"Luật, không nên nhỏ mọn như vậy, nếu không đưa cô ấy cho tôi, anh muốn cái gì tôi đều có thể cho: " Người phụ nữ này tính dẻo thật cao, dung hợp thuần chất và yêu mị, nếu như trải qua điêu luyện, tất nhiên sẽ trở thành một báu vật lam cho đàn ông điên đảo.
Hạ Nhược Tâm khẩn trương nắm chặt đồ trên người mình, hai mắt bắt đầu mờ mịt.
"Tần Lạc, thu hồi đôi mắt của cậu, cô ấy là vợ của tôi: " Sở Luật lạnh giọng cảnh cáo một tiếng: " Cậu biết cái gì gọi là vợ bạn không thể động không? Muốn vợ của Sở Luật tôi, cầm mạng của cậu đến đổi."
"A!" Tần Lạc sửng sốt một chút, bẹp miệng: " Được rồi, tính là tôi sai, cậu coi như lời của tôi vừa rồi là đánh rắm, cái gì tôi cũng không nói." Anh ta giơ hai tay của mình lên, lại nhún vai một cái, chỉ là vợ, Tần Lạc có chút kỳ lạ nhìn đôi vợ chồng này, Sở Luật, anh thật sự coi người phụ nữ này là vợ sao?
Sao anh ta luôn cảm giác không đúng chỗ nào, theo lý mà nói, tính tình Sở Luật, không có tốt như vậy.
Chẳng qua giống như mọi chuyện đều không liên quan tới anh ta, vợ của bạn không thể động, đồng dạng, vợ của bạn, không thể gần.
Đột nhiên, khóe môi của anh ta khẽ câu lên: "Luật, cậu không có phát hiện, trên người cô ấy thiếu chút gì sao? Cậu sẽ không hẹp hòi với vợ mình như vậy chứ, đến một sợi dây chuyền cũng không mua cho cô ấy. Tôi nhớ cậu đối với bạn gái trước đều rất hào phóng. Làm sao đối với vợ mình lại keo kiệt như vậy?"
"Cái này không cần cậu quản: " Sở Luật kéo tay Hạ Nhược Tâm, lại không có chú ý tới mắt cô hơi mờ, cô biết anh đối với những người phụ nữ khác đều rất hào phóng, đối với Hạ Dĩ Hiên càng hơn, con bé muốn cái gì anh đều sẽ cho nó, mà cô, vợ của anh, lấy được lại rất ít.
Tần Lạc xoa cằm của mình, nhìn bóng dáng họ rời đi, khóe môi bắt đầu hơi giương lên, lấy ra một cái khăn lông lau tay sạch sẽ, lại tiện tay quăng đi.
"Sở Luật, tôi rất chờ mong, cậu muốn hủy đi một người phụ nữ thế nào?" Anh ta cười mười phần mê người, nhưng lại là mười phần lạnh lùng, một nửa thiên sứ, một nửa lại là ác ma.
Hạ Nhược Tâm bị Sở Luật lôi kéo, mà mắt sắc Sở Luật vô cùng âm trầm. Hạ Nhược Tâm không hiểu, cô len lén nhìn Sở Luật một chút, bộ dạng của anh là đang tức giận sao?
"Về sau, cách người đàn ông khác xa một chút, những tên khốn kiếp kia đều không có lòng tốt." Anh dừng lại, cảnh cáo Hạ Nhược Tâm, mà Hạ Nhược Tâm bị động gật đầu một cái, giống như, cô chỉ có thể tiếp xúc với anh.
Mà hiện tại bộ dạng anh, giống như đập vỡ vại dấm, có chút chua.
"Không cho phép nghĩ lung tung: " Sở Luật chật vật quay mặt, không nguyện ý thừa nhận, mình bởi vì câu nói kia của Tần Lạc maf tức giận, trên đời này, chỉ có anh có thể có được cô, coi như không phải anh, như vậy cũng không thể để người đàn ông khác. Cô thiếu anh, cả đời đều không thể có ánh sáng.
"Em không có nghĩ lung tung: " Hạ Nhược Tâm khẽ cười, chẳng qua, lại cười rất hạnh phúc, anh như vậy, cô có thể cho rằng, anh có chút quan tâm cô.
Bọn họ lại ngồi ở trong xe một lần nữa, sắc mặt Sở Luật vẫn luôn không tốt, mà Hạ Nhược Tâm chỉ ôm lấy tay mình, trong xe có loại áp lực làm cho người ta không thể hô hấp
Biển người phun trào, Hạ Nhược Tâm nhìn phương hướng trước mặt, nơi này là địa phương nào, rất nhiều người.
Cô lôi kéo tay Sở Luật đi vào, giống như tất cả ánh sáng đều rơi vào người của bọn họ. Người đàn ông cao lớn tuấn mỹ, người nữ thanh thuần xinh đẹp, nhất là một thân váy trắng như tuyết, mơ hồ trong đó có thể nhìn thấy tỉ lệ thân thể cực tốt.
"Chúng ta đi: " Sở Luật không vui mím chặt môi, vô cùng không thích những ánh mắt này đặt ở trên người Hạ Nhược Tâm, để anh có chút chán ghét cùng không nguyện ý, người phụ nữ của anh, dựa vào cái gì trưng cho người khác nhìn
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...