Tận Thế Đàn Thú
Vài ngày sau, tòa án quân sự rốt cục tuyên án Hoffman với hành vi không làm tròn trách nhiệm bị miễn đi quân hàm và chức vỵ, phán xử giam ba năm, bắt giữ ở ngục giam đặc biệt của thủ đô. Bởi vì Hoffman kiên trì nói ngoài mình ra thì không còn người khác biết chuyện thể chất đặc biệt của Lâm Gia cho nên pháp viện tối cao không có truy cứu trách nhiệm của người khác.
Sau khi thượng tướng Laurence nghe được phán quyết thì tức giận đến đập bể một cái chén. Dựa theo hắn suy nghĩ thì Hoffman không bị xử quyết cũng nên nhót trong tù vĩnh viễn không thấy ánh sáng mặt trời, ai ngờ được chỉ là tạm thời cách chức giam cầm, ngay cả một cọng tóc gáy cũng không động đến anh, đây còn không phải là trắng trợn bao che sao?!
Cảnh vệ nhanh chóng thu dọn hết mảnh vỡ thủy tinh trên mặt đất lui về phía sau đi ra, Laurence vẫn tức giận ngồi trên ghế thở nặng nhọc, miệng không ngừng mắng Rick.
Sĩ quan phụ tá nghĩ nghĩ, tiến lên cẩn thận nói: "Tướng quân, chỉ cần chúng ta nghĩ cách làm cho công việc nghiên cứu virus miễn dịch không có cách gì tiếp tục tiến hành thì bộ chỉ huy tối cao sẽ suy xét đến việc dừng chấp hành nghị quyết đối xử tử tế với nửa thú, đến lúc đó ngài có thể dễ dàng bắt đầu công việc buộc tội nguyên thủ."
Laurence nhíu mày nói: "Hoffman bị giam, công việc nghiên cứu không phải đã tạm dừng sao? Cũng không thấy bộ chỉ huy tối cao có động tác gì."
Sĩ quan phụ tá lấy một phần báo cáo cơ mật từ trong kẹp văn kiện để trên bàn ra trình lên Laurence, thấp giọng nói: "Đây là mật báo vừa đưa đến hôm nay. Người phụ trách tiến hành nghiên cứu huyết tham miễn dịch ngoài mặt là nhóm phán quan dẫn đầu Hoffman nhưng ngầm bên trong còn có một tên quân y đang tiến hành nghiên cứu nữa, hắn là tâm phúc của thượng tướng Rick và thượng tướng Kroff, nghe nói nghiên cứu đã có được tiến triển rất lớn. Hoffman nay bị giam, chỉ cần diệt trừ người đó, không phải nghiên cứu miễn dịch cơ thể sống sẽ thất bại sao. Tiếp tục chấp hành nghị quyết che chở nửa thú và ngừng tiến hành thực nghiệm trên cơ thể sống của thượng tướng Rick, lại không có cách gì đạt được huyết thanh miễn dịch, nhất định sẽ khiến cho bộ chỉ huy tối cao mãnh liệt bất mãn, khi đó ngài chỉ cần đề nghị bộ chỉ huy tối cao khởi động trình tự buộc tội là được."
Laurence mở văn kiện ra, nhìn ảnh chụp Lannok ở trên góc trái của trang đầu bản báo cáo.
"Thì ra là Lannok... Ta sớm nên nghĩ đến. Vốn định để cho hắn một con đường sống, thế mà không ngờ hắn lại luôn ngầm giở trò quỷ!" Laurence nghiến răng nghiến lợi nói, trong đôi mắt vẩn đục đột nhiên lóe ra ánh sáng hung ác tàn bạo, đầu ngón tay nhấn nhấn ảnh chụp Lannok, lạnh lùng cười: "Phó quan chỉ huy đoàn tiên phong 1 là Fred phải không? Nói với hắn, ta không hy vọng nhìn thấy Lannok còn sống trở về."
Màn đêm buông xuống, tiếng lửa đạn cuối cùng cũng biến mất, mọi thứ xung quanh đều chìm vào trong yên lặng. Mặc dù màn đêm đã che dấu khói thuốc súng nhưng mùi thuốc súng và mùi máu tươi phiêu tán trong không khí lại thật lâu cũng không tiêu tan.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...