minh cũng là một tổ chức thần bí những năm này mới xuất hiện, trong đó nổi danh nhất, là Quang Minh Tả Hữu Sứ, bốn đại Pháp Vương, ba mươi sáu Tinh tướng! Những không người nào lộ bên ngoài, tất cả đều là tuyệt thế thiên tài trong Tiên Đế Minh, chiến lực vô cùng cường đại, nhưng hết lần này tới lần khác thân phận cực kỳ thần bí, căn bản không có ai biết Tiên Đế Minh là từ đâu xuất hiện!

Tử Hạnh Nhi tiếp tục nói:


- Tiên Đế Minh vừa chính vừa tà, làm việc quỷ dị, năm gần đây hoạt động chính yếu nhất, là sưu tập các loại thiên tài địa bảo, tìm kiếm các loại Bí Cảnh, di tích, thậm chí có rất nhiều Yêu tộc, tiểu gia tộc thực lực yếu bị Tiên Đế Minh tiêu diệt, ta cũng thật không ngờ lúc này đây vậy mà sẽ bị Thiên Tù Tinh Tướng nhìn chằm chằm!

- Ba mươi sáu Tinh tướng, Thiên Tù Tinh Tướng sao? Chẳng lẽ là...

Trong nội tâm Khương Tư Nam âm thầm suy đoán, hắn vậy mà từ trên người Thiên Tù Tinh Tướng cảm thấy khí tức của Đế Nhất, chẳng lẽ Đế Nhất này cũng là người Tiên Đế Minh sao?

Tiên Đế Minh này thật không ngờ thực lực hùng hậu, đến cùng là người nào thành lập?

Trong nội tâm Khương Tư Nam suy tư, chậm rãi nói:

- Lúc này đây Thiên Tù Tinh Tướng không có đắc thủ, chỉ sợ sẽ không dễ dàng buông tay như vậy!

- Ngươi nói là, Tiên Đế Minh còn có thể sẽ động thủ?

Trong nội tâm Tử Hạnh Nhi khẽ động, có chút khẩn trương nói.

Khương Tư Nam gật đầu:

- Rất có thể! Nhưng có ta ở đây này, bọn hắn muốn phát hiện chúng ta, là chuyện không dễ dàng như vậy, trong khoảng thời gian này các ngươi hảo hảo tu luyện, mau chóng khôi phục tu vi đi!

- Ân!

Tử Hạnh Nhi cùng Tử Đàn đều gật đầu đáp ứng, nhưng trên mặt cũng nhiều chút ít ngưng trọng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui