Edit: Rabbit
Rốt cục sau hai ngày, Nhan Nặc Ưu cũng tỉnh lại. Sắc mặt tuy rằng hơi tái nhợt, nhưng cũng đã có một chút sinh khí.
“Ngày đó anh ở bên tai tôi nói đứa nhỏ…… Rốt cuộc là như thế nào?” Đôi mắt trong veo hoạt bát không còn, chỉ còn lại một màu vẩn đục, không có chút sinh khí.
Trong lòng có chút đau đớn, sự chờ mong trong mắt đã biến mất không còn thấy đâu nữa, những lời muốn nói lại chuyển thành một câu nói lạnh băng, Lí Hạo Nhiên thu hồi mất mát trong lòng, thản nhiên hỏi ngược lại:“Muốn biết sao?”
“……” Cũng không nói gì chỉ im lặng. Đôi mắt cũng nhắm lại che giấu suy nghĩ lúc này của cô.
“Tại sao không nói lời nào, cô biết rõ tôi sẽ nói với cô, cho nên cô căn bản không muốn hỏi đúng không?” Kích động lay bả vai gầy yếu của Nhan Nặc Ưu, nổi giận quát. Cô đúng là rất hiểu hắn , từ trước đến nay chưa bao giờ hắn làm cô thất vọng, cũng chưa bao giờ giấu diếm cô. Hai năm cô ấy vẫn cho rằng hắn là con người như trước kia sao? Ha ha, thật sự là buồn cười, tự nhận là lạnh lùng tàn nhẫn hóa ra tất cả ở trước mặt cô đều vô tác dụng.
“Cô mang thai .” Vô lực buông tay trên vai Nhan Nặc Ưu, mất mát nói.
“…… Cái gì?” Hoảng sợ nhìn Lí Hạo Nhiên, dường như những lời nói này chỉ là một giấc mơ, hay chỉ là một truyện cười. Làm sao có thể mang thai. Đột nhiên, trong đầu xuất hiện chuyện, hình như sau khi cô gặp Hạo Nhiên, trở về nói ra chuyện ly hôn, Duệ tức giận muốn cô, lần đó hai người cũng không dùng biện pháp tránh thai……
“Không cần kinh ngạc như vậy, lại càng không nên suy nghĩ gì. Từ nay về sau cô là người đàn bà của Lí Hạo Nhiên tôi, đừng nghĩ chạy trốn, nếu không tôi sẽ cho cô biết thế nào là sống không bằng chết.” Che dấu sự ôn nhu vài ngày trước, những lời nói ra đều vô cùng độc ác.
Đôi mắt tràn đầy sự kinh ngạc, tuy rằng biết người đàn ông này không có khả năng trở lại là người ôn nhu như trước, nhưng cũng không nghĩ đến hắn muốn cô trở thành tình nhân, hơn nữa trong bụng cô còn có con của Đan Sâm Duệ.
“Như thế nào, khiếp sợ vì tôi muốn cô làm người đàn bà của tôi? Cô cần phải nhớ bổn phận của chính mình, cô là người đàn bà của Lí Hạo Nhiên tôi, nhưng cô chỉ là một tình nhân trong bóng tối, nói rõ ràng hơn chính là tình phụ, vĩnh viễn ở trong phạm vi của tôi.” Trước sau không dám bỏ qua thế lực của Đan Sâm Duệ, thật vất vả mới khiến cho cô trở lại bên cạnh hắn, bất kể như thế nào hắn cũng phải nắm chặt.
“Anh……” Nghĩ đến lỗ tai của mình xảy ra vấn đề, trong đầu hỗn loạn, âm thanh kia khiến cho cô choáng váng. Tình nhân? Tình phụ trong bóng tối? Là một tình nhân không có sự tự do?
“Còn nữa, tốt nhất cô nên chăm sóc bản thân cho tốt để còn sinh đứa nhỏ.” Ánh mắt có chút mập mờ, Lí Hạo Nhiên trong lòng vẫn không dám chắc chắn, hắn sợ cô gái quật cường này sẽ kháng cự, cho nên tốt nhất là cứ chắc được chuyện nào hay chuyện ấy.
“Tại sao anh có vẻ nhiệt tình với chuyện đứa nhỏ thế, anh nên biết rằng trong bụng tôi là cốt nhục của người đàn ông mà anh hận nhất.” Lạnh lùng nhìn Lí Hạo Nhiên, nghe thấy lời nói tổn thương lòng người vừa rồi, Nhan Nặc Ưu đã quá thất vọng với Lí Hạo Nhiên. Nếu trốn không thoát, vậy đành đối mặt thôi.
“Hừ, việc này cô không cần phải quan tâm.” Sâu sắc nhìn thoáng qua Nhan Nặc Ưu sắc mặt tái nhợt và thân thể suy yếu, Lí Hạo Nhiên xoay người bước nhanh ra khỏi phòng bệnh. Nặc Nặc, là anh yếu đuối, anh không dám nói cho em chuyện kia, anh không hi vọng con của chúng ta sẽ bị ảnh hưởng. Tuy rằng biết sau này em sẽ hận anh, nhưng bây giờ em cũng đã hận anh đến thấu xương rồi, sau này em có hận thế nào thì anh vẫn sẽ chịu được.
Bước nhanh vào văn phòng viện trưởng Trương, nhìn ông ta bận rộn, Lí Hạo Nhiên lặng lẽ ngồi ở một bên chờ.
“Cậu Lý…… Cậu như thế nào lại ở chỗ này, cậu đã tới đã bao lâu rồi, cũng không nói với tôi một tiếng. Vừa rồi phải xử lý rất nhiều chuyện đầu tôi có hơi choáng, cho nên không nhận thấy cậu Lý đã đến, thật có lỗi .” Xử lý văn kiện có chút mệt mỏi, vừa mới chuẩn bị nghỉ một lát, không ngờ lại nhìn thấy chàng trai họ Lý người mà ông vẫn luôn kiêng kị kia. Trời ạ, cậu ta đến đây đã bao lâu, thế nhưng chính mình để cho cậu ta chờ. Trong lời nói tràn đầy sự cẩn thận, chỉ hy vọng sẽ không chọc giận cậu ta.
“Cũng không lâu, thấy viện trưởng Trương bận, tôi cũng ngồi bên cạnh suy nghĩ một chút chuyện.” Trong giọng nói cũng biểu lộ hắn chỉ mới đợi một lát, còn nói chính mình đang suy nghĩ chuyện, để cho viện trưởng Trương một lối thoát.
“Ha ha, cậu Lý lần này tới tìm tôi, là có chuyện gì vậy?”
“Ưhm, lần này đến chỉ là muốn hỏi viện trưởng Trương, Nặc Nặc khi nào thì có thể xuất viện về nhà, cô ấy đang đòi về nhà.” Ánh mắt tràn đầy bất đắc dĩ, giọng điệu cũng tràn đầy sủng nịch.
“Ha ha, xem ra vị tiểu thư kia ở trong lòng cậu Lý rất quan trọng.” Nhìn Lí Hạo Nhiên mấy ngày hôm trước cho tới bây giờ đều là mặt âm trầm sắc, khóe mắt viện trưởng Trương có chút giật giật, người đàn ông này đúng là nhu tình, còn chưa từng thấy hắn nhu tình như vậy với người khác.
“…… Ưhm, cô ấy là người phụ nữ duy nhất của tôi, cũng là người tôi yêu nhất trên đời.” Im lặng một lát, Lí Hạo Nhiên trực tiếp nói cho viện trưởng Trương về chuyện Nhan Nặc Ưu là người phụ nữ hắn yêu và coi trọng nhất.
“Vậy ngày kết hôn của hai người chắc cũng sắp đến.” Cười ha ha nhìn Lí Hạo Nhiên, bởi vì biết Lí Hạo Nhiên và Nhan Nặc Ưu còn chưa phải vợ chồng, cho nên khi nghe thấy những lời ngọt ngào như vậy, nghĩ đến hôn lễ của hai người cũng gần kề, liền cười ha ha hỏi.
“…… Cô ấy khi nào thì có thể xuất viện.” Trốn tránh không trả lời câu hỏi của viện trưởng Trương, lặp lại câu hỏi ban đầu của mình.
“Vị tiểu thư kia sợ là sắp tới không dễ xuất viện. Bởi vì thân thể của cô ấy rất suy yếu, hơn nữa còn mang thai, cho nên vẫn là ở bệnh viện điều trị tốt hơn.” Có chút không được tự nhiên trả lời câu hỏi của Lí Hạo Nhiên, nghĩ đến có lẽ vừa rồi mình đã hỏi sai vấn đề, trong lòng lại âm thầm mắng chính mình, thông minh mà cũng có lúc nhầm lẫn!
“Vậy…… Được rồi, hy vọng mọi người có thể phái nhiều người đến chăm sóc cô ấy, tôi không muốn cô ấy bị tổn thương gì.” Ngữ khí đột nhiên chuyển lạnh, ánh mắt và giọng nói tràn đầy sự nghiêm túc.
“Vâng, nhất định là như vậy.” Âm thầm lau mồ hôi trên trán một phen, tim đập cũng nhanh hơn. Thiếu gia này như thế nào thay đổi sắc mặt nhanh như vậy! Vừa rồi vẫn còn là bầu trời quang đãng, tại sao giờ đã thành mây đen dày đặc rồi.
“Ưhm, hai ngày này tôi có chút việc phải làm, cho nên tạm thời rời khỏi nơi này, hy vọng mọi người có thể chăm sóc Nặc Nặc thật tốt.” Bởi vì Đan Sâm Duệ phá rối, làm cho Lí Hạo Nhiên cũng phải trở về nhìn xem thế lực của mình. Mấy ngày nay bởi vì chuyện của Nhan Nặc Ưu, hắn vẫn bị áp lực, hiện tại cũng là thời điểm nên đi xem xử lí như thế nào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...