Tận Thế Chó Lang Thang


Vương Thắng Lợi lái xe suv, những thứ đồ trên xe để cho hắn có cảm giác một đêm chợt giàu, bản thân cũng trở nên đẹp trai không ít.Hăn ngâm nga tiểu khúc, tử tử cũng rất cao hứng, đi theo kêu hai tiếng.Vương mập mạp mới lái xe được năm phút, trước mặt đã gặp phải tình huống.Không phải là chặn đường, cũng không phải zombie, mà là người sống.

Là một cô nàng người mặc quần ngắn màu đen, đi giày cao gót, đang vẫy tay, kêu la với hắn, trên mặt đầy vẻ kích động.Đối với loại quần ngắn này Vương Thắng Lợi cũng không thấy chán ghét, hơn nữa còn sẽ dùng ánh mắt thưởng thức mà nhìn kỹ, nhưng đối với yêu cầu của người mỹ nữ này.

Vương mập mạp định coi thường, không hề phản ứng.Nguyên nhân rất đơn giản, cô gái này Vương mập mạp biết.

Dĩ nhiên không phải cừu nhân gì, cũng không phải cái gì cố nhân.


Rất đơn giản, mỗi ngày buổi tối Vương mập mạp đi ra ngoài ăn uống, đi qua cửa câu lạc bộ dưỡng sinh, cô gái này luôn bày ra tư thế quyến rũ nhất với Vương mập mạp, sau đó hô: "Anh đẹp trai tới đây chơi nha!"Vương mập mạp dĩ nhiên là không đi, bởi vì hắn sợ bệnh.

Cổ nhân cũng đã nói, gái điếm vô tình.

Vương mập mạp cũng không muốn tùy tiện, hiện tại nếu cho nàng đi cùng, đến lúc đó uy hiếp được mình.Hơn nữa sau lưng nàng còn có một người đàn ông đi theo, vạn nhất hai người bọn họ hợp sức giết chết, đến lúc đó mình liền chơi xong.Dĩ nhiên trong lòng Vương mập mạp vẫn có chút trong lòng không đành lòng, dẫu sao ở xã hội hiện đại sống nhiều năm như vậy, trải qua mười hai năm giáo dục bắt buộc.Nhưng vừa đổi suy nghĩ, Vương mập mạp lại tức giận: "Đây là xe suv của ta, ta muốn mang ai thì mang người đó, bây giờ ta không muốn mang ai hết!"Cho nên Vương Thắng Lợi quyết tâm, trực tiếp đi qua.

Trong nháy mắt hắn lướt qua, từ hai trên mặt người hắn thấy được oán hận, còn có mơ hồ nguyền rủa và căm tức.Vương mập mạp chẳng qua là nhún vai, bỉu môi, hắn không cần phải tức giận với hai người bọn họ.Bởi vì bất cứ lúc nào bọn hắn cũng có thể bị biến thành zombie.

Hơn nữa Vương mập mạp đã nghĩ kỹ, dọc theo đường đi để giảm bớt phiền toái, cũng để đảm bảo an toàn của mình và tử tử.Hắn tuyệt đối không muốn bất kỳ người gia nhập, coi như nữ minh tinh mình thích cũng không được.Dĩ nhiên nữ minh tinh cũng chỉ là hắn suy nghĩ một chút, người giống như Vương mập mạp, sợ là cả đời cũng không thấy được những đám người tầng cấp đó.Xe một đường chạy thẳng, chạy về phía trước dọc theo đường lớn của khu khai phát, trước mặt cũng đã sắp đến cửa chính khu khai phát.

Đi ra khỏi cửa là có thể rời đi khu khai phát.Nhưng mà ngay vào lúc này, Vương mập mạp phanh gấp, hơn nữa lùi xe lại.

Bởi vì hắn nhìn thấy một đồn công an.


Bây giờ Vương mập mạp cơ hồ là cái gì cũng có, đã có thể gọi là nhà giàu đẹp trai.Chỉ là vẫn còn thiếu một khẩu súng, mà đồn công an chắc chắn sẽ có súng, cái này Vương mập mạp vẫn là biết.Ban đầu ở trong trấn nhỏ quê hắn, trong đồn công an đều có súng, huống chi là đồn công an quản lý cả triệu dân trong khu khai phát.

Cho nên Vương mập mạp mới động lòng mà dừng lại, hắn phải đi tìm súng.Bất quá lo lắng cho xe của mình cho nên Vương mập mạp quyết định lái xe vào một góc khuất.

Hơn nữa sau khi xuống xe, cũng không có tắt máy, phòng ngừa gặp phải bầy zombie không kịp khởi động xe hoặc vì vội vàng mà không kịp chạy trốn.Vương mập mạp đậu xe xong, ngừng ở nơi tùy thời có thể một cước đạp chân ga xông ra ngoài, sau đó trực tiếp tiến vào đồn công an.Vốn là hắn không tính mang theo túi đeo lưng, cũng không có ý định mang tử tử đi theo nhưng cuối cùng vẫn đeo lên balo, mang theo tử tử.Trong đồn công an rất hỗn loạn, Vương mập mạp còn phát hiện thi thể, còn có vỏ đạn.Nhìn thấy vỏ đạn Vương mập mạp liền trở nên kích động, nếu có vỏ đạn thì khẳng định sẽ có súng.

Vương Thắng Lợi đoán rằng súng ở đồn công an hơn phân nửa cũng khóa tại chỗ phòng làm việc của trưởng đồn.Bởi vì đồn công an không cần phải đặc biệt mở một kho vũ khí, dẫu sao chẳng qua là mấy thanh quân dụng dúng lục, lại không giống với nước Mỹ, bót cảnh sát nào cũng có vũ khí hạng nặng như M16 hoặc shotgun.Trong nước là dùng súng lục, hầu hết chỉ mang tính chấn nhiếp, đối phó với những kẻ mang vũ khí lạnh còn tạm được.

Nếu là đối phương cũng có súng, vậy thì nên tìm cảnh sát vũ trang.


Bất quá có câu ca dao rất hay là trên tay có súng, trong lòng không hoảng hốt.Có luôn là tốt hơn so với không có, hơn nữa sức thuyết phục của một khẩu súng đích, vĩnh viễn mạnh hơn so với ngàn lời nói.

Đồn công an này ở trong một tòa nhà năm tầng, tòa nhà còn thuộc loại rất cổ.

Nghe nói là xây dựng từ lúc khu khai phát mới vừa thành lập, ít cũng đã có hai ba chục năm tuổi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận