Tần Triều Mỹ Mãn Sinh Hoạt


Sau đó một cỗ hương vị thập phần khó thể hình dung, vọt ra!
Trong trí nhớ cái nhìn vừa rồi, trên giường nằm ít nhất ba bốn mươi người, đều là nam nhân chân trần, còn có người ở trong góc đi tiểu, thùng đựng nước tiểu còn rất lớn!
Lý Quý Dương lập tức xoay người vịn thân cây bên cạnh ói ra!
Trạng huống vệ sinh bên trong làm cho hắn cảm giác không thể tưởng tượng!
Tiểu lục tử không nghĩ tới vị thiếu gia này phản ứng lớn như vậy.

Hắn gặp qua khách nhân phản ứng lớn nhất nhiều lắm là bịt mũi vẻ mặt ghét bỏ đi chọn phòng đơn mà thôi.

Người bình thường phản ứng chỉ là nhăn mặt!
Thời đại này nhà ai không phải trôi qua ngày như thế? Trong nhà nói không chừng còn không tốt bằng đại giường chung đâu!
Đương nhiên, vừa nhìn vị thiếu gia này sẽ không nếm qua đau khổ, tuy rằng ăn mặc mộc mạc nhưng một thân khí độ cũng không phải người bình thường có được.

- Thiếu gia, ngài không sao chứ?
Tiểu lục tử có chút lo lắng hỏi.

- Không có việc gì, đi, mang ta đi phòng đơn nhìn xem!
Lý Quý Dương lau miệng, nơi này dù cho hắn tiền hắn cũng không ở.

- Ai ai, mời bên này!

Tiểu lục tử liền dẫn hắn đi phòng phía đông nhìn qua tương đối sạch sẽ.

Phòng đơn không sai, có cửa sổ có ánh sáng mặt trời, còn treo rèm vải màu trắng, mền gối đều mới, Lý Quý Dương sờ sờ thật sạch sẽ.

Trong phòng có cái bô, nhưng phòng quá nhỏ, nếu muốn đi vệ sinh sẽ thối, Lý Quý Dương nhìn cũng không thích.

- Vẫn là ở lại thượng phòng đi, mang ta đi nhìn xem.

Lý Quý Dương khoát tay.

Tiểu lục tử dẫn hắn lên lầu hai, một loạt năm phòng hảo hạng, vận mệnh đều giống nhau, có trong ngoài, phòng trong có giường bằng gỗ, trải mền gối dày, bên cạnh là chậu than, còn có bàn thấp vân vân.

Vách tường ở giữa là tường ấm, mùa đông chỉ cần nhóm lửa liền ấm áp.

Gian ngoài dùng để tiếp khách, trải chiếu tinh xảo, có bàn, còn có hai cái "đèn" lớn, dùng để chiếu sáng.

Trong phòng có mùi thơm thoang thoảng, hương vị thanh thảo, không phải mùi hoa, nếu là mùi hoa Lý Quý Dương cũng không thích ở lại.

Phòng trong phòng ngoài dùng mành mỏng ngăn cách, trói lên cây cột, nhìn bộ dáng còn sạch sẽ.

Mặt đất thật bằng phẳng, trên sàn nhà còn trải chiếu, Lý Quý Dương cởi giày đi vào sờ sờ đệm chăn, đều là mới!
Bởi vì có thể nhìn ra, dù chỉ dùng qua một lần vẫn sẽ có nếp!
- Lấy năm phòng hảo hạng này, ở một đêm.

Lý Quý Dương rốt cục gật đầu, thuận tiện định ra:
- Một đêm bao nhiêu?
- Một kim.

Tiểu lục tử báo giá.

- Một phòng một kim?
Lý Quý Dương chỉ xác định hỏi lại.

Tiểu lục tử co rút khóe môi:
- Năm phòng hảo hạng, cả đêm, đến trước buổi trưa ngày mai cần một kim!
Một phòng một kim, vị thiếu gia này nghĩ nơi này là hắc điếm sao? Cho dù là phòng hảo hạng trong Hàm Dương thành cũng không đến nỗi một đêm một kim đi!

Chỗ bọn họ năm phòng một kim còn tính luôn việc ăn ở trong đó!
- Nga, cứ quyết định như vậy đi!
Lý Quý Dương rút một kim đưa cho hắn, còn cho thêm bố tệ:
- Còn lại xem như cho ngươi tiểu phí.

Tuy rằng không rõ tiểu phí là tiền gì, nhưng tiểu lục tử vẫn nhét vào trong ngực, loại chuyện này không cần người dạy liền cũng biết.

- Chuẩn bị nước ấm đưa lên, chúng ta cần rửa mặt, chuẩn bị cơm canh tốt nhất nơi này của các ngươi.

Ở nhà không có biện pháp hưởng thụ, bởi vì không có điều kiện, nhưng trong này thì khác, hắn có tiền, ăn được nổi, gà nướng vịt nướng cứ việc đưa tới!
Thuần Nhã bọn họ còn đứng nơi cửa, chưa thu dọn hành lý, luôn đợi cho Lý Quý Dương chọn phòng xong, giao tiền rồi mới bắt đầu xách hành lý mang lên phòng, nhân công cũng đủ nên cũng không cần tiểu nhị khách điếm hỗ trợ.

Ông chủ chứng kiến bọn họ mang hành lý của Lý Quý Dương đưa vào trong phòng hảo hạng, không khỏi chắc lưỡi, thiếu gia đại gia đình xuất hành đều luôn là như vậy, dùng nha hoàn của mình, đắp chăn mền của mình, phỏng chừng ngay cả cái bô hay ống nhổ cũng tự mình chuẩn bị.

Chờ dàn xếp xong xuôi, Lý Quý Dương ở một phòng hảo hạng, Thuần Nhã vì là cô nương nên cũng một phòng, còn lại ba phòng Lý Phúc mang theo Lý Bình Lý An ở một phòng, vì đang ở bên ngoài buổi tối ba người cần luân phiên canh gác cho Lý Quý Dương.

Còn lại hai gian lưu cho a Đại cùng a Nhị, còn có Lý Sâm cùng Lý Lâm.

Những người còn lại Lý Quý Dương cho tiểu lục tử dẫn bọn họ đi ở phòng đơn, năm phòng một đêm cũng chỉ có hai mươi bố tệ.

Lý Quý Dương vẫn cho rằng thật rẻ tiền, hắn gặp qua vàng bạc châu báu, cảm thấy bố tệ cũng không đáng tin, cho nên dùng cũng không đau lòng.

Mọi người thu xếp xong, gia súc giao cho khách điếm kéo vào trong chuồng, đút nước cùng thực vật, phần này trả tiền riêng, lúc đi sẽ tính tiền.


Kết quả cơm canh vừa bưng lên, Lý Quý Dương liền mất khẩu vị.

Cuối cùng Thuần Nhã phải mang thức ăn trong nhà đổi lại cho hắn ăn cơm.

- Đi ra ngoài thật là không dễ dàng a!
- Ngài chưa có dịp đi đường xa, hoặc là chưa từng đi qua, dĩ vãng bọn họ ăn uống còn không bằng bây giờ đâu, đều là bánh nướng cùng dưa muối.

Thuần Nhã nói.

Buổi tối Lý Quý Dương đi vào hệ thống, cùng Al giao dịch nhánh cây, thậm chí bởi vì tới mùa xuân hắn còn cùng Al giao dịch hai túi mầm móng lương thực.

- Chỗ này của tôi mặc dù không có nhiều lương thực như vậy, nhưng mầm móng không ít, cho anh hai bao tải, đều là giống tốt đâu.

Lý Quý Dương cấp cho là mầm móng cao lương.

- Ân, với giao tình của chúng ta, sau này nếu anh có chuyện gì nhớ rõ tìm tôi!
Al thu mầm móng liền cười nói.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui