Tần Ngôn ngồi dậy cởi bỏ chiếc áo thun đang mặc trên người ra, những đường cong và cơ bắp được tập luyện khắc khe thật sự rất hoàn hảo, anh có một làn da rám nắng tạo nên một sự nam tính cuốn hút, Nhã Tịnh nhìn đến đơ người rồi vô thức chạm vào cơ bụng của anh, bàn tay nhỏ bé của cô chạm vào khiến cho cơ thể đang nóng hừng hực của Tần Ngôn được xoa dịu, anh nắm lấy bàn tay nhỏ đang cố tình quyến rũ mình đặt lên môi hôn dịu dàng, rồi lại tiếp tục yêu chiều, hôn lên môi cô, Nhã Tịnh bị hôn đến phát hoạn, đêm nay chắc chắn sẽ xảy ra những chuyện vượt xa sự tưởng tượng của cô.
giọng nói của Tần Ngôn khàn khàn.
"Thích không tất cả trên cơ thể của anh điều là của em."
Từ nãy đến giờ cô bị những lời nói đen tối của Tần Ngôn làm cho mụ mị, Nhã Tịnh không nghĩ anh lại có thể thốt ra những lời đó.
Tần Ngôn nhanh chóng cởi bỏ mọi thứ vướng bận trên cơ thể hai người, Nhã Tịnh sợ anh sẽ thấy được những biểu cảm không hay của mình, cô nhỏ giọng nói với Tần Ngôn.
"Tắt đèn được không anh."
Tần Ngôn đang dạo chơi trên cơ thể của cô, đột nhiên dừng lại, anh ngẩng đầu lên nhìn cô mỉm cười.
"Anh chính vì muốn nhìn thấy những biểu cảm của em, không có gì phải ngại cả chúng ta đã xác định muốn có con và cũng đã kết hôn với nhau, chẳng lẽ em cứ ngại ngùng khi thân mật với chồng mình sao."
Nhã Tịnh bị lời nói của Tần Ngôn làm cho cô phải suy nghĩ, anh đúng rất biết thao túng tâm lý người khác.
Tần Ngôn không bỏ qua bất cứ nơi nào trên cơ thể tuyệt mỹ của Nhã Tịnh, không ngờ cô vợ hờ của anh lại là một báu vật, mỗi nơi anh chạm vào thì lý trí chiếm hữu cô ngày càng cao hơn.
Cơ thể của Nhã Tịnh khá mẫn cảm, cô đã bắt đầu phản ứng từ lúc Tần Ngôn chạm vào, anh không muốn chịu đựng nữa, nhưng Tần Ngôn không muốn cô gái nhỏ trong lòng mình chịu sự đả kích nên đã lên tiếng xin phép cô.
"Cho anh vào có được không ?"
Nhã Tịnh không ngờ anh lại hỏi xin mình, cô không biết giấu mặt đi đâu, chỉ có thể khẽ gật đầu đồng ý.
Tần Ngôn rất dịu dàng vì sợ Nhã Tịnh sẽ phát hoản dù sao đây cũng chỉ mới là lần thứ hai bọn họ thân mật với nhau.
Thứ chen vào giữ cô vừa to vừa nóng như muốn xé rách cô, Nhã Tịnh căng thẳng nắm chặt lấy gar giường, Tần Ngôn biết cô đang rất sợ nên đã dùng nụ hôn để an ủi.
"Cứ thả lỏng em sẽ nhanh thích ứng được thôi."
Nhã Tịnh bắt đầu nghe theo lời anh, từ thả lỏng bản thân, anh đã thành công dẫn dụ thỏ con ngây thơ bước vào thế giới của mình, một lúc một đi vào sâu hơn, Nhã Tịnh thở gấp cảm giác này là sao cô không phân định được, bên dưới tê dại, khi bị người đàn ông đi sâu vào, miệng nhỏ bắt đầu phát ra âm thanh kiều diễm, càng tăng thêm khoái cảm để anh nhanh chóng chiếm trọn lấy cô.
Cơn đau đầu đã không còn bây giờ chỉ có những xúc cảm khó tả, đầu óc của Nhã Tịnh đã mụ mị mặc cho anh thoả sức làm càng bên dưới.
Từ nhẹ nhàng đến cao trào Nhã Tịnh không thể thích ứng kịp, khoé mắt chảy ra một làn nước nóng hổi, Tần Ngôn luôn dùng nụ hôn nóng bỏng để an ủi cô, khoái cảm cao trào anh ngày càng đi sâu và nhanh, Tần Ngôn muốn bức ép cô gái nhỏ trong lòng mình đến ngất đi.
Anh tham lam để lại dấu tích ở khắp mọi nơi trên người Nhã Tịnh, cô không còn nhớ khi nào Tần Ngôn mới chịu dừng lai, anh vô cùng thoã mãn cơ thể đổ đầy mồ hôi, nhìn người con gái đang mềm nhũn dưới thân mình, Nhã Tịnh mệt mỏi cổ họng khô ran vì những tiếng rên rỉ.
Cô nỉ non cầu xin Tần Ngôn.
"Nước cho em nước."
Nhưng đáp trả cô lại là nụ hôn cuồng nhiệt của anh, Nhã Tịnh lại sợ Tần Ngôn đòi hỏi thêm nữa, cô đưa tay chống ở lòng ngực anh ấm ức nói.
"Anh nói sẽ nhẹ nhàng với em mà."
Tần Ngôn biết bản thân đã hơi quá sức với cô nhưng anh không thể nào khống chế được bản năng của mình.
"Được rồi để anh đi lấy cho em."
Tần Ngôn bước xuống giường đi đến bàn rót nước rồi mang đến chỗ Nhã Tịnh, nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi cơ thể mềm mại đang nhắm mắt anh lại một lần nữa muốn trêu chọc cô.
"Nước của em đây."
Nhã Tịnh mệt mỏi mở hờ đôi mắt cô không còn sức để ngồi dậy nữa chỉ đưa tay đón lấy ly nước trong tay của Tần Ngôn.
"Em không ngồi dậy nổi à."
Nhã Tịnh xấu hổ gật đầu, khoé miệng anh liền nhếch lên một nụ cười gian xảo.
"Để anh giúp em."
Nói rồi Tần Ngôn uống cạn lý nước giữ trong miệng của mình, rồi cúi xuống truyền qua môi của Nhã Tịnh, cô đón nhận làn nước được truyền qua môi anh, nhưng vẫn không thoã mãn Nhã Tịnh ôm chặt lấy cổ của Tần Ngôn liếm láp đôi môi của anh, chỉ một hành động nhỏ thôi đã khiến cho anh một lần nữa muốn chiếm lấy cô.
Căn phòng bây giờ chỉ còn tiếng cầu xin của Nhã Tịnh, anh đòi hỏi quá nhiều khiến cho cô gái nhỏ mệt mỏi không còn chút sức lực nào nữa.
Nhưng trải qua một đêm nóng bỏng đầy sự thoã mãn về thể xác, càng khiến cho hai trái tim thổn thức và bắt đầu từ bây giờ sẽ suy nghĩ về nhau nhiều hơn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...