Cao Dật cười cười, nhéo gương mặt nhỏ nhắn của Tiểu Vũ Điểm rồi ôm bé chuẩn bị đi chơi.
Rất khó tưởng tượng, một người đàn ông, vậy mà có thể chơi nhà chòi với một cô bé, anh sẽ thay quần áo cho búp bê, chải đầu, thậm chí còn nói chuyện với búp bê.
Tiểu Vũ Điểm dụi mắt, muốn ngủ.
"Được rồi, ba dẫn con đi tắm."
Cao Dật ôm Tiểu Vũ Điểm, Tiểu Vũ Điểm vẫn còn rất nhỏ.
Hạ Nhược Tâm cảm thấy mình không còn việc gì để làm, nhưng mà hình như Tiểu Vũ Điểm rất ỷ lại vào Cao Dật, có khi nửa đêm tỉnh dậy cũng sẽ đi tìm Cao Dật, tuy rằng người cha này đến chậm, tuy rằng người cha này không phải là cha ruột, nhưng mà đối với Tiểu Vũ Điểm, người cha này, là núi của con bé, cũng là bả vai của con bé.
Trong phòng tắm, Cao Dật nhéo đôi chân nhỏ bé của Tiểu Vũ Điểm, lúc đầu Tiểu Vũ Điểm còn từ chối, nhưng mà sau đó lại quen, cũng cho phép Cao Dật sờ chân của mình.
Đứa nhỏ rất dễ mệt mỏi, bé ngoan ngoãn dụi mắt, tựa vào vai Cao Dật, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Hạ Nhược Tâm nhận lấy đứa nhỏ trong lòng Cao Dật, Tiểu Vũ Điểm ngửi thấy mùi của mẹ cho nên ngủ càng sâu thêm.
Đi vào bên trong phòng ngủ, cô cẩn thận đặt con gái lên giường lớn mềm mại, sau đó đặt búp bê của bé vào trong, Tiểu Vũ Điểm ôm búp bê theo bản năng, cũng không tỉnh dậy.
Khi cô đi ra, Cao Dật vẫn còn ở bên ngoài, tay áo của anh tuỳ tiện kéo lên lộ ra cánh tay cường tráng, quần áo trên người hơi ướt nhưng mà cũng không ảnh hưởng đến khí chất tao nhã của anh, người đàn ông này hoàn toàn khác với Sở Luật, Sở Luật âm trầm, khôn khéo, không từ thủ đoạn khi đối xử với kẻ thù, cho dù đã giết chết cũng muốn lột da người đó rồi đốt thành tro bụi, nhưng mà Cao Dật lại không giống như thế, anh rất ấm áp, ôn hoà, cũng rất ôn nhu, thế nhưng nụ cười của anh lại có sự lạnh lùng cự tuyệt người khác ở xa ngàn dậm.
Cao Dật phát hiện nụ cười yếu ớt bên khoé môi Hạ Nhược Tâm, anh phũ nước trên cánh tay, "Không còn cách nào, con gái của em rất thích nước, anh đi thay quần áo." Anh đi vào phòng ngủ của mình, khi đi ra thì quần áo đã được thay, nút áo bị mở hai cái lộ ra đường cong cơ ngực hoàn mỹ, không thể không nói, anh có dáng người rất đẹp, làm một bác sĩ, nếu không có thân thể tốt thì không thể chịu nổi khi tiến hành phẫu thuật mấy tiếng, thậm chí là mười mấy tiếng.
"Nhược Tâm lại đây." Cao Dật ngồi xuống ghế sô pha, vẫy tay với Hạ Nhược Tâm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...