- Nguy hiểm thật!
Khoảng cách ba trượng với không gian bị chùm tia sáng trong con mắt dựng thẳng của người thanh niên tóc tím bắn cho nổ nát vụn, Khương Tư Nam vận chuyển bí thuật che trời tới cực hạn, không nhịn được toàn thân toát mồ hôi lạnh. Hắn thật sự không ngờ linh giác của người thanh niên tóc tím này tự nhiên cường đại như vậy. Hơn nữa con mắt nhỏ này mơ hồ cho hắn một loại cảm giác hết sức yêu dị.
Vừa rồi, hắn chỉ có dừng lại một lát, thiếu chút nữa bị người thanh niên tóc tím phát hiện ra. Trong lòng Khương Tư Nam càng thêm cẩn thận hơn. Hắn thận trọng rời khỏi biển sấm sét này, lẻn về phía chỗ sâu hơn.
- Tiểu tử, biết lợi hại chưa? Cái tiểu tử tóc tím kia hình như đã mở thiên nhãn. Con mắt thứ ba này không chỉ huyền diệu khó lường, hơn nữa linh giác vô cùng cường đại, có thể phát hiện ra thứ một ít cường giả Chí Tôn cũng không phát hiện được. Sau này nếu như ngươi đối mặt với hắn, nhất định phải cẩn thận!
Long Hoàng nhìn có một chút cảm giác vui mừng khi thấy người gặp họa.
- Mở thiên nhãn sao?
Trong lòng Khương Tư Nam có chút kinh hãi. Hắn biết khi tìm hiểu đối với pháp tắc hoặc thần thông nào đó đến cực hạn, hiệu ứng ngược ở trên người sinh linh, sẽ sinh ra các loại hiện tượng kỳ lạ thần bí. Thiên nhãn chính là một loại trong đó.
Chỉ có điều hiện tượng kỳ lạ này có thể gặp mà không thể cầu, cực kỳ hà khắc. Khương Tư Nam cũng không nghĩ tới mình không ngờ ở trong Thần Tiêu Cung, gặp phải một vị yêu nghiệt mở ra thiên nhãn.
- Xem ra thật đúng là không thể coi thường người trong thiên hạ!
Khương Tư Nam âm thầm suy nghĩ, càng thêm cẩn thận chú ý, toàn thân ẩn vào đến trong biển sấm sét, tiếp tục đi sâu về phía bên trong.
Oong!
Phía trước, một mảnh ánh sáng rực rỡ lóe lên. Ở trong biển sấm sét, có một hồ sấm sét cực kỳ khổng lồ, không biết là sử dụng loại tiên kim nào đúc thành, phạm vi khoảng chừng hơn một nghìn trượng, chìm nổi ở trong biển sấm sét, thoạt nhìn vô cùng thần bí.
Hồ sấm sét có phong cách cổ xưa huyền diệu, phía trên có khắc rất nhiều đường vân huyền ảo, đồng thời tản ra một loại phong cách cổ xưa và khí tức tang thương. Trong hồ sấm sét ánh sáng sáng chói, tràn ngập sương mù mờ nhạt. Trong đó tất cả đều là chất lỏng lôi kiếp trong suốt lấp lánh.
Mà một mảnh hoa sen màu vàng trôi lơ lửng ở trên chất lỏng lôi kiếp, tản ra ráng mây vàng rực rỡ, hương thơm tràn ngập ra. Ở khoảng cách rất xa, Khương Tư Nam cũng cảm nhận được nó có sức sống vô cùng cường đại.
Những đóa hoa sen màu vàng này vô cùng kỳ dị, thoạt nhìn ánh sáng màu no đủ, thấp thoáng ở trong lá sen màu xanh, ẩn chứa sức sống tràn đầy. Trong đó có hoa sen tám cánh, hoa sen chín cánh, hoa sen mười cánh. Thậm chí ở chính giữa hồ sen, còn có một gốc hoa sen mười một cánh!
Cây hoa sen mười một cánh kia dài chừng một trượng, giống như cái cối xay lớn, giống như là một ngọn đèn thần, chiếu sáng thiên địa hỗn loạn này, chiếu xuống từng mảnh tiên quang thánh khiết, che đi sương mù thần bí.
- Hồ sen Bát Bảo, đây là hồ sen Bát Bảo!
Âm thanh của Long Hoàng có chút hưng phấn vang lên ở trong lòng Khương Tư Nam.
- Thật không ngờ, ở đây lại có Sinh Thân Kim Liên thập nhất phẩm. Bụi cây Sinh Thân Kim Liên thập nhất phẩm kia, chỉ sợ đã sinh trưởng mấy vạn năm. Nếu không phải là có pháp tắc đại đạo hạn chế, chỉ sợ sớm đã lớn lên thành một gốc cây tiên dược vô thượng!
Trong lòng Khương Tư Nam cũng kích động một hồi. Nhưng hắn biết, càng là lúc này, càng phải cẩn thận một chút. Không biết vị cường giả Chí Tôn kia ở chỗ nào, cho nên mình lúc này cũng không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Khương Tư Nam đè xuống kích động trong lòng, khiến mình một lần nữa trở nên bình tĩnh lại. Trong lòng hắn lại âm thầm suy nghĩ tìm hiểu xem làm như thế nào mứi có khả năng từ trong hồ sen Bát Bảo nhận được Sinh Thân Kim Liên.
Trong hồ sen Bát Bảo thật lớn này, khoảng chừng trên trăm gốc cây Sinh Thân Kim Liên, phần lớn đều là Sinh Thân Kim Liên dưới thập phẩm. Thật sự đạt được trình độ thánh dược, chỉ có ba gốc cây. Hai gốc cây thập phẩm, một gốc cây thập nhất phẩm!
Khương Tư Nam nếu như tùy tiện hành sự, đừng nói hắn không chiếm được Sinh Thân Kim Liên, cho dù là nhận được, chỉ sợ căn bản cũng không rời khỏi nơi đây được.
- Long Hoàng, ngươi có thể cảm nhận được xung quanh có cường giả Chí Tôn tồn tại không?
Trong lòng Khương Tư Nam nhỏ giọng hỏi.
Long Hoàng gật đầu một cái nói:
- Tuy rằng không phải quá rõ ràng, nhưng vẫn có thể cảm nhận ra được. Nơi này có một vị Chí Tôn cực kỳ khủng khiếp, ở nơi sâu nhất trong chỗ biển sấm sét này! Ta nghĩ, hắn chắc là đang bảo vệ trọng bảo khí vận của Thần Tiêu Cung, Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm!”
- Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm?
Khương Tư Nam có phần sững sờ. Nghe cái tên này, cũng cảm giác là một thanh thần binh rất khí phách.
- Không sai! Thần Tiêu Cung là cửu thiên ứng với Nguyên Lôi Thần Phổ hóa đạo Thiên Tôn chính thống. Có người nói Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm chính là bội kiếm Thiên Tôn, chính là một tiên khí cường đại nhất của Thần Tiêu Cung! Trấn áp khí vận của Thần Tiêu Cung, lại giấu ở sâu bên trong màn trời lôi quang này! Vị cường giả Chí Tôn kia có bối phận cực cổ xưa. Có người nói là nhân vật cùng thế hệ với gia gia của gia gia ta. Ta cũng không dám tra xét vào quá sâu, bằng không nhất định sẽ bị hắn phát hiện!
Long Hoàng nhẹ thở dài một cái nói.
- Nhân vật cùng thế hệ với gia gia của gia gia ngươi? Cường giả tuyệt thế như vậy chẳng lẽ còn không phi thăng tiên giới sao?
Khương Tư Nam có chút khó có thể tin nổi. Chỉ có điều trong lòng hắn bỗng nhiên hồi hộp, chậm rãi nói:
- Long Hoàng, một vị tồn tại khủng khiếp như vậy, chẳng lẽ không phát hiện được sự tồn tại của ta sao? Hoặc nói... Hắn đã phát hiện ra hành vi của ta?
Trong lòng Khương Tư Nam có chút sợ hãi. Cho dù là bí thuật che trời lại thần diệu vô song, lúc này trong lòng hắn cũng là không nắm chắc.
- Hắc hắc, ngươi không cần lo lắng! Trạng thái của vị tiền bối kia cực kỳ đặc biệt, bình thường lại giống như ngủ mê man. Chỉ cần ngươi không động tới hồ sen Bát Bảo và Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm, hắn căn bản không có khả năng sẽ chú ý tới ngươi! Đây cũng là bí mật ta ngẫu nhiên phát hiện ra. Bằng không ta cũng không thể nào dễ dàng bảo ngươi tới đây như vậy!
Long Hoàng nói vậy, nhất thời khiến cho Khương Tư Nam thở phào nhẹ nhõm. Nếu không bị một lão cổ xưa như thế phát hiện, sợ rằng thật sự chính là dữ nhiều lành ít.
- Chỉ có điều như vậy... Chúng ta làm thế nào nhận được Sinh Thân Kim Liên?
Trong lòng Khương Tư Nam lại có chút rầu rĩ lên.
Hắn tin tưởng, hồ sen Bát Bảo này khẳng định liên kết cùng nguyên thần của vị lão cổ xưa kia. Nếu như mình muốn lấy Sinh Thân Kim Liên, nhất định sẽ bị phát hiện.
- Hắc hắc, cái này phải xem bản lĩnh của ngươi! Nếu như dễ dàng nhận được như vậy, ta còn cần ngươi tới làm gì?
Long Hoàng có chút không chịu trách nhiệm cười nói, bộ dạng lẽ thẳng khí hùng.
Khương Tư Nam tức giận trừng mắt với hắn, rơi vào trong trầm tư.
Hiện tại tính toán, muốn có được Sinh Thân Kim Liên, căn bản không có biện pháp gì. Trừ khi có thể dẫn dụ vị cổ xưa kia đi. Nhưng nếu hắn là người bảo vệ màn trời lôi quang này, lại làm sao có thể rời khỏi nơi này? Trừ khi Thần Tiêu Cung đến thời khắc sinh tử tồn vong, có lẽ hắn mới có thể đi ra ngoài đi?
Trong lòng Khương Tư Nam âm thầm suy nghĩ, cảm giác có phần hết đường xoay xở.
Trong nháy mắt lôi quang xung quanh Khương Tư Nam sôi trào lên, dường như bị chọc giận, trở nên nóng hừng hực loá mắt, ánh sáng rực rỡ vô cùng. Từng sấm sét lớn vô cùng xông vào mây, giống như đại đạo thần quang, muốn xóa mờ tất cả sức sống!
Ầm ầm!
Vừa lúc đó, một dấu bàn tay lớn khủng khiếp từ trên chín tầng trời rơi xuống, trùng trùng điệp điệp tràn ngập hơn mười vạn trượng, giống như một tòa núi thần mãi mãi bất diệt, khí tức vô cùng hừng hực thiêu đốt lượn lờ, muốn hủy diệt màn trời lôi quang này.
- Hắc Thủy Lôi Ma. Ngươi dám?
Trong hư không có một tiếng quát phẫn nộ chợt truyền đến. Một bóng người khí tức ngập trời xông lên bầu không, ầm ầm ầm một quyền, giống như đẩy mạnh một ngôi sao lớn đi về phía trước, lôi quang bao phủ khắp bầu trời, ầm ầm đánh về phía bàn tay khổng lồ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...