Tận Thế Ta Chọn Làm Một Ác Nhân



Tiêu Dật hài lòng gật đầu, lại đi đến phòng nghỉ, thầm niệm: "Hệ thống, lập tức nâng cấp phòng nghỉ!"

Ừm, dù sao hiện tại cũng đã có bốn người đẹp làm nô lệ, phòng nghỉ nho nhỏ đã có vẻ rất chật chội rồi.

Chi phí xây dựng một lâu đài hắc ám cũng không cao lắm.

Vì vậy, Tiêu Dật quyết định ưu tiên nâng cấp phòng chờ và cải thiện môi trường lưu trú của mình.

[ Lâu đài hắc ám: Có diện tích năm mươi mét vuông, được làm bằng gạch và gỗ.

Chức năng: nghỉ ngơi và điều trị (phòng nghỉ ngơi có thể nhanh chóng bổ sung thể lực và điều trị các vết thương thông thường.) Cần phải xây dựng phòng nghỉ trước.

Yêu cầu nâng cấp: 40 xu tận thế.]

[Đã chọn phòng nghỉ, điều kiện phù hợp, có thể thăng cấp...]

[Tiêu thụ 40 xu tận thế...]

m thanh tổng hợp điện tử vang lên, phòng khách đột nhiên sụp đổ, một lâu đài màu đen theo đó mọc lên từ mặt đất, trông nó kỳ quái và đáng sợ như lâu đài ma cà rồng trong truyền thuyết châu u.

[Đã hoàn tất nâng cấp Lâu đài bóng tối...]

Tiêu Dật lại liếc nhìn cột tiền tận thế, hiện tại hắn vẫn còn 99 đồng xu tận thế.

Suy nghĩ một lát, Tiêu Dật đi đến hắc ám lâu đài, nói về phía một khoảng không gian rộng mở: "Hệ thống, lập tức triệu hồi ba mắt quạ!"

[ Quạ ba mắt: Đôi mắt của thành chủ, có thể tàng hình và bay ở độ cao thấp, thành chủ có thể điều khiển con quạ ba mắt để dò xét mọi thứ trong bán kính ba km quanh Tội Thành.

Không thể phát hiện sinh vật có giá trị thuộc tính tinh thần dưới 80; giá bán: 60 xu ngày tận thế.]

[Các điều kiện để triệu hồi Quạ Ba Mắt đã được đáp ứng, đang được triệu hoán...]

[Tiêu thụ 60 xu tận thế...]

"Quạc quạc..."

Đột nhiên, một con quạ ba mắt trong suốt xuất hiện trên bệ cửa sổ lâu đài, ba con mắt nhìn chằm chằm vào Tiêu Dật.

Với một suy nghĩ trong đầu Tiêu Dật, con quạ ba mắt lập tức bay ra và ngoài rồi bay lượn trên Tội Thành, truyền lại tất cả cảnh tượng xung quanh về mắt Tiêu Dật.

Không có dấu hiệu chậm trễ.

Cũng không có một tia mơ hồ.

Chân thực như thể Tiêu Dật đang nhìn bằng chính mắt bản thân.

"Đây quả là thứ tốt!"

Với con quạ ba mắt này, tương đương với việc hắn có thêm một con mắt biết bay, nó sẽ là trợ thủ đắc lực dù là để điều tra tình hình xung quanh Tội Thành hay tìm kiếm zombie đột biến.

Nếu có cơ hội, Tiêu Dật muốn quạ ba mắt tìm lại nữ thần mà hắn đã thầm yêu suốt ba năm.
Lam Hạnh Nhi, một nữ nhân xinh đẹp mà lại mạnh mẽ.

Nếu cô ấy còn sống.

Tiêu Dật không ngại cứu nàng trở về.

Dù sao cũng là nữ nhân mình tâm tâm niệm niệm ba năm.

Cho dù phần nhiều chỉ là mộng thì hắn vẫn muốn.

Nghĩ đến Lam Hạnh Nhi, Tiêu Dật đột nhiên cảm thấy toàn thân có chút nóng bừng.

Quay lại nhìn bốn cô gái đang run rẩy vì sợ hãi trước hiện tượng siêu nhiên vừa xuất hiện, Tiêu Dật liền suy nghĩ một lúc.

Hắn cười nhẹ rồi nói với Lâm Mạn Trà: "Lâm Mạn Trà, em đang mặc váy ngắn, hình như em là một vũ công ba lê?"

Lâm Mạn Trà cảm nhận được ánh mắt của Tiêu Dật, không khỏi run rẩy.

“Đúng vậy...!Em là hội trưởng của hội sinh viên múa ba lê của trường...!đồng thời cũng là người đứng đầu cuộc thi múa ba lê của thành phố…”

Tiêu Dật hài lòng gật đầu.

Dáng người Lâm Mạn Trà tuy rằng cũng không phải rất kiêu ngạo, thế nhưng thắng ở xinh xắn lung linh.

Một cô gái khác biệt.

Có lẽ nó sẽ có hương vị khác biệt.

Tiêu Dật càng tò mò hơn về thân phận diễn viên múa ba lê của Lâm Mạn Trà.

"Em đi theo ta, ta muốn xem em múa ballet như thế nào." Tiêu Dật nói xong, quay người đi vào lâu đài bóng tối mà không buồn quay đầu lại.


Lâm Mạn Trà toàn thân run rẩy, liếc nhìn Lý Uyển Ngưng và những người khác bên cạnh với vẻ mặt phức tạp.

Mọi người đều biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Theo bản năng cô có chút sợ hãi.

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên của cô.

Mà đối với Tiêu Dật thì cô....

Quả thực là hoàn toàn không biết gì cả.

"Chúc mừng!" Đường Ninh Ninh không khỏi ghen tị nói.

Rõ ràng là cô đến trước Lâm Mạn Trà, nhưng Tiêu Dật thế mà lại lâm hạnh Lâm Mạn Trà trước.

Điều này khiến Đường Ninh Ninh cảm thấy rất không cam lòng, không phục.

"Cậu đã nhớ kỹ tất cả quy tắc mà vừa rồi chúng ta nói cho cậu chưa? Tớ nghĩ cậu hẳn là biết nên làm như thế nào đúng không?" Lý Uyển Ngưng nghiêm túc nói.

Lâm Mạn Trà sợ hãi gật đầu: "Biết rồi, đại tỷ...!em nhất định sẽ biểu hiện tốt..."

Lâm Mạn Trà đứng dậy đi theo Tiêu Dật vào lâu đài bóng tối.

Lâu đài cổ kính tối tăm trông có chút ma quái dưới ánh nến đung đưa.

Tuy nhiên, phong cách bài trí của giới quý tộc thời trung cổ Châu u lại mang đến cho người nhìn cảm giác sang trọng.

Lâm Mạn Trà rất thích phong cách này.

Tiêu Dật nhàn nhã nằm trên chiếc giường êm ái sang trọng, nhìn Lâm Mãn Trà nhẹ nhàng nhảy múa dưới ánh nến.

Mỗi động tác của Lâm Mạn Trà đều rất duyên dáng động lòng người.

Dáng người cân xứng mà lại nhỏ nhắn xinh xắn, da thịt trắng như tuyết, dưới sự phụ trợ của váy ba lê màu trắng, trông như là trong suốt.

Dưới chiếc váy ngắn của Lâm Mạn Trà có một chiếc quần tất trắng, cho dù bị che đi bởi chiếc quần tất, cặp đùi cân đối và tròn trịa do luyện tập lâu ngày của cô cũng có thể thu hút sự chú ý của Tiêu Dật.

Ánh mắt Tiêu Dật dừng lại ở giữa hai chân Lâm Mạn Trà.

Mỗi một động tác vô tình sẽ làm lộ ra khe rãnh quyến rũ giữa hai chân Lâm Mạn Trà.

Ngực của một vũ công ba lê bình thường sẽ rất nhỏ và được giữ lại bằng dây đai.

Nhưng mà con thỏ ngọc tròn trịa và trắng như tuyết của Lâm Mạn Trà giờ trông như sắp chui ra khỏi từ trong dây đai đến nơi rồi, mỗi một động tác của cô đều xuất hiện một khe núi sâu.

Ngay tại lúc bóng dáng đang nhảy múa của Lâm Mạn Trà lướt qua trước mặt Tiêu Dật, Tiêu Dật đột nhiên đứng dậy ôm Lâm Mạn Trà vào lòng.

Lâm Mạn Trà chỉ cao 155cm, rất nhẹ cân, trên người không có quá nhiều thịt thừa, eo thon nhỏ, đùi tròn trịa tinh tế, bụng không hề có chút thịt thừa nào, nhìn rất là mảnh mai, nhưng lại mang theo mỹ cảm khỏe mạnh.

Tiêu Dật vòng một tay quanh eo Lâm Mạn Trà, dễ dàng nâng cơ thể nhẹ nhàng của Lâm Mạn Trà lên.

Giống như nhấc một con thiên nga trắng đang sợ hãi và run rẩy lên.

Cảm nhận được hơi thở nóng hổi của Tiêu Dật phả vào mặt, mùi đàn ông thoang thoảng khiến Lâm Mãn Trà không tự chủ được run lên.

Tiêu Dật nhìn bộ dáng hoảng sợ của Lâm Mạn Trà, không khỏi hơi nhếch khóe miệng, vẻ mặt tà ác, đôi môi hắn lập tức hung hăng bao phủ đôi môi hồng nhuận của Lâm Mạn Trà.

Khi bốn đôi môi chạm nhau, Lâm Mạn Trà tròn mắt hoảng sợ, trước thái độ bá đạo của Tiêu Dật, đầu óc lập tức trống rỗng .

Chỉ có đôi môi truyền đến cảm giác thoải mái, làm cho cả người cô run rẩy.
Đây là nụ hôn đầu tiên của cô, cảm giác lần đầu tiên được một người đàn ông bá đạo hôn, khiến Lâm Mãn Trà vốn luôn rụt rè yếu đuối cảm thấy như bị điện giật, không chỉ có trong đầu một mảnh ù ù, hơn nữa, còn không tự chủ mà phát ra âm thanh ưm ưm ưm…

Tiêu Dật hoàn toàn không quan tâm đến sự hoảng loạn của Lâm Mạn Trà, một tay hắn ôm chặt lấy Lâm Mạn Trà, tay kia nhẹ nhàng giữ lấy cái đầu nhỏ của Lâm Mạn Trà, thèm khát gặm nhấm cái miệng nhỏ mềm mại của Lâm Mạn Trà.

Bốn bờ môi quấn vào nhau, trộn lẫn nước bọt trơn nhẵn mà có hương thơm nhàn nhạt, phát ra tiếng mút "chụt chụt...".

"Ưm..." Lâm Mãn Trà rên lên một tiếng, bị loại cảm giác thoải mái như điện giật này làm cho khiếp sợ, Tiêu Dật nhịn không được nữa mà dùng lưỡi cạy mở miệng cô ra, hai đầu lưỡi mềm mại quấn lấy nhau, cuộn tròn lại.

Tiêu Dật dùng sức mút, chiếc lưỡi nhỏ nhắn hồng hồng mềm mại của Lâm Mạn Trà lập tức bị mút vào trong miệng Tiêu Dật, bị hắn vừa liếm vừa mút.

Khi nụ hôn ngày càng mãnh liệt, Lâm Mạn Trà cũng bắt đầu hòa nhập vào bầu không khí này.

Đôi mắt mở to hơi nhắm lại, hàng mi dính đầy giọt nước run rẩy, chậm rãi đắm chìm trong khoái cảm khi hôn.

Vì không thể phản kháng nên Lâm Mãn Trà lựa chọn chấp nhận.

Cô ấy không phải là một người phụ nữ tự cho mình là đúng.

Cô hiểu hoàn cảnh hiện tại của mình.

Tuy nhiên, cô không hề yêu người đàn ông trước mặt này.


Tuy nhiên, trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ như thế này giờ mới là lựa chọn tốt nhất của cô.

Đây là tận thế, cô phải nhận rõ tình trạng của mình, làm tốt bổn phận của mình!

Xoẹt! Khi nụ hôn lưỡi ngày càng mãnh liệt, bộ đồ ba lê của Lâm Mạn Trà cũng đã bị Tiêu Dật gấp gáp xé nát một cách thô bạo.

Hắn trực tiếp xé rách bộ đồ ba lê từ trên xuống dưới, phóng thích bộ ngực trắng như tuyết của Lâm Mạn Trà ra!

Vừa nãy là do dây đai trói buộc.

Nên ngực của Lâm Mạn Trà trông mới không lớn lắm.

Nhưng mà sau khi được giải phóng hoàn toàn, bộ ngực sữa tròn trịa của Lâm Mạn Trà lại không hề nhỏ hơn phụ nữ bình thường!

Chúng không chỉ tròn trịa cao ngất mà còn trắng nõn như tuyết, tuy không thể so sánh với bộ ngực lớn của Thẩm Đình Đình nhưng cũng không hề thua kém bộ ngực sữa của Lý Uyển Ngưng.

Hơn nữa, núm vú của Lâm Mạn Trà lại cực kỳ nhỏ, không chỉ cực kỳ hồng hào mà còn không có cả quầng vú.

Toàn bộ bộ ngực trông rất sạch sẽ, tràn đầy vẻ đẹp thuần khiết.

Nhìn thấy bộ ngực gợi cảm của Lâm Mạn Trà, mắt Tiêu Dật không khỏi sáng lên!

Hắn trực tiếp đẩy tay lên bao bọc lấy bộ ngực xinh đẹp của Lâm Mãn Trà.

Cảm giác sảng khoái tột độ khi nắm bóp bộ ngực này vào trong tay khiến toàn thân Tiêu Dật run rẩy.

Con cặc bên dưới lập tức ngẩng đầu lên một cách hung dữ!

Con cặc mạnh mẽ sau khi được cường hoá cơ thể của hắn trực tiếp xé rách đũng quần, vùng vẫy lộ ra khỏi háng.

Lâm Mạn Trà nghe được âm thanh kỳ quái liền lén mở mắt nhìn xem, rồi không khỏi hít một hơi lạnh!

"Xiif!!!" Con cặc đáng sợ và hung dữ này quả thực còn to dài hơn cả cánh tay của cô!

Những đường gân xanh hung tợn như những con rồng xanh đang quấn quanh thân cặc, quy đầu còn to hơn cả quả trứng gà, nhìn qua giống như nắm tay vậy!

Nhìn thấy vẻ sợ hãi trong mắt Lâm Mạn Trà, Tiêu Dật nở nụ cười kiêu hãnh, vừa xoa bóp bộ ngực xinh đẹp tròn trịa trắng như tuyết của cô, vừa ra lệnh cho Lâm Mạn Trà: "Cầm lấy cặc của ta đi, sục cặc cho đàng hoàng!"

Lâm Mạn Trà theo bản năng vươn tay ra, máy móc nắm lấy con cặc của Tiêu Dật!

Bàn tay trắng nõn mềm mại của cô thậm chí còn không thể nắm được trọn con cặc của Tiêu Dật!

Cảm giác cứng rắn và nóng bỏng này khiến Lâm Mạn Trà cảm thấy mình như bị thôi miên!
Nếu cây gậy nóng như lửa này mà xâm nhập vào trong cơ thể mình...

Lâm Mạn Trà bắt đầu tưởng tượng khoảnh khắc con cặc của Tiêu Dật xâm nhập vào cơ thể bản thân!

Cô cảm thấy âm hộ của mình rất có thể sẽ bị con cặc của Tiêu Dật xé nát! !

Lâm Mạn Trà càng nghĩ càng sợ hãi, toàn thân không khỏi run rẩy, nhìn Tiêu Dật, trong mắt hiện lên vẻ hoảng sợ.

"Chủ nhân...!xin hãy nhẹ nhàng với em...dịu dàng một chút"

Lâm Mạn Trà cầu xin với vẻ mặt đáng thương.

Nhìn Lâm Mãn Trà run rẩy như thiên nga nhỏ trong lòng, Tiêu Dật không những không có chút thương hại mà trong lòng lại càng nóng lên!

Hắn thích cảm giác chinh phục và tàn phá này!

Hắn thích nhìn thân hình nhỏ nhắn yếu đuối của Lâm Mạn Trà run rẩy cầu xin dưới con cặc to lớn của mình, sống không bằng chết!

Động tác tay của Tiêu Dật càng trở nên hung bạo hơn.

Bộ ngực xinh đẹp của Lâm Mạn Trà lập tức bị Tiêu Dật nhào nặn thành nhiều hình dạng khác nhau!

Con thỏ xinh đẹp mềm mại trắng như tuyết giờ đã đầy vết đỏ.

Lâm Mạn Trà đau đớn kêu lên, nhưng cơ thể cô căn bản không thể nhúc nhích được nữa, cô chỉ có thể tuyệt vọng chịu đựng ma trảo của Tiêu Dật.

"Suỵt!~~~"

Nhưng khoảnh khắc tiếp theo.

Một tay của Tiêu Dật đột nhiên buông đầu cô ra, cái miệng đang hôn lưỡi Lâm Mạn Trà lập tức tách ra khỏi bờ môi của cô, sau đó liếm xuống cổ Lâm Mạn Trà, rồi chậm rãi di chuyển xuống dọc theo cổ Lâm Mạn Trà, chậm rãi di chuyển về phía cái núm vú mềm mại kia của cô!

Ngậm cái núm vú hồng hào chỉ to như hạt đậu nành vào miệng xong, đầu lưỡi của Tiêu Dật lập tức rung lên khiến Lâm Mãn Trà ré lên như bị điện giật, toàn thân run lên vì sung sướng.

Từ cơn đau khi bị Tiêu Dật xoa nắn ngực vừa nãy, cô trực tiếp bước vào một loại thoải mái thần kỳ.


Lâm Mạn Trà cảm thấy cơ thể mình như bay thẳng từ địa ngục lên thiên đường.

Cô chưa bao giờ cảm nhận được cảm giác thoã mãn mãnh liệt như thế này!

“Đây chính là nam nữ hoan ái sao?” trong lòng Lâm Mạn Trà đột nhiên hiện lên một tia tò mò.

Cô nhớ khi còn nhỏ, cô đã lén lút theo dõi cha mẹ làm tình trong phòng khách.

Cô vẫn nhớ rõ cảnh mẹ nằm trên ghế sofa, mông hếch lên như con chó cái, để lộ vùng kín đầy lông xoăn đen trước mắt bố.

Mép lồn mở rộng, bên trong là lỗ lồn đen như động không đáy.

Còn bố cô chỉ cười nham hiểm rồi dùng cặc nhẹ nhàng xoa vào mông mẹ cô.

Sau đó, Lâm Mạn Trà nghe thấy mẹ cô cầu xin bố cô hãy cho mình một con cặc lớn như một con chó cái.

Giọng nói cầu xin đó vừa nức nở vừa thiếu kiên nhẫn, như uống thuốc độc gây nghiện, cầu xin không còn chút nhân phẩm nào.

Khi đó, cô không bao giờ tưởng tượng rằng mẹ cô, người bình thường nghiêm trang nói năng thận trọng đến cực độ nghiêm túc, lại còn có một mặt hèn mọn mà không hề liêm sỉ như thế!

Khi đó, hình ảnh như một thẩm phán cấp trên của mẹ cô đã hoàn toàn tan vỡ.

Lâm Mạn Trà thậm chí còn bắt đầu tưởng tượng rằng một ngày nào đó mình sẽ bị một con cặc lớn dập thật mạnh vào lồn!

"Xoẹt!!" Tiếng xé rách lại vang lên, khiến Lâm Mãn Trà tỉnh lại từ trong vui sướng.

Cô cảm thấy chiếc quần tất ở phần thân dưới của mình đã bị Tiêu Dật tàn nhẫn xé nát một cách thô bạo!

Cô lập tức cảm thấy hơi xấu hổ!

Bên dưới cái quần tất của cô đang mặc một chiếc quần lót không đáy, quả là đáng xấu hổ!

"A!~~" mặt Lâm Mạn Trà đỏ bừng xấu hổ, sợ Tiêu Dật khi nhìn thấy quần lót hở đáy của mình thì sẽ cho là mình dâm đãng...
Ngón tay của Tiêu Dật nhẹ nhàng vuốt ve cái lỗ mật của Lâm Mạn Trà, hắn không bao giờ nghĩ rằng một cô gái nhỏ nhắn như Lâm Mạn Trà lại có cái lỗ mật múp đến như vậy!

Hừm……

Tiêu Dật đột nhiên nhướng mày, trực tiếp ném Lâm Mãn Trà lên giường.

Hắn thô bạo tách rộng đôi chân trắng trẻo săn chắc của Lâm Mạn Trà ra.

Lâm Mạn Trà muốn nhanh chóng dùng tay che kín âm đạo của mình, không muốn Tiêu Dật nhìn thấy chiếc quần lót không đáy màu hồng đáng xấu hổ của bản thân…

Nhưng mà Tiêu Dật đã nhanh tay hơn mà đẩy cái bàn tay đang đưa ra của Lâm Mạn Trà đi!
"Con đĩ này! Chẳng phải cưng mặc quần không đáy để cho người khác xem sao? Cưng đang muốn che cái gì vậy?"

Tiêu Dật nở nụ cười nhìn Lâm Mãn Trà.

Khuôn mặt trắng như tuyết của Lâm Mạn Trà bỗng trở nên đỏ hồng đến mức như đang chảy máu.

Cô căn bản không dám nhìn thẳng vào Tiêu Dật, lúc này Lâm Mạn Trà thật muốn tìm một cái hố dưới đất mà chui vào!

Xấu hổ quá! Quá là xấu hổ!

Tiêu Dật liếm mép, nhìn cái lỗ giữa cái bánh bao hấp hồng hào trên chiếc quần không đáy của cô.

Hắn không khỏi khen ngợi: "Đẹp quá! Đẹp quá! Đây đơn giản là một tác phẩm nghệ thuật!"

m hộ của Lâm Mạn Trà rất sạch sẽ, Lý Uyển Ngưng cũng đã đưa cô đi vệ sinh cơ thể trước khi vào đây.

Hơn nữa cái lỗ mật của Lâm Mạn Trà thế mà lại không có lông.

Vì thế thoạt nhìn nó trông rất là sạch sẽ mềm mại.

Ngay cả môi âm hộ và âm vật cũng có thể được nhìn thấy rõ ràng.

Chất lỏng tình yêu ẩm ướt như pha lê chảy từ âm đạo ra như dòng suối, ngưng tụ thành từng giọt nước, thậm chí có thể dùng tay kéo từ giọt dâm dịch kia ra một sợi dây trong suốt như pha lê.

Tiêu Dật rướn người lên ngửi, chẳng những không có chút mùi hôi nào, còn thoang thoảng mùi cỏ xanh!

Hắn không nhịn được mà tiến đến muốn liếm bú cái lỗ mật giữa cái bánh bao hấp xinh đẹp kia.

Lỗ mật của Lâm Mạn Trà thật sự là quá đẹp quá mê người!

Tiêu Dật nhẹ nhàng nuốt nước bọt, chậm rãi thè lưỡi ra, giống như bị ma nhập mà nhẹ nhàng liếm một cái lên cái bánh bao hấp xinh đẹp của Lâm Mạn Trà.

"Suỵt~~~"

Chỉ một ngụm đã khiến Lâm Mạn Trà co rúm cả người.

Một lượng lớn dâm tinh trào ra khỏi âm đạo của cô.

"A!~~~" Tiêu Dật tiếp tục gặm nhấm, Lâm Mạn Trà bắt đầu tuyệt vọng kêu gào giống như phát điên.

"A!~~Ah!~~Ồ!~~Không!~~Ngứa quá...! Ở đó...thật sự...thật thoải mái...!!! Ah!! Mmmmm...!"

Khi dâm dịch ngọt ngào phun ra, hàng phòng ngự của Lâm Mạn Trà hoàn toàn sụp đổ.

"Đừng~~dừng lại!~~Em...đừng dừng lại!~~~Xin anh~~dùng con cặc lớn của anh để tàn phá em đi!~~A!~~Em muốn nó! Em muốn một con cặc lớn !" "

Vào lúc này, Lâm Mạn Trà dường như đã trở thành mẹ ruột của mình khi cô đến thăm thủ đô.

Giống như một con chó cái, cô cầu xin Tiêu Dật một cách tuyệt vọng.

Mông cô vểnh cao, hai tay điên cuồng bóp xoa ngực, lưỡi không ngừng liếm liếm, phát ra từng đợt cầu xin.

"Chủ nhân!!~~~Em muốn trở thành con đĩ của anh!~~Em muốn con cặc to của anh! Em muốn anh đâm chết em! Hãy tàn phá tôi đi!!~~"


Nghe được lời cầu xin của Lâm Mạn Trà, Tiêu Dật đứng thẳng lên và áp quy đầu vào lỗ mật của Lâm Mạn Trà.

Nhẹ nhàng cọ cọ, dâm tinh của Lâm Mạn Trà lập được bôi đều trên quy đầu của hắn!

Mặc dù cái lỗ mật giữa bánh bao hấp của Lâm Mạn Trà rất đầy đặn nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên Lâm Mạn Trà, Tiêu Dật khó có thể dễ dàng nhét một con cặc to lớn như vậy nếu không có sự trợ giúp của chất bôi trơn.
Với sự mài giũa của Tiêu Dật.

Lâm Mạn Trà lại đạt đến cao trào, cơ thể cô cong lên, dâm dịch điên cuồng phun ra.

Trực tiếp phun đầy dịch tình thơm ngát vào con cặc to lớn của Tiêu Dật.

“Không ngờ cô bé lại lẳng lơ như vậy!” Tiêu Dật dùng tay ấn con cặc đang ngẩng cao đầu của mình xuống, nhẹ nhàng ấn xuống dưới, quy đầu to lớn từ từ chui vào trong lỗ mật của Lâm Mạn Trà.

Một cảm giác ấm áp và mềm mại mãnh liệt khiến toàn thân Tiêu Dật run rẩy.

Rất tinh xảo, rất no đủ, đồng thời cũng vô cùng mềm mại!

Cảm giác này khiến Tiêu Dật như muốn phát điên!

dưới sự cọ xát của Tiêu Dật, quy đầu to bằng quả trứng cuối cùng cũng chìm vào trong lỗ mật của Lâm Mạn Trà!

Rất chặt! Rất khít!

Tiêu Dật có thể cảm nhận được quy đầu của mình bị quấn lại rất chặt, phía trước dường như có một bức tường đang chắn ngang quy đầu.

Làm cho quy đầu của Tiêu Dật khó có thể tiến vào dù chỉ một tấc!

Động tác của Tiêu Dật thực ra rất nhẹ nhàng.

Vì vậy, lúc này Lâm Mạn Trà vẫn đang đắm chìm trong cảm giác thoải mái tuyệt vời, như bay lên mây, đầu óc bắt đầu hỗn loạn.

Nhưng khi quy đầu của Tiêu Dật đâm càng lúc càng sâu hơn, Lâm Mạn Trà bắt đầu cảm thấy một cảm giác xé rách yếu ớt!

"A!~~Đau quá!~Đau quá!~~Không! Đừng vào nữa!!~~" Lâm Mãn Trà bắt đầu hoảng sợ, sợ hãi cầu xin Tiêu Dật: "Làm ơn, kéo cặc ra đi! Nếu như anh mà vào nữa, em sẽ bị xé rách mất!!"

Tiêu Dật vô cùng say mê cảm giác được bao bọc bởi những vách thịt mềm mại săn chắc này, vốn dĩ hắn chỉ muốn từ từ cảm nhận cảm giác sảng khoái khi xé màng trinh của Lâm Mạn Trà.
Nhưng sau khi nghe được tiếng rên rỉ của Lâm Mạn Trà, Tiêu Dật đột nhiên thay đổi chủ ý.
Nhìn thấy bộ dáng yếu đuối và hoảng sợ của Lâm Mạn Trà, dục vọng trong lòng Tiêu Dật cuối cùng cũng bộc phát!

"Gầm!!!!" Tiêu Dật tức giận gầm lên, thẳng eo!

"XỊt!!!"

Máu tươi trực tiếp phun ra từ lỗ mật của Lâm Mạn Trà.

Tiêu Dật có thể cảm nhận được màng trinh của Lâm Mạn Trà đã bị xé nát hoàn toàn trước quy đầu to lớn tàn bạo của mình! !

Phá vỡ được sự hạn chế của màng trinh, con cặc của Tiêu Dật đã có thể đâm thẳng về phía trước mà không bị cản trở.

Trực tiếp chui thẳng vào trong mật huyệt của Lâm Mạn Trà, thẳng tới tử cung của Lâm Mạn Trà!

Quy đầu thậm chí còn xuyên thẳng vào tử cung của Lâm Mạn Trà!

“A!!!~~~~Em sắp chết rồi!!Chết mất!~~Em rách mất!!~Lồn emi!~~~rách mất!!~~Đau quá!!~~Đau quá ! !~~”

Thân thể mảnh khảnh của Lâm Mạn Trà kịch liệt run lên, tiếng thét xé lòng vang vọng khắp lâu đài!

Ngay cả Lý Uyển Ngưng và Thẩm Thính Đình đang nhìn trộm bên ngoài lâu đài cũng toát mồ hôi lạnh.

Lâm Mạn Trà càng hét to thì động tác của Tiêu Dật càng trở nên bạo lực.

Mạnh mẽ rút ra, sau đó hung hăng nhét vào, mỗi lần đều nhanh chóng bá đạo, mỗi lần đều đâm đến chỗ sâu nhất!

Tiêu Dật nằm trên cơ thể Lâm Mạn Trà và đẩy mạnh cặc, ép cơ thể nhỏ nhắn của Lâm Mạn Trà xuống dưới cơ thể khỏe mạnh của hắn, hắn dùng hai tay bóp chặt cặp vú của Lâm Mạn Trà, điên cuồng nhào nặn!

Lâm Mạn Trà giống như một con thiên nga nhỏ trong cơn bão, bị cơn bão dữ dội tàn phá.

Ngay cả khi cô hét lên cầu xin sự thương xót bằng tất cả sức lực của mình, thì cũng vô ích.

Tiêu Dật điên cuồng làm tình đến gần một giờ, Lâm Mạn Trà giờ đã mồ hôi đầm đìa, thanh âm trở nên khàn khàn, toàn thân đỏ bừng, nhìn có vẻ như là sắp chết.

Nhưng Tiêu Dật vẫn chưa thấy đủ! ! !

"Gầm!!!"
Tiêu Dật trực tiếp bế Lâm Mạn Trà đang kiệt sức và mềm nhũn lên, bắt cô đứng thẳng người lên, rồi trực tiếp đút toàn bộ con cặc khủng vào sâu trong lỗ mật của Lâm Mạn Trà trong tư thế đứng!

Tư thế này thậm chí còn mãnh liệt hơn! Dương vật cũng tiến vào sâu hơn! !

Thành âm gào khóc khàn khàn của Lâm Mạn Trà lại vang lên, dưới tiếng hét xé lòng, dâm dịch cùng máu lại tiếp tục phun ra từ trong lỗ mật! !

Tiêu Dật dùng hai tay bóp chặt mông Lâm Mạn Trà, sau đó điên cuồng đẩy về phía trước! ! !

"Bạch!!!"

"Bạch, bạch bạch!!"

Tiếng da thịt đập vào nhau cùng tiếng vỗ mông vang lên khắp phòng.

Sau khi điên cuồng chạy nước rút suốt nửa tiếng, Tiêu Dật cuối cùng cũng gầm lên.

Tinh dịch mãnh liệt phun ra, trực tiếp bắn vào trong tử cung của Lâm Mạn Trà, sau khi lấp đầy tử cung, nó phun ngược ra cùng với dâm dịch của cô!

Tinh dịch nóng hổi khiến Lâm Mạn Trà vốn đã bất tỉnh lại phát ra một tiếng rên rỉ vừa đau đớn vừa thỏa mãn...



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận