Chu Lạc lái một con xe, đi thẳng đến trạm xăng dầu trong thành
Ở chỗ đó còn một cái bồn chứa xăng chưa gỡ xuống, nhưng địa điểm lại không tốt, ở ngay bên cạnh là một khu chợ bán thức ăn, mỗi ngày người đi người đến đều rất nhiều. Tận thế đến nơi này hiển nhiên trở thành nơi tụ tập nhiều tang thi
Tuy rằng nguy hiểm, nhưng xe chở bồn chứa xăng có sức hút quá lớn, cậu không thể không đi thử một lần
Hiện tại cậu đã thăm dò nơi đây ba lần, lấy năng lực của cậu, chỉ cần không gây ra động tĩnh quá lớn, là có thể lấy được bồn xăng kia
Chu Lạc tràn đầy tự tin, cậu lái xe cách nơi này 100m thì dừng lại, lựa chọn đi bộ
Âm thanh của xe lớn, sẽ thu hút tang thi xung quanh đến, đi bộ vẫn là lựa chọn tốt nhất
Cậu nhảy xuống xe, đi nhẹ nhàng như mèo chạy như bay trên tường đến gần xe chở bồn xăng, nhìn xăng ở ngay trước mặt cậu nở nụ cười
Đúng lúc này bên tai vang lên giọng nói lạnh lùng
" Đừng nhúc nhích! Giơ tay lên cao "
Ngay sau đó, một khẩu súng dí vào thái dương của cậu
Chu Lạc không có làm theo người kia nói, cậu chậm rãi ngẩn đầu lên, nhìn người bên cạnh, vừa nhìn một cái, đã vô cùng kinh ngạc
Trước mặt nam nhân cùng kiếp trước nhìn thấy, vừa giống nhau, lại có phần không giống nhau
Đúng rồi, người trước mặt so với người nửa năm sau tận thế không giống nhau, bây giờ vẫn là tuổi trẻ còn có chút non nớt, mà không phải là tàn nhẫn đánh nhau, giờ mang nhiều hơi thở thanh xuân, gương mặt trắng nõn, vẫn như cũ đẹp trai, mà không phải có một cái sẹo hung tợn xấu xí thật dài trên mặt
Trần Binh!
Nhưng mà, vì sao tận thế nửa tháng sau cậu lại nhìn thấy hắn, kiếp trước phải đến nửa năm sau tận thế, hai người mới gặp mặt
Đánh nhau với tang thi, cậu bị trọng thương nặng, nếu không phải hắn cứu cậu một mạng, chỉ sợ cậu đã không qua khỏi rồi
Nhưng kiếp này, hắn lại muốn cướp đồ vật với cậu
Thấy người không trả lời, Trần Binh nhăn mi
Giọng nói so với lúc nãy còn lạnh lùng, nguy hiểm hơn
" Giơ tay lên cao "
" Nếu không thì sao " Chu Lạc nhìn vào ánh mắt hắn không chút nào sợ hãi " Ngươi lại có thể làm gì ta "
Trần Binh có bị đánh chết cũng không tưởng tượng được, có người ở dưới họng súng lại không chút nào sợ hãi, ngược lại còn kiêu ngạo không sợ chết
Nhìn đến khuôn mặt nhỏ nhắn, trắng nõn tinh xảo, lại kiêu ngạo nhất thời hắn ngẩn người
Cũng trong lúc hắn ngẩn người Chu Lạc dơ tay, nắm chặt lấy tay đang cầm súng của hắn, tay còn lại cướp lấy súng trên tay hắn, đồng thời chân cũng đạp vào bụng hắn một cái
Trong nháy mắt Trần Binh cảm thấy cánh tay mình tê rần, bụng cũng đau nhức. Chờ hắn phản ứng lại, trong lòng thầm kêu không ổn, thì súng đã nằm trong tay kẻ khác
Ngay lúc này những người trong đội Trần Binh, khoảng 7, 8 người đều dơ súng nhắm vào Chu Lạc
Chu Lạc lại coi những khẩu súng nhắm vào mình như không khí, đi lên hai bước dí khẩu súng vào giữa lông mày Trần Binh, lạnh giọng nói
" Giơ tay lên cao "
Trần Binh cắn chặt răng, tai nhỏ không nhịn được mà đỏ bừng
Aaaa tức chết ta rồi
Những lời này, lúc trước là hắn nói với cậu, ai ngờ chỉ một giây sau, khách đổi thành chủ, cậu lại nói lại những lời này với hắn
Thấy Trần Binh không phản ứng, cậu lại dí súng vào thái dương hắn, nói
" Bảo những người kia buông súng xuống "
Khí thế Chu Lạc hùng hồn, một chút cũng không giống nói đùa, bộ dáng không vui, làm giống như cậu có thể nổ súng bất cứ lúc nào
Trong lúc nhất thời mọi người hai mắt nhìn nhau
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...