25.
Điều quan trọng nhất là ba ngày nữa cô sẽ gặp Trần Cảnh Diệu, An Đồng không muốn lúc gặp Trần Cảnh Diệu vẫn còn vướng hôn ước với Tần Dạ Hoài.
Trong cuộc đời này, cô muốn được làm quen với Trần Cảnh Diệu một cách tốt nhất, hoàn hảo nhất.
Mặc dù cha An và mẹ An đều trách An Đồng thiếu kiên nhẫn, nhưng họ cũng đã suy nghĩ kỹ càng, nhận ra loại chuyện này thực sự không thể trì hoãn nên thu dọn đồ đạc đến nhà họ Tần.
Trong cuộc gặp gỡ giữa các bậc phụ huynh hai bên gia đình, An Đồng là bề dưới không thể có mặt, vậy nên cô ở nhà luyện tập những tác phẩm sẽ biểu diễn tại buổi hòa nhạc ba ngày sau.
Khi lại ngồi trước đàn, An Đồng vẫn có chút xúc động, cô gần như quên mất lần trước mình ngồi trước đàn là khi nào.
May mắn thay, trước mỗi buổi biểu diễn, cô đều lập một sơ đồ để không quên nội dung các bài hát đã lâu không đàn.
An Đồng luyện tập tất cả các nhạc cụ và tiết mục theo sơ đồ của riêng mình. Thật may, cô học âm nhạc từ khi còn nhỏ và đã phát triển trí nhớ cơ bắp đối với các nhạc cụ này. Hầu như ngay khi cô ngồi trước đàn piano, tiết tấu tuôn ra từ đầu ngón tay của cô vô cùng mượt mà trơn tru..
Hai giờ sau, An Đồng nhận được tin nhắn “OK” từ mẹ An.
Ý tứ của tin nhắn này đã rõ ràng, cô và Tần Dạ Hoài đã hủy hôn ước!
An Đồng khó có thể tin được hạnh phúc lại đến dễ dàng như vậy!
Cô hưng phấn lăn lộn trên giường mấy cái, cảm thấy hạnh phúc của mình có chút không thực.
An Đồng hăng hái bấm vào WeChat Moments, sau đó nhìn thấy hai phút trước, Tần Dạ Hoài, người chưa bao giờ đăng trong Moments, đã đăng một khoảnh khắc lên đó.
[Hôm nay hai gia đình Tần An chính thức giải trừ hôn ước, xin thông báo với mọi người. 】
Khi nhìn thấy thông báo này, An Đồng lập tức nhảy ra khỏi giường.
Phong cách của Tần Dạ Hoài là nói ngắn gọn, súc tích, nhưng nhìn thế nào cô cũng không vui.
Rõ ràng cô là người đề nghị hủy bỏ hôn ước, nhưng khi thông báo này của Tần Dạ Hoài xuất hiện, cứ như thể An Đồng mới là người bị bỏ rơi!
Và Tần Dạ Hoài, người chưa bao giờ đăng bài trên WeChat Moments, đã đăng bài đăng WeChat đầu tiên của mình vì sự việc này, như thể anh ta đã nóng lòng chờ đợi từ lâu rồi.
An Đồng đột nhiên cảm thấy sự cố chấp của mình trước đây thật buồn cười, rõ ràng Tần Dạ Hoài rất muốn cắt đứt quan hệ với cô, nhưng cô lại không nhìn thấu, luôn đi theo anh để rồi làm hại chính mình.
Mặt nóng dán mông lạnh, An Đồng tự cười nhạo bản thân.
Rất nhanh, vòng bạn bè của Tần Dạ Hoài ghi nhận like và bình luận từ một nhóm bạn chung, phần lớn đều là giễu cợt hoặc chúc mừng, khiến An Đồng ngứa răng ken két.
Không muốn thua kém người khác, An Đồng bấm vào ô nhập liệu, theo dõi vòng bạn bè của Tần Dạ Hoài, chỉnh sửa vòng bạn bè rồi gửi đi.
[Hôn ước đã chấm dứt, từ giờ tôi lại độc thân rồi ~]
26.
An Đồng đặc biệt sử dụng vài biểu tượng cảm xúc mỉm cười, thậm chí còn thêm dấu ngã để thể hiện sự phấn khích của mình vào lúc này.
Chẳng bao lâu, vòng bạn bè của cô cũng thu hút lượt thích và bình luận của mọi người, trong đó đáng chú ý nhất chính là bình luận của Giang Đình Viễn.
Hai người còn chưa trở mặt nên Giang Đình Viễn với tư cách là bạn thân của cô vẫn bình luận với giọng điệu vui tươi như thường lệ: “An tiểu thư sẽ không phải là nói chuyện vui vẻ mà lén lút lau nước mắt sau lưng đâu, phải không?”
Giọng điệu thân mật đã mất từ lâu khiến An Đồng giật mình một chút.
Nhưng cô vẫn không trả lời.
Đã lâu như vậy, An Đồng đã quên mất mối quan hệ thân thiết giữa mình và Giang Đình Viễn lúc trước, ấn tượng duy nhất của cô về Giang Đình Viễn là cơn giận dữ túm cổ cô và hận ý muốn đá chết An Minh Nguyệt.
An Đồng không khỏi siết chặt nắm đấm.
Nếu không phải sống lại cuộc đời của mình, cô sẽ không bao giờ tưởng tượng được, Giang Đình Viễn, người bạn thanh mai từ thuở nhỏ của cô, sau khi bất hòa lại đối xử với cô theo cách hãi hùng như vậy.
An Đồng vốn tưởng rằng Giang Đình Viễn sẽ luôn đứng về phía mình, nhưng cô không ngờ rằng chính anh lại là người tự tay đẩy cô xuống vực sâu địa ngục.
Cô không khỏi rùng mình, sau đó ném điện thoại di động lên giường như một củ khoai tây nóng hổi rồi đi vào phòng thay đồ.
An Đồng cảm thấy bây giờ mình phải tìm việc gì đó làm để đánh lạc hướng chính mình, nếu không không cẩn thận sẽ bị hận thù nuốt chửng.
Nhớ tới Tần Dạ Hoài và Giang Đình Viễn kiếp trước đều vào tù, An Đồng không khỏi có chút thổn thức.
Hãy để Trần Cảnh Diệu bù đắp cho mối hận thù trong quá khứ của cô.
Hãy để nỗi hận đó ở lại quá khứ, kiếp này An Đồng không muốn dây dưa sâu hơn với hai người đàn ông kia nữa, điều đó khiến cô phát ốm.
An Đồng bước tới một chiếc tủ chuyên dùng để đựng váy dạ hội, trong đó có nhiều loại váy theo mùa.
Mỗi mùa mới, các cửa hàng lớn sang trọng sẽ gửi quần áo vừa vặn với An Đồng đến biệt thự nhà họ An, nhưng hiện tại An Đồng nhìn những bộ váy trong tủ quần áo của mình, cảm thấy có chút nhàm chán.
Cô vẫn nhớ Trần Cảnh Diệu nói rằng cô đã mặc váy trắng tại buổi hòa nhạc.
Trần Cảnh Diệu có thích cô mặc đồ trắng không?
An Đồng nhìn chiếc váy trắng của cô, mơ hồ nhớ lại mình đã mặc chiếc váy dài tay này ở buổi hòa nhạc ở kiếp trước.
Nhưng bây giờ An Đồng nhìn lại bộ váy này, lại cảm thấy không hoàn hảo, bởi vì bộ váy này không có trang trí gì, dù khá vừa mắt, cũng không có điểm nhấn gì cả.
Xuất hiện trước mặt Trần Cảnh Diệu, cô nhất định phải càng hoàn mỹ hơn.
Vì vậy An Đồng lập tức đi xuống tầng hầm, lái xe đến cửa hàng quần áo lớn nhất Hoa Thành.
An Đồng là VVIP của cửa hàng quần áo này, cho nên khi nhân viên lễ tân ở cửa nhìn thấy cô, liền tươi cười chào đón cô bước vào.
“An tiểu thư, hôm nay cô muốn chọn loại váy nào?”
Không chắc chắn về sở thích của Trần Cảnh Diệu, cô cũng sợ mình sẽ không vui nếu thay đổi phong cách một cách hấp tấp.
Vì vậy, An Đồng dự định vẫn mặc một chiếc váy trắng để hợp rơ với cây đàn piano đen tuyền trong buổi hòa nhạc.
Sau nhiều lần lựa chọn ở khu vực váy trắng, cuối cùng An Đồng cũng phải lòng chiếc váy trắng dài thắt eo duyên dáng
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...