Hà Chấn Hiên thấy một cô gái xa lạ cùng với Lý Cẩm Thành thì thầm trò chuyện, tư thế của hai người nhìn qua thực thân mật. Nhớ lại lúc trước mình ở trong xe nghe Lý Cẩm Thành cùng bạn đối thoại, Hà Chấn Hiên đồng tử hơi co lại, sau đó tươi cười ngồi xuống ở bên cạnh cậu.
Ngoài trừ lúc tiếp xúc bình thường Hà Chấn Hiên đối với quan hệ bạn bè của Lý Cẩm Thành cùng với cuộc sống hằng ngày của cậu hiểu biết rất ít. Đến thời điểm này anh mới nghĩ đến Lý Cẩm Thành tiếp xúc với rất nhiều người mà mình không biết, mà những người này đối với cậu cũng có rất nhiều cảm tình tốt…
Nghĩ như vậy, Hà Chấn Hiên cảm thấy có chút không thoải mái…
“Thật có lỗi, anh đã tới chậm.”
Khi nói chuyện, Hà Chấn Hiên làm như vô tình nắm lấy tay của Lý Cẩm Thành, đem tay hai người cùng đặt ở trên mặt bàn.
Thấy bọn họ có hai chiếc nhẫn kiểu dáng giống nhau, cô em vợ của Trâu Tuấn Khải lập tức che miệng lại nói:”Hai anh…”
Cô biểu hiện quá mức kinh ngạc mà tầm mắt cô dừng ở trên cặp nhẫn của hai người, Lý Cẩm Thành lộ ra một nụ cười khổ, nói: “Chúng tôi đã kết hôn.”
Trong lời nói trong nụ cười chứa đầy sự ngọt ngào.
Cùng ngồi chung bàn với Lý Cẩm Thành phần lớn đều là đồng nghiệp của cậu, nghe cậu đơn giản nói ra một câu như vậy rất nhiều người đều lộ ra vẻ mặt không dám tin.
Thậm chí, có nhiều người không cẩn thận có thể đem những thức ăn trong miệng phun ra ngoài.
Lý Cẩm Thành bình thường ở trường học rất bề bộn, tuy rằng thoạt nhìn ôn hòa hữu lễ nhưng lại là người hơi vô cảm.
Nhưng rồi ai có thể nghĩ đến cậu lại cùng một người nam nhân kết hôn? Hơn nữa đối phương là đỉnh đỉnh đại danh Hà Chấn Hiên?!
Mọi người một bên cảm khái cậu vận khí tốt, một bên lại cảm thấy cậu thần bí mà khiếp sợ.
“Hai anh kết hôn khi nào?”
“Tháng trước, nhưng mà chúng tôi năm trước đã đính hôn.”
“Anh rể của em biết không?”
“Tôi cũng chưa kịp nói.”
Em vợ của Trâu Tuấn Khải oán hận mắng một câu ngu ngốc, sau đó còn nói:”Chị của em cũng không biết!”
Tuy rằng đã nói với Trâu Tuấn Khải mình đã có người yêu nhưng Trâu Tuấn Khải lại xem lời của mình như gió thoảng bên tai.
Nghĩ Trâu Tuấn Khải khẳng định ở trước mặt cô em vợ nói không ít lời hay, Lý Cẩm Thành cũng chỉ cúi đầu cười.
Trong tươi cười lại dẫn theo ý trêu tức, Hà Chấn Hiên vẫn nắm tay cậu ánh mắt thâm trầm, không ngừng vì Lý Cẩm Thành gắp thức ăn cũng bảo cậu ăn nhiều một ít.
Ở trong mắt mọi người Hà Chấn Hiên xuất thân và gia thế như vậy chắc phải là một người cao ngạo lạnh lùng nhưng hiện giờ thấy thái độ của anh đối với Lý Cẩm Thành…
Nói chuyện ôn nhu, động tác săn sóc cẩn thận thật giống như xem Lý Cẩm Thành là bảo vật, cũng chỉ kém đem cậu nâng ở lòng bàn tay, ngậm trong miệng!
Mặc dù hai người tính hướng không bình thường Lý Cẩm Thành cũng là nam nhân hàng thật giá thật, nhưng trong thoáng chốc nhìn thấy thái độ này của Hà Chấn Hiên những người phụ nữ chung quanh độc thân hay đã kết hôn đều hận mình không thể là Lý Cẩm Thành!
Vì cái gì những nam nhân tốt đều muốn chạy đi làm gay!
Vài người phát ra oán niệm tựa như bệnh độc có thể lan truyền, không bao lâu loại cảm xúc này lấy bàn bọn họ làm trung tâm khuếch tán ảnh hưởng đến toàn bộ người trong đại sảnh.
Những người này trộm phát tin nhắn, không ngừng đứng lên ngồi xuống, hoặc là mượn cớ tiến đến bàn bọn họ làm bộ như lơ đãng trộm ngắm một cái. Những người đó dù là đồng nghiệp hoặc người xa lạ Lý Cẩm Thành cũng chỉ là thản nhiên cười.
Thời gian trước kia, cậu từng tính đến tình huống xấu nhất khi công khai chuyện này nhưng hiện những người chung quanh…Trừ bỏ có hơi tò mò cậu không cảm giác có những ác ý khác.
“Cẩm Thành, anh cảm thấy chúng ta thành gấu trúc trong vườn bách thú.”
Nghe Hà Chấn Hiên ở bên tai mình nhỏ giọng nói lại nghĩ đến anh bình thường cá tính lạnh lùng nên Lý Cẩm Thành đang chuẩn bị cùng anh giải thích thì Hà Chấn Hiên đã nắm chặt tay cậu rồi nói tiếp:
“Thật thú vị…”
Nhìn khóe miệng anh hơi mỉm cười Lý Cẩm Thành muốn nói nhưng lại không biết nói gì…
“Lý Cẩm Thành! Cậu là xú tiểu tử! Cậu cũng dám dấu tôi lâu như vậy!”.
Lý Cẩm Thành mới vừa đi ra ngoài chuẩn bị rửa tay, đã bị Trâu Tuấn Khải kẹp cổ oán giận nói một câu.
“Thật có lỗi…”
“Tôi nghe nói cậu cùng một người nam nhân kết hôn, hơn nữa đối phương là người thừa kế tương lai của tập đoàn Vinh Thịnh?”
“Phải”
“Thật sao! Không phải chúng ta là bạn tốt sao? Vì cái gì cậu lại thích nam nhân cùng nam nhân kết hôn mà tôi nghe từ miệng người khác mới biết?!”.
Trâu Tuấn Khải cũng không phải tức giận, ngay cả không thể tiếp nhận chuyện của Lý Cẩm Thành vẫn không tỏ thái độ phản đối.
Giống như anh ta chuyện gì cũng nói với cậu, thậm chí cả chuyện bạn gái mang thai.
Trâu Tuấn Khải hẳn là uống nhiều rượu, thấy gương mặt chán nản của anh ta đối diện trong gương Lý Cẩm Thành cũng có chút chột dạ.
Nhưng tính cách của cậu vẫn luôn cứ như vậy, đem tay Trâu Tuấn Khải kéo ra sau cậu mới nói:”Tôi cũng không có đối với anh hoàn toàn giấu diếm.”
Tuy rằng cậu vô tình nhắc rất nhiều lần nhưng Trâu Tuấn Khải lại không để ý…
Trâu Tuấn Khải nhìn cậu trong chốc lát mới bất chợt nhớ lại Lý Cẩm Thành từng mơ hồ cùng mình nói qua.
Giống như chuyện đính hôn của cậu còn có hôm nay nhìn thấy nhẫn của cậu thì Lý Cẩm Thành đã minh xác nói với anh cậu đã cùng người kết hôn, là chính anh không chịu tin tưởng.
Trâu Tuấn Khải tâm tư đơn thuần nên lúc này ngược lại có chút ngượng ngùng, thấy Lý Cẩm Thành nhìn mình chằm chằm anh ho khan phô trương thanh thế nói:”Là chính cậu không biểu đạt rõ ràng!”
“Tại vì tôi kết hôn với một người nam nhân…”.
Thấy Lý Cẩm Thành ánh mắt bất đắc dĩ cộng thêm áy náy Trâu Tuấn Khải vỗ vai ở bờ vai cậu nói:”Chuyện này có cái gì? Thích nam nhân thôi mà, hơn nữa chúng ta chính là bạn tốt…”
Trâu Tuấn Khải từ trước đến giờ luôn không ngừng nói chúng ta là bạn tốt nhất hơn nữa cậu biết anh ta vẫn luôn lời nói đi đôi với việc làm. Lý Cẩm Thành cảm kích nhìn anh ta một cái, chân thành nói lời cảm tạ.
“Bất quá cậu cũng là, tại sao lại cùng người nhà Hà Chấn Hiên kết hôn, lấy xuất thân cùng gia thế sẽ thực phiền toái đi?”
“Cũng có chút phiền toái, nhưng mà tôi thương anh ấy.”
Trong giọng nói hàm chứa sự chắc chắc, Trâu Tuấn Khải liếc cậu một cái cuối cùng lắc đầu nói:”Lý Cẩm Thành, cậu xong rồi.”
Đợi Lý Cẩm Thành hơi lâu nên Hà Chấn Hiên đến tìm cậu. Nghe bọn họ nói chuyện anh đứng ở cửa ra vào trong chốc lát rồi theo đường cũ trở về.
Không bao lâu, anh nghe thấy Trâu Tuấn Khải rít gào:”Má ơi! Tôi hôm nay khẳng định sẽ bị vợ cùng cô em vợ mắng chết!”
Tưởng tượng ra cảnh anh ta ôm đầu ngửa mặt lên trời thét dài Hà Chấn Hiên khóe miệng lộ ra một chút ý cười, chỉ cảm thấy anh bạn này của Lý Cẩm Thành thập phần thú vị.
Cuối cùng do Hà Kỳ Phong kiên trì nên cậu ta sẽ hiến gan cho Hà Tông Đồng cấy ghép.
Ngày biết tin tức này Lý Cẩm Thành thở dài nhẹ nhõm.
Cậu nghĩ như vậy có chút ích kỷ, nhưng đối với người mình thích hoặc để ý nghĩ như vậy không có gì đáng trách.
Bác sĩ đề nghị Hà Tông Đồng mau chóng làm phẫu thuật, ngày ông giải phẫu trừ Hà Hạo Nhân cùng Hà Chấn Hiên bận việc quan trọng, những người trong Hà gia đều có mặt.
Lý Cẩm Thành cùng bọn họ không có gì để nói, nên trốn ở một bên lên mạng.
Bởi vì đoạn video đi từ sân bay ra ngoài nên Hà Chấn Hiên hiện giờ ở trên mạng rất nổi tiếng.
Mặc dù tin tức về anh rất ít, nhưng có rất nhiều dân mạng đối với anh sùng bái cùng yy.
Rất nhiều người ở trên mạng gọi anh nam thần, đồng thời Lý Cẩm Thành phát hiện những người sùng bái vì anh lập một trang cá nhân trong đó có người nói đến anh là đồng tính luyến ái cũng cùng một người nam nhân kết hôn.
Người kia nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, giải thích Hà Chấn Hiên kết hôn với một giáo viên ở trường học của bọn họ, hơn nữa ở hôn lễ của đồng nghiệp Hà Chấn Hiên đã từng cùng người yêu tham dự!
Đáng tiếc đây là thời đại tin tức internet bùng nổ nhanh chóng, có nói thật nhìn qua cũng như là giả. Bởi vậy người lên tiếng cuối cùng cũng không ai tin bị vô tình đá ra khỏi các diễn đàn lớn trên mạng.
Lý Cẩm Thành tắt đi trang mạng nhàm chán suy đoán: người này nói mình ở hôn lễ của Trâu Tuấn Khải nhìn thấy Hà Chấn Hiên là ai?.
Buổi chiều 3 giờ cuộc phẫu thuật của Hà Tông Đồng chấm dứt, hơn nữa bác sĩ cũng nói cuộc phẫu thuật của ông thật thành công.
Hà Tông Đồng cùng Hà Kỳ Phong lần lượt được đẩy ra phòng chăm sóc đặc biệt. Lý Cẩm Thành gọi điện thoại cho Hà Chấn Hiên báo giải phẫu đã thành công, Hà Chấn Hiên ở đầu kia điện thoại thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Buổi tối Lý Cẩm Thành đi đến công ty đón Hà Chấn Hiên mới đi công tác vừa trở về Hồng Kông.
Lái xe đến cửa công ty Lý Cẩm Thành thấy Hà Chấn Hiên đang cùng một người nói chuyện, nhìn dáng vóc có lẽ là một thanh niên trẻ tuổi.
Chỉ là người nọ đưa lưng về phía Lý Cẩm Thành, khiến cho Lý Cẩm Thành thấy không rõ diện mạo cậu ta.
Đợi khoảng hơn năm phút, Lý Cẩm Thành không kiên nhẫn bấm còi xe.
Hà Chấn Hiên nghe tiếng còi xe nhìn qua, phát hiện là xe của cậu nên anh nhanh chóng cùng người nọ nói lời từ biệt.
“Ai vậy anh?”
“Một phóng viên hẹn anh làm phỏng vấn.”
Lý Cẩm Thành gật đầu vô ý thức nhìn thoáng qua, nhưng ở trong bóng đêm cho dù người nọ đã xoay người Lý Cẩm Thành vẫn thấy không rõ diện mạo.
“Cậu ta còn trẻ?”
“Mới vừa là nghiên cứu sinh tốt nghiệp không bao lâu, nhưng chủ biên nhà xuất bản là bạn thời đại học của anh giới thiệu đến. Hơn nữa… Người nọ là em họ của bạn anh.”
“Vậy anh phải tiếp nhận sao?”
“Không, anh không có hứng thú với những chuyện này.”
Lý Cẩm Thành gật đầu, còn nói:”Cậu ta rất đáng thương.”
Thấy Hà Chấn Hiên nhìn về phía mình, Lý Cẩm Thành một nói:”Em mới vừa tốt nghiệp đại học lúc ấy ở văn phòng làm công việc lo trà nước.”
Nói xong Lý Cẩm Thành nhớ lại chuyện cũ của bản thân cười ra tiếng, khi đó tuy rằng vất vả một chút, nhưng tràn đầy nhiệt tình và tinh lực.
“Anh đây sẽ giới thiệu một người khác ở công ty cho cậu ta quen biết?”
“Tốt.”
—-
Ba ngày sau, Hà Tông Đồng cùng Hà Kỳ Phong hồi phục tốt cũng không có xuất hiện phản ứng phụ hoặc đào thải.
Ngày hôm sau, trường học của Lý Cẩm Thành khai giảng.
Nhớ đến Trâu Tuấn Khải nghỉ phép kết hôn mình có một thời gian ngắn không gặp anh ta Lý Cẩm Thành cảm thấy có chút tiếc nuối.
Vừa mới đến cửa phòng làm việc, Lý Cẩm Thành đã bị một đồng nghiệp mạnh mẽ vỗ vào bả vai, nói:”Cẩm Thành, cho dù các anh đã kết hôn, cũng không cần ân ái như vậy?.”
Người nọ tính cách rất giống Trâu Tuấn Khải, Lý Cẩm Thành bình thường cùng anh ta quan hệ cũng coi như khá tốt.
Đang cảm thấy hoang mang, đồng nghiệp kia đã đem một quyển tuần san đưa cho cậu.
Lý Cẩm Thành nghĩ chắc là mình cùng Hà Chấn Hiên bị phóng viên chụp ảnh, nhưng khi cậu thấy bìa tạp chí cậu liền nắm chặt bản tuần san kia.
Thiếu gia tập đoàn Vinh Thịnh xuất quỹ kết hôn, đêm khuya phu phu ngọt ngào gặp gỡ.
Ảnh chụp vừa thấy chính là chụp trong bóng đêm, Hà Chấn Hiên đối mặt với máy ảnh cười nhẹ cùng một người nam nhân tuổi còn trẻ nói chuyện.
Hình dáng của người nam nhân kia tương tự như mình nhưng Lý Cẩm Thành biết người nọ căn bản không phải là mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...