Tàn Nhẫn Người Chồng Máu Lạnh
Ở nhà chính nghe mắng từ bà nội xong anh liền về nhà.
Vừa đến chạm mặt với Đường Dịch, chỉ mới hai tháng giờ đây nhìn cô khác quá.
Mái tóc bị cắt kia cũng đang dài ra rồi.
Nam Gia Ngộ nhìn cô, cô nhìn anh, cả hai lướt qua nhau.
Đường Dịch kéo vali đi qua anh, Nam Gia Ngộ lúc này quay đầu nói:" Cô đang gây phiền phức cho tôi đấy ".
" Bên nhà chính đã biết chuyện rồi ".
Đường Dịch siết chặt tay, cô hít thật sâu để giữ bình tĩnh rồi nói:" Nếu không chịu được thì chúng ta li thân đi ".
" Còn anh muốn tự do cứ đệ đơn li hôn tôi sẽ kí ngay.
Anh an tâm tôi sẽ không lấy đồng cắt nào của anh đâu, vậy nên nếu có li hôn hãy nhờ luật sư đến tìm tôi ".
Nói xong Đường Dịch kéo vali rời đi.
Còn Nam Gia Ngộ đứng đơ đó.
Từ khi nào một cô gái yếu đuối như cô giờ đây lại trở thành như thế này chứ?
Đường Dịch nhanh chóng rời khỏi Nam gia.
Đến cuối cùng anh ta cũng chỉ quan tâm lợi ích của bản thân.
Cô vốn quay về lấy đồ, chỉ cần anh biết hỏi han cô vài câu cô sẽ lập tức nguôi giận về lại Nam gia sinh sống, vì Đường Dịch biết rõ bà nội sẽ không bỏ qua chuyện cô rời khỏi Nam gia và li hôn khi cuộc hôn nhân chưa kéo dài lâu.
Cô ngẩng đầu nhìn bầu trời, bây giờ có muốn khóc cũng phải nuốt nước mắt ngược vào trong.
Cô không nên yếu đuối nữa, li hôn thì li hôn...
Cô cũng không tha thiết gì cái cuộc hôn nhân thương mại này nữa.
Từ ban đầu mọi chuyện hết sức vớ vẩn rồi.
Nam Gia Ngộ tức tối về phòng.
Anh lấy điện thoại ra gọi cho thư ký, bảo cậu ta lập tức tìm luật sư làm thủ tục li hôn.
" Muốn li hôn, được, tôi cho cô mãn nguyện ".
Nói xong anh ném điện thoại xuống bàn, chẳng thương tiếc hay biết giữ gìn đồ đạc gì cả.
...
Hai ngày sau.
Đường Dịch nhận được điện thoại từ luật sư.
Nam Gia Ngộ đã làm theo ý cô, đã bắt đầu làm thủ tục li hôn rồi.
Hứa Duật Sâm biết tin , anh ngồi bên cạnh nhìn cô hỏi:" Cô chắc chưa? Đừng vì cảm xúc nhất thời mà...".
" Tôi còn yêu anh ấy.
Nhưng anh ấy không yêu tôi, cả đời sẽ không yêu tôi ".
" Tôi đã nghĩ kĩ và thông suốt rồi, anh đừng lo " Đường Dịch bỏ điện thoại xuống rồi bảo.
" V...vậy sao ".
Hứa Duật Sâm đặt li nước xuống, anh nhanh chóng đổi đề tài để nói chuyện cũng như làm bầu không khí tốt hơn.
" Tôi đã xem lý lịch của cô, học vấn của cô rất tốt ".
" Nếu được cứ đến làm trợ lý cho tôi, công việc gần đây khá nhiều nên tôi và cộng sự không giải quyết hết được.
Còn đang thiếu một tay trợ lý ".
" Vậy...cô đến làm cho Hứa thị nhé?" Hứa Duật Sâm ngỏ ý.
Anh đã xem lí lịch của cô, tuy hơi nhút nhát nhưng học vấn của Đường Dịch làm anh hết sức ngạc nhiên.
Đúng là tiểu thư của nhà họ Đường, cầm kì thi họa đều giỏi giang.
Đường Dịch nhìn Hứa Duật Sâm.
Từ lúc cô kết hôn chính bản thân mình đã tự chôn vùi ước mơ, bây giờ có cơ hội rồi...ông trời đang âm thầm giúp cô sao?
" Tôi đồng ý, cảm ơn anh rất nhiều ".
" Sau này mong boss chiếu cố rồi " Cô vui vẻ nói.
" Boss cái gì chứ, tôi phải cảm ơn cô vì đã đồng ý đến Hứa thị làm việc ".
" Rất vinh hạnh cùng cô làm việc,hợp tác vui vẻ ".
Đường Dịch đưa tay ra,cô nói:" Đương nhiên rồi, cộng sự của tôi ".
...
Vài ngày sau Đường Dịch được gọi đến tòa án.
Nhìn đơn li hôn trước mắt, cô quay sang nhìn Nam Gia Ngộ đứng đó, cô tiến đến chỗ bàn cầm bút lên kí không suy nghĩ.
Nam Gia Ngộ ở cạnh cũng làm theo.
Đặt bút vào xong,ký vào chỗ trống này cả hai chính thức là người dưng nước lã rồi.
Thủ tục xong xuôi, phần còn lại giao cho luật sư giải quyết.
Đường Dịch cúi đầu chào Nam Gia Ngộ lần cuối.
" Cảm ơn anh Nam đã chiếu cố tôi thời gian qua ".
Nói xong cô đi ra cửa, Hứa Duật Sâm đang đợi cô ở đó.
Nam Gia Ngộ mặt không cảm xúc, tay bỏ túi quần hiên ngang bước ra cùng thư ký của mình.
Anh nhìn thấy Đường Dịch và Hứa Duật Sâm đứng cạnh nhau.
Hứa Duật Sâm đưa tay xoa đầu cô, sau đó còn vòng tay qua ôm lấy vai của Đường Dịch.
Cảnh tượng trước mắt làm chói mắt Nam Gia Ngộ thật mà.
" Thì ra cô muốn li hôn vì anh ta sao?".
Nam Gia Ngộ bắt đầu xem thường Đường Dịch.
Thời gian trước còn chạy theo sau anh lấy lòng anh, giờ đây có con mồi ngon như Hứa Duật Sâm liền bỏ Nam Gia Ngộ này chạy theo anh ta.
" Đúng là không ngờ được ".
Ở chỗ Hứa Duật Sâm, anh ôm lấy Đường Dịch rồi bảo:" Chúc mừng cô đã thoát khỏi hôn nhân ràng buộc đó rồi ".
" Cảm ơn anh ".
" Giờ tôi đã tự do rồi ".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...