Tặng Em Một Đời Đau Thương
Vừa dứt lời đôi môi của cô đã bị Tần Ngôn đè ra ngấu nghiến, từ khi nào Nhã Tịnh lại có sức hút đến mê người như thế mỗi lần gần gũi với cô là Tần Ngôn không thể nào khống chế bản thân mà làm cho vợ kiệt sức, bàn tay hư hỏng ra sức bóp nắn nơi phập phồng mềm mại đến mê người của vợ, quần áo bị anh vứt lung tung trong phòng tắm, Tần Ngôn nhìn đơ người khi thấy nội y trên người vợ, tất cả đều rất mỏng manh, quần lót chữ T màu đen có hoạ tiết cả ren, gương mặt của Tần Ngôn nóng bừng lên bóp mạnh vào quả đào căng tròn của Nhã Tịnh.
"Em dám ăn mặc như thế này đi đến nơi làm việc hay sao."
Nhã Tịnh gật đầu thẳng thắn đáp.
"Đúng vậy có vấn đề gì sao?"
Tần Ngôn vừa tức vừa muốn đè cô ra ngay lập tức, thật sự quá quyến rũ anh không thể nào chấp nhận được việc vợ mình mặc những nội y kích thích như thế này.
"Từ nay chỉ mặc cho anh xem thôi không được mặc đi ra ngoài, có biết không hả."
Nhã Tịnh gật đầu cố gắng nhịn cười nói.
"Em sẽ làm trái lại lời anh nói."
Tần Ngôn càng dùng lực bóp mạnh hơn.
"Em dám."
Nhã Tịnh cố tình để chân cọ cọ vào nơi đã căn đến sắp nổ tung ra, ánh mắt đầy thách thức.
"Vậy anh phải làm như thế nào để em phải khiếp sợ không dám mặc nó ra khỏi nhà nữa."
Tần Ngôn điêu luyện gỡ bỏ áo lót trên người Nhã Tịnh ra ánh mắt bị dục vọng chiếm Hữu mạnh mẽ.
"Em học cách quyến rũ đàn ông từ khi nào vậy."
Nhã Tịnh đưa tay xuống làn nước ẩn hiện, từ từ luồng vào chiếc quần lót cuối cùng trên cơ thể của anh ra sức vuốt ve nơi cần được giải phóng đã vô cùng nóng.
"Vì anh mà em đã học tập trên internet đấy chồng à."
Tần Ngôn bị những hành động của Nhã Tịnh làm cho nóng rực cả người, hôm nay anh phải đem cô ăn sạch thì mới thoã mãn được trước cơ thể quyến rũ này, Nhã Tịnh kéo chiếc quần lót của chồng ném ra ngoài, rồi chủ động ngồi lên người Tần Ngôn, bàn tay của anh vẫn thoăn thoắt bóp nắn đôi gò bồng đã căng cứng của vợ ánh mắt nhìn cô đầy cưng chiều nói.
"Hôm nay vợ của anh đúng là hồ ly mà, nhưng anh thích như thế mà nghe anh dặn này tuyệt đối chỉ như thế với một mình anh mà thôi."
Nhã Tịnh nhăn nhó nói.
"Anh có định làm hay không sao cứ căn dặn mãi thế em đi ra đấy."
Tần Ngôn liền nhanh chóng ôm chặt lấy vợ khổ sở nói.
"Em đã quyến rũ anh đến mức này mà còn đồi đi ra sao đừng hòng."
Nói rồi anh nhanh chóng tiếp tục ngấu nghiến đôi môi của vợ, thật sự không thể nào khống chế được trước cơ thể mềm mại này, Nhã Tịnh bị chồng hôn đến mức sắp không thở nổi, cái vật đang ngẩng cao kia đang khao khát cô đến điên dại.
"Vợ à em chăm sóc nó đi."
Nói rồi anh nhấc bổng Nhã Tịnh lên cơ thể cô bị xâm nhập tận sâu bên trong, đôi mắt khép hờ tận hưởng từng khoái cảm của thứ gọi là ái tình, Nhã Tịnh lắc lư bờ đào căng tròn càng khiến cho Tần Ngôn phát điên lên, thật sự anh rất thích cái dáng vẻ lẳng lơ của vợ mình.
Hai người quấn lấy nhau triền miên trong phòng tắm, tiếng rên rỉ của người phụ nữ vang khắp cả căn phòng và cả tiếng thở dốc của người đàn ông, từ phòng tắm đến sofa phòng khách cuối cùng là kết thúc ở phòng ngủ, cả hai đã vô cùng mệt mỏi, Nhã Tịnh nức nở bảo Tần Ngôn dừng lại nhưng anh nào chịu nghe cô, lâu lắm mới có thể gần gũi với vợ anh sẽ tận dụng hết mọi thời gian. Hai người quấn lấy nhau trên chiếc giường đã vô cùng lộn xộn, Tần Ngôn cũng không mở mắt nổi mà ngủ đến tận trưa, anh nhìn cô vợ nhỏ đã bị mình giày vò tối đêm qua cơ thể đã đầy vết tích những dấu hôn in hằng lên, Nhã Tịnh cũng đã cựa quậy mở mắt ra, nhìn thấy chồng đang nằm nghiêng nhìn mình cười cười, Nhã Tịnh mệt mỏi đưa bàn tay nhỏ nhắn đẩy mặt của Tần Ngôn ra.
"Đồ đáng ghét lưu manh giả danh tri thức, em đã căn dặn trước mà anh lại cố tình, anh định chọc tức em có đúng không."
Tần Ngôn nắm lấy bàn tay đang đẩy mặt mình hôn lên một cái, gian xảo nói.
"Em không thích sao, đêm qua anh nhớ em cứ quấn lấy anh, thể lực của chồng em theo em thì được bao nhiêu điểm."
Nhã Tịnh kéo chăn quay lưng về phía anh mệt mỏi nói.
"Không có điểm nào, vì anh là vô đối quân nhân bị cấm dục lâu ngày nên mới như vậy."
Tần Ngôn nghe xong cơ miệng liền giật giật.
"Em nói anh bị cấm dục sao, nếu không phải tại em cứ để Tần Niên ngủ cùng mình thì không có đêm nào em được yên giấc với anh đâu."
Nhã Tịnh chuyển chủ đề khác nói.
"Chồng ơi em mệt mỏi quá lưng còn đau nữa, anh đấm lưng cho em đi."
Tần Ngôn liền ngồi dậy nghe lời răm rắp, Nhã Tịnh vô cùng thoã mãn nên đã nhắm mắt tiếp tục ngủ, còn Tần Ngôn phải đi dọn dẹp chiến tích đêm qua của hai người còn phải đi nấu ăn cho vợ yêu thức dậy ăn nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...