Tận Thế Ta Sống Lại Rồi

" Dao đều đã đâm vào ngực cậu ta, máu chảy rất nhiều "

Chu Lạc từ hôn mê bị đau tỉnh lại, cậu từ kinh ngạc đến khó tin nhìn gương mặt quen thuộc dữ tợn trước mặt Quý Thần

" Vì cái gì......"

"Vì cái gì muốn giết mày sao " Diệp Thành đứng ở Quý Thần bên người, khoanh tay trước ngực, trong mắt đều là đắc ý

" Bởi vì chỉ có mày chết, cuộc đời của tao mới hoàn mỹ..... Nếu là mày chưa chết, tao làm sao có thể quang minh chính đại cùng Quý Thần ở bên nhau, mày nếu chưa chết, tao làm sao lấy được mày dị năng với tinh thạch hôm nay mày thu hoạch được...."

" Chúng mày...." Chu Lạc đột nhiên họ ra một ngụm máu, không kịp nói cái gì

Diệp Thành cúi người xuống, đem tinh thạch cấp 8 từ trong túi cướp đi, rồi như vương tử ra lệnh

" Quý Thần kế tiếp liền đến anh "

Chu Lạc giãy dụa, ý đồ phát động dị năng, nhưng lại bị Diệp Thành phát hiện, cậu ta cười lạnh

" Làm sao, muốn dùng dị năng giết tao? Nhưng mày hiện tại, có thể dùng dị năng sao? Đã quên nói cho mày, đồ ăn đêm nay tao đã cho người bỏ thêm nguyên liệu, ăn xong đảm bảo mày trong vòng 3 ngày không thể cử động, biết mày gần đây vất vả, thuốc này có thể cho mày nghỉ ngơi thật tốt, tao đã vì mày suy nghĩ rất nhiều đó.


Xem mày vì tao lấy được tinh thạch cấp 8, tao sẽ khiến mày được chết dễ chịu chút

Biết mẹ mày vì sao chết sớm không? Đó là tao đem mẹ mày đẩy vào đàn tang thi!

Biết em trai mày vì sao bị bắt vào phòng thí nghiệm sao? Đó là tao bí mật nói cho đám người trong đó biết!

Biết mày dị năng thăng lên cấp 7, vì cái gì đều không bay được sao? Đó là tao bỏ thuốc vào đồ ăn hằng ngày của mày

Biết tao vì cái gì sẽ có không gian dị năng sao? đều là nhờ vòng cổ mày đưa cho tao."

" Vì cái gì.... vì cả gì " Chu Lạc giãy giụa, hận không thể lao đến giết chết Diệp Thành, lại một chút nhúc nhích cũng không có, liền nói mấy chữ cũng làm cậu mệt bở hơi tai

Quý Thần từ đều đến cuối đều im lặng, lạnh lùng nhìn mọi chuyện, cơ bản không cho cậu cơ hội nói chuyện, đột nhiên từ lòng bàn tay phát ra một khối băng, hung hăng đâm vào đỉnh đầu cậu

" A " Chu Lạc tuyệt vọng hét chói tai

Cậu đau, loại đau đớn từ đầu vẫn luôn kéo dài, xông thẳng khắp người, cơn đau giống như hàng trăm hàng nghìn con kiến đang cắn trong cơ thể cậu vậy


Một người là người cậu yêu nhất, một người là người thân nhất, vì cái gì đều muốn lấy mạng cậu

Chất lỏng màu đỏ từ đỉnh đầu cậu chảy xuống, đôi mắt hơi mơ màng. Bên tai là tiếng cười vui sướng của Diệp Thành

" Quý Thần, chúng ta thành công rồi, lấy được rồi, chúng ta mau ném cậu ta vào bầy tang thi đi "

Đến lúc này rồi, khi chứng kiến hết mọi chuyện, Chu Lạc vẫn khó tin mà chấp nhận được

Chu Lạc mở to đôi mắt, nhìn chằm chằm Quý Thần, Quý Thần mặt không biểu tình, đem cậu ném về bầy tang thi phía dưới

Tang thi ngửi được mùi máu thịt, chúng trở nên vô cùng kích động. Khi thân thể cậu gần lao đến đến, chúng lao đến cắn xé thi thể của cậu, cơn đau bị móng vuốt sắc nhọn xé rách da thịt, móng nhọn đâm não óc

Chu Lạc không cam lòng mà chết đi như này, cậu hận, hận những người đã khiến cậu thành ra như này

Nếu như được sống lại, Chu Lạc cậu nhất định, sẽ khiến kẻ đó phải chịu nỗi đau của cậu gấp nghìn lần

Linh hồn rồi khỏi cơ thể, bay lơ lửng trên không trung, Chu Lạc nhìn thi thể của mình bị tang thi ăn đến không còn xương. Cậu cùng không còn cảm thấy đau, cậu tìm một chỗ yên lặng chờ đầu trâu mặt ngựa đến đưa mình đi đầu thai

Chỉ là chờ mãi cũng không thấy đầu trâu mặt ngựa đâu





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui