Chải đầu xong, cảm thấy lưu loát hơn rất nhiều, không biết có phải do tâm lý tác dụng hay không dù sao Lý Quý Dương cảm giác mình dường như trưởng thành!
Được rồi, nguyên lai hắn cũng đã rất lớn đâu.
Xong nghi thức, Lý gia trang chuẩn bị rất nhiều thịt để ăn, cơ hồ toàn bộ thôn trang đều chúc mừng, so với ăn năm mới đều náo nhiệt!
Lần này 001 mang tới năm mươi xe trâu cho Lý Quý Dương, mỗi xe đều do hai lão trâu lôi kéo, cùng với lễ vật khiêng xuống, dù là Cao chiêm sự nhìn quen thứ tốt ánh mắt đều xem thẳng!
Cam Lỗi rốt cục đã biết vì sao Lý Quý Dương đại khí như vậy, cũng biết vì sao Lý Quý Dương chỉ gọi hắn là "tiên sinh", lại chưa từng gọi là "sư phụ".
Nếu hắn cũng có một vị sư phụ như vậy, hắn cũng không nhận thức người thứ hai!
001 bọn họ là cưỡi ngựa đi tới, trong không gian ban đầu tiến cử đều là ngựa non bình thường, ai bảo Lý Quý Dương cũng không có được bao nhiêu con ngựa tốt đây?
Nhưng trải qua không gian nuôi dưỡng, trải qua 001 bọn họ thay đổi giống, đem loài ngựa bình thường đổi thành lương câu không thua gì hãn huyết bảo mã!
Càng quan trọng chính là 001 bọn họ cũng không quên, dù cưỡi ngựa nhưng họ không mang theo yên ngựa đi kèm!
Mặc dù biết là trong không gian cũng có, nhưng Lý Quý Dương không căn dặn nên bọn họ cũng không mang theo.
Cao chiêm sự nhìn thấy ngựa, ánh mắt không cách nào di chuyển.
Lúc đi lại mang theo không ít thịt dê cùng thịt bò xông khói.
Lý Quý Dương tiễn người tới chỗ rừng cây, sau đó thu vào trong không gian.
Hắn quay vào trong nhà, đáng thương cho những người thủ bên ngoài, luôn chờ đợi đoàn người đi ra đâu!
Cho dù không thể đánh cướp, bắt được người cũng tốt!
Đợi thật lâu đừng nói là bắt được người, dù là cọng lông mao cũng không thấy!
Lý gia trang mở tiệc, khách ăn thật vui vẻ.
Cao chiêm sự hỏi:
- Đây là đồ ăn gì vậy?
- Thịt kho tàu.
Lý Quý Dương nhìn thịt kho tàu, xem như là nguyên thủy nhất.
- Đây là thịt gì?
Cao chiêm sự ăn một ngụm:
- Ăn rất ngon!
- Thịt trệ!
Lý Quý Dương đợi hắn ăn vài miếng mới cho hắn biết đáp án.
Lúc ấy Cao chiêm sự liền dừng đũa:
- Ngươi nói, đây là thịt gì?
- Thịt trệ.
Lý Quý Dương lặp lại một lần.
Lần này ngay cả Dương Phi Anh cũng nghe được, dừng đũa, vừa rồi hắn cũng ăn vài miếng, cảm giác thịt rất ngon.
- Ngươi đừng gạt ta a!
Dương Phi Anh không tin:
- Ta từng ăn qua thịt trệ đâu!
Vì muốn biết rõ ràng đây là thịt gì, Dương Phi Anh cũng không sợ bại lộ khuyết điểm:
- Căn bản không phải hương vị của thịt trệ.
- Đây thật là thịt trệ.
Cam Lỗi biết lai lịch của thịt, nhưng có chút ngượng ngùng nói.
Vẫn là Lý Quý Dương không băn khoăn, chuyện gì cũng dám nói, còn có lão quản gia ở bên cạnh làm chứng, hai người nghe được trợn mắt há hốc mồm!
Người, làm cung hình, thành nội thị.
Trệ, cũng có thể cung hình? Thịt còn ngon như vậy?
Lúc này bên Vương gia cũng có hành động, chỉ là che giấu thật tốt, cũng chưa làm người chú ý.
Ngày hôm sau Lý Quý Dương đưa đi Cao chiêm sự cùng Dương Phi Anh, Cam Lỗi thu dọn đồ đạc, còn có nhóm nhi đồng, bởi vì bọn họ muốn đi Hàm Dương thành.
Cần mang theo đều mang theo, nơi đó mặc dù là người trong cung đưa tới, nhưng Lý Quý Dương không có ý định làm cho bọn họ tiếp cận bạn học của mình, bọn họ một mình tìm một cái sân, làm cho Doanh Chính phái người vây lại, không cho người tới gần.
Những người này đều là dòng chính đáng tin của Doanh Chính, mặc dù là Mông gia ra tới nhưng đều là quân Tần, càng xem trọng chính là lòng trung thành, bằng không Lý Quý Dương cũng sẽ không để cho nhóm nhi đồng đi học ở đó.
Dù sao bí mật của bọn họ rất nhiều, hiện tại ngoại trừ ngữ văn, còn học toán học cùng khóa võ thuật.
Vừa qua khỏi 15 tháng Giêng, Lý Quý Dương cho người đem quần áo cùng hành lý chuẩn bị xong, còn có nhà cũng phải đốt ấm, mùng một tháng hai, bọn họ lên xe trâu chậm rãi xuất phát, chạy vào Hàm Dương thành.
Đi tới Hàm Dương thành, vào tòa nhà lớn, Doanh Chính đã mang người đợi ở cửa.
Nhìn thấy Lý Quý Dương, hắn vô cùng vui vẻ:
- Mau vào nhìn xem, ta tìm người tu sửa một phen cho ngươi, rất không sai.
Lý Quý Dương lôi kéo hắn đứng chung một chỗ:
- Ngươi khách khí cái gì.
.
oa!
Nguyên lai Lý Quý Dương thò đầu nhìn vào bên trong, oa, bên trong đại biến dạng!
Hiện giờ tòa nhà lớn rực rỡ hẳn lên, cho dù mới tháng hai nhưng đã thay đổi song sa cùng màn, còn có các cung nữ ăn mặc, nội thị cũng thay quần áo, còn lại là đám người hầu của Lý gia trang, cũng là cách ăn mặc giống nhau, thật dễ dàng phân rõ là lai lịch gì.
Nói thật, điểm này Lý Quý Dương thật đồng ý, bởi vì người từ trong cung ra tới Lý Quý Dương đều không nhận ra, ngay cả người của Lý gia trang hắn còn không nhận thức được đầy đủ đâu!
- Thế nào?
Doanh Chính đắc ý nói:
- Những nguời này đều trải qua a nương lựa chọn, bên trong có mấy người là trinh thám của a phụ, không thể không cho một người nào xen lẫn vào, làm vậy a phụ sẽ mất hứng.
- Không sai, nước quá trong, sẽ không có cá.
Lý Quý Dương khẽ cười:
- Cam tiên sinh đang ở trong xe đâu, chúng ta nghênh đón tiên sinh trước đi!
- Đại công tử.
Cam Lỗi vái chào.
Lúc trước nếu không nhờ đại công tử chủ động nhắc tới hắn, hắn cũng không nhận thức được Lý Quý Dương, càng không khả năng chữa khỏi bệnh trên người.
- Cam tiên sinh, ngươi thật sự hết bệnh rồi?
Doanh Chính vui mừng nhìn hắn.
- Dạ, hết bệnh rồi.
Cam Lỗi lộ nụ cười chân thành:
- Đại công tử lại lớn lên không ít.
Lý Quý Dương thiếu chút nữa trợn trắng, còn chưa từng nhìn thấy qua người nào vội vàng trưởng thành nhanh như vậy!
- Đây là Cam La?
Doanh Chính nhìn qua tiểu oa nhi đứng bên cạnh Cam Lỗi, nghe nói thật thông minh, có phong thái của Thương quân.
- Cam La gặp qua đại công tử.
Cam La trưởng thành sớm, lập tức tiến lên cúi người thi lễ, vô cùng quy củ.
- Đều gặp qua lễ, vào đi, đây là tòa nhà lớn mà quốc chủ nghĩa phụ ban cho ta đâu!
Lý Quý Dương mang người đi vào nà, hắn là chủ nhân, hắn không đi không ai dám bước qua cánh cửa.
Sau đó xe trâu cũng đi vào, còn có xe lôi kéo Lan nãi mẫu cùng tiểu Lý Tín, Lý Quý Dương rời khỏi Lý gia trang vào thành ở lại, không có khả năng lưu một mình Lý Tín trong gia trang, ít nhất hiện tại không được.
Tòa nhà thu thập rất tốt, một ít địa phương còn vây quanh chuẩn bị trồng cây cối, cây dâu là chủ yếu, tiếp theo là cây ăn quả, hiện tại mọi người còn chưa thịnh hành trồng hoa cỏ chỉ để thưởng thức ngắm cảnh, bởi vì cho rằng làm vậy là lãng phí.
Lý Quý Dương mang theo tiểu Lý Tín đương nhiên ở lại chủ viện, hai đại viện tử hai bên một dành cho cha con Cam La, một cho bọn nhỏ ở lại cùng học tập, ngoài ra phía trước là đám người hầu, những sân còn lại Lý Quý Dương đổi thành khách viện.
Sau khi đến nơi này, Lý Quý Dương để Cam Lỗi cùng Doanh Chính ở cùng nhau, hai người này nói chuyện luôn có cảm giác gặp lại hận muộn.
Hơn nữa đối với hình thức trước mắt của Tần quốc, Cam Lỗi càng hiểu thấu đáo hơn Lý Quý Dương, bởi vì Lý Quý Dương nhiều nhất là căn cứ theo lịch sử đời sau đánh giá, cho nên ý kiến đương nhiên có khác nhau.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...