Tận Thế Tới Ta Dựa Vào Tiền Thưởng Để Dự Trữ Hàng Hóa


Thanh âm tựa hồ phá tan bầu không khí căng thẳng, làm da đầu người ta trong nháy mắt run rẩy tê dại.

Không đến thời gian một cái chớp mắt, một bóng đen từ bụi cỏ phụ cận phóng ra, trực tiếp vọt vào trên cổ tên cao.

Đó là một con mèo hoang màu đen, giờ phút này toàn bộ thân hình nó quấn quanh phía bên phải ở cổ đối phương, lộ ra cái răng bén nhọn hướng về động mạch chủ hung hăng cắn xuống.

Tên cao thân thể giãy dụa kịch liệt, bởi vì bị đau, súng trên tay cũng nện xuống đất.

Cố Đồng Vãn cau mày, lặng yên lui về phía sau vài bước, nhanh chóng ngồi xổm xuống lục lọi trên người tên lùn tìm được cây súng, đồng thời quan sát tình hình chiến đấu bên cạnh.

Mặc dù con mèo đen này thành công giúp trì hoãn động tác tên cao, nhưng chẳng biết tại sao lại khiến cả người Cố Đồng Vãn nổi da gà, nhất là con mắt màu lục lấp lóe trong bóng tối, không giống động vật bình thường.

Mà lại chưa từng nghe nói mèo hoang sẽ chủ động tập kích con người, dù thân thể nó nhỏ bé nhưng lại hung hãn như mãnh thú.

Máu tươi từ cổ nhỏ giọt xuống trên mặt đất, tên cao lảo đảo nghiêng lui về sau, hai tay ôm chặt thân hình con mèo, muốn dùng sức đem nó từ trên cổ giật xuống.

Thật tình không biết tại sao con mèo kia sức lực lại hung mãnh như vậy, răng sắc nhọn một khi đâm vào làn da người liền không nguyện ý nhả ra.


Mùi máu tươi dần dần lan tỏa trong không khí, động tác của hắn cũng càng trở nên hữu khí vô lực.

Tên cao thậm chí không kịp hô hô đã ngã nhào xuống trên mặt đất, thời điểm tắt thở, con mắt trừng rất lớn, phảng phất không thể tin có một ngày mình thế nhưng lại bị giết bởi con súc sinh này.

Con mèo trong miệng vẫn đang ngậm thật chặt khối thịt máu me đầm đìa đột nhiên chuyển hướng nhìn chằm chằm Cố Đồng Vãn, con ngươi màu xanh lục lóe lên sự quỷ dị trong đêm tối.

Trong lòng Cố Đồng Vãn run lên, nắm chặt dùi cui điện trong tay.

Bất quá cũng may con mèo đen kia đối với cô không có hứng thú, thân ảnh nó nhanh chóng biến mất trong bụi cây, chỉ để lại tiếng “xột xoạt” vang lên.


Tối nay con mèo đen kia xuất hiện khiến Cố Đồng Vãn nghĩ ngay đến động vật biến dị ở tận thế.

Nếu như cô nhớ không nhầm thì phải đến tận thế năm thứ sáu mới bắt đầu xuất hiện, thế nhưng hiện tại lại bắt gặp ở đây, tại sao lại có sự thay đổi lớn như vậy?

Tuy nhiên lúc này cũng không phải thời điểm thích hợp để suy nghĩ vấn đề đó, vì đã qua mười phút đồng hồ nhưng James Matt bên kia vẫn không có bất kỳ động tĩnh nào, bộ đàm vẫn yên lặng như cũ, kể cả bên trong nhà máy cũng yên lặng đến đáng sợ.

Nếu như song phương đã tiến hành xung đột, ắt hẳn phải có chút động tĩnh, nhưng mọi thứ dường như đều không có gì xảy ra, chứng minh một điều là James Matt và Jordan có khả năng đã bị phát hiện và bị người bắt trói.

Trước mắt cô có hai lựa chọn, về nước, tiếp tục suy nghĩ biện pháp kiếm tiền.

Nhưng đất ở thôn Tiểu Khê hay thuốc trị bệnh vẫn chưa mua được, rồi còn có mưa to vào tháng tám, cô không thể không chi một khoản tiền cho phòng thuê ở trên cao để tránh lũ lụt.

Thở dài một hơi, bình "Hương gây tê" liền rơi xuống trong tay, Cố Đồng Vãn đã có sự lựa chọn.

Nếu như cứ như vậy dẹp đường hồi phủ, thì cũng không cần thiết xuất ngoại chuyến này, huống hồ những tình huống này trong tận thế sẽ chỉ thấy càng nhiều, cô cần sớm thích ứng làm quen với thời khắc nguy hiểm.


Trong tay đang có "Dịch tăng cường tốc độ" và "Hương gây tê" từ hệ thống thương thành, nếu như lợi dụng tốt, chưa chắc tối nay sẽ ngỏm a.


Nghĩ đến đây cô liền quyết định cầm chặt dùi cui, hướng khu xưởng yên lặng tiến vào.


Trên thực tế liền như giống như Cố Đồng Vãn dự đoán, hai người họ đích thật là bị phát hiện sau đó bị trói gô giống như chó chết quỳ trên mặt đất, họng súng đen ngòm chỉa thẳng vào đầu, ngồi trên ghế ở phía đối diện, Laurence Klane cười cười cầm lấy một ly Brandy

“Mày nói là tụi mày còn có đồng bọn chờ ở bên ngoài?”

Laurence Klane vừa dứt lời liền vội vàng đứng lên đá một cước vào bụng dưới Jordan, mắt thấy đối phương đau đến nhăn nhó, liền đem đầu súng nhét thẳng vào miệng.

“Là người phụ nữ kia cung cấp cho mày manh mối liên quan đến tao, cũng là nó mang tụi bây tìm tới nơi này?”

Jordan sợ sệt điên cuồng gật đầu, mà James Matt ở đối diện đang muốn ngăn cản hắn tiếp tục lộ ra tin tức, đã bị người ấn đầu đè chặt trên mặt đất, hắn không thể tin được đồng đội ngay lập tức liền phản bội mình, chủ động nói ra tất cả mọi chuyện.

Jordan thống khổ tràn ra nước mắt, giờ khắc này hắn hoàn toàn không có tinh lực quan tâm người bên cạnh có tức giận hay không.

Nói đúng hơn vừa mới bắt đầu hắn cũng không tin tưởng người phụ nữ bên ngoài kia, càng không tin nhiệm vụ lần này có thể thành công, cho nên hắn mới hạ quyết tâm nếu như tình huống không tốt liền lập tức giao ra tin tức cần thiết.

Laurence Klane nghe xong hướng ánh mắt về phía tên thủ hạ bên cạnh, sáu bảy tên liền ra ngoài tìm Cố Đồng Vãn.

Mà lúc này Cố Đồng Vãn vừa vặn tiến vào bên trong khu xưởng, cẩn thận quan sát hoàn cảnh xung quanh.

Nhà máy phân thành hai tầng riêng biệt, mỗi tầng rộng ít nhất mấy ngàn mét vuông, dây chuyền sản xuất được đặt tại vị trí trung tâm, phần còn lại đều là thùng giấy và vật liệu gỗ.

Trong không khí lại thoang thoảng một cỗ hương vị kỳ lạ, đại khái là mùi của nguyên liệu dược phẩm cấm.


“Có người ở đằng kia!”

Một người tinh mắt liếc thấy Cố Đồng Vãn hô một tiếng, mấy người khác lập tức chạy về hướng cô truy đuổi.

Bởi vì động tĩnh nơi này gây chú ý tới nhóm Laurence Klane bên kia, thế là lại có mười mấy người đuổi tới.

Đơn giản chính là trò chơi mèo vờn chuột, có người thậm chí lên đạn, bắn vào vật liệu gỗ trong nhà máy phát ra tiếng vang trầm nặng.

Cố Đồng Vãn vừa chạy trốn vừa mắng một tiếng “Đáng chết”, trái tim tần suất kịch liệt nhảy lên.

Số lượng người ngày càng nhiều hướng về phía này, Cố Đồng Vãn không nghĩ nhiều nữa, từ trong túi lấy ra bình pha lê "Hương gây tê" chỉ có 30ML, hung hăng đập xuống đất.

Lập tức một cỗ hương hoa quỷ dị nhanh chóng lan tỏa trong không khí.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui