Hạ Nhược Tâm xoay người, bưng khay đặt lên trên bàn, cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, rốt cục cô đã có thể làm chút gì đó vì anh rồi.
"Chính là......" Cao Dật kéo thật dài hai từ "chính là", khiến cho Hạ Nhược Tâm lại là khó hiểu, "Còn có chính là sao?"
"Đúng vậy, còn có chính là." giọng nói của Cao Dật mang theo một ít đùa giỡn không dễ nhận ra, "Bởi vì, hiện tại cả bệnh viện đều đã biết anh có một cô con gái, cho nên, nếu như em đến, em phải dùng thân phận gì? Vợ của anh? Nếu không phải vậy, thì em bảo anh phải giải thích như thế nào?"
Mà Cao Dật cũng không hề nói hết, lại là cười như không cười nhìn cô, sắc mặt khó xử của cô rơi vào đôi mắt của anh, làm ánh mắt của anh càng thêm thâm trầm, chỉ là, tiếp nhận anh, thật sự khó như vậy sao?
Hạ Nhược Tâm hơi hơi mấp máy môi, sau đó ngẩng đầu, như là làm ra một quyết định trọng đại, cô nhẹ nhàng gật đầu với anh một cái, "Em đồng ý." Anh cũng đã tình nguyện sắm vai cha của Tiểu Vũ Điểm rồi, thì tự nhiên cô cũng có thể sắm vai vợ của anh.
"Nhược Tâm, em biết rõ anh đang nói cái gì mà, anh vẫn luôn nghiêm túc." Cao Dật đặt tay lên mặt cô, nhẹ nhàng vỗ về gương mặt cô, "Tất cả những chuyện trong quá khứ, đối với em thật sự quan trọng như vậy sao? Anh thở dài, hơi hơi chấn động trái tim Hạ Nhược Tâm.
Trong miệng nàng nếm được một loại chua xót, những chuyện qua rồi đương nhiên quan trọng, sao cô có thể không hiểu chứ, không có một người đàn ông nào lại vô duyên vô cớ đi giúp một người phụ nữ làm nhiều việc như vậy, thậm chí còn tiếp nhận con gái cô. Cũng không có người đàn ông nào lại đi chiếu cố một người phụ nữ như vậy, cô không hề ngốc, cũng không phải người ngu, chỉ là, cô đã trải qua cuộc sống như vậy rồi, lại là người dơ bẩn như thế, cô không xứng với anh, thật sự không xứng với anh.
"Em không xứng với anh." Hạ Nhược Tâm cúi đầu, trong mắt dâng lên dòng lệ chua xót, tay cô cũng đã tàn phế rồi, thậm chí cô còn khó có khả năng có đứa bé thứ hai, cô cũng đã đến những nơi như vậy, làm việc ở những nơi như vậy, từ lâu cô đã không còn là người sạch sẽ, vì tiền, thậm chí cô đã bán cả thân thể của mình, cho dù người kia là Sở Luật, cũng đều giống nhau, bởi vì, cô thật sự cảm giác bản thân mình đã không còn sạch sẽ.
Lúc này, khay đồ ăn trong tay cô không còn, Cao Dật than một tiếng, đôi tay nâng mặt Hạ Nhược Tâm lên, để cô nhìn thẳng ánh mắt anh, "Nhược Tâm, nghe anh nói, anh sẽ không để ý trước kia em đã trải qua những chuyện gì, cũng không để bụng có Tiểu Vũ Điểm tồn tại, bởi vì, anh cũng yêu thích Tiểu Vũ Điểm, đối với anh mà nói, anh không thể tham dự vào cuộc sống trước kia của em, đó sẽ là điều tiếc nuối của anh, cho nên, anh không muốn tiếp tục tiếc nuối nữa."
"Mở lòng của em, mở mắt của em, nhìn anh, tiếp nhận anh, em sẽ phát hiện, kỳ thật cũng không hề khó như vậy."
"Nhược Tâm, tin tưởng anh."
Thỉnh thoảng giọng nói của anh lại đánh vào trái tim của Hạ Nhược Tâm, môi Hạ Nhược Tâm run rẩy, mà người đàn ông trước mắt này cực kỳ xuất sắc, vì cái gì mà nhất định một hai phải tìm một người phụ nữ như cô, đến tột cùng cô có cái gì tốt, còn mang theo một đứa trẻ, một thân thể tàn phế, có cái gì tốt đâu.
"Cao Dật, em......"
Cô muốn nói cái gì đó, nhưng môi cô lại bị Cao Dật che kín, "Được rồi, không cần nói cái gì cả, anh sẽ chờ em, vẫn luôn chờ." Dường như sợ phải nghe thấy cô cự tuyệt, Cao Dật bưng khay trong tay lên, đi ra ngoài.
"Cao Dật, em đã từng làm nữ hầu rượu, em thực dơ bẩn......"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...