Tận Thế Ta Chọn Làm Một Ác Nhân



Nhìn Tiêu Dật cõng Lâm Mạn Trà đi càng ngày càng xa, Thẩm Gia Bân cuối cùng cũng không nhịn được nhục nhã cùng tức giận trong lòng, đấm mạnh vào lan can, vẻ mặt hung hãn gầm lên: "Khốn khiếp! Mẹ kiếp, tên khốn hôi hám đó.

Dám đánh ta! Ta nhất định phải giết hắn!”

“Trong tay hắn có một thanh đao...!Chúng ta không phải đối thủ của hắn…” Cố Phương Hoa ném cây gậy bóng chày xuống đất, chán nản nói.

"Vậy chúng ta ra ngoài tìm vũ khí đi! Chờ khi tìm được vũ khí, chúng ta sẽ đến nơi trú ẩn của hắn để báo thù!"

hai mắt Thẩm Gia Bân đỏ bừng, vẻ mặt hung ác ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào bóng lưng Tiêu Dật nói: “Việc mà một tên tàn phế cấp mười làm được mà chúng ta lại không làm được sao?! Chỉ là vì chúng ta không có lá gan lớn như hắn thôi! Nếu muốn sống sót trong tận thế thì phải dũng cảm lên!”

Thẩm Gia Bân ôm chặt cây gậy bóng chày, gầm gừ: “Con quái vật đó đã bị tên tàn phế hôi hám này giết chết, vừa hay chúng ta có thể nhân cơ hội này giết ra ngoài tìm vật tư! Chờ ta tìm được vũ khí, nhất định phải tự tay giết cái thứ rác rưởi kia, bắt hắn quỳ trước mặt ta, quỳ lạy nhận lỗi!”

Cho đến lúc này, Thẩm gia Bân còn kiên định cho rằng toàn bộ sức chiến đấu của Tiêu Dật là dựa vào công lao của Mộ Đao.

Theo anh, chỉ cần có thanh Mộ Đạo như vậy, anh đều có thể thoải mái chém giết thiên hạ như Tiêu Dật!

“Thức ăn của chúng ta sắp hết rồi.

Nếu không ra ngoài tìm thức ăn, chúng ta sẽ chết đói ở đây.”
Thang Tĩnh Viêm động viên ba nam sinh còn lại nói: “"Tôi thấy người đàn ông kia cũng không có bao nhiêu bản lĩnh, ngoại trừ trong tay có một thanh đao ra thì tố chất thân thể có lẽ còn không tốt bằng mọi người.


Cho dù người này có thể nhẹ nhàng vượt qua được đám thây ma thì tôi tin nếu mọi người hợp sức lại thì mạnh hơn rất nhiều!"

Tiêu Dật, người đã trở lại Tội Thành, không biết rằng việc tiêu diệt zombie vạm vỡ của hắn đã mang lại niềm tin to lớn cho mấy người trên sân thượng nhà thi đấu.

Điều hắn quan tâm nhất bây giờ là mình sẽ nhận được bao nhiêu điểm thuộc tính sau khi chôn lấp cơ thể con zombie đặc biệt này.

Sau khi ném Lâm Mạn Trà cho đám người Lý Uyển Ngưng, Tiêu Dật lấy thi thể thây ma vạm vỡ từ trong túi không gian ra, tìm một ngôi mộ vừa mới trống rỗng, trực tiếp ném thi thể con zombie này vào trong.

Nhưng một điều kỳ lạ đã xảy ra, xác zombie ném vào đó lại bật ra như một quả bóng cao su.

Thi thể nặng nề đập xuống mặt đất mạnh đến nỗi ba người phụ nữ đang giảng dạy Lâm Mạn Trà cách đó không xa sợ hãi đến mức kinh ngạc hét lên.

Lâm Mạn Trà cũng sợ hãi nhảy dựng lên.

Tiêu Dật kinh ngạc nhìn thi thể này, sau đó quay đầu nhìn về phía bia mộ.

[Xác zombie cấp C không thể được chôn cất, vui lòng nâng cấp lăng mộ...]

“Zombie hạng C?”

Tiến lên một bước, Tiêu Dật nhặt xác của thây ma vạm vỡ lên, cau mày quan sát vài lần rồi lẩm bẩm: “Thì ra, thây ma này đã thuộc về cấp độ cao hơn của thây ma rồi sao? Zombie cũng được chia thành cấp độ ư??"

Sau đó, Tiêu Dật mới bắt đầu nhận tra sự khác biệt của những thây ma vạm vỡ trước mặt mình.

Zombie vạm vỡ này cao khoảng hai mét, nặng khoảng ba trăm kg, ngoại trừ thân thể cường tráng ra, làn da của zombie vạm vỡ cũng đã cứng lại, so với zombie bình thường, zombie vạm vỡ này có khả năng phòng ngự mạnh hơn.

Ngoài ra, Tiêu Dật còn phát hiện ra một điều, trên đầu con tang thi vạm vỡ có một chiếc xúc tu nhỏ màu đen mọc ra.

Sau khi quan sát những thây ma vạm vỡ một lúc, Tiêu Dật càng chắc chắn hơn rằng những thây ma này quả thực có thể tiến hóa!

Tuy nhiên, Tiêu Dật vẫn chưa biết điều kiện tiến hóa của chúng là gì.

[Đúng thế! Những zombie này cũng có thể tiến hóa.

Hầu hết các zombie hiện đang xuất hiện đều là những zombie cấp D thấp nhất.

Thỉnh thoảng cũng có những zombie tiến hóa, nhưng hầu hết chúng chỉ là cấp C.


Trên cấp độ C, có cấp độ B, cấp độ A, cấp độ S và cấp độ SR.

Căn cứ vào thời gian bắt đầu tận thế, tạm thời không có khả năng xuất hiện zombie trên cấp A.]

Nếu việc zombie có thể tiến hóa là một tin xấu đối với người thường thì đối với Tiêu Dật, đây lại là một tin tốt.

Bởi vì hắn cần xác của zombie tiến hóa để tăng cường thuộc tính cơ thể của mình.

"Nâng cấp lăng mộ!"
[Lỗi! Lăng mộ không thể được nâng cấp vào bây giờ.

Vui lòng nâng cấp cấp độ của Tội Thành lên cấp độ trung cấp...]

Cái quái gì vậy? Thế mà còn phải nâng cấp Tội Thành sao? !

Tiêu Dật nhất thời không nói nên lời.

"Vậy trước tiên nâng cấp Tội Thành!"

[Nâng cấp Tội Thành lên cấp độ trung cấp cần 300 xu tận thế.

Sau khi nâng cấp, có thể mở khóa nhiều kiến trúc hơn và có thể nâng cấp các kiến trúc hiện có.

Ngài có muốn nâng cấp ngay không? ]

[Nâng cấp ngay bây giờ] [Suy nghĩ lại]


"300 xu tận thế? Đắt thế sao?!"

Tiêu Dật mắng một câu trong lòng, xây lăng mộ chỉ tốn 20 xu tận thế, thế mà nâng cấp Tội Thành lại tốn tới 300 xu tận thế.

500 xu tận thế hắn vất vả tích cóp đã biến mất hơn nữa trong chớp mắt!

Điều này khiến Tiêu Dật đau lòng.

"Nâng cấp ngay lập tức!"

Thật đau lòng, nhưng việc nâng cấp vẫn là cần thiết.

Với một tiếng "ầm ầm" lớn, Tội Thành đột nhiên rung chuyển dữ dội, ánh sáng rực rỡ lóe lên, tường thành trong nháy mắt mở rộng gấp đôi, bao trùm toàn bộ thể dục.

[Đã nâng cấp thành công Tội Thành lên cấp độ trung cấp.

Chúc mừng kí chủ đã mở khóa kiến trúc mới.]

Ngay sau khi âm thanh điện tử phát ra, một chuỗi văn bản dài đột nhiên xuất hiện trước mắt Tiêu Dật, cùng với đó là một lượng lớn các kiến trúc mới có thể xây dựng xuất hiện trên bảng điều khiển.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận