Tận Thế Ta Sống Lại Rồi

Trong biệt thự, Mạnh Luân vẫn luôn canh phòng, khi nghe được tiếng bước chân cùng giọng nói

" Là ta, và anh trai trở về "

Mạnh Luân nhìn trộm ra ngoài, nhìn thấy Chu Lạc mới yên tâm mở cửa

" Sao lại thế này, chẳng lẽ bị thương do quái vật cắn "

" Không sao, chỉ là kiệt sức thôi "

Gia Hàng nhìn người trong ngực, hướng Mạnh Luân trả lời

Lúc này Chu Lạc cũng tỉnh lại, chỉ là vẫn còn kiệt sức, cậu hướng Chu Lâm phân phó

" Chúng ta có việc cần nói, đóng cửa, không cần cho người không quen biết vào "

Nghe lời này trong lòng Chu Lâm vui vẻ, nhanh chân chạy đi đóng cửa, cản đám người Diệp Thành ở bên ngoài

" Xin lỗi nơi này không chào đón ngươi "

Diệp Thành lập tức trầm mặt xuống

" Chu Lâm, ngươi có ý gì "

" Có ý gì, ngươi nghe không hiểu sao, hay là, nghe không hiểu tiếng người " Chu Lâm có chút chanh chua


Chỉ cần vừa nghĩ đến Diệp Thành cướp điều khiển từ xa, hắn hận không thể đánh Diệp Thành một trận

Hừ trên đời này vậy mà có loại người không biết xấu hổ, chính mình làm việc xấu, còn ở chỗ này muốn hợp tình hợp lý

Nằm Mơ

Chu Lạc nhìn sang bên kia, lại từ trong lòng Gia Hàng đi xuống, khách sáo nhắc nhở

" Tầng hai là phòng dành cho khách, tự mình chọn phòng ngủ, trong phòng ngoại trừ đồ ăn, còn lại tự nhiên sử dụng "

Phân phó xong, mặc kệ đám người nháo ở cửa, tự mình đi lên lầu

" Chu thiếu gia, trong nhà không có thuốc hạ sốt " Gia Hàng gọi với Chu Lạc lại

Hắn hướng ánh mắt lo lắng nhìn Hoắc Vũ đang được Nguyên Nhất dìu

Chu Lạc cũng đến xem xem

" Hắn không có việc gì, chờ hết sốt, sẽ mau khỏe lại, trong khoảng thời gian này đừng làm phiền đến hắn, đây là khoảng thời gian quan trọng của hắn "

Hoắc Vũ cả người nóng bừng bừng, nhưng vẫn nghe mọi người nói chuyện

Gia Hàng muốn nói gì đó, lại bị Hoắc Vũ xua tay

" Không sao, ta có thể chịu được "

Hoắc Vũ cả người nóng bừng, hắn cảm nhận được trong cơ thể đang có một năng lượng muốn cắn nuốt hắn

Chính vì cỗ năng lượng này quá mạnh, hắn không cách nào áp chế được, nên mới chịu đựng đau đớn

Hắn tin chỉ cần khống chế được cỗ năng lượng này, hắn sẽ không có việc gì

Hoắc Vũ chống đỡ thân thể, đi vào một cái phòng liền nằm xuống, hắn lúc này nếu không có ý chí kiên cường, chỉ sợ đã gào rống như đám quái vật ngoài kia

Chu Lạc mệt mỏi nằm trên giường, sau khi thức tỉnh dị năng, mọi giác quan của cậu trở nên nhạy bén. Ở trên lầu vẫn nghe thấy, Diệp Thành đang ầm ĩ ở dưới lầu

Cậu lấy ra từ không gian một ổ bánh mì kẹp thịt, chầm chậm nhai nuốt

Từ lúc trọng sinh đến giờ, cậu chưa ăn gì cả, cộng thêm phải chiến đấu nhiều giờ, cậu đã đói đến run tay

Giờ phút này chỉ có ăn, mới có thể cứu sống cậu


Cậu ăn liên tiếp hai ổ bánh mì, lại uống thêm một chai nước, lúc này mới không còn cảm giác đói khát

Tùy ý lau miệng lại đi vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ

Khi đi ra, cậu đã đổi một bộ quần áo, mái tóc ướt đẫm, không sấy khô tóc mà cứ vậy nằm xuống. Có lẽ là quá mệt mỏi, vừa nằm xuống cậu đã ngủ say

Một giấc này, ngủ đến thật ngon

Nhìn bên ngoài trời đã sớm tối, không biết bây giờ là mấy giờ. Bên ngoài cửa tiểu khu vẫn còn nghe tiếng rống gào của tang thi, còn lại đều yên tĩnh

Tiểu khu này là lô đất mới khai phá, rất ít người vào ở, căn nhà trống không ít

Cậu từ trên giường bò dậy, không bật đèn mà dựa theo ánh trăng, quan sát động tĩnh bên ngoài

Trên đường rộng rãi, ngoài cửa có vài con tang thi du đãng không chịu rời đi

Tuy rằng ít người ở, nhưng cũng không thể không đề phòng có người biến thành tang thi

Bọn họ nơi này nhiều người, tang thi vây quanh không chịu đi, cũng là hợp lý

Chỉ là mấy tang thi kia vẫn luôn là hưng phấn gào rú, điểm này có chút bất thường

Tang thi tuy rằng đối với máu thịt mẫn cảm, nhưng cũng là mới bắt đầu tận thế, tang thi biến hóa mới là tang thi sơ cấp

Hơn nữa số người cộng lại chỉ có 9 người, cũng không đủ để tang thi hưng phấn như vậy

Trừ khi, không phải là cậu ta

Ý thức được vấn đề,Chu Lạc mở cửa đi xuống


Tất cả mọi người đều vây quanh ngồi ở sô pha, người thì đứng dựa bên cạnh hoặc ngồi dưới đất

Chu Lạc nhìn qua đám người đông nghìn nghịt, có người nói chuyện cười đùa, đây không phải đám người ở ngoài cổng la hét đòi vào nhà sao

Lại thấy trên bàn toàn là một đống vỏ thức ăn nhanh

Hiển nhiên, nhưng người này, trong lúc cậu ngủ đã ăn qua đồ ăn vặt, còn là đồ ăn cậu mang về

" Sao lại thế này "Chu Lạc nhìn sô pha lạnh giọng, chất vấn

Những cái này đồ ăn đủ cho cả nhà họ ăn trong ba ngày

Chu Lâm bĩu môi, hướng Giang Minh nói " Mẹ là Đại Bồ tát tâm địa lương thiện, vẫn là mẹ đều mau mềm lòng đâu "

Chu Lạc lạnh giọng " Này đó đồ ăn là thức ăn mấy ngày sau của chúng ta, bây giờ lấy ra ăn, vài ngày nữa thì chúng ta ăn cái gì, mẹ mềm lòng, thì em không thể kiên quyết sao "

Chu Lạc cũng là quá giận, mới nói như thế với Chu Lâm

Cậu cũng là đang nói với đám người kia





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui